Bà Xã Ngọt Ngào: Hàng Tỉ Ấm Áp Kết Hôn Ngày Thứ 7
Không liên quan đến tôi
Hữu Yêu
2024-11-06 05:07:01
Anh thật sự sắp bị cô gái này làm cho tức chết rồi!
Hạ Úc Huân tâm bất cam tình bất nguyện mà đi qua, nói: “Ách, chuyện gì vậy?”
Lãnh Tư Thần đem một xấp văn kiện thật dày ném cho cô, nói: “Đọc giúp tôi!”
Đã từng, anh chỉ là phát sốt thôi, cô đều sẽ đau lòng, không muốn anh quá mệt mỏi, cẩn thận chủ động giúp anh đọc văn kiện.
Nhưng hiện tại thì sao, anh bị thương thành như vậy, cô cư nhiên không thèm nhìn anh cái nào.
Đến khi mất đi anh mới phát hiện, hạnh phúc mình đã từng có được vụt mất như thế nào.
Hạ Úc Huân nhìn trước mắt Hàn Văn chi chít, vừa muốn mở miệng, đột nhiên nhớ tới một màn 5 năm trước kia, sắc mặt ửng đỏ.
[ Hạ Úc Huân, em có biết mỗi lần em đọc tiếng Anh thanh âm đều rất nhẹ nhàng không?]
[ a? Phải không? ]
[ Uhm, lúc đọc Hàn Văn càng nhẹ nhàng hơn. Khiến người khác vừa nghe liền muốn làm chuyện xấu……]
Vì thế, Hạ Úc Huân nhanh chóng quyết định nói: “Thực xin lỗi, tôi xem không hiểu.”
Lãnh Tư Thần cắn răng, Hạ Úc Huân, em đủ tuyệt tình!
Cư nhiên hoàn toàn không làm gì được cô, một cổ thất bại xưa nay chưa từng có nảy lên trong lòng.
“Đáng chết…… A……” Lãnh Tư Thần đau hô lên một tiếng.
“Anh làm cái gì?” Nhìn thấy Lãnh Tư Thần cư nhiên dùng tay bị thương đập lên ván giường, sau đó lại đau đến mày nhíu chặt, Hạ Úc Huân vội vàng phi qua ngăn anh tự mình hại mình.
Nói đùa, mặc kệ anh hồ nháo như vậy, cô rốt cuộc khi nào mới có thể giải thoát.
Khoảnh khắc thân thể cô nghiêng lại đây, hai tròng mắt Lãnh Tư Thần híp lại, mau tay nhanh mắt mà nhân cơ hội một tay đem cô kéo ngã vào lòng mình.
“Này, anh……” Hạ Úc Huân sửng sốt, hay tay chống trên lồng ngực anh, kinh hoảng như chống trên bàn ủi.
“Đừng nhúc nhích, sẽ đụng tới miệng vết thương của tôi.” Lãnh Tư Thần đem đầu chon vào vai cô, rầu rĩ mà nói.
“Biết bị thương anh còn lộn xộn! Lãnh tổng, xin anh buông tôi ra!” Miệng cô tức giận bất bình nói, lại vẫn vì anh nói đừng tùy ý lộn xộn, để tránh anh lại bị thương thêm.
Cái tên tiểu nhân đê tiện này, đây là bắt được điểm uy hiếp của cô rồi!
Qua một hồi lâu, thấy anh vẫn không có ý muốn buông tay, ngược lại hơi thở phun ở cổ cô càng ngày càng nóng rực, Hạ Úc Huân cho dù muốn kiên nhẫn cũng hao hết, nói: “Lãnh tiên sinh, ngài rốt cuộc muốn như thế nào? Tuy rằng tôi đã nói sẽ phụ trách, nhưng là phụ trách yêu cầu sinh hoạt của anh, chứ không bao gồm nhu cầu sinh lý! Được rồi, vì muốn anh thấy thành ý của tôi, anh nếu như thực sự cần về phương diện này, tôi cũng có thể giúp anh liên hệ những người khác!”
Lãnh Tư Thần nghe được nổi trận lôi đình: “Tôi ai cũng không cần! Tôi chỉ muốn cô!”
Cô gái đáng chết, điểm này thật sự không thay đổi, động một tí liền muốn đem anh đẩy cho người khác, 5 năm trước là như thế này, 5 năm sau vẫn là như vậy! Anh đến bây giờ còn chưa bị tức chết quả thực là kỳ tích!
Môi nóng rực trượt trong cô thơm ngát của cô, cuối cùng ngậm một phần thịt non bên cổ cô, giống như cho hả giận mà cắn xuống.
Hạ Úc Huân hô nhỏ một tiếng, toàn thân cứng đờ, giống như một con nai bị báo săn cắn ngang cổ, nói: “Lãnh tổng, mời ngài tôn trọng một chút!”
Hô hấp Lãnh Tư Thần có chút dồn dập, khàn khàn mở miệng nói: “Hạ Như Hoa tiểu thư, khuôn mặt cô và bà xã của tôi thật sự rất giống.”
“Bà xã anh?” Cô nghĩ không ra mình rốt cuộc có chỗ nào giống Cung Hiền Anh.
Thanh âm Lãnh Tư Thần đè nén thâm trầm đau khổ, nói: “Cô gái duy nhất mà tôi yêu trong đời.”
Hạ Úc Huân trong lòng lộp bộp một chút, hỏi: “Vậy thì như thế nào?”
“Tôi rất nhớ cô ấy.” Lãnh Tư Thần ôm lấy thân thể cô hơi có chút run rẩy.
Nơi nào đó mềm mại nhất trong đáy lòng lại bắt đầu quặn đau, Hạ Úc Huân cố gắng chống đỡ, lạnh nhạt nói: “Đây hình như không liên quan đến tôi.”
Lãnh Tư Thần siết chặt eo cô, nói: “Một ngàn vạn, làm tình nhân của tôi.”
Nhóm dịch: Mèo Xinh
Hạ Úc Huân tâm bất cam tình bất nguyện mà đi qua, nói: “Ách, chuyện gì vậy?”
Lãnh Tư Thần đem một xấp văn kiện thật dày ném cho cô, nói: “Đọc giúp tôi!”
Đã từng, anh chỉ là phát sốt thôi, cô đều sẽ đau lòng, không muốn anh quá mệt mỏi, cẩn thận chủ động giúp anh đọc văn kiện.
Nhưng hiện tại thì sao, anh bị thương thành như vậy, cô cư nhiên không thèm nhìn anh cái nào.
Đến khi mất đi anh mới phát hiện, hạnh phúc mình đã từng có được vụt mất như thế nào.
Hạ Úc Huân nhìn trước mắt Hàn Văn chi chít, vừa muốn mở miệng, đột nhiên nhớ tới một màn 5 năm trước kia, sắc mặt ửng đỏ.
[ Hạ Úc Huân, em có biết mỗi lần em đọc tiếng Anh thanh âm đều rất nhẹ nhàng không?]
[ a? Phải không? ]
[ Uhm, lúc đọc Hàn Văn càng nhẹ nhàng hơn. Khiến người khác vừa nghe liền muốn làm chuyện xấu……]
Vì thế, Hạ Úc Huân nhanh chóng quyết định nói: “Thực xin lỗi, tôi xem không hiểu.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lãnh Tư Thần cắn răng, Hạ Úc Huân, em đủ tuyệt tình!
Cư nhiên hoàn toàn không làm gì được cô, một cổ thất bại xưa nay chưa từng có nảy lên trong lòng.
“Đáng chết…… A……” Lãnh Tư Thần đau hô lên một tiếng.
“Anh làm cái gì?” Nhìn thấy Lãnh Tư Thần cư nhiên dùng tay bị thương đập lên ván giường, sau đó lại đau đến mày nhíu chặt, Hạ Úc Huân vội vàng phi qua ngăn anh tự mình hại mình.
Nói đùa, mặc kệ anh hồ nháo như vậy, cô rốt cuộc khi nào mới có thể giải thoát.
Khoảnh khắc thân thể cô nghiêng lại đây, hai tròng mắt Lãnh Tư Thần híp lại, mau tay nhanh mắt mà nhân cơ hội một tay đem cô kéo ngã vào lòng mình.
“Này, anh……” Hạ Úc Huân sửng sốt, hay tay chống trên lồng ngực anh, kinh hoảng như chống trên bàn ủi.
“Đừng nhúc nhích, sẽ đụng tới miệng vết thương của tôi.” Lãnh Tư Thần đem đầu chon vào vai cô, rầu rĩ mà nói.
“Biết bị thương anh còn lộn xộn! Lãnh tổng, xin anh buông tôi ra!” Miệng cô tức giận bất bình nói, lại vẫn vì anh nói đừng tùy ý lộn xộn, để tránh anh lại bị thương thêm.
Cái tên tiểu nhân đê tiện này, đây là bắt được điểm uy hiếp của cô rồi!
Qua một hồi lâu, thấy anh vẫn không có ý muốn buông tay, ngược lại hơi thở phun ở cổ cô càng ngày càng nóng rực, Hạ Úc Huân cho dù muốn kiên nhẫn cũng hao hết, nói: “Lãnh tiên sinh, ngài rốt cuộc muốn như thế nào? Tuy rằng tôi đã nói sẽ phụ trách, nhưng là phụ trách yêu cầu sinh hoạt của anh, chứ không bao gồm nhu cầu sinh lý! Được rồi, vì muốn anh thấy thành ý của tôi, anh nếu như thực sự cần về phương diện này, tôi cũng có thể giúp anh liên hệ những người khác!”
Lãnh Tư Thần nghe được nổi trận lôi đình: “Tôi ai cũng không cần! Tôi chỉ muốn cô!”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cô gái đáng chết, điểm này thật sự không thay đổi, động một tí liền muốn đem anh đẩy cho người khác, 5 năm trước là như thế này, 5 năm sau vẫn là như vậy! Anh đến bây giờ còn chưa bị tức chết quả thực là kỳ tích!
Môi nóng rực trượt trong cô thơm ngát của cô, cuối cùng ngậm một phần thịt non bên cổ cô, giống như cho hả giận mà cắn xuống.
Hạ Úc Huân hô nhỏ một tiếng, toàn thân cứng đờ, giống như một con nai bị báo săn cắn ngang cổ, nói: “Lãnh tổng, mời ngài tôn trọng một chút!”
Hô hấp Lãnh Tư Thần có chút dồn dập, khàn khàn mở miệng nói: “Hạ Như Hoa tiểu thư, khuôn mặt cô và bà xã của tôi thật sự rất giống.”
“Bà xã anh?” Cô nghĩ không ra mình rốt cuộc có chỗ nào giống Cung Hiền Anh.
Thanh âm Lãnh Tư Thần đè nén thâm trầm đau khổ, nói: “Cô gái duy nhất mà tôi yêu trong đời.”
Hạ Úc Huân trong lòng lộp bộp một chút, hỏi: “Vậy thì như thế nào?”
“Tôi rất nhớ cô ấy.” Lãnh Tư Thần ôm lấy thân thể cô hơi có chút run rẩy.
Nơi nào đó mềm mại nhất trong đáy lòng lại bắt đầu quặn đau, Hạ Úc Huân cố gắng chống đỡ, lạnh nhạt nói: “Đây hình như không liên quan đến tôi.”
Lãnh Tư Thần siết chặt eo cô, nói: “Một ngàn vạn, làm tình nhân của tôi.”
Nhóm dịch: Mèo Xinh
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro