Bà Xã Ngọt Ngào: Hàng Tỉ Ấm Áp Kết Hôn Ngày Thứ 7
Vì sao khuôn mặt chú ấy giống con
Hữu Yêu
2024-11-06 05:07:01
Tôi sao có thể sớm nói? TM bản thân tôi cũng bảy ngày trước mới
biết được, bảy ngày! Bảy ngày a! Tôi không ăn không uống không ngủ lo mà chuan rbị tiệc cưới! Anh còn muốn tôi nhớ thông báo sớm cho anh, tôi
nào co nhiều thời gian rỗi như vậy!” Lương Khiêm mấy ngày nay bận hệt
như người điên, bực bội đến cả người hơi một chút liền nổi giận.
Uất Trì Phi gãi gãi đầu, nói: “Nhưng, cô gái kia còn chưa tìm được! Vì cái gì lão đại đột nhiên bảo chúng ta không cần tìm nữa?”
“Vì cái gì vì cái gì! Tôi sao mà biết vì cái gì! Lão đại nói cái gì, tôi liền làm theo! Nếu chuyện gì cũng đều phải hỏi vì cái gì, tôi mệt mà chết!”
Lương Khiêm vừa dứt lời liền nhìn đến xe hôn lễ tới rồi, vì thế không kịp nhiều lời, vội vàng chạy ra nghênh đón.
Cùng lúc đó, Hạnh Hoa Thôn.
Phòng khách, hai mẹ con đang ngồi trên sô pha ấm áp mà xem TV.
“Mẹ! Vì sao Tiểu Bạch đáng yêu lại không có ba?” Tiểu Bạch ngửa khuôn mặt nhỏ ngây thơ lên hỏi Hạ Úc Huân.
Tuy rằng vẫn là cùng một vấn đề tối hôm qua, nhưng là thay đổi cách hỏi, cũng thay đổi ngữ khí.
Vừa không khiến cô cảm thấy mình muốn vứt bỏ cô, cũng sẽ không có vẻ quá ép buộc, hơn nữa trước tiên dùng khổ nhục kế.
Đang trong kế hoạch dù sao cũng là một chuyện lớn, Tiểu Bạch cảm thấy cậu vẫn nên thận trọng một chút tương đối tốt hơn, tuy rằng hiện tại cậu đã có chín phần nắm chắc người đàn ông kia chính là ba cậu, nhưng cậu nhóc từ nhỏ đã theo chủ nghĩa hoàn mỹ cố gắng để mọi chuyện đều đạt được hoàn mỹ.
“Ách……” Hạ Úc Huân nhìn đôi mắt sáng lấp lánh của Tiểu Bạch, pha lẫn vài phần cô đơn, lập tức lộ ra vẻ mềm lòng.
Đứa nhỏ này một khi làm nũng cô liền không có biện pháp, chuyện gì đều sẽ đồng ý với cậu, nhưng chỉ có chuyện này vì lý do gì đó mà cô không nói nên lời. Đặc biệt lại là đang ở tình huống như hiện tại.
Hạ Úc Huân lại đau lòng, lại thật sự là khó xử, nhìn giữa màn hình TV mọi người vây quanh một đôi tân nhân chậm rãi tiến vào, kéo quai hàm lẩm bẩm nói: “Mẹ sao biết được! Đi hỏi ba con đi!”
Tiểu Bạch ủ rũ cụp đuôi mà gục đầu xuống, đồng nghĩa, cậu đối với sự không nói lí của mẹ không có biện pháp.
Bạn nhỏ Tiểu Bạch nhìn hình ảnh giữa màn hình TV, tay nhỏ chỉ vào người đàn ông sặc sỡ loá mắt kia, giống như vô tình hỏi một câu: “Mẹ, con cảm thấy chú trong TV kia thoạt nhìn có chút quen mặt, vì sao khuôn mặt chú ấy lại giống con như vậy?”
Hạ Úc Huân sống lưng cứng đờ, nhanh chóng đổi cái kênh, kết quả toàn bộ các kênh đều đang phát sóng trực tiếp hiện trường hôn lễ của bọn họ, thật là đáng chết, muốn thanh tĩnh mà xem TV đều không được.
“Nói đùa, Tiểu Bạch của mẹ đáng yêu như vậy, anh ta có điểm nào giống con?” Hạ Úc Huân giận dữ nói.
Cho dù cô chết không thừa nhận, nhưng bắt giữ được vẻ khẩn trương chợt lóe trong mắt Hạ Úc Huân, Tiểu Bạch an tâm chút, nói: “Mẹ, Tiểu Bạch đi học.”
“A, khoan đã, mẹ đưa con đi.” Hạ Úc Huân tắt đi TV.
“Chờ ta!” Lạc Lạc cầm lấy một ổ bánh mì, vừa ăn vừa đuổi theo.
Đem Tiểu Bạch cùng Lạc Lạc đưa đến cổng trường học, Tiểu Bạch ngẩng đầu lên nhìn Hạ Úc Huân, nói: “Mẹ, hôm nay mẹ cũng phải ngoan ngoãn, con về sẽ làm salad cho mẹ!”
“Cám ơn con, chỉ có Tiểu Bạch là giỏi nhất!” Có con trai bảo bối ngoan như vậy, cô đã cảm thấy mỹ mãn, còn có ước muốn gì nữa chứ?
Hạ Úc Huân về đến nhà, trái phải cũng không có việc gì làm, đơn giản nằm trên sô pha tiếp tục xem TV.
Nhìn trong màn hình toàn nhân vật nổi tiếng, không có chỗ nào mà không phải là thân phận hiển quý, Hạ Úc Huân ôm nửa quả dưa hấu, dùng muỗng múc một cái, trong đầu nhịn không được miên man suy nghĩ.
Nếu lúc này có người ở chỗ này ném xuống một quả bom, nhưng người trong xã hội thượng lưu thành phố A, ít nhất sẽ bớt đi hơn một nửa…
Uất Trì Phi gãi gãi đầu, nói: “Nhưng, cô gái kia còn chưa tìm được! Vì cái gì lão đại đột nhiên bảo chúng ta không cần tìm nữa?”
“Vì cái gì vì cái gì! Tôi sao mà biết vì cái gì! Lão đại nói cái gì, tôi liền làm theo! Nếu chuyện gì cũng đều phải hỏi vì cái gì, tôi mệt mà chết!”
Lương Khiêm vừa dứt lời liền nhìn đến xe hôn lễ tới rồi, vì thế không kịp nhiều lời, vội vàng chạy ra nghênh đón.
Cùng lúc đó, Hạnh Hoa Thôn.
Phòng khách, hai mẹ con đang ngồi trên sô pha ấm áp mà xem TV.
“Mẹ! Vì sao Tiểu Bạch đáng yêu lại không có ba?” Tiểu Bạch ngửa khuôn mặt nhỏ ngây thơ lên hỏi Hạ Úc Huân.
Tuy rằng vẫn là cùng một vấn đề tối hôm qua, nhưng là thay đổi cách hỏi, cũng thay đổi ngữ khí.
Vừa không khiến cô cảm thấy mình muốn vứt bỏ cô, cũng sẽ không có vẻ quá ép buộc, hơn nữa trước tiên dùng khổ nhục kế.
Đang trong kế hoạch dù sao cũng là một chuyện lớn, Tiểu Bạch cảm thấy cậu vẫn nên thận trọng một chút tương đối tốt hơn, tuy rằng hiện tại cậu đã có chín phần nắm chắc người đàn ông kia chính là ba cậu, nhưng cậu nhóc từ nhỏ đã theo chủ nghĩa hoàn mỹ cố gắng để mọi chuyện đều đạt được hoàn mỹ.
“Ách……” Hạ Úc Huân nhìn đôi mắt sáng lấp lánh của Tiểu Bạch, pha lẫn vài phần cô đơn, lập tức lộ ra vẻ mềm lòng.
Đứa nhỏ này một khi làm nũng cô liền không có biện pháp, chuyện gì đều sẽ đồng ý với cậu, nhưng chỉ có chuyện này vì lý do gì đó mà cô không nói nên lời. Đặc biệt lại là đang ở tình huống như hiện tại.
Hạ Úc Huân lại đau lòng, lại thật sự là khó xử, nhìn giữa màn hình TV mọi người vây quanh một đôi tân nhân chậm rãi tiến vào, kéo quai hàm lẩm bẩm nói: “Mẹ sao biết được! Đi hỏi ba con đi!”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tiểu Bạch ủ rũ cụp đuôi mà gục đầu xuống, đồng nghĩa, cậu đối với sự không nói lí của mẹ không có biện pháp.
Bạn nhỏ Tiểu Bạch nhìn hình ảnh giữa màn hình TV, tay nhỏ chỉ vào người đàn ông sặc sỡ loá mắt kia, giống như vô tình hỏi một câu: “Mẹ, con cảm thấy chú trong TV kia thoạt nhìn có chút quen mặt, vì sao khuôn mặt chú ấy lại giống con như vậy?”
Hạ Úc Huân sống lưng cứng đờ, nhanh chóng đổi cái kênh, kết quả toàn bộ các kênh đều đang phát sóng trực tiếp hiện trường hôn lễ của bọn họ, thật là đáng chết, muốn thanh tĩnh mà xem TV đều không được.
“Nói đùa, Tiểu Bạch của mẹ đáng yêu như vậy, anh ta có điểm nào giống con?” Hạ Úc Huân giận dữ nói.
Cho dù cô chết không thừa nhận, nhưng bắt giữ được vẻ khẩn trương chợt lóe trong mắt Hạ Úc Huân, Tiểu Bạch an tâm chút, nói: “Mẹ, Tiểu Bạch đi học.”
“A, khoan đã, mẹ đưa con đi.” Hạ Úc Huân tắt đi TV.
“Chờ ta!” Lạc Lạc cầm lấy một ổ bánh mì, vừa ăn vừa đuổi theo.
Đem Tiểu Bạch cùng Lạc Lạc đưa đến cổng trường học, Tiểu Bạch ngẩng đầu lên nhìn Hạ Úc Huân, nói: “Mẹ, hôm nay mẹ cũng phải ngoan ngoãn, con về sẽ làm salad cho mẹ!”
“Cám ơn con, chỉ có Tiểu Bạch là giỏi nhất!” Có con trai bảo bối ngoan như vậy, cô đã cảm thấy mỹ mãn, còn có ước muốn gì nữa chứ?
Hạ Úc Huân về đến nhà, trái phải cũng không có việc gì làm, đơn giản nằm trên sô pha tiếp tục xem TV.
Nhìn trong màn hình toàn nhân vật nổi tiếng, không có chỗ nào mà không phải là thân phận hiển quý, Hạ Úc Huân ôm nửa quả dưa hấu, dùng muỗng múc một cái, trong đầu nhịn không được miên man suy nghĩ.
Nếu lúc này có người ở chỗ này ném xuống một quả bom, nhưng người trong xã hội thượng lưu thành phố A, ít nhất sẽ bớt đi hơn một nửa…
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro