Bác Sĩ Thẩm Mỹ Xuyên Thành Nông Nữ Bị Ép Thế Gả Cho Tháo Hán, Ba Năm Sinh Hai Con
Bước Đầu Tiên Đ...
Tiểu Thổ Đậu Đinh
2024-10-23 23:25:49
"Nương tử à, sao nàng còn chưa ngủ?"
Trần Đại Ngưu thành thục giũ chăn ra, dụi dụi đôi mắt còn ngái ngủ thấy Mạc Tiểu Tiểu vẫn còn lề mà lề mề không chịu lên giường không khỏi thắc mắc.
Mạc Tiểu Tiểu bất chợt đỏ mặt, Trần Đại Ngưu này tuy chỉ có trí tuệ của đứa trẻ ba tuổi nhưng dù sao cũng là thân thể của một nam nhân trưởng thành, nàng thật sự phải ngủ chung giường với hắn sao...
Nhưng mà, Trần gia đã nói rõ, cưới nàng về là để nối dõi tông đường.
Nếu không ở lại Trần gia, nàng một thân một mình ở nơi đất khách quê người này thật sự không biết nên đi đâu về đâu.
"Nàng... có phải là chê cái giường này nhỏ quá không? Vậy... vậy nàng ngủ trên giường đi, ta... ta..."
Thấy nàng cứ đứng im, Trần Đại Ngưu nhìn cái giường nhỏ ọp ẹp rồi nhanh nhẹn nhảy xuống, đi loanh quanh trong phòng.
Căn phòng này chỉ có một cái giường, một bộ chăn gối, tuy rằng bây giờ là mùa hè nóng nực nhưng cũng không thể để Đại Ngưu ngủ dưới đất được?
Vân Nương đối xử tốt với nàng tất cả đều là vì Đại Ngưu thích nàng, nếu biết đêm tân hôn nàng để Đại Ngưu ngủ dưới đất, bà ấy còn không ăn tươi nuốt sống nàng sao?
Cắn răng một cái, Mạc Tiểu Tiểu "coi như chết là hết" mà leo lên giường:
"Lại đây, ngủ cùng ta!"
Chỉ là một đứa trẻ thôi, hắn sẽ không làm gì mình đâu!
Mạc Tiểu Tiểu không ngừng tự thôi miên bản thân, nhưng vẫn lặng lẽ lấy chăn quấn chặt lấy mình.
"À! Được!"
Trần Đại Ngưu mừng rỡ, vội vàng leo lên giường.
Hơi thở của người đàn ông xa lạ vừa tới gần, toàn thân Mạc Tiểu Tiểu đều căng cứng.
Nàng nằm im thin thít, sợ rằng nam nhân có vẻ ngoài ngốc nghếch này sẽ đột nhiên làm gì đó với mình.
Nếu thật sự là như vậy, nàng nên làm cái gì bây giờ?
Trong lòng đang suy nghĩ miên man, bên tai lại vang lên tiếng ngáy ngủ quen thuộc, Mạc Tiểu Tiểu sửng sốt, len lén liếc mắt nhìn.
Chỉ thấy Trần Đại Ngưu râu ria xồm xoàm lúc này đang nằm ngay ngắn trên giường, nhắm mắt, thở đều đều, hiển nhiên đã ngủ say.
Mạc Tiểu Tiểu thở phào nhẹ nhõm đồng thời lại cảm thấy buồn cười, người đàn ông trước mắt này tuy có thân hình của một người trưởng thành nhưng nội tâm vẫn là một đứa trẻ.
Có lẽ vì trời nóng, cũng có lẽ vì chăn đều dồn về phía nàng, Trần Đại Ngưu nằm ngủ với nửa thân trên trần truồng, Mạc Tiểu Tiểu chỉ cần vô ý là có thể nhìn thấy lồng ngực rắn chắc của hắn.
Làn da màu đồng, cơ bắp rắn chắc, vai rộng eo thon, hai tay đan vào nhau đặt trên bụng, Mạc Tiểu Tiểu mơ hồ còn có thể nhìn thấy cơ bụng của hắn.
Trần Đại Ngưu thành thục giũ chăn ra, dụi dụi đôi mắt còn ngái ngủ thấy Mạc Tiểu Tiểu vẫn còn lề mà lề mề không chịu lên giường không khỏi thắc mắc.
Mạc Tiểu Tiểu bất chợt đỏ mặt, Trần Đại Ngưu này tuy chỉ có trí tuệ của đứa trẻ ba tuổi nhưng dù sao cũng là thân thể của một nam nhân trưởng thành, nàng thật sự phải ngủ chung giường với hắn sao...
Nhưng mà, Trần gia đã nói rõ, cưới nàng về là để nối dõi tông đường.
Nếu không ở lại Trần gia, nàng một thân một mình ở nơi đất khách quê người này thật sự không biết nên đi đâu về đâu.
"Nàng... có phải là chê cái giường này nhỏ quá không? Vậy... vậy nàng ngủ trên giường đi, ta... ta..."
Thấy nàng cứ đứng im, Trần Đại Ngưu nhìn cái giường nhỏ ọp ẹp rồi nhanh nhẹn nhảy xuống, đi loanh quanh trong phòng.
Căn phòng này chỉ có một cái giường, một bộ chăn gối, tuy rằng bây giờ là mùa hè nóng nực nhưng cũng không thể để Đại Ngưu ngủ dưới đất được?
Vân Nương đối xử tốt với nàng tất cả đều là vì Đại Ngưu thích nàng, nếu biết đêm tân hôn nàng để Đại Ngưu ngủ dưới đất, bà ấy còn không ăn tươi nuốt sống nàng sao?
Cắn răng một cái, Mạc Tiểu Tiểu "coi như chết là hết" mà leo lên giường:
"Lại đây, ngủ cùng ta!"
Chỉ là một đứa trẻ thôi, hắn sẽ không làm gì mình đâu!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Mạc Tiểu Tiểu không ngừng tự thôi miên bản thân, nhưng vẫn lặng lẽ lấy chăn quấn chặt lấy mình.
"À! Được!"
Trần Đại Ngưu mừng rỡ, vội vàng leo lên giường.
Hơi thở của người đàn ông xa lạ vừa tới gần, toàn thân Mạc Tiểu Tiểu đều căng cứng.
Nàng nằm im thin thít, sợ rằng nam nhân có vẻ ngoài ngốc nghếch này sẽ đột nhiên làm gì đó với mình.
Nếu thật sự là như vậy, nàng nên làm cái gì bây giờ?
Trong lòng đang suy nghĩ miên man, bên tai lại vang lên tiếng ngáy ngủ quen thuộc, Mạc Tiểu Tiểu sửng sốt, len lén liếc mắt nhìn.
Chỉ thấy Trần Đại Ngưu râu ria xồm xoàm lúc này đang nằm ngay ngắn trên giường, nhắm mắt, thở đều đều, hiển nhiên đã ngủ say.
Mạc Tiểu Tiểu thở phào nhẹ nhõm đồng thời lại cảm thấy buồn cười, người đàn ông trước mắt này tuy có thân hình của một người trưởng thành nhưng nội tâm vẫn là một đứa trẻ.
Có lẽ vì trời nóng, cũng có lẽ vì chăn đều dồn về phía nàng, Trần Đại Ngưu nằm ngủ với nửa thân trên trần truồng, Mạc Tiểu Tiểu chỉ cần vô ý là có thể nhìn thấy lồng ngực rắn chắc của hắn.
Làn da màu đồng, cơ bắp rắn chắc, vai rộng eo thon, hai tay đan vào nhau đặt trên bụng, Mạc Tiểu Tiểu mơ hồ còn có thể nhìn thấy cơ bụng của hắn.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro