Bà Xã Ngọt Ngào: Hàng Tỉ Ấm Áp Kết Hôn Ngày Thứ 7
Phong cách như chàng trai (6)
Hữu Yêu
2024-11-06 05:07:01
Mộc có sai, người nào đó năm đó chính là không có kiên nhẫn không bình tĩnh như vậy, phong cách như chàng trai…
Tần Mộng Oanh lúc trước từng có một đoạn với anh, cũng là bị anh như vậy bỏ rơi, như thế nào lại không hiểu tật xấu này của anh!
Cho nên con đường truy thê của người nào đó hiện tại gian nan như vậy, tất nhiên cũng là xứng đáng……
Hạ Úc Huân yên lặng ở trong lòng đốt cho Âu Minh Hiên 32 đèn cày.
“Đúng rồi, chị Mộng Oanh, chị mau ăn một chút gì đi! Chị đã ba ngày không ăn!” Hạ Úc Huân vừa vỗ đầu, đột nhiên nghĩ tới nói.
Vừa muốn tiến vào bếp làm đồ ăn cho cô, Tần Mộng Oanh vội vàng ở sau người gọi cô lại: “Chị đã ăn rồi……”
Hạ Úc Huân xoay người, mày cau lại, nói: “Ăn ở chỗ học trưởng a?”
“Uhm.”
“A a, vậy là tốt rồi! Niếp Niếp có khỏe không?” Hạ Úc Huân hỏi.
“Đã hạ sốt.”
“Em đi xem bé.”
“Uhm, chị đi tắm rửa một cái.”
……
Hạ Úc Huân vào phòng, nhìn thấy Tiểu Bạch bảo bối đang lẳng lặng mà ghé vào mép giường, thấy cô tiến vào dựng thẳngn ngón tay lên “Xuỵt” một cái.
“Ngủ rồi?” Hạ Úc Huân nhỏ giọng nói.
“Uhm, mẹ ra đây, con có việc muốn hỏi mẹ.” Tiểu Bạch nói xong đi trước ra ngoài.
“A, được……” Hạ Úc Huân đoán được con trai chắc chắn muốn hỏi mình, ngoan ngoãn theo cậu đi ra ngoài.
“Chú Hiên là ba ruột của Niếp Niếp sao?” Tiểu Bạch đi thẳng vào vấn đề hỏi.
“Uhm.” Hạ Úc Huân gật đầu
“Con cảm giác dáng vẻ chú ấy không thể nào đáng tin cậy.” Tiểu gia hỏa lo lắng sốt ruột mà nhíu mày lại.
“A, bảo bối cảm giác của con rất chuẩn…… Bất quá, đây không phải chuyện con một đứa trẻ phải lo lắng! Dì Hoa của con thông minh như vậy, khẳng định sẽ xử lý tốt!” Hạ Úc Huân an ủi nói.
Tiểu Bạch thần sắc chần chờ trong chốc lát hỏi: “Chú Hiên có thể mang Niếp Niếp đi hay không?”
Thì ra là lo lắng cái này a……
Hạ Úc Huân trầm ngâm, nói: “Từ tình huống hiện tại cho thấy, anh ta không mang theo thì thôi, một khi mang theo chắc chắn chính là hai, ngay cả dì Hoa của con cũng mang đi luôn.”
“Nếu dì Hoa tiếp thu chú ấy, vậy dì Hoa và Niếp Niếp liền phải dọn đi rồi, phải không?”
“Không sai, hẳn chính là như vậy……” Con trai nhà cô suy nghĩ cũng thật rõ ràng!
Bất quá, cậu sẽ không bởi vì không muốn rời khỏi Niếp Niếp mà liền bày trò ngáng chân học trưởng chứ?
Học trưởng lại thêm một cái trở ngại sao……
Lại lần nữa châm nến……
Nghĩ đến tương lai có một ngày có thể sẽ tách khỏi chị Mộng Oanh và Niếp Niếp, cô thật sự có chút tịch mịch……
Bất quá, tiệc vui nào cũng đến lúc tàn, chỉ cần bọn họ hạnh phúc thì tốt rồi.
