Bác Sĩ Hứa Tha Cho Tôi

Chương 17

2024-11-18 01:29:41

" Chị gái xinh đẹp, nói rất đúng nha."

Chợt có một bàn tay nhỏ nắm lấy tay của cô, là cậu bé ở trên sân khấu, đây chính là chủ của buổi tiệc.

" Em là Chính Nghi, em kết chị rồi đó chị làm bạn gái em nha. " - Cậu bé nói còn không quên nháy nháy mắt với cô.

Kha Như nhìn cậu bé mà bật cười.

" Còn chú kia, ra khỏi buổi tiệc sinh nhật của cháu."

Đúng là quá đáng, dám làm chị xinh đẹp tức giận như thế, làm cậu bé cũng mất vui.

Người đàn ông đó không hề hay biết, Chính Nghi chính là nhị thiếu gia nhà họ Chính, nên ông ta cười chế giễu.

" Mày là cái thá gì chứ, dám lên mặt với ông đây à?."

Gã ta còn định nói thêm vài câu, thì có một đám người án đen đi tới, kéo ông ta lôi đi.

" Thả ra..."

Mọi người xung quanh nhìn ông ta mà kinh bỉ, nếu muốn kiếm người phụ nữ lên giường với mình mà không biết lựa thời cơ, tán tỉnh một cách lỗ liễu như thế, còn làm mất mặt ông ta thêm khi bị nhị thiếu gia nhỏ đuổi đi.

Sau khi người đàn ông đó rời đi, Chính Nghi dang cách tay nhỏ ôm chặt lấy người cô.

" Chị gái xinh đẹp đừng sợ, có Chính Nghi ở đây bảo vệ chị. "

 " Cảm ơn em nhé." - Kha Như nở nụ cười dịu dàng còn đưa ra xoa đầu cậu bé.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Chỉ mới tí tuổi thôi đã ra dáng một người đàn ông rồi, sau này mà lớn lên tính cách chắc chắn sẽ rất tốt.

" Vậy chị trả ơn bằng cách làm bạn gái của em nha. "

Chính Nghi rất thích chị gái xinh đẹp này, mặc dù là lần gặp đầu tiên đi nữa, chị ấy có tính cách mạnh mẽ, không như những các chị gái khác lúc nào cũng tỏ ra yểu điệu, sau đó còn nói chuyện với Chính Nghi rất giả tạo nữa, nào là hỏi về đại thiếu gia, không thì giả vờ làm thân với cậu nữa.

Từ khi mới vừa xuất hiện trong buổi tiệc là có các chị gái quay quanh rồi, họ lúc nào trên miệng cũng nở nụ cười nhưng trong lòng lại có suy nghĩ rất không chính đáng, đặt biệt ánh mắt có thể nói lên tất cả. Chính Nghi rất không thích.

Ngược lại, khi bất đầu buổi tiệc, Kha Như không để ý đến cậu bé lắm, cô nhỉ nhìn một chút là thôi.

Kha Như rất thích cậu bé này, mũm mĩm, trong rất đáng yêu, cô đưa tay nhéo vào má cậu bé.

" Em còn rất bé, nên chúng ta không thể."

" Thế chị đợi Chính Nghi lớn đi. "

Đợi tới lúc cậu bé lớn lên á, chắc tới đó là cô già luôn rồi quá.

" Chính Nghi, em còn định phá gì đó."

Là một giọng nói quen thuộc, cô quay đầu nhìn về người đối diện mình.

" Xin lỗi, thằng bé làm phiền đến em rồi." Chính Thanh đi lại, kéo cậu bé đi.

Thấy mình sắp bị Chính Thanh tách khỏi người khỏi người Kha Như, cậu bé vô thực ôm lấy Kha Như.

Kha Như đang mặc trên người một chiếc váy dạ trễ vai, do có tác động nên bị kéo xuống không ít.

Chính Nghi đỏ mặt, anh quay đầu sang hướng khác.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Trước thái độ ngại ngùng của anh, cô mới nhìn xuống áo của mình, chỉ cần một tí nữa thôi là có thể lộ cả ngực. Kha Như ngại ngùng chỉnh lại áo.

Anh lấy lại bình tĩnh, làm vẻ mặt nghiêm túc nhìn Chính Nghi.:" Là đàn ông không được tùy tiện ôm phụ nữ như thế. "

 Nghe vậy, cậu bé buông cô ra, ba từng nói với cậu khi nào trở thành một người đàn ông mới có thể quen bạn gái được, vừa rồi đã tùy tiện ôm như thế, chắc chị gái xinh đẹp sẽ không thích Chính Nghi nữa.

" Xin lỗi chị ạ." - Chính Nghi rưng rưng nước mắt nhìn cô.

" Được rồi, em ra chỗ khác chơi đi để anh nói chuyện với chị ấy."

Tuy không thích lắm, nhưng Chính Nghi vẫn ngậm ngùi rời đi.

" Em có thể giữ bí mật chuyện này giúp anh không?." - Anh không ngờ đến Kha Như lại có mặt ở đây, buổi tiệc sinh nhật của gia tộc nhà anh toàn là những người có tiếng mới được mời tham dự.

Cô rất hiểu ý của anh đang nói đến gì là, có lẽ anh ấy đang muốn giấu mình là một người giàu có, Kha Như là một người không thích kể chuyện của người khác ra ngoài, cho dù Chính Thanh không nhờ cô giữ bí mật, cô cũng sẽ không nói đến.

Thật ra, công ty cô đang làm là chi nhánh của công ty nhà của anh, Chính Thanh thấy bản thân chưa được giỏi nên muốn thử làm trưởng phòng trước để nâng cao trình độ của mình.

" Em sẽ giữ bí mật."

" Cảm ơn em. "

Chính Thanh ngượng ngùng không biết nói gì thêm, nên đành chào tạm biệt Kha Như.

Hôm nay trong cô rất đẹp, khác hẵng khi ở công ty vậy. Khi đối mặt với Kha Như tim anh chợt rung động nhẹ.

Không ngờ anh có thể trực tiếp nói chuyện với Kha Như nhiều đến vậy, bình thường anh lấy rất nhiều cam đảm mới có thể bắt chuyện được với cô.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Bác Sĩ Hứa Tha Cho Tôi

Số ký tự: 0