Bác Sĩ Hứa Tha Cho Tôi

Chương 20

2024-11-18 01:29:41

" Đứng lên, tôi ghét nhất là nhìn em phải khóc."

Giọng nói trầm ấm vang lên bên tai cô, mùi hoa oải hương quen thuộc.

Kha Như được bàn tay rắn chắc đỡ lên, Hứa Tuấn ôm cô vào lòng mình, tay thì vuốt lấy lưng cô mà dỗ dành.

Từ nãy đến giờ anh đã theo sát cô, khi Kha Như rời khỏi bữa tiệc sinh nhật Hứa Tuấn đã đi theo cô từ đó.

Cô nhận được hơi ấm quen thuộc của anh mà dụi đầu vào lòng anh, cảm thấy được anh ôm vào lòng thật thích, rất an toàn.

Hứa Tuấn rất sợ Kha Như gặp phải chuyện như lần trước, anh đã cho người theo dõi cô, hôm nay thì được gặp cô trực tiếp của buổi tiệc, Hứa Tuấn chỉ đứng từ xa quan sát.

Khi thấy có một người đàn ông lạ mặt, trong anh ta rất tuấn tú, trên người mặc một bộ vest đắt tiền, chú cô tò mò hỏi. " Cậu là ai? "

Anh không để ý đến ông ta, mà đưa mắt lạnh nhìn chủ nợ, luồng sát khí từ trên người anh khiến cho người đàn ông cảm thấy sợ hãi vô thức lùi về phía sau.

Người này không tầm thường, đặc biệt là những tên áo đen đang đứng đằng sau anh, trong tay họ còn cầm súng, chỉ cần manh động một chút là sẽ có chuyện xảy ra.

Nhưng bọn họ chỉ đi đòi nợ thôi mà, tên chủ nợ không dám manh động.

" Bao nhiêu tiền?."

" L- là 200 triệu." - Chủ nợ ấp úng nói.

Chưa bao giờ ông ta cảm thấy sợ hãi nhưng lúc này.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Hứa Tuấn đưa mắt ra hiệu cho thuộc hạ của mình, nhanh chóng họ đem đến một danh thiếp màu đen, được khắc những dòng chữ tinh xảo.

" Liên hệ với số này, ngày mai sẽ có người chuyển tiền đến." - Người thuộc hạ nói.

Sau khi nhận được danh thiếp, chủ nợ cũng nhanh chóng rời đi, ở đâu quá lâu ông ta cảm thấy rất khó thở.

" Cảm ơn cậu nha." - Chú cô mặt cười hớn hở, không ngờ Kha Như lại vớ được một chàng trai giàu có như thế, nếu ông ta biết như thế sẽ liên lạc với cô sớm hơn.

Thím thì lúng túng, không biết nên nói gì với Kha Như, tiền mà bà mượn nhà cô bà vẫn chưa trả hết, bây giờ lại mượn thêm rất áy náy.

Bà chắc chắn sẽ cố làm lụng để trả tiền cho Kha Như, bà không thể mất nợ cô quá nhiều.

Tiền cũng đã trả xong, Hứa Tuấn nhẹ nhàng nắm lấy tay cô, kéo cô ra khỏi chỗ này.

" Em mà khóc nữa là tôi hôn em đấy."

Nghe anh nói vậy, Kha Như ngừng khóc, giọng nói nghẹn ngào. : " Tôi không biết làm cách nào để trả hết nợ cho anh. "

Mới vừa tốt nghiệp Không lâu, đi làm cũng chưa có lương, cô bây giờ đang mang trên mình số nợ rất lớn, sau lần này cô sẽ không dây dưa gì với họ nữa, thà rằng cô sống một mình không có người thân còn hơn.

Coi như số tiền này cô sẽ cắt đứt đi tình nghĩa.

" Kết hôn với tôi. "

Cô đang nghe lầm phải không? Đột nhiên anh lại đề nghị kết hôn cùng với cô.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Hứa Tuấn nói tiếp.

" Tôi đi làm rất vất vả, không có thời gian để lo cho bản thân, em có thể chăm sóc cho tôi như việc ăn uống hàng ngày, giặt quần áo chẳng hạn, tôi sẽ xem xét mà trừ nợ cho em."

Như thế này Kha Như cảm thấy không ổn lắm, cô chưa bao giờ thấy ai lại đề nghị như anh cả, kết hôn là một chuyện rất quan trọng, như vậy liệu có ổn không.

Thấy Kha Như trầm ngâm Hứa Tuấn làm ra vẻ mặt buồn rầu. : " Tôi chỉ cần một người chăm sóc cho mình thôi mà, không được sao?" - Giọng điệu của anh có chút đáng thương.

Vẻ mặt đẹp trai này của anh, còn thêm cái giọng điệu đó, Kha Như siêu lòng, trái tim không thể nói dối mà, thấy anh đề nghị như thế cô thật sự rất thích, Kha Như tưởng tượng khung cảnh mình làm cô vợ nhỏ của anh, mỗi ngày đều gặp Hứa Tuấn thức dậy, trái tim nhỏ bé không chủ động được mà đập mạnh.

Cho dù yêu thầm anh rất lâu, đến bây giờ cô vẫn không thể ngừng thích anh được.

Người ta thường nói, tình yêu không nằm ở trước mắt mà nằm ở trong tim. Không gặp anh bao năm đi nữa, trái tim của con vẫn nằm ở chỗ anh.

Với lại, Kha Như chỉ là người vợ trên danh nghĩa, mỗi ngày chỉ cần chăm sóc cho anh, sau khi trả hết nợ hai người sẽ ly dị.

Kha Như ngại ngùng gật đầu, cô sẽ cố gắng chăm sóc cho anh để trừ nợ, sau đó làm thêm một số công việc.

Anh đã chờ ngày này rất lâu, nếu không trói chặt cô bên mình, thì một ngày nào đó sẽ bị người khác cướp mất. Bữa tiệc sinh nhật lúc đó anh đã nhìn thấy tất cả, cái tên đó nhìn cô với ánh mắt rất thâm tình.

Thấy Kha Như đồng ý là đề nghị của anh, Hứa Tuấn nở nụ cười gian tà.

" Vậy thì chúng ta về nhà động phòng thôi, vợ ơi! "

Đùa gì chứ? Không phải chỉ là vợ trên danh nghĩa thôi sao?

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Bác Sĩ Hứa Tha Cho Tôi

Số ký tự: 0