-
Hạ Úc Huân vốn tưởng rằng Âu Minh Hiên tiếp theo chắc chắn sẽ phát động tấn công mãnh liệt, nhưng không nghĩ tới anh đột nhiên không có động tĩnh.
Thứ này tuyệt đối là đang tích góp lam điều chuẩn bị phóng đại chiêu đây mà!
Đảo mắt qua nửa tháng, Lãnh Tư Thần về nước.
Đại khái là bởi vì mới vừa về nước cho nên rất bận, trong khoảng thời gian này không thấy anh, một tin nhắn cuối cùng là anh gửi sau khi đáp máy bay “Anh đã về nước, có quà cho em”.
Ngày hôm sau, cô nhận được một hộp đóng gói tinh mỹ…… Nội y……
Lần này là màu tím……
Cái tên biến thái này!!!
Vốn dĩ cô còn chuẩn bị chờ Lãnh Tư Thần về nước tìm thời gian cùng anh nói chuyện, kết quả anh bận, cô cũng bận, vẫn luôn trì hoãn lại.
Hôm nay, cuối thu mát mẻ, ánh nắng tươi sáng.
Cô và một khách hang hẹn bàn hợp đồng ở sân gôn.
Bởi vì bong ma lần trước cùng Âu Minh Hiên cùng tổ đánh gôn, cô thật sự là không thể nào muốn chọn nơi này, nhưng bất đắc dĩ vị khách hang kia đam mê golf, cô cũng chỉ có thể gãi đúng chỗ ngứa.
Trước đó thứ muốn học quá nhiều, golf còn chưa kịp huấn luyện, hiện tại tạm thời nước tới chân mới nhảy cũng không còn kịp nữa rồi, cô hạ quyết tâm đến lúc đó tùy tiện đánh hai gậy, sau đó nỗ lực ở bên cạnh ca tụng khách hàng là được rồi.
Tới câu lạc bộ gôn, Hạ Úc Huân đầu tiên là tiến vào phòng thay quần áo đem túi bỏ vào ngăn tủ, sau đó thay đổi một trang phục hưu nhàn đi ra ngoài.
Mới vừa đẩy cửa ra, từ nửa khe hở mở, cô đột nhiên không kịp phòng ngừa mà nhìn thấy một thân ảnh quen thuộc đã lâu không gặp đang từ phòng thay quần áo nam phía đối diện đi ra……
Tần Mộng Oanh lúc trước từng có một đoạn với anh, cũng là bị anh như vậy bỏ rơi, như thế nào lại không hiểu tật xấu này của anh!
Cho nên con đường truy thê của người nào đó hiện tại gian nan như vậy, tất nhiên cũng là xứng đáng……
Hạ Úc Huân yên lặng ở trong lòng đốt cho Âu Minh Hiên 32 đèn cày.
“Đúng rồi, chị Mộng Oanh, chị mau ăn một chút gì đi! Chị đã ba ngày không ăn!” Hạ Úc Huân vừa vỗ đầu, đột nhiên nghĩ tới nói.
Vừa muốn tiến vào bếp làm đồ ăn cho cô, Tần Mộng Oanh vội vàng ở sau người gọi cô lại: “Chị đã ăn rồi……”
Hạ Úc Huân xoay người, mày cau lại, nói: “Ăn ở chỗ học trưởng a?”
“Uhm.”
“A a, vậy là tốt rồi! Niếp Niếp có khỏe không?” Hạ Úc Huân hỏi.
“Đã hạ sốt.”
“Em đi xem bé.”
“Uhm, chị đi tắm rửa một cái.”
……
Hạ Úc Huân vào phòng, nhìn thấy Tiểu Bạch bảo bối đang lẳng lặng mà ghé vào mép giường, thấy cô tiến vào dựng thẳngn ngón tay lên “Xuỵt” một cái.
“Ngủ rồi?” Hạ Úc Huân nhỏ giọng nói.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Uhm, mẹ ra đây, con có việc muốn hỏi mẹ.” Tiểu Bạch nói xong đi trước ra ngoài.
“A, được……” Hạ Úc Huân đoán được con trai chắc chắn muốn hỏi mình, ngoan ngoãn theo cậu đi ra ngoài.
“Chú Hiên là ba ruột của Niếp Niếp sao?” Tiểu Bạch đi thẳng vào vấn đề hỏi.
“Uhm.” Hạ Úc Huân gật đầu
“Con cảm giác dáng vẻ chú ấy không thể nào đáng tin cậy.” Tiểu gia hỏa lo lắng sốt ruột mà nhíu mày lại.
“A, bảo bối cảm giác của con rất chuẩn…… Bất quá, đây không phải chuyện con một đứa trẻ phải lo lắng! Dì Hoa của con thông minh như vậy, khẳng định sẽ xử lý tốt!” Hạ Úc Huân an ủi nói.
Tiểu Bạch thần sắc chần chờ trong chốc lát hỏi: “Chú Hiên có thể mang Niếp Niếp đi hay không?”
Thì ra là lo lắng cái này a……
Hạ Úc Huân trầm ngâm, nói: “Từ tình huống hiện tại cho thấy, anh ta không mang theo thì thôi, một khi mang theo chắc chắn chính là hai, ngay cả dì Hoa của con cũng mang đi luôn.”
“Nếu dì Hoa tiếp thu chú ấy, vậy dì Hoa và Niếp Niếp liền phải dọn đi rồi, phải không?”
“Không sai, hẳn chính là như vậy……” Con trai nhà cô suy nghĩ cũng thật rõ ràng!
Bất quá, cậu sẽ không bởi vì không muốn rời khỏi Niếp Niếp mà liền bày trò ngáng chân học trưởng chứ?
Học trưởng lại thêm một cái trở ngại sao……
Lại lần nữa châm nến……
Nghĩ đến tương lai có một ngày có thể sẽ tách khỏi chị Mộng Oanh và Niếp Niếp, cô thật sự có chút tịch mịch……
Bất quá, tiệc vui nào cũng đến lúc tàn, chỉ cần bọn họ hạnh phúc thì tốt rồi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
-
Hạ Úc Huân vốn tưởng rằng Âu Minh Hiên tiếp theo chắc chắn sẽ phát động tấn công mãnh liệt, nhưng không nghĩ tới anh đột nhiên không có động tĩnh.
Thứ này tuyệt đối là đang tích góp lam điều chuẩn bị phóng đại chiêu đây mà!
Đảo mắt qua nửa tháng, Lãnh Tư Thần về nước.
Đại khái là bởi vì mới vừa về nước cho nên rất bận, trong khoảng thời gian này không thấy anh, một tin nhắn cuối cùng là anh gửi sau khi đáp máy bay “Anh đã về nước, có quà cho em”.
Ngày hôm sau, cô nhận được một hộp đóng gói tinh mỹ…… Nội y……
Lần này là màu tím……
Cái tên biến thái này!!!
Vốn dĩ cô còn chuẩn bị chờ Lãnh Tư Thần về nước tìm thời gian cùng anh nói chuyện, kết quả anh bận, cô cũng bận, vẫn luôn trì hoãn lại.
Hôm nay, cuối thu mát mẻ, ánh nắng tươi sáng.
Cô và một khách hang hẹn bàn hợp đồng ở sân gôn.
Bởi vì bong ma lần trước cùng Âu Minh Hiên cùng tổ đánh gôn, cô thật sự là không thể nào muốn chọn nơi này, nhưng bất đắc dĩ vị khách hang kia đam mê golf, cô cũng chỉ có thể gãi đúng chỗ ngứa.
Trước đó thứ muốn học quá nhiều, golf còn chưa kịp huấn luyện, hiện tại tạm thời nước tới chân mới nhảy cũng không còn kịp nữa rồi, cô hạ quyết tâm đến lúc đó tùy tiện đánh hai gậy, sau đó nỗ lực ở bên cạnh ca tụng khách hàng là được rồi.
Tới câu lạc bộ gôn, Hạ Úc Huân đầu tiên là tiến vào phòng thay quần áo đem túi bỏ vào ngăn tủ, sau đó thay đổi một trang phục hưu nhàn đi ra ngoài.
Mới vừa đẩy cửa ra, từ nửa khe hở mở, cô đột nhiên không kịp phòng ngừa mà nhìn thấy một thân ảnh quen thuộc đã lâu không gặp đang từ phòng thay quần áo nam phía đối diện đi ra……
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro