Bà Xã Thiên Tài Rất Thích Diễn
Không thể nói lý
Vương Khiết Băng (Yu)
2024-07-15 19:27:16
Sau cái ngày nam chính đến nhà ăn cơm thì cuộc sống của Thịnh Nhược Yêu chẳng dễ dàng gì, buổi sáng đi học thì nam chính đến đưa đi, buổi chiều tan học lại được gia đình nam chính hộ tống về nhà, nếu như không phải là chưa kết hôn thì cô còn tưởng rằng mình là con chim hoàng yến mà Tư gia đã nuôi không đó.
Vì đã là năm cuối rồi cho nên Thịnh Nhược Yêu cũng phải chuẩn bị cho xong công việc tương lai, lúc này thì cô đã có ý đến chỗ của mẫu hậu đại nhân, vì dù sao tập đoàn Charlotta cũng là hậu thuẫn lớn nhất của cô mà, nếu như cô vào công ty gia đình làm việc thì cũng không có gì lạ.
Tuy nhiên mẫu hậu đại nhân của cô lại đăm chiêu suy nghĩ, sau đó lại nhìn cô, nói:
- Yêu Yêu của mẹ, năm nay cha của con phải tranh cử lại Tổng thống nhiệm kỳ mới, mà mẹ nghe nói năm nay đối thủ khá nặng ký đó, nên là...
- Nên là mẹ muốn đẩy con ra chỗ khác? Tránh làm cho tập đoàn Charlotta mất mặt sao?
- Ây da con gái quả nhiên hiểu mẹ.
Gương mặt của Thịnh Nhược Yêu hoàn toàn ngơ ngác, tuy rằng học lực của cô không phải là dạng xuất sắc như Lục Tư Kha, hay là học bá Châu Xuyến, nhưng ít nhất vẫn là ở trong top năm toàn khoa cơ mà? Tại sao mẹ cô lại tránh cô như tránh tà vậy chứ?
Quả nhiên là con gái lớn rồi nên bị mẹ chê bai.
- Nhưng con đừng buồn, mẹ đã chuẩn bị xong chỗ cho con rồi.
- Mẹ đừng nói là ném con vào Tư thị nha...
Đến đây thì Thịnh Nhược Yêu cũng nhìn vào mắt mẹ mình, nhưng bà ấy lại cười... Cười? Mẹ cười như vậy là có ý gì chứ?
- Mẹ... Đừng nói mẹ...
Đến đây Lý Lan Dung còn nhẹ nhàng vỗ vỗ tay của cô, lại cười nói:
- Yên tâm đi, mẹ đã đánh tiếng với mẹ chồng con rồi, sẽ cho con vị trí "Trợ lý đặc biệt của Tống Giám Đốc", nghe xem có oai hay không chứ.
Thịnh Nhược Yêu khóc không ra nước mắt, cô đâu có ý tứ gì vào Tư gia, càng không có hứng thú với cái chức trợ lý cái gì đó, đặc biệt gì đó cũng không thèm! Cô chỉ muốn sống một cuộc sống đơn giản, bình yên thôi mà... Tại sao mẹ cô, chính tay bà ấy đã túm đầu cô ném vào hố lửa vậy chứ?
Có thật sự là mẹ con không?
- Mẹ, con không muốn đến Tư thị, con muốn ở Lý thị! Con muốn đi làm ở chỗ của ông ngoại!
- Càn quấy! Con có biết Lý thị là tâm huyết cả đời của ông ngoại con không hả?
- Con cũng đâu có phóng hỏa giết người... Mẹ lo cái gì chứ.
Thịnh Nhược Yêu vừa nói vừa bĩu môi, mẹ nói vậy là không tin cô rồi, sao mà mẹ lại nghĩ rằng cô sẽ phá nát tâm huyết của ông ngoại chứ?
- Yêu Yêu, tha cho ông ngoại của con đi. Nếu như không phải cha con tranh cử Tổng Thống thì mẹ đã đưa con vào Charlotta rồi, dù sao thì mai này Charlotta cũng là của con, nên con muốn phá nát hay đốt đi cũng được. Nhưng ông ngoại tuổi cao, Lý thị lại cực kỳ quan trọng, mẹ không thể để con vào phá được.
Cô cạn lời một cách triệt để, không còn gì để nói và cũng không muốn nói gì nữa... Tại sao mẹ cô lại nghĩ rằng cô vào Lý thị để phá phách chứ?
Hơn nữa... Nghe Lý nữ sĩ nói đi kìa, bà ấy cho rằng tập đoàn Charlotta bé bỏng lắm sao?
Dù sao thì hiện tại tập đoàn Charlotta cũng là một trong bốn tập đoàn lớn bậc nhất Thành Đô đó, ấy thế mà hình như mẹ cô xem nó như món đồ chơi vậy... Còn nói rằng tùy ý cô phá nữa chứ?
Người giàu nói chuyện nghe thấy ghét ghê.
- Yêu Yêu, Tư thị rất tốt mà, hơn nữa con và Đình Thịnh cũng phải bồi dưỡng tình cảm đi, đợi sau khi con tổ chức lễ tốt nghiệp xong thì mẹ sẽ cho hai đứa đính hôn, sang năm kết hôn.
- Mẹ! Con không có thích anh ấy, hơn nữa Tư Đình Thịnh cũng không thích con, tại sao mẹ lại chia loan rẻ thúy như vậy chứ?
Lý Lan Dung híp mắt nhìn cô, nhưng rồi sau đó bà ấy lại lắc đầu chán nản, nói:
- Con mắt nào của con thấy mẹ chia loan rẻ thúy? Đình Thịnh có bạn gái chưa?
Thịnh Nhược Yêu lắc đầu, hiện tại thì chưa có, nhưng trong tương lai gần sẽ có thôi.
- Vậy con có bạn trai chưa?
Cô kịch liệt lắc đầu, cái này còn cần hỏi sao? Cô dùng mạng đảm bảo bản thân vẫn còn trong sáng, chưa từng dính đến yêu đương luôn nha!
- Đó! Con không có bạn trai, Đình Thịnh lại chưa có bạn gái. Mẹ kết hợp hai cẩu độc thân lại với nhau thì có gì sai? Không phải là mẹ đang giúp đất nước bớt đi hai kẻ cô đơn à?
- Nhưng con và anh ấy không...
- Được rồi, được rồi, mẹ không ở đây nghe con nói nhảm nữa. Cứ quyết định vậy đi.
Trước khi rời đi, bà ấy còn nhìn con gái, nói:
- Trừ khi con mang bạn trai đến gặp mẹ, hoặc Đình Thịnh đưa bạn gái về ra mắt. Còn nếu không thì... Hai đứa chuẩn bị kết hôn đi!
Nói xong Lý nữ sĩ cũng vui vẻ rời đi, bỏ lại cô gào thét trong vô vọng.
#Yu~
Vì đã là năm cuối rồi cho nên Thịnh Nhược Yêu cũng phải chuẩn bị cho xong công việc tương lai, lúc này thì cô đã có ý đến chỗ của mẫu hậu đại nhân, vì dù sao tập đoàn Charlotta cũng là hậu thuẫn lớn nhất của cô mà, nếu như cô vào công ty gia đình làm việc thì cũng không có gì lạ.
Tuy nhiên mẫu hậu đại nhân của cô lại đăm chiêu suy nghĩ, sau đó lại nhìn cô, nói:
- Yêu Yêu của mẹ, năm nay cha của con phải tranh cử lại Tổng thống nhiệm kỳ mới, mà mẹ nghe nói năm nay đối thủ khá nặng ký đó, nên là...
- Nên là mẹ muốn đẩy con ra chỗ khác? Tránh làm cho tập đoàn Charlotta mất mặt sao?
- Ây da con gái quả nhiên hiểu mẹ.
Gương mặt của Thịnh Nhược Yêu hoàn toàn ngơ ngác, tuy rằng học lực của cô không phải là dạng xuất sắc như Lục Tư Kha, hay là học bá Châu Xuyến, nhưng ít nhất vẫn là ở trong top năm toàn khoa cơ mà? Tại sao mẹ cô lại tránh cô như tránh tà vậy chứ?
Quả nhiên là con gái lớn rồi nên bị mẹ chê bai.
- Nhưng con đừng buồn, mẹ đã chuẩn bị xong chỗ cho con rồi.
- Mẹ đừng nói là ném con vào Tư thị nha...
Đến đây thì Thịnh Nhược Yêu cũng nhìn vào mắt mẹ mình, nhưng bà ấy lại cười... Cười? Mẹ cười như vậy là có ý gì chứ?
- Mẹ... Đừng nói mẹ...
Đến đây Lý Lan Dung còn nhẹ nhàng vỗ vỗ tay của cô, lại cười nói:
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Yên tâm đi, mẹ đã đánh tiếng với mẹ chồng con rồi, sẽ cho con vị trí "Trợ lý đặc biệt của Tống Giám Đốc", nghe xem có oai hay không chứ.
Thịnh Nhược Yêu khóc không ra nước mắt, cô đâu có ý tứ gì vào Tư gia, càng không có hứng thú với cái chức trợ lý cái gì đó, đặc biệt gì đó cũng không thèm! Cô chỉ muốn sống một cuộc sống đơn giản, bình yên thôi mà... Tại sao mẹ cô, chính tay bà ấy đã túm đầu cô ném vào hố lửa vậy chứ?
Có thật sự là mẹ con không?
- Mẹ, con không muốn đến Tư thị, con muốn ở Lý thị! Con muốn đi làm ở chỗ của ông ngoại!
- Càn quấy! Con có biết Lý thị là tâm huyết cả đời của ông ngoại con không hả?
- Con cũng đâu có phóng hỏa giết người... Mẹ lo cái gì chứ.
Thịnh Nhược Yêu vừa nói vừa bĩu môi, mẹ nói vậy là không tin cô rồi, sao mà mẹ lại nghĩ rằng cô sẽ phá nát tâm huyết của ông ngoại chứ?
- Yêu Yêu, tha cho ông ngoại của con đi. Nếu như không phải cha con tranh cử Tổng Thống thì mẹ đã đưa con vào Charlotta rồi, dù sao thì mai này Charlotta cũng là của con, nên con muốn phá nát hay đốt đi cũng được. Nhưng ông ngoại tuổi cao, Lý thị lại cực kỳ quan trọng, mẹ không thể để con vào phá được.
Cô cạn lời một cách triệt để, không còn gì để nói và cũng không muốn nói gì nữa... Tại sao mẹ cô lại nghĩ rằng cô vào Lý thị để phá phách chứ?
Hơn nữa... Nghe Lý nữ sĩ nói đi kìa, bà ấy cho rằng tập đoàn Charlotta bé bỏng lắm sao?
Dù sao thì hiện tại tập đoàn Charlotta cũng là một trong bốn tập đoàn lớn bậc nhất Thành Đô đó, ấy thế mà hình như mẹ cô xem nó như món đồ chơi vậy... Còn nói rằng tùy ý cô phá nữa chứ?
Người giàu nói chuyện nghe thấy ghét ghê.
- Yêu Yêu, Tư thị rất tốt mà, hơn nữa con và Đình Thịnh cũng phải bồi dưỡng tình cảm đi, đợi sau khi con tổ chức lễ tốt nghiệp xong thì mẹ sẽ cho hai đứa đính hôn, sang năm kết hôn.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Mẹ! Con không có thích anh ấy, hơn nữa Tư Đình Thịnh cũng không thích con, tại sao mẹ lại chia loan rẻ thúy như vậy chứ?
Lý Lan Dung híp mắt nhìn cô, nhưng rồi sau đó bà ấy lại lắc đầu chán nản, nói:
- Con mắt nào của con thấy mẹ chia loan rẻ thúy? Đình Thịnh có bạn gái chưa?
Thịnh Nhược Yêu lắc đầu, hiện tại thì chưa có, nhưng trong tương lai gần sẽ có thôi.
- Vậy con có bạn trai chưa?
Cô kịch liệt lắc đầu, cái này còn cần hỏi sao? Cô dùng mạng đảm bảo bản thân vẫn còn trong sáng, chưa từng dính đến yêu đương luôn nha!
- Đó! Con không có bạn trai, Đình Thịnh lại chưa có bạn gái. Mẹ kết hợp hai cẩu độc thân lại với nhau thì có gì sai? Không phải là mẹ đang giúp đất nước bớt đi hai kẻ cô đơn à?
- Nhưng con và anh ấy không...
- Được rồi, được rồi, mẹ không ở đây nghe con nói nhảm nữa. Cứ quyết định vậy đi.
Trước khi rời đi, bà ấy còn nhìn con gái, nói:
- Trừ khi con mang bạn trai đến gặp mẹ, hoặc Đình Thịnh đưa bạn gái về ra mắt. Còn nếu không thì... Hai đứa chuẩn bị kết hôn đi!
Nói xong Lý nữ sĩ cũng vui vẻ rời đi, bỏ lại cô gào thét trong vô vọng.
#Yu~
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro