Bác Sĩ Thú Y Số Một Trong Thế Giới Tu Chân

"Tiểu Bảo Bối",...

Mộc Tiểu Phàm

2024-09-13 05:00:04

" Gọi cái gì tông chủ, nhiều khoảng cách a, ta gọi Lạc Hoa Doanh, ngươi gọi ta Doanh tỷ tỷ đi. "

Lạc Hoa Doanh nói xong, sau đó bỗng nhiên đưa tay gõ gõ bể cá bên cạnh, dùng một loại dỗ dành hài tử ngữ khí nói, " Kiều Kiều, tỉnh lại, có thể hay không để cho tỷ tỷ cầm một viên trân châu lớn? "

Tiểu nhân ngư tên là " Kiều Kiều " tựa hồ bị đánh thức, không kiên nhẫn nhăn mũi, trở mình ngủ, căn bản không để ý đến Lạc Hoa Doanh.

Mộc Thừa Huyên dường như đã quen rồi.

Mộc Thừa Quỳ bám ở cửa trong lòng thập phần may mắn: Nhìn xem, cũng không phải chỉ có linh thú một nhà chúng ta không nghe lời, mọi người đều có bọn nó không nghe lời, ta đây an tâm.

Nguyễn Hiểu Vân: Ngao, thật đáng yêu!

Lạc Hoa Doanh dù sao cũng là người đứng đầu một tông, trong nháy mắt cảm thấy có chút mất mặt, trực tiếp xắn tay áo đưa tay vào trong bể cá: " Đừng như vậy, Kiều Kiều, tỷ tỷ sẽ lấy một cái. Nếu em không dậy tỷ tỷ sẽ coi như là em đồng ý. "

Nàng tiên cá nhỏ vẫn không có mở mắt, nửa người trên bất động, chỉ là xinh đẹp đuôi cá bỗng nhiên vung mạnh, nhất thời liền quăng Lạc Hoa Doanh đầy mặt nước.

Lạc Hoa Doanh: " ... " Một trăm phương pháp làm thịt người cá tuần hoàn trong đầu.

Nàng tiên cá nhỏ ngạo kiều phồng lên một cái bong bóng nước.

Mộc Thừa Huyên: Quen rồi.

Mộc Thừa Quỳ: Ha ha ha ha ha!!! Ta nhất định không thể cười ra tiếng!!!

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Chỉ có Nguyễn Hiểu Vân nhìn không được nhỏ giọng mở miệng: " Đặc biệt cám ơn ý tốt của Doanh tỷ tỷ, em thật sự không cần những thứ này. Hay là đừng quấy rầy nó ngủ nữa...... " Cũng không cần để tình cảnh ngượng ngùng của mình trở nên tồi tệ hơn.

Ai biết, sau khi nghe được thanh âm của Nguyễn Hiểu Vân, tiểu nhân ngư vốn vẫn nhắm mắt lại bỗng nhiên mở mắt. Nó cuộn tròn một vòng rồi bất ngờ bật dậy, dùng hai cánh tay nhỏ phấn nộn chống ở rìa bể cá, cố gắng chống thẳng nửa người trên ngẩng đầu nhìn Nguyễn Hiểu Vân.

Tiểu nhân ngư có một đôi mắt màu lam cực kỳ trong suốt, trên lông mi thật dài màu vàng nhạt còn treo bọt nước muốn rớt nhưng cũng không chịu rơi, tò mò mà hữu hảo nhìn Nguyễn Hiểu Vân cô ấy, đuôi cá màu lam bán trong suốt cũng có một nửa lộ ra mặt nước, giống như chó con vui vẻ, lắc đến vui mừng.

Nguyễn Hiểu Vân cảm giác mình đang nhìn thấy biển sao trong mắt nàng tiên cá nhỏ.

Nguyễn Hiểu Vân chậm rãi vươn tay, thấy đối phương không có biểu tình bài xích, kìm lòng không đậu nhẹ nhàng vuốt ve chỗ có màu sắc diễm lệ nhất trên đuôi cá, cười rộ lên: " Tiểu bảo bối, em thật xinh đẹp. "

Sau đó những người khác liền nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn vốn trắng nõn của tiểu nhân ngư nhanh chóng nhuộm đỏ ửng, nó thẹn thùng dùng hai tay che kín khuôn mặt nhỏ nhắn mập mạp, một lần nữa rơi vào trong nước. Sau đó dùng đuôi cá linh hoạt cuốn viên trân châu lớn nhất, nó vốn dùng làm gối đầu đưa tới trước mặt Nguyễn Hiểu Vân.

Tuy rằng nó không biết nói, nhưng ý tứ hành vi của nó đã rất rõ ràng - -

[ Tặng...... Tặng cho chị! ]

Lạc Hoa Doanh: " ...... "

Chỉ có lúc này, Mộc Thừa Huyên và Mộc Thừa Quỳ mới ăn ý nghĩ đến cùng một câu nói.

" Tiểu bảo bối ", Tam Sát thành công.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Bác Sĩ Thú Y Số Một Trong Thế Giới Tu Chân

Số ký tự: 0