Bác Sĩ Thiên Tài Và Người Vợ Lẽ Không Dễ Động Tới
Con Dám Động Tớ...
Cô Tô Tiểu Thất
2024-11-23 16:47:40
Nàng nhanh chóng nói: "Ngươi thật sự không chạm vào cô ta? Vậy tại sao cô ta lại ở trong phòng ngươi, còn gần như khỏa thân?"
"Làm sao con biết được? Khi con xé y phục của Trưởng công chúa và muốn chạm vào nàng thì có người dùng gạch đánh con bất tỉnh. Khi con tỉnh lại, Lâm Lãng đã ở dưới người con, Trưởng công chúa cũng không thấy đâu nữa, một lúc sau các người đều tới, Lâm Lãng sợ bị phát hiện nên bảo con trốn vào trong tủ. Con cũng sợ bị nói thành vụng trộm với thê thiếp nhà người khác nên trốn đi, từ đầu đến cuối, con thậm chí còn không chạm vào ngón tay của Lâm Lãng, không biết cô ta làm cách nào mà vào được phòng. Hơn nữa, bọn con lúc đó đều không tìm thấy y phục.” Khương Hằng nói.
Nghe xong, Ngụy quốc phu nhân suy nghĩ kỹ rồi chợt nhận ra: "Lâm Lãng cũng nói rằng cô ta bị đánh bất tỉnh và bị đưa đi. Nếu những gì con nói là đúng thì con và Lâm Lãng đều bị đánh bất tỉnh. Xem ra, lúc đó còn có người thứ ba, người đó đầu tiên đánh ngất con, cứu Trưởng công chúa, sau đó đánh Lâm Lãng bất tỉnh, bế nàng vào phòng, cởi quần áo của con, sau đó lấy đi quần áo của con, chỉ chờ chúng ta tới. Xem ra thủ đoạn của người này rất lợi hại, nàng đã lên kế hoạch để tất cả những chuyện này không để lộ ra ngoài, chúng ta cứ tưởng kế hoạch thành công, cuối cùng lại tự mình làm mình mất mặt. Con có hoài nghi ai không?”
"Có.” Khương Hằng lúc này mới được bày tỏ sự nghi ngờ trong lòng: “Mẫu thân, con nghi ngờ chuyện này là do Lệ vương phi làm.”
“Là nàng?” Ngụy phu nhân lạnh lùng nheo mắt.
"Đúng! Nhất định là do con đã đắc tội nàng trước, nàng muốn trả thù con nên mới làm như vậy. Hơn nữa, nàng còn có thể cứu được Trưởng công chúa. Trưởng công chúa là người trong phủ Lệ vương, nàng không thể không cứu, bọn họ còn xuất hiện rất đúng lúc. Người nghĩ rằng tất cả chỉ xảy ra ngẫu nhiên sao?" Khương Hằng phân tích.
Ngụy Quốc phu nhân sửng sốt, “Con không có ác ý gì với nàng, sao có thể đắc tội nàng?”
Khương Hằng cúi đầu lí nhí, “Ta biết Lệ vương căn bản không coi trọng nàng, nên khi gặp mặt nàng bên hồ đã trêu đùa một chút. Ai biết được nàng khó chọc, con bị nàng và người hầu đánh cho một trận... "
"Cái gì? Vậy vết thương trên mặt con là do nàng làm?” Ngụy quốc phu nhân vội vàng đứng dậy, tức giận nói: "Tiện nhân, sao nàng dám đánh con? Con không phải rất giỏi võ sao? Tại sao không thể đánh lại nàng?”
"Nàng có thứ vũ khí dường như mang theo tia sét, nàng dùng thứ đó làm con giật mình, toàn thân tê dại toàn thân ngã xuống đất. Nếu nàng không có vũ khí, làm sao có thể là đối thủ của con?" Khương Hằng nhớ lại cảnh tượng buổi sáng nhưng vẫn cón sợ hãi.
Lệ vương phi này ra tay thật sự tàn nhẫn, đáng ra hắn không nên chọc phải nàng.
"Chờ một chút, đem loại vũ khí đó để sang một bên. Con vừa mới nói là con trêu trọc nàng? Mẹ kiếp, không có chuyện tự dưng nàng đánh ngươi. Ngươi dám chạm vào nàng sao?" Ngụy Quốc phu nhân đột nhiên nghĩ tới chuyện này, hoảng sợ nhìn chằm chằm vào Khương Hằng.
Bà không ngờ con trai mình lại trêu ghẹo Lệ vương phi, hắn quá ngu dốt.
Khương Hằng cúi đầu không nói gì, tỏ vẻ chấp nhận.
Ngụy phu nhân cả kinh, tức giận đến đấm thẳng vào con trai mình, giận dữ nói: “Con đúng là một tên vô lại, còn dám khiêu khích ngay cả Lệ vương phi. Con có biết Lệ vương là ai không? Cho dù hắn yêu vương phi, cũng sẽ không bao giờ cho phép người khác động đến người của mình, nếu hắn biết chuyện này, phủ Quốc công chúng ta sẽ sống không nổi!”
"Làm sao con biết được? Khi con xé y phục của Trưởng công chúa và muốn chạm vào nàng thì có người dùng gạch đánh con bất tỉnh. Khi con tỉnh lại, Lâm Lãng đã ở dưới người con, Trưởng công chúa cũng không thấy đâu nữa, một lúc sau các người đều tới, Lâm Lãng sợ bị phát hiện nên bảo con trốn vào trong tủ. Con cũng sợ bị nói thành vụng trộm với thê thiếp nhà người khác nên trốn đi, từ đầu đến cuối, con thậm chí còn không chạm vào ngón tay của Lâm Lãng, không biết cô ta làm cách nào mà vào được phòng. Hơn nữa, bọn con lúc đó đều không tìm thấy y phục.” Khương Hằng nói.
Nghe xong, Ngụy quốc phu nhân suy nghĩ kỹ rồi chợt nhận ra: "Lâm Lãng cũng nói rằng cô ta bị đánh bất tỉnh và bị đưa đi. Nếu những gì con nói là đúng thì con và Lâm Lãng đều bị đánh bất tỉnh. Xem ra, lúc đó còn có người thứ ba, người đó đầu tiên đánh ngất con, cứu Trưởng công chúa, sau đó đánh Lâm Lãng bất tỉnh, bế nàng vào phòng, cởi quần áo của con, sau đó lấy đi quần áo của con, chỉ chờ chúng ta tới. Xem ra thủ đoạn của người này rất lợi hại, nàng đã lên kế hoạch để tất cả những chuyện này không để lộ ra ngoài, chúng ta cứ tưởng kế hoạch thành công, cuối cùng lại tự mình làm mình mất mặt. Con có hoài nghi ai không?”
"Có.” Khương Hằng lúc này mới được bày tỏ sự nghi ngờ trong lòng: “Mẫu thân, con nghi ngờ chuyện này là do Lệ vương phi làm.”
“Là nàng?” Ngụy phu nhân lạnh lùng nheo mắt.
"Đúng! Nhất định là do con đã đắc tội nàng trước, nàng muốn trả thù con nên mới làm như vậy. Hơn nữa, nàng còn có thể cứu được Trưởng công chúa. Trưởng công chúa là người trong phủ Lệ vương, nàng không thể không cứu, bọn họ còn xuất hiện rất đúng lúc. Người nghĩ rằng tất cả chỉ xảy ra ngẫu nhiên sao?" Khương Hằng phân tích.
Ngụy Quốc phu nhân sửng sốt, “Con không có ác ý gì với nàng, sao có thể đắc tội nàng?”
Khương Hằng cúi đầu lí nhí, “Ta biết Lệ vương căn bản không coi trọng nàng, nên khi gặp mặt nàng bên hồ đã trêu đùa một chút. Ai biết được nàng khó chọc, con bị nàng và người hầu đánh cho một trận... "
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Cái gì? Vậy vết thương trên mặt con là do nàng làm?” Ngụy quốc phu nhân vội vàng đứng dậy, tức giận nói: "Tiện nhân, sao nàng dám đánh con? Con không phải rất giỏi võ sao? Tại sao không thể đánh lại nàng?”
"Nàng có thứ vũ khí dường như mang theo tia sét, nàng dùng thứ đó làm con giật mình, toàn thân tê dại toàn thân ngã xuống đất. Nếu nàng không có vũ khí, làm sao có thể là đối thủ của con?" Khương Hằng nhớ lại cảnh tượng buổi sáng nhưng vẫn cón sợ hãi.
Lệ vương phi này ra tay thật sự tàn nhẫn, đáng ra hắn không nên chọc phải nàng.
"Chờ một chút, đem loại vũ khí đó để sang một bên. Con vừa mới nói là con trêu trọc nàng? Mẹ kiếp, không có chuyện tự dưng nàng đánh ngươi. Ngươi dám chạm vào nàng sao?" Ngụy Quốc phu nhân đột nhiên nghĩ tới chuyện này, hoảng sợ nhìn chằm chằm vào Khương Hằng.
Bà không ngờ con trai mình lại trêu ghẹo Lệ vương phi, hắn quá ngu dốt.
Khương Hằng cúi đầu không nói gì, tỏ vẻ chấp nhận.
Ngụy phu nhân cả kinh, tức giận đến đấm thẳng vào con trai mình, giận dữ nói: “Con đúng là một tên vô lại, còn dám khiêu khích ngay cả Lệ vương phi. Con có biết Lệ vương là ai không? Cho dù hắn yêu vương phi, cũng sẽ không bao giờ cho phép người khác động đến người của mình, nếu hắn biết chuyện này, phủ Quốc công chúng ta sẽ sống không nổi!”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro