Bà Xã Ngọt Ngào: Hàng Tỉ Ấm Áp Kết Hôn Ngày Thứ 7
Đá xoay chuyển
Hữu Yêu
2024-11-06 05:07:01
Hạ Úc Huân theo bản năng mà ngẩng đầu nhìn về phía phát ra thanh âm.
Chỉ thấy đối diện trước nhà hàng Senna Pháp cô cùng Triệu Tu Viễn gặp mặt dùng cơm, một người đàn ông thân hình cao lớn tay đấm chân đá một cô gái trói gà không chặt, vừa đánh vừa dùng lời lẽ không sạch sẽ mà hùng hùng hổ hổ……
Hạ Úc Huân lúc ấy tính tình nóng nảy liền bùng phát, đem túi xách và di động trong tay ném cho Lương Khiêm bên cạnh, nói: “Giúp tôi giữ một chút!”
Sau đó liền như hỏa tiễn phóng ra giày cao gót mười hai centimet hấp tấp mà bay qua, sau khi chạy tới, trực tiếp một cái xoay chuyển đá bay qua, người đàn ông vạm vỡ 1 mét 8 trong nháy mắt ầm ầm ngã xuống đất, kêu thảm thiết như giết heo lăn lộn trên mặt đất……
Cả sự việc lúc bắt đầu phát sinh từ đầu tới đuôi chưa đến mười giây đồng hồ.
Lương Khiêm: “……”
Lãnh Tư Thần: “……”
Lương Khiêm cách đó không xa hoàn toàn không kịp phản ứng trơ mắt nhìn một màn bất thình lình kia, gian nan mà nuốt nước bọt, sau đó thật cẩn thận liếc mắt nhìn ông chủ trong xe một cái.
Lãnh Tư Thần day day thái dương, hướng bảo tiêu hai bên đang nghẹn họng nhìn trân trối phất phất tay.
Hai người lúc này mới phản ứng lại, đồng loạt chạy lên hỗ trợ đem người đàn ông ý đồ muốn bò dậy ấn ở trên mặt đất.
Hạ Úc Huân nhanh chóng đem cô gái bị khi dễ nâng dậy, thấy quần áo cô đều bị người kia xé hỏng rồi, trực tiếp từ một người bảo tiêu trong đó lôi áo khoác ra, sau đó khoác trên người cô gái kia.
Bảo tiêu bị lột quần áo trên người chỉ mặc một chiếc áo body đen, cứng đờ thân mình, thật cẩn thận mà xem xét BOSS nhà mình sắc mặt đang âm trầm một cái, sợ tới mức sắp khóc ra.
BOSS, quần áo là cô ấy cướp đi, đây hình như không phải tôi sai đi? Tôi cũng là người bị hại a a a……
“Tiểu thư, cô không sao chứ? Có cần đưa cô đi bệnh viện hay không?” Hạ Úc Huân quan tâm hỏi.
Cô đời này ghét nhất chính là đàn ông đánh phụ nữ!
“Không có việc gì, cám ơn cô.” Cô gái ngẩng đầu, vẻ mặt cảm kích, ngay sau đó thần sắc khẽ giật mình.
Vừa rồi cô gái vẫn luôn sợ hãi cúi đầu nhìn không rõ diện mạo, lúc này Hạ Úc Huân mới thấy rõ mặt cô, vẻ mặt không nhịn được cũng sửng sốt.
Khuôn mặt kia tương tự khuôn mặt mình năm đó, so với chính cô còn giống hơn, cô cho dù chỉ nhìn qua một lần cũng tuyệt đối không thể nào quên.
Sao lại trùng hợp như vậy?
Không nghĩ tới cô gái này cư nhiên là Lâm Tuyết lần trước cùng Lãnh Tư Thần đi dạo phố gặp phải, Lâm Tuyết kia nghe đồn là tình nhân của Lãnh Tư Thần, Lâm Tuyết kia quả nhiên là người duy nhất cùng Lãnh Tư Thần truyền ra tai tiếng mà Triệu luật sư nói…
“A, là cô sao, tôi nhớ cô rồi, cô là chăm sóc đặc biệt của Lãnh tiên sinh, chúng ta lần trước gặp qua!” Lâm Tuyết vẻ mặt cảm kích, đồng thời cũng có chút quẫn bách, nói: “Hôm nay…… Cám ơn cô…… Tôi cũng không biết cô tên là gì?”
“Không cần cảm ơn, Hạ Như Hoa.” Hạ Úc Huân đơn giản đáp.
“Hạ Như Hoa…… Cô cũng họ Hạ……” Lâm Tuyết như suy tư gì lẩm bẩm, sau đó lại một lần nói lời cảm ơn: “Hạ tiểu thư, vẫn là phải cảm ơn cô! Thật sự vô cùng cảm ơn!”
“Người này xử lý như thế nào? Muốn đem hắn đưa đến cục cảnh sát không?” Hạ Úc Huân hỏi.
Vừa dứt lời, người đàn ông đang bị hai bảo tiêu gắt gao ấn trên mặt đất không thể động đậy đột nhiên kích động mà lớn tiếng ồn ào: “Lâm Tuyết cô dám! Tiện nhân! Cô sau lưng tôi ở bên ngoài cùng người đàn ông khác lêu lổng, cho tôi đội nón xanh, cư nhiên còn đưa tôi đi cục cảnh sát! Tôi thật sự muốn xem chuyện ầm ĩ ra rốt cuộc là ai không còn mặt mũi!”
Lâm Tuyết vẻ mặt khó xử lắc đầu, nói: “Không cần, anh ấy…… Anh ấy là vị hôn phu của tôi……”
Chỉ thấy đối diện trước nhà hàng Senna Pháp cô cùng Triệu Tu Viễn gặp mặt dùng cơm, một người đàn ông thân hình cao lớn tay đấm chân đá một cô gái trói gà không chặt, vừa đánh vừa dùng lời lẽ không sạch sẽ mà hùng hùng hổ hổ……
Hạ Úc Huân lúc ấy tính tình nóng nảy liền bùng phát, đem túi xách và di động trong tay ném cho Lương Khiêm bên cạnh, nói: “Giúp tôi giữ một chút!”
Sau đó liền như hỏa tiễn phóng ra giày cao gót mười hai centimet hấp tấp mà bay qua, sau khi chạy tới, trực tiếp một cái xoay chuyển đá bay qua, người đàn ông vạm vỡ 1 mét 8 trong nháy mắt ầm ầm ngã xuống đất, kêu thảm thiết như giết heo lăn lộn trên mặt đất……
Cả sự việc lúc bắt đầu phát sinh từ đầu tới đuôi chưa đến mười giây đồng hồ.
Lương Khiêm: “……”
Lãnh Tư Thần: “……”
Lương Khiêm cách đó không xa hoàn toàn không kịp phản ứng trơ mắt nhìn một màn bất thình lình kia, gian nan mà nuốt nước bọt, sau đó thật cẩn thận liếc mắt nhìn ông chủ trong xe một cái.
Lãnh Tư Thần day day thái dương, hướng bảo tiêu hai bên đang nghẹn họng nhìn trân trối phất phất tay.
Hai người lúc này mới phản ứng lại, đồng loạt chạy lên hỗ trợ đem người đàn ông ý đồ muốn bò dậy ấn ở trên mặt đất.
Hạ Úc Huân nhanh chóng đem cô gái bị khi dễ nâng dậy, thấy quần áo cô đều bị người kia xé hỏng rồi, trực tiếp từ một người bảo tiêu trong đó lôi áo khoác ra, sau đó khoác trên người cô gái kia.
Bảo tiêu bị lột quần áo trên người chỉ mặc một chiếc áo body đen, cứng đờ thân mình, thật cẩn thận mà xem xét BOSS nhà mình sắc mặt đang âm trầm một cái, sợ tới mức sắp khóc ra.
BOSS, quần áo là cô ấy cướp đi, đây hình như không phải tôi sai đi? Tôi cũng là người bị hại a a a……
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Tiểu thư, cô không sao chứ? Có cần đưa cô đi bệnh viện hay không?” Hạ Úc Huân quan tâm hỏi.
Cô đời này ghét nhất chính là đàn ông đánh phụ nữ!
“Không có việc gì, cám ơn cô.” Cô gái ngẩng đầu, vẻ mặt cảm kích, ngay sau đó thần sắc khẽ giật mình.
Vừa rồi cô gái vẫn luôn sợ hãi cúi đầu nhìn không rõ diện mạo, lúc này Hạ Úc Huân mới thấy rõ mặt cô, vẻ mặt không nhịn được cũng sửng sốt.
Khuôn mặt kia tương tự khuôn mặt mình năm đó, so với chính cô còn giống hơn, cô cho dù chỉ nhìn qua một lần cũng tuyệt đối không thể nào quên.
Sao lại trùng hợp như vậy?
Không nghĩ tới cô gái này cư nhiên là Lâm Tuyết lần trước cùng Lãnh Tư Thần đi dạo phố gặp phải, Lâm Tuyết kia nghe đồn là tình nhân của Lãnh Tư Thần, Lâm Tuyết kia quả nhiên là người duy nhất cùng Lãnh Tư Thần truyền ra tai tiếng mà Triệu luật sư nói…
“A, là cô sao, tôi nhớ cô rồi, cô là chăm sóc đặc biệt của Lãnh tiên sinh, chúng ta lần trước gặp qua!” Lâm Tuyết vẻ mặt cảm kích, đồng thời cũng có chút quẫn bách, nói: “Hôm nay…… Cám ơn cô…… Tôi cũng không biết cô tên là gì?”
“Không cần cảm ơn, Hạ Như Hoa.” Hạ Úc Huân đơn giản đáp.
“Hạ Như Hoa…… Cô cũng họ Hạ……” Lâm Tuyết như suy tư gì lẩm bẩm, sau đó lại một lần nói lời cảm ơn: “Hạ tiểu thư, vẫn là phải cảm ơn cô! Thật sự vô cùng cảm ơn!”
“Người này xử lý như thế nào? Muốn đem hắn đưa đến cục cảnh sát không?” Hạ Úc Huân hỏi.
Vừa dứt lời, người đàn ông đang bị hai bảo tiêu gắt gao ấn trên mặt đất không thể động đậy đột nhiên kích động mà lớn tiếng ồn ào: “Lâm Tuyết cô dám! Tiện nhân! Cô sau lưng tôi ở bên ngoài cùng người đàn ông khác lêu lổng, cho tôi đội nón xanh, cư nhiên còn đưa tôi đi cục cảnh sát! Tôi thật sự muốn xem chuyện ầm ĩ ra rốt cuộc là ai không còn mặt mũi!”
Lâm Tuyết vẻ mặt khó xử lắc đầu, nói: “Không cần, anh ấy…… Anh ấy là vị hôn phu của tôi……”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro