Bà Xã Ngọt Ngào: Hàng Tỉ Ấm Áp Kết Hôn Ngày Thứ 7
Lại đây cùng anh uống rượu
Hữu Yêu
2024-11-06 05:07:01
“Điểm này cho dù đến toà án, thẩm phán chắc chắn cũng phải hỏi cô, cô
nếu trả lời lý do tình cảm tan vỡ, đối với bên phía chúng ta chỉ sợ
không có bất cứ trợ giúp gì cả.”
“……” Nghe Triệu Tu Viễn nói, sắc mặt Hạ Úc Huân âm trầm, một chữ đều nói không nên lời.
Cô có thể nói cái gì?
Chẳng lẽ muốn cô trước tòa cùng mọi người nói ra chuyện năm đó sao?
Nói ba cô bị thủ hạ của Lãnh Tư Thần ám sát!
Vì cái gì thủ hạ Lãnh Tư Thần phải ám sát ba cô?
Bởi vì người mà thủ hạ của Lãnh Tư Thần vốn dĩ muốn ám sát là mình!
Bọn họ lại hỏi vì cái gì muốn ám sát mình?
Bởi vì Lãnh Tư Thần buôn bán trái pháp luật, bởi vì cô mà muốn giải tán tổ chức, cho nên cô bị một bộ phận thành viên phái cấp tiến của tổ chức giận chó đánh mèo trả thù!
Những điều này, cô sao có thể nói ra!!!
Lãnh Tư Thần thật vất vả mới đi đến ngày hôm nay, thật vất vả mới có thể một lần nữa đứng dưới ánh mặt trời, tất cả tiền của anh cũng đều quyên góp ra ngoài……
Hạ Úc Huân gắt gao nắm chặt ngón tay, thân thể run nhè nhẹ, sau một lúc lâu, chỉ nói ra một câu: “Thực xin lỗi……”
Thấy Hạ Úc Huân cảm xúc không đúng, Triệu Tu Viễn đúng lúc ngưng đề tài, an ủi nói: “Hạ tiểu thư đừng quá khẩn trương, chúng ta vẫn còn cơ hội, cô nên về nhà suy nghĩ kỹ một chút, chủ yếu vẫn là tôn trọng ý kiến cá nhân cô.”
“Mặt khác, kỳ thật phương pháp tốt nhất vẫn là ngươi có thể cùng hắn hảo hảo nói nói chuyện, tranh thủ trong lén lút giải hòa.” Triệu Tu Viễn cố ý lại bổ sung một câu.
“Tôi đã biết, cám ơn anh, Triệu luật sư.”
“Đừng khách khí, hôm nay tới đây thôi, tôi đi trước.”
“Được.”
Sau khi Triệu Tu Viễn rời đi, Hạ Úc Huân rã rời ngồi trên ghế, khắp mặt đều là mỏi mệt.
Ngồi suốt hơn hai giờ, thẳng đến khi người phục vụ lại đây dò hỏi, cô mới thất thần mà thanh toán tiền rời đi.
Đi xuống lầu, đang hồn vía lên mây mà đứng ở đường gọi xe, di động cô đột nhiên vang lên.
Nhìn dãy số trên màn hình di động, ánh mắt Hạ Úc Huân bỗng dưng căng thẳng.
Dãy số này cô không lưu trong máy, lại quen thuộc đến đời này đều không thể quên được.
Đây là số năm đó Lãnh Tư Thần dùng, không nghĩ tới cư nhiên đến bây giờ đều không thay đổi.
“Alo?” Không biết có phải chuyện có liên quan đến Tiểu Bạch không, Hạ Úc Huân do dự mà nhận.
“Lại đây cùng anh uống rượu.”
Hạ Úc Huân: “……”
Di động bên kia quả nhiên truyền đến thanh âm Lãnh Tư Thần, nhưng nói ra lại khiến cô thiếu chút nữa đem điện thoại cúp ngay lập tức.
Tôi bồi an hem gái anh! Người này chỉ một câu mình là ai đều không nói, trực tiếp chỉ là một câu như vậy, xem cô là cái gì?
“Anh là ai a? Bệnh tâm thần!”
“Anh biết em biết anh là ai.”
“……” Khẩu lệnh này là sao đây……
“Lại đây bồi anh.” Ngữ khí ra lệnh.
“Tôi đã ngủ rồi.” Hạ Úc Huân lạnh lùng nói.
Lãnh Tư Thần cười nhẹ một tiếng, nói: “A, ngủ ở trên đường sao?”
“Anh có ý gì?” Hạ Úc Huân lập tức cảnh giác mà nhìn bốn phía.
“Ngẩng đầu, hướng 9 giờ.”
Hạ Úc Huân xoay nửa vòng, di động lại truyền đến tiếng cười khẽ của người đàn ông: “Em quay ngược rồi.”
Hạ Úc Huân đen mặt quay lại một lần nữa, sau đó liền nhìn cửa sổ lầu hai bên đối diện, bóng dáng Lãnh Tư Thần mê hoặc lòng người dưới ánh đèn……
Quả thực là bóng dáng sát!
Tên kia đang dựa vào ghế, trong tay nâng một ly rượu, hướng cô hơi nâng nâng.
“Anh theo dõi tôi?” Cô không nghĩ tới Lãnh Tư Thần ở ngay đối diện nhà hàng cô vừa ăn.
“Trùng hợp, đây là vận mệnh.”
Hạ Úc Huân, “……”
Người này là uống say rồi sao?
Bất quá cô vẫn tin tưởng xác thật là trùng hợp, nếu thật sự là anh làm, người này tuyệt đối sẽ thừa nhận, vẫn là các loại đương nhiên quang minh chính mà thừa nhận.
Hạ Úc Huân nghĩ đến trước đó cùng Triệu Tu Viễn nói chuyện, do dự một lát sau liền đi về phía đối diện.
“……” Nghe Triệu Tu Viễn nói, sắc mặt Hạ Úc Huân âm trầm, một chữ đều nói không nên lời.
Cô có thể nói cái gì?
Chẳng lẽ muốn cô trước tòa cùng mọi người nói ra chuyện năm đó sao?
Nói ba cô bị thủ hạ của Lãnh Tư Thần ám sát!
Vì cái gì thủ hạ Lãnh Tư Thần phải ám sát ba cô?
Bởi vì người mà thủ hạ của Lãnh Tư Thần vốn dĩ muốn ám sát là mình!
Bọn họ lại hỏi vì cái gì muốn ám sát mình?
Bởi vì Lãnh Tư Thần buôn bán trái pháp luật, bởi vì cô mà muốn giải tán tổ chức, cho nên cô bị một bộ phận thành viên phái cấp tiến của tổ chức giận chó đánh mèo trả thù!
Những điều này, cô sao có thể nói ra!!!
Lãnh Tư Thần thật vất vả mới đi đến ngày hôm nay, thật vất vả mới có thể một lần nữa đứng dưới ánh mặt trời, tất cả tiền của anh cũng đều quyên góp ra ngoài……
Hạ Úc Huân gắt gao nắm chặt ngón tay, thân thể run nhè nhẹ, sau một lúc lâu, chỉ nói ra một câu: “Thực xin lỗi……”
Thấy Hạ Úc Huân cảm xúc không đúng, Triệu Tu Viễn đúng lúc ngưng đề tài, an ủi nói: “Hạ tiểu thư đừng quá khẩn trương, chúng ta vẫn còn cơ hội, cô nên về nhà suy nghĩ kỹ một chút, chủ yếu vẫn là tôn trọng ý kiến cá nhân cô.”
“Mặt khác, kỳ thật phương pháp tốt nhất vẫn là ngươi có thể cùng hắn hảo hảo nói nói chuyện, tranh thủ trong lén lút giải hòa.” Triệu Tu Viễn cố ý lại bổ sung một câu.
“Tôi đã biết, cám ơn anh, Triệu luật sư.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Đừng khách khí, hôm nay tới đây thôi, tôi đi trước.”
“Được.”
Sau khi Triệu Tu Viễn rời đi, Hạ Úc Huân rã rời ngồi trên ghế, khắp mặt đều là mỏi mệt.
Ngồi suốt hơn hai giờ, thẳng đến khi người phục vụ lại đây dò hỏi, cô mới thất thần mà thanh toán tiền rời đi.
Đi xuống lầu, đang hồn vía lên mây mà đứng ở đường gọi xe, di động cô đột nhiên vang lên.
Nhìn dãy số trên màn hình di động, ánh mắt Hạ Úc Huân bỗng dưng căng thẳng.
Dãy số này cô không lưu trong máy, lại quen thuộc đến đời này đều không thể quên được.
Đây là số năm đó Lãnh Tư Thần dùng, không nghĩ tới cư nhiên đến bây giờ đều không thay đổi.
“Alo?” Không biết có phải chuyện có liên quan đến Tiểu Bạch không, Hạ Úc Huân do dự mà nhận.
“Lại đây cùng anh uống rượu.”
Hạ Úc Huân: “……”
Di động bên kia quả nhiên truyền đến thanh âm Lãnh Tư Thần, nhưng nói ra lại khiến cô thiếu chút nữa đem điện thoại cúp ngay lập tức.
Tôi bồi an hem gái anh! Người này chỉ một câu mình là ai đều không nói, trực tiếp chỉ là một câu như vậy, xem cô là cái gì?
“Anh là ai a? Bệnh tâm thần!”
“Anh biết em biết anh là ai.”
“……” Khẩu lệnh này là sao đây……
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Lại đây bồi anh.” Ngữ khí ra lệnh.
“Tôi đã ngủ rồi.” Hạ Úc Huân lạnh lùng nói.
Lãnh Tư Thần cười nhẹ một tiếng, nói: “A, ngủ ở trên đường sao?”
“Anh có ý gì?” Hạ Úc Huân lập tức cảnh giác mà nhìn bốn phía.
“Ngẩng đầu, hướng 9 giờ.”
Hạ Úc Huân xoay nửa vòng, di động lại truyền đến tiếng cười khẽ của người đàn ông: “Em quay ngược rồi.”
Hạ Úc Huân đen mặt quay lại một lần nữa, sau đó liền nhìn cửa sổ lầu hai bên đối diện, bóng dáng Lãnh Tư Thần mê hoặc lòng người dưới ánh đèn……
Quả thực là bóng dáng sát!
Tên kia đang dựa vào ghế, trong tay nâng một ly rượu, hướng cô hơi nâng nâng.
“Anh theo dõi tôi?” Cô không nghĩ tới Lãnh Tư Thần ở ngay đối diện nhà hàng cô vừa ăn.
“Trùng hợp, đây là vận mệnh.”
Hạ Úc Huân, “……”
Người này là uống say rồi sao?
Bất quá cô vẫn tin tưởng xác thật là trùng hợp, nếu thật sự là anh làm, người này tuyệt đối sẽ thừa nhận, vẫn là các loại đương nhiên quang minh chính mà thừa nhận.
Hạ Úc Huân nghĩ đến trước đó cùng Triệu Tu Viễn nói chuyện, do dự một lát sau liền đi về phía đối diện.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro