Bà Xã Ngọt Ngào: Hàng Tỉ Ấm Áp Kết Hôn Ngày Thứ 7
Vi phu thụ sủng nhược kinh (6)
Hữu Yêu
2024-11-06 05:07:01
Hạ Úc Huân âm thầm nói tiếng đáng chết, cư nhiên đã quên chuyện này,
nhanh chóng chữa cháy nói: “Cũng có phụ nữ, sao có thể tất cả đều là đàn ông, đó đều là bên ngoài đồn quá khoa trương rồi! Mấy ngày hôm trước
Lãnh tổng đi thành phố C cắt băng khánh thành công ty con tôi còn ở bên
cạnh anh ấy mà! Trên TV giữa trưa còn đưa tin, chú có xem không? Tôi mặc quần áo màu trắng!”
“Phải không…… Cô vừa nói như vậy tôi hình như có chút ấn tượng……” Bảo vệ thấy cô nói có sách mách có chứng lại tin.
“Phiền chú rồi, chuyện thật sự rất gấp.”
“Được rồi, tiểu thư ngài cẩn thận, đường bên này có chút không dễ đi.” Bảo vệ vừa dẫn đường vừa nhắc nhở.
“Không có việc gì.” Hạ Úc Huân theo đi lên.
Công trường gồ ghề lồi lõm, hơn nữa nơi nơi đều là vật liệu xây dựng, bảo vệ cẩn thận ở phía trước dẫn đường, sợ vị thư ký này bị vấp, nhưng, quay đầu vừa thấy, lại thấy cô bước đi vững vàng, thân hình linh hoạt, hoàn toàn không cần hắn chậm bước chân. Bảo vệ không khỏi có chút ngạc nhiên, xem ra có thể ở bên cạnh Lãnh tổng không có khả năng chỉ là bình hoa.
Phía sau công trình cách đó không xa, Lương Khiêm đột nhiên ngẩn người, nói: “BOSS…… Tôi…… Tôi hình như thấy được phu nhân……”
“Cái gì?” Lãnh Tư Thần lập tức từ bản vẽ ngẩng đầu.
“Ngài nhìn bên kia.” Lương Khiêm chỉ một phương hướng.
Lãnh Tư Thần theo hướng Lương Khiêm chỉ nhìn qua, liếc mắt một cái liền thấy được một thân ảnh mảnh khảnh, trên đầu đội nón bảo hộ màu vàng đi theo sau bảo vệ, đang đi về phía này.
Cô gái đáng chết này! Loại địa phương này là cô có thể tới sao? Cô rốt cuộc là vào bằng cách nào!
“BOSS, vậy……” Lương Khiêm đang chuẩn bị hỏi Lãnh Tư Thần làm sao bây giờ, đã không còn kịp nữa rồi, Hạ Úc Huân đã thấy được bên này, đang tăng tốc đi về phía bên này.
“Lãnh Tư Thần…… A……” Hạ Úc Huân bởi vì sợ Lãnh Tư Thần lại chạy, cho nên vài bước cuối cùng chạy có chút nóng nảy, kết quả chênh vênh, mắt thấy liền phải ngã giữa đường.
Bất quá, lại không xuất hiện đau đớn như trong dự kiến.
Lãnh Tư Thần chật vật mà nhanh chóng vượt qua đón lấy cô, ánh mắt tràn đầy hung ác, nói: “Em muốn chết có phải hay không?”
Lương Khiêm ở một bên nhìn đến xem thế là đủ rồi, động tác vừa rồi BOSS chạy như bay qua đón được phu nhân, thật sự là quá nhanh đi! Quả thực thoắt một cái người liền đến trước mặt phu nhân!
Hạ Úc Huân trừng anh một cái, đáp: “Tôi tìm anh!”
“Em……” Lãnh Tư Thần một tay đem cô đẩy ra, mặt không vui mà rống giận: “Đi về cho anh!”
Hạ Úc Huân thật vất vả bắt được anh, đương nhiên không thể nào cứ như vậy không thu hoạch được gì trở về, xụ mặt nói: “Tôi không về! Lãnh Tư Thần, anh dựa vào cái gì hủy bỏ dự án với công ty chúng tôi, chuyện giữa hai chúng ta chúng ta……”
Lãnh Tư Thần nhìn chằm chằm cô, nghiến răng, nói: “Em không trở về đúng không? Anh về!”
Nói xong liền sải bước mà đi mất.
“Này……”
Chờ Hạ Úc Huân đuổi tới cửa, tên kia đã lái xe đi mất, chỉ chừa cho cô một vòng khói xe.
Mẹ nó!
-
Buổi tối, Hạ Úc Huân mặt đen đủi, khập khiễng mà về nhà.
Tiểu Bạch thấy thế vội vàng quan tâm mà đi lên, hỏi: “Mẹ, mẹ làm sao vậy?”
“Không có việc gì không có việc gì, đi giày cao gót lâu, chân có chút đau!” Hạ Úc Huân cười ha ha.
Tần Mộng Oanh đi ra nhìn chân cô, mày nhíu chặt mà đỡ cô ngồi xuống sô pha, hỏi: “Sao lại sưng thành như vậy? Chị đi làm chút thảo dược cho em ngâm chân!”
“Cám ơn chị, chị Mộng Oanh……” Hạ Úc Huân cảm động đến rơi nước mắt.
Ai, thật là quá cảm động, cũng may trong nhà còn có còn trai và chị Mộng Oanh quan tâm cô như vậy chữa khỏi tâm hồn bị thương tổn của cô, bằng không cô thật sự là phải bị tức hộc máu!
Cùng lúc đó, góc bí ẩn nào đó trong sân.
Âu Minh Hiên trở thành nô lệ đang lén lút mà gọi điện thoại.
“Phải không…… Cô vừa nói như vậy tôi hình như có chút ấn tượng……” Bảo vệ thấy cô nói có sách mách có chứng lại tin.
“Phiền chú rồi, chuyện thật sự rất gấp.”
“Được rồi, tiểu thư ngài cẩn thận, đường bên này có chút không dễ đi.” Bảo vệ vừa dẫn đường vừa nhắc nhở.
“Không có việc gì.” Hạ Úc Huân theo đi lên.
Công trường gồ ghề lồi lõm, hơn nữa nơi nơi đều là vật liệu xây dựng, bảo vệ cẩn thận ở phía trước dẫn đường, sợ vị thư ký này bị vấp, nhưng, quay đầu vừa thấy, lại thấy cô bước đi vững vàng, thân hình linh hoạt, hoàn toàn không cần hắn chậm bước chân. Bảo vệ không khỏi có chút ngạc nhiên, xem ra có thể ở bên cạnh Lãnh tổng không có khả năng chỉ là bình hoa.
Phía sau công trình cách đó không xa, Lương Khiêm đột nhiên ngẩn người, nói: “BOSS…… Tôi…… Tôi hình như thấy được phu nhân……”
“Cái gì?” Lãnh Tư Thần lập tức từ bản vẽ ngẩng đầu.
“Ngài nhìn bên kia.” Lương Khiêm chỉ một phương hướng.
Lãnh Tư Thần theo hướng Lương Khiêm chỉ nhìn qua, liếc mắt một cái liền thấy được một thân ảnh mảnh khảnh, trên đầu đội nón bảo hộ màu vàng đi theo sau bảo vệ, đang đi về phía này.
Cô gái đáng chết này! Loại địa phương này là cô có thể tới sao? Cô rốt cuộc là vào bằng cách nào!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“BOSS, vậy……” Lương Khiêm đang chuẩn bị hỏi Lãnh Tư Thần làm sao bây giờ, đã không còn kịp nữa rồi, Hạ Úc Huân đã thấy được bên này, đang tăng tốc đi về phía bên này.
“Lãnh Tư Thần…… A……” Hạ Úc Huân bởi vì sợ Lãnh Tư Thần lại chạy, cho nên vài bước cuối cùng chạy có chút nóng nảy, kết quả chênh vênh, mắt thấy liền phải ngã giữa đường.
Bất quá, lại không xuất hiện đau đớn như trong dự kiến.
Lãnh Tư Thần chật vật mà nhanh chóng vượt qua đón lấy cô, ánh mắt tràn đầy hung ác, nói: “Em muốn chết có phải hay không?”
Lương Khiêm ở một bên nhìn đến xem thế là đủ rồi, động tác vừa rồi BOSS chạy như bay qua đón được phu nhân, thật sự là quá nhanh đi! Quả thực thoắt một cái người liền đến trước mặt phu nhân!
Hạ Úc Huân trừng anh một cái, đáp: “Tôi tìm anh!”
“Em……” Lãnh Tư Thần một tay đem cô đẩy ra, mặt không vui mà rống giận: “Đi về cho anh!”
Hạ Úc Huân thật vất vả bắt được anh, đương nhiên không thể nào cứ như vậy không thu hoạch được gì trở về, xụ mặt nói: “Tôi không về! Lãnh Tư Thần, anh dựa vào cái gì hủy bỏ dự án với công ty chúng tôi, chuyện giữa hai chúng ta chúng ta……”
Lãnh Tư Thần nhìn chằm chằm cô, nghiến răng, nói: “Em không trở về đúng không? Anh về!”
Nói xong liền sải bước mà đi mất.
“Này……”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Chờ Hạ Úc Huân đuổi tới cửa, tên kia đã lái xe đi mất, chỉ chừa cho cô một vòng khói xe.
Mẹ nó!
-
Buổi tối, Hạ Úc Huân mặt đen đủi, khập khiễng mà về nhà.
Tiểu Bạch thấy thế vội vàng quan tâm mà đi lên, hỏi: “Mẹ, mẹ làm sao vậy?”
“Không có việc gì không có việc gì, đi giày cao gót lâu, chân có chút đau!” Hạ Úc Huân cười ha ha.
Tần Mộng Oanh đi ra nhìn chân cô, mày nhíu chặt mà đỡ cô ngồi xuống sô pha, hỏi: “Sao lại sưng thành như vậy? Chị đi làm chút thảo dược cho em ngâm chân!”
“Cám ơn chị, chị Mộng Oanh……” Hạ Úc Huân cảm động đến rơi nước mắt.
Ai, thật là quá cảm động, cũng may trong nhà còn có còn trai và chị Mộng Oanh quan tâm cô như vậy chữa khỏi tâm hồn bị thương tổn của cô, bằng không cô thật sự là phải bị tức hộc máu!
Cùng lúc đó, góc bí ẩn nào đó trong sân.
Âu Minh Hiên trở thành nô lệ đang lén lút mà gọi điện thoại.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro