Bà Xã Ngọt Ngào: Hàng Tỉ Ấm Áp Kết Hôn Ngày Thứ 7
Đã tới chậm một bước
Hữu Yêu
2024-11-06 05:07:01
“Chuyện tôi bảo cậu làm thế nào rồi?” Lãnh Tư Thần hỏi.
“Lão đại anh yên tâm, đã làm ổn thỏa.”
Uất Trì Phi vừa trả lời vừa nhịn không được cảm khái vạn ngàn, thì ra lão đại đã sớm đoán trước cục diện hiện tại sẽ đến mức này, cho nên mới trước tiên sai hắn đi làm việc kia.
Vì giữ lại người kia, thật là hao tổn tâm cơ……
Vốn dĩ hắn còn vạn phần không hiểu, lão đại cho dù quan tâm sẽ bị loạn cũng sẽ không ngu ngốc đến mức bị một kẻ lừa đảo chơi đến xoay quanh!
Hiện tại mới biết được, kẻ ngu ngốc chính là hắn……
-
Lúc Hạ Úc Huân trở lại Hạnh Hoa Thôn Tần Mộng Oanh đang cầm di động chuẩn bị gọi điện thoại.
Vừa thấy cô trở về, Tần Mộng Oanh lập tức như trút được gánh nặng mà đi lên đón, hỏi: “Tiểu Huân, em rốt cuộc đã trở lại! Trên TV chị thấy tin tức em tối hôm qua đi khách sạn có kẻ bắt cóc đả thương người, gọi điện thoại vẫn báo không liên lạc được, chị vừa rồi thiếu chút nữa chuẩn bị tìm Nam Cung tiên sinh hỗ trợ!”
“Chị Mộng Oanh, em không có việc gì, di động hết pin……” Hạ Úc Huân mệt mỏi ngồi xuống sô pha.
Tần Mộng Oanh từ trên xuống dưới đánh giá cô, nhìn thấy cổ kéo dài đến bả vai một mảnh dấu vết xanh tím đáng sợ, lập tức sợ tới mức hãi hùng khiếp vía, hỏi:“Bị thương nặng như vậy còn nói không có việc gì?”
Nói xong liền đi xem vết thương của cô, kết quả, mới vừa xốc quần áo lên liền nhịn không được đỏ mặt.
Hạ Úc Huân biết cô thấy được dấu vết ái muội trên người mình, cũng có chút xấu hổ, sửa sửa quần áo nói: “Thật sự không có việc gì, đều là bị thương ngoài da……”
“Em cùng Lãnh Tư Thần……” Tần Mộng Oanh thần sắc do dự, hỏi: “Anh ta có phải đã biết rồi hay không?”
Hạ Úc Huân nghiến răng, đáp: “Anh ta đâu chỉ là đã biết…… Tên khốn kia ngay từ đầu đã biết!!!”
Tần Mộng Oanh nghe vậy thần sắc ngạc nhiên nghi ngờ, nói: “Cho nên anh ta khi đó không nói, chỉ là vì phòng ngừa em lại một lần chạy trốn?”
Không nghĩ tới…… Cư nhiên thật sự là suy đoán mà cô đã lo lắng này……
Lãnh Tư Thần so với cô tưởng tượng còn tâm cơ thâm trầm hơn nhiều, thế nhưng hoàn toàn đã lừa gạt mọi người.
Hạ Úc Huân vẻ mặt suy sụp, nói: “Tệ nhất chính là, chuyện Tiểu Bạch anh ta cũng biết, tuy rằng lúc ấy Nam Cung tiên sinh hỗ trợ sửa lại ngày sinh Tiểu Bạch, nhưng chỉ cần Lãnh Tư Thần làm xét nghiệm ADN, mọi thứ nói dối đều tự sụp đổ, anh ta và Tiểu Bạch trong thân thể chảy cùng một dòng máu, điểm này vĩnh viễn đều không thể che dấu! A, Lãnh Tư Thần nói không sai, anh ta nếu thật sự muốn vạch trần em, hoàn toàn có một ngàn một vạn cách!”
Chuyện tới bây giờ, Tần Mộng Oanh cũng không biết nên an ủi cô như thế nào: “Các người…… Nói thế nào?”
“Còn có thể thế nào, hoàn toàn cãi nhau ầm ĩ……” Hạ Úc Huân cười khổ lắc đầu, ngay sau đó đột nhiên như nghĩ đến cái gì, vội vàng hỏi: “Đúng rồi chị Mộng Oanh, Tiểu Bạch đâu?”
“Đã đi học. Cậu nhóc lo lắng cho em cả đêm ngủ không yên, cuối cùng vẫn là cùng Niếp Niếp mới ngủ được.” Tần Mộng Oanh trả lời.
Hạ Úc Huân nhìn đồng hồ trên tường chỉ 9 giờ, xoát một cái đứng lên, nói: “Không được! Em muốn đến trường học đón Tiểu Bạch về!”
Nhớ tới lời nói trước đó của Lãnh Tư Thần cô càng nghĩ càng bất an, nói xong liền trực tiếp chạy ra khỏi cửa.
Tần Mộng Oanh lo lắng sốt ruột mà nhìn bóng dáng Hạ Úc Huân rời đi, xoa xoa ấn đường ngồi xuống sô pha, con ngươi thay đổi bất ngờ.
Một lát sau, cô đứng dậy vào phòng, lục lọi túi trang điểm bắt đầu bổ trang.
Bên kia, Hạ Úc Huân dùng tốc độ nhanh nhất chạy tới trường học, không nghĩ tới, lại vẫn tới chậm một bước.
Từ trong miệng cô giáo nghe được tin Tiểu Bạch bị người kia đón đi, trong nháy mắt, Hạ Úc Huân quả thực đều sắp sửa suy sụp ——
“Lão đại anh yên tâm, đã làm ổn thỏa.”
Uất Trì Phi vừa trả lời vừa nhịn không được cảm khái vạn ngàn, thì ra lão đại đã sớm đoán trước cục diện hiện tại sẽ đến mức này, cho nên mới trước tiên sai hắn đi làm việc kia.
Vì giữ lại người kia, thật là hao tổn tâm cơ……
Vốn dĩ hắn còn vạn phần không hiểu, lão đại cho dù quan tâm sẽ bị loạn cũng sẽ không ngu ngốc đến mức bị một kẻ lừa đảo chơi đến xoay quanh!
Hiện tại mới biết được, kẻ ngu ngốc chính là hắn……
-
Lúc Hạ Úc Huân trở lại Hạnh Hoa Thôn Tần Mộng Oanh đang cầm di động chuẩn bị gọi điện thoại.
Vừa thấy cô trở về, Tần Mộng Oanh lập tức như trút được gánh nặng mà đi lên đón, hỏi: “Tiểu Huân, em rốt cuộc đã trở lại! Trên TV chị thấy tin tức em tối hôm qua đi khách sạn có kẻ bắt cóc đả thương người, gọi điện thoại vẫn báo không liên lạc được, chị vừa rồi thiếu chút nữa chuẩn bị tìm Nam Cung tiên sinh hỗ trợ!”
“Chị Mộng Oanh, em không có việc gì, di động hết pin……” Hạ Úc Huân mệt mỏi ngồi xuống sô pha.
Tần Mộng Oanh từ trên xuống dưới đánh giá cô, nhìn thấy cổ kéo dài đến bả vai một mảnh dấu vết xanh tím đáng sợ, lập tức sợ tới mức hãi hùng khiếp vía, hỏi:“Bị thương nặng như vậy còn nói không có việc gì?”
Nói xong liền đi xem vết thương của cô, kết quả, mới vừa xốc quần áo lên liền nhịn không được đỏ mặt.
Hạ Úc Huân biết cô thấy được dấu vết ái muội trên người mình, cũng có chút xấu hổ, sửa sửa quần áo nói: “Thật sự không có việc gì, đều là bị thương ngoài da……”
“Em cùng Lãnh Tư Thần……” Tần Mộng Oanh thần sắc do dự, hỏi: “Anh ta có phải đã biết rồi hay không?”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hạ Úc Huân nghiến răng, đáp: “Anh ta đâu chỉ là đã biết…… Tên khốn kia ngay từ đầu đã biết!!!”
Tần Mộng Oanh nghe vậy thần sắc ngạc nhiên nghi ngờ, nói: “Cho nên anh ta khi đó không nói, chỉ là vì phòng ngừa em lại một lần chạy trốn?”
Không nghĩ tới…… Cư nhiên thật sự là suy đoán mà cô đã lo lắng này……
Lãnh Tư Thần so với cô tưởng tượng còn tâm cơ thâm trầm hơn nhiều, thế nhưng hoàn toàn đã lừa gạt mọi người.
Hạ Úc Huân vẻ mặt suy sụp, nói: “Tệ nhất chính là, chuyện Tiểu Bạch anh ta cũng biết, tuy rằng lúc ấy Nam Cung tiên sinh hỗ trợ sửa lại ngày sinh Tiểu Bạch, nhưng chỉ cần Lãnh Tư Thần làm xét nghiệm ADN, mọi thứ nói dối đều tự sụp đổ, anh ta và Tiểu Bạch trong thân thể chảy cùng một dòng máu, điểm này vĩnh viễn đều không thể che dấu! A, Lãnh Tư Thần nói không sai, anh ta nếu thật sự muốn vạch trần em, hoàn toàn có một ngàn một vạn cách!”
Chuyện tới bây giờ, Tần Mộng Oanh cũng không biết nên an ủi cô như thế nào: “Các người…… Nói thế nào?”
“Còn có thể thế nào, hoàn toàn cãi nhau ầm ĩ……” Hạ Úc Huân cười khổ lắc đầu, ngay sau đó đột nhiên như nghĩ đến cái gì, vội vàng hỏi: “Đúng rồi chị Mộng Oanh, Tiểu Bạch đâu?”
“Đã đi học. Cậu nhóc lo lắng cho em cả đêm ngủ không yên, cuối cùng vẫn là cùng Niếp Niếp mới ngủ được.” Tần Mộng Oanh trả lời.
Hạ Úc Huân nhìn đồng hồ trên tường chỉ 9 giờ, xoát một cái đứng lên, nói: “Không được! Em muốn đến trường học đón Tiểu Bạch về!”
Nhớ tới lời nói trước đó của Lãnh Tư Thần cô càng nghĩ càng bất an, nói xong liền trực tiếp chạy ra khỏi cửa.
Tần Mộng Oanh lo lắng sốt ruột mà nhìn bóng dáng Hạ Úc Huân rời đi, xoa xoa ấn đường ngồi xuống sô pha, con ngươi thay đổi bất ngờ.
Một lát sau, cô đứng dậy vào phòng, lục lọi túi trang điểm bắt đầu bổ trang.
Bên kia, Hạ Úc Huân dùng tốc độ nhanh nhất chạy tới trường học, không nghĩ tới, lại vẫn tới chậm một bước.
Từ trong miệng cô giáo nghe được tin Tiểu Bạch bị người kia đón đi, trong nháy mắt, Hạ Úc Huân quả thực đều sắp sửa suy sụp ——
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro