Bác Sĩ Từ, Không Chạy Thoát Được Đâu
Yuki
ChubbyBunny
2024-11-13 00:44:33
“Tiểu Nguyệt à, sao cậu giấu tớ nhiều điều vậy hả? Anh ta dụ dỗ được cậu mất rồi. Tớ sẽ không cho anh ta đến gần cậu đâu.”
“Không phải, cậu hiểu lầm anh ấy rồi.”
“Không có hiểu lầm gì cả.”
Chu Vân nắm chặt tay thành nắm đấm, Lâm Thiên Khang bỉ ổi dám làm vậy với Từ Nguyệt của cô.
“Nhưng mà thôi, cậu thích anh ta thì tớ ủng hộ. Mặt anh ta có hơi lạnh…À không là rất lạnh nhưng đối xử tốt với cậu như vậy thì tớ cũng tin anh ta thật lòng.”
“Chu Vân…”
Từ Nguyệt long lanh đôi mắt nai nhìn cô.
“Được rồi, được rồi đừng nhìn tớ bằng ánh mắt đó tớ không cưỡng lại được đâu. Nhân dịp cậu trở về hai chúng ta đi mua sắm nhé.”
“Đi thôi.”
Thế rồi cả hai cô gái cùng nhau dạo chơi trong khu trung tâm mua sắm đến tối.
…----------------…
*Phần này các câu thoại của nhân vật đều là tiếng Nhật nhé!
Cùng thời gian đó, tại gia tộc Haruma…
“Rui đâu! Mau kệ Rui ra đây.”
“Dạ dạ, con đây ông chủ.”
“Việc này do con gây ra thật sao?”
“Con…con không có ạ.”
“Rui, ta luôn tin tưởng con, yêu thương con như con gái ruột trong nhà mà con lỡ hãm hại Yuki thế hả?”
“Con đời nào dám thưa ông chủ.”
“Con…con…con mau coi lại coi con đã làm gì đi.”
Hiro tức giận tới mức giọng nói lắp bắp, tay ông cầm một lọ thuốc đặt xuống bàn.
“Người làm kiếm thấy lọ thuốc này trong phòng con.”
“Lọ thuốc này là của con nhưng con không hề cho Yuki dùng.”
“Con dùng cho ai?”
“Là Lâm lão đại.”
“Trời ơi, con gây họa lớn rồi. Sao con lại dùng cho cậu ta?”
“Là Yuki tiểu thư nhờ con giúp ạ. Tiểu thư đã thích Lâm lão đại từ con nên cả hai đứa con mới bày ra kế hoạch bỏ thuốc Lâm lão đại để anh phải chịu trách nhiệm với tiểu thư ạ.”
“Cái gì? Yuki?”
“Dạ vâng, con thề con không đưa thứ này cho tiểu thư ạ. Nhưng lọ thuốc đã vơi một nửa rồi ạ, chắc chắn có người đụng tay vào.”
“Mau đi kiếm con gái ta mau, con bé đâu mất rồi.”
Ban đầu Hiro nghĩ Rui muốn hãm hại Yuki nên mang thứ thuốc này về, ấy vậy mà lại không phải. Giờ ông mới để ý là không thấy con gái của mình đâu, hốt hoảng sai người đi kiếm vì lọ thuốc đã vơi một nửa, nếu dùng cho Lâm Thiên Khang cũng không thể dùng nhiều như vậy. Con gái ông lại không có ở đây, ông sợ con gái ông xảy ra chuyện.
“Ngài Hiro, tiểu thư xảy ra chuyện rồi ạ…Ngài nên tới để xem thì hơn.”
Nghe lời báo cáo của người làm, Hiro tức tốc chạy tới chỗ con gái mình.
Tiếng khóc thương, tiếng la hét…ngày một lúc gần hơn. Cảnh tượng trước mắt kinh khủng vô cùng…
Yuki thân thể trần như nhộng, người bê bết máu nằm trên sàn, hơi thở cô yếu ớt… Gần đó lại là một tên béo mập mạp, lão đại của một gia tộc nhỏ bên Úc. Ông ta nổi tiếng là tên giết chết phụ nữ trên giường. Chỉ cần ngủ với ông ta một đêm cũng đủ khiến người phụ nữ đó phải vào bệnh viện tâm thần. Suy nghĩ ông ta méo mó, thích bạo hành người khác khiến ai trong giới cũng ghét ông ta. Nhưng vì gia tộc Hiromu mới lấn sang thị trường kinh tế bên Úc mới mời ông ta tới.
Ai ngờ…Đâu có ai ngờ…
“Mau…mau kêu người đưa con gái ta vào bệnh viện. Mau lên.”
Người làm lập tức phản ứng lại gọi điện kêu cứu thương.
Lúc này Rui mới chạy tới…cô ngã quỵ xuống trước thân thể của tiểu thư mà khóc lớn. Cô không ngờ tiểu thư lại tự ý dùng thuốc, Lâm Thiên Khang thì may mắn trốn đi để tiểu thư vào tay tên béo này. Cô hối hận vô cùng. Yuki được đưa đi rồi cô vẫn ở đó khóc.
“Không phải, cậu hiểu lầm anh ấy rồi.”
“Không có hiểu lầm gì cả.”
Chu Vân nắm chặt tay thành nắm đấm, Lâm Thiên Khang bỉ ổi dám làm vậy với Từ Nguyệt của cô.
“Nhưng mà thôi, cậu thích anh ta thì tớ ủng hộ. Mặt anh ta có hơi lạnh…À không là rất lạnh nhưng đối xử tốt với cậu như vậy thì tớ cũng tin anh ta thật lòng.”
“Chu Vân…”
Từ Nguyệt long lanh đôi mắt nai nhìn cô.
“Được rồi, được rồi đừng nhìn tớ bằng ánh mắt đó tớ không cưỡng lại được đâu. Nhân dịp cậu trở về hai chúng ta đi mua sắm nhé.”
“Đi thôi.”
Thế rồi cả hai cô gái cùng nhau dạo chơi trong khu trung tâm mua sắm đến tối.
…----------------…
*Phần này các câu thoại của nhân vật đều là tiếng Nhật nhé!
Cùng thời gian đó, tại gia tộc Haruma…
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Rui đâu! Mau kệ Rui ra đây.”
“Dạ dạ, con đây ông chủ.”
“Việc này do con gây ra thật sao?”
“Con…con không có ạ.”
“Rui, ta luôn tin tưởng con, yêu thương con như con gái ruột trong nhà mà con lỡ hãm hại Yuki thế hả?”
“Con đời nào dám thưa ông chủ.”
“Con…con…con mau coi lại coi con đã làm gì đi.”
Hiro tức giận tới mức giọng nói lắp bắp, tay ông cầm một lọ thuốc đặt xuống bàn.
“Người làm kiếm thấy lọ thuốc này trong phòng con.”
“Lọ thuốc này là của con nhưng con không hề cho Yuki dùng.”
“Con dùng cho ai?”
“Là Lâm lão đại.”
“Trời ơi, con gây họa lớn rồi. Sao con lại dùng cho cậu ta?”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Là Yuki tiểu thư nhờ con giúp ạ. Tiểu thư đã thích Lâm lão đại từ con nên cả hai đứa con mới bày ra kế hoạch bỏ thuốc Lâm lão đại để anh phải chịu trách nhiệm với tiểu thư ạ.”
“Cái gì? Yuki?”
“Dạ vâng, con thề con không đưa thứ này cho tiểu thư ạ. Nhưng lọ thuốc đã vơi một nửa rồi ạ, chắc chắn có người đụng tay vào.”
“Mau đi kiếm con gái ta mau, con bé đâu mất rồi.”
Ban đầu Hiro nghĩ Rui muốn hãm hại Yuki nên mang thứ thuốc này về, ấy vậy mà lại không phải. Giờ ông mới để ý là không thấy con gái của mình đâu, hốt hoảng sai người đi kiếm vì lọ thuốc đã vơi một nửa, nếu dùng cho Lâm Thiên Khang cũng không thể dùng nhiều như vậy. Con gái ông lại không có ở đây, ông sợ con gái ông xảy ra chuyện.
“Ngài Hiro, tiểu thư xảy ra chuyện rồi ạ…Ngài nên tới để xem thì hơn.”
Nghe lời báo cáo của người làm, Hiro tức tốc chạy tới chỗ con gái mình.
Tiếng khóc thương, tiếng la hét…ngày một lúc gần hơn. Cảnh tượng trước mắt kinh khủng vô cùng…
Yuki thân thể trần như nhộng, người bê bết máu nằm trên sàn, hơi thở cô yếu ớt… Gần đó lại là một tên béo mập mạp, lão đại của một gia tộc nhỏ bên Úc. Ông ta nổi tiếng là tên giết chết phụ nữ trên giường. Chỉ cần ngủ với ông ta một đêm cũng đủ khiến người phụ nữ đó phải vào bệnh viện tâm thần. Suy nghĩ ông ta méo mó, thích bạo hành người khác khiến ai trong giới cũng ghét ông ta. Nhưng vì gia tộc Hiromu mới lấn sang thị trường kinh tế bên Úc mới mời ông ta tới.
Ai ngờ…Đâu có ai ngờ…
“Mau…mau kêu người đưa con gái ta vào bệnh viện. Mau lên.”
Người làm lập tức phản ứng lại gọi điện kêu cứu thương.
Lúc này Rui mới chạy tới…cô ngã quỵ xuống trước thân thể của tiểu thư mà khóc lớn. Cô không ngờ tiểu thư lại tự ý dùng thuốc, Lâm Thiên Khang thì may mắn trốn đi để tiểu thư vào tay tên béo này. Cô hối hận vô cùng. Yuki được đưa đi rồi cô vẫn ở đó khóc.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro