Có Việc Cần Nhờ
Vạn Vân Phong
2024-11-24 11:05:01
A Tú sau khi thắp nhang cam đoan trước bài vị của chồng thì vào trong nghỉ ngơi, nhưng cái chuyện va chạm hồi chiều ấy lại tạo ra một ấn tượng không hề nhỏ trong tâm trí của nàng ta , khiến nàng ta luôn phải kìm nén . Nếu như tên Bình Tâm ấy hiện ra là một tên sở khanh đào mỏ vô cùng khả ố thì A Tú sẽ cảm thấy kinh tởm loại người ấy, nhưng tên Bình Tâm đang vào vai một vị quan tôn quý thì lại khác. Bản năng của người phụ nữ thì đơn giản thôi , ai cũng muốn được một người đàn ông tài giỏi hơn mình để mình có thể dựa dẫm, để mình cảm thấy được che chở . Bình Tâm hiện ra đúng với hình ảnh một người đàn ông cao quý hơn , tài giỏi hơn , và mạnh mẽ, có thể bảo vệ được cho A Tú và con của nàng . Cho nên tâm lý người phụ nữ sẽ cảm thấy yêu mến và muốn được dựa dẫm, đó là tâm lý bình thường của phụ nữ . Dù rằng A Tú luôn luôn tâm niệm rằng mình sẽ trọn đạo thờ chồng, cơ mà tạo hóa tạo ra con người thì cũng có những bản năng riêng của con người mà không phải ai cũng kiềm chế được . Trong vô thức , tâm tưởng của A Tú lại nghĩ đến cái tên hộ vệ Bình Tâm kia , khiến đêm đó trằn trọc không ngủ được. A Tú cố gắng tránh mặt Bình Tâm nhiều nhất có thể, tập trung vào công việc của mình, nhưng hình ảnh của hắn và cái giây phút hắn ôm nàng từ phía sau ấy đã để lại ấn tượng với cảm giác ham muốn khó kìm chế . Những điều đó là những điều mà A Tú cố gắng quên trong những ngày qua, và cố gắng tránh mặt hắn. Thế nhưng cuộc sống đôi lúc không như ý, cũng có việc phải cần nhờ đến, không thể trốn tránh hắn mãi được . Thế là hôm ấy A Tú tìm tới chỗ Bình Tâm , đứng bên cái chòi canh gác mà gọi vô.
- " hộ vệ đại nhân, ngài có ở trong ấy không? Dân phụ có việc muốn gặp"
Bình Tâm đang ở trong chòi gác đóng cửa thủ dâm, mơ tưởng lại cái cảnh ngày hôm ấy cùng với A Tú ở ngoài đồng . Trong tâm tưởng của hắn, thay vì A Tú bỏ chạy về mất, trong lúc thủ dâm hắn lại mơ tưởng đến cảnh đè A Tú ra và chơi tàn bạo nàng ngay trong bụi cỏ ấy . Lúc thủ dâm sắp lên tới đỉnh điểm thì tiếng A Tú gọi khiến hắn giật mình. Sắp lên đỉnh thì bị gọi làm tụt hết cảm xúc, hắn vội vàng nói vọng ra .
- "được.. ta ra ngay đây..."
Kìm nén cái sự sung sướng sắp tới đỉnh của mình, hắn mặc quần áo lại , chải chuốt lại, bắt đầu mở cửa nhìn ra. A Tú vừa thấy hắn ngó đầu ra thì vội cúi đầu thi lễ.
- " hộ vệ đại nhân, xin lỗi đã làm phiền đại nhân, dân phụ có chút chuyện cần đại nhân giúp đỡ "
Bình Tâm thấy A Tú tới rất là lịch sự thì vô cùng mừng rỡ, hắn đã chờ đợi khoảnh khắc A Tú tới tìm hắn lâu rồi. Thông thường thì một người phụ nữ khác trong tình huống này sẽ tìm tới hắn sớm hơn, nhưng A Tú lại có thể kéo dài được thời gian những mấy ngày như vậy khiến hắn rất là khoái chí , xem ra trong số những người phụ nữ bị hắn chinh phục thì A Tú là người khó nhất . Hắn vội vã tươi cười nói .
- "mời Nguyễn phu nhân vào trong này rồi nói chuyện "
Vui vẻ mời chào, dù là cái chòi canh gác thì bên trong vẫn có bàn và ghế để ngồi uống trà tiếp khách. Bình thường thì trưởng làng sẽ tới đây và trò chuyện với vị hộ vệ này, hôm nay A Tú lần đầu tiên bước vô cái chòi ấy khiến hắn vô cùng mừng rỡ . Trong phút chốc, hắn đã tưởng tượng ra hình ảnh cánh đóng sập cửa lại, và đè A Tú lên chiếc giường kia, chơi sập giường. Nhưng không, không thể được . Như vậy thì sẽ sụp đổ hết mọi kế hoạch, tan nát hết. Hắn lại hít một hơi thật sâu trấn tĩnh lại. A Tú dịu dàng ngồi vào bàn , dáng vẻ thướt tha yêu kiều ấy càng khiến hắn đê mê . Hắn biết con mồi này sắp dính lưới tình của hắn rồi, trong lòng mừng rỡ . Bình Tâm rót một chén trà cho A Tú mà hỏi .
- "Nguyễn phu nhân, không biết hôm nay tới tìm ta là có chuyện gì? Nếu ta giúp đỡ được, ta nhất định không từ chối, xin phu nhân cứ nói"
Rất nhiệt tình, không ngần ngại, sẵn sàng giúp đỡ mỹ nhân. A Tú ngập ngừng , nàng trong suốt thời gian qua đã phải đấu tranh tư tưởng, ý chí và ham muốn đang đối nghịch lại với nhau. Ý chí của A Tú muốn nàng ở vậy trọn đạo thờ chồng nên tìm cách tránh mặt trên Bình Tâm , trong khi nhu cầu sinh lý khiến ham muốn của bản thân con người thôi thúc nàng tới tìm hắn . Cái ham muốn này cũng bình thường thôi, không có gì xấu cả. A Tú là một người phụ nữ góa chồng, mà phụ nữ goá có đi bước nữa cũng là cái quyền của người ta . Mặc dù thời phong kiến gông cùm xiềng xích đè lên đầu người phụ nữ, cũng không đến độ cấm đoán người phụ nữ góa đi bước nữa . Tâm lý trọn đạo thờ chồng của A Tú là vì yêu thương chồng mình, nhưng nhu cầu cơ bản lại thôi thúc, hai thứ là bản năng và ý chí cứ đương đầu nhau như vậy khiến nàng rơi vào trạng thái rối bời. Hôm nay nàng đến tìm hắn không phải vì bản năng, mà vì công việc. Nếu không phải có công việc thì A Tú cũng không tìm tới hắn. A Tú giữ bình tĩnh trong lòng, dù cảm thấy rung động bởi cái thứ tình cảm bản năng đã dồn nén bao lâu nay, vẻ e thẹn ấy nàng ngập ngừng nói .
- "không giấu gì hộ vệ đại nhân . Ba ngày nữa là tới ngày giỗ đầu của ông nhà , dân phụ muốn đi mua một ít đồ về để chuẩn bị cho buổi giỗ đầu của phu quân..."
Nói tới đây thì ngập ngừng một chút, như chưa dám nói thẳng vấn đề. Bình Tâm lúc này không quan tâm lắm về cái vấn đề giỗ đầu, cái quan trọng của hắn là nhìn thấy cái vẻ mặt ngại ngùng của A Tú, chứng tỏ là A Tú đã rất rung động với hắn . Mưa dầm thấm đất , hắn đã có được một chỗ đứng quan trọng trong lòng A Tú rồi . Nếu giả như A Tú với hắn không có chút tình cảm gì, thì A Tú tới đây sẽ nói chuyện một cách rõ ràng rành mạch mà không ngại ngùng ấp úng như vậy. Sự ngại ngùng ấp úng ấy càng thể hiện rằng vị trí của hắn đã cắm sâu trong lòng A Tú , hắn chính là đang vui mừng chỗ này . Vui vẻ thì chuyện gì cũng dễ nói, hắn hướng A Tú mà gật đầu như muốn nói rằng nàng hãy tiếp tục vấn đề của mình đi. A Tú thấy cái gật đầu của hắn, lúc này mới nói tiếp.
- " dân phụ muốn đi ra trấn để mua một thứ số thứ mà trong làng này không có, không biết hộ vệ đại nhân có thể đi cùng dân phụ hay không?"
Càng nói càng ngập ngừng, lời nói không trọn vẹn. Bình Tâm ồ lên một tiếng, ra là muốn ra trấn mua đồ sao? Hắn lúc này cảm thấy vừa mừng vừa lo , có vấn đề cần suy tính.
Vốn dĩ hắn chỉ mạo nhận là hộ vệ của trưởng trấn, mạo nhận là vị quan dưới trướng của trưởng trấn mà thôi . Nếu như có người nào trong làng ra trấn mà hỏi thăm thì hắn bại lộ hết . Một năm nay, cái làng nhỏ bé này vẫn chưa có ai phát hiện ra . Bây giờ dẫn A Tú vào trấn, lỡ như A Tú hỏi thăm thì lộ ra hết sao? Đây rõ ràng là một nguy cơ lớn ,hắn lúc này mới hỏi.
- " Nguyễn phu nhân, phu nhân cần thiết phải mua những thứ gì ngoài trấn mà phải vất vả như vậy? Đường xa vất vả, nếu thật sự cần thiết thì hãy để ta đi thay cho cũng được"
Bình Tâm không muốn cho người phụ nữ này vào trấn , sợ rằng công sức một năm qua tan thành mây khói. Hắn cho rằng mình đi thay thì sẽ yên tâm hơn, thế nhưng A Tú lúc này lại lắc đầu , ánh mắt có vẻ cương quyết mà nói.
- " những thứ của gia đình thì phải do dân phụ tự đi mua, chứ sao có thể nhờ hộ vệ đại nhân đi thay được, xin ngài đừng nói như vậy "
A Tú rất dứt khoát trong chuyện này, đây cũng là điều hợp lý. Bình Tâm trong lòng dao động, nhìn cái ánh mắt của người phụ nữ ấy thì hắn cũng hiểu là không thể ngăn cản được . Lý do của người phụ nữ ấy rất hợp lý, mà hắn thì chưa tìm ra cái lý do nào để ngăn cản . Hắn và người phụ nữ ấy cũng không phải là có quan hệ thân thiết gì, lấy tư cách gì để ngăn cản chứ? Vậy thì cái việc người phụ nữ vào trấn là điều chắc chắn , và nguy cơ hắn bị bại lộ rất cao . Trong đầu hắn ứng biến rất nhanh, lập tức đã có ý tưởng. Có một bậc Hiền Triết đã từng nói rằng "mọi người trong số chúng ta đều là thiên tài, nếu lấy khả năng leo cây của một con khỉ mà đánh giá một con cá thì sẽ là thảm họa. Hàm ý của câu nói này là bất cứ ai cũng có một tài năng riêng của mình, và tài năng của tên Bình Tâm chính là tài năng đi chinh phục phụ nữ . Bình Tâm có thể là một tên bất tài sống bám váy phụ nữ, nhưng riêng khoản tán tỉnh chinh phục phụ nữ thì không mấy ai bằng hắn. Trong giây phút ngắn ngủi, đầu hắn đã nảy ra ý tưởng rất nhanh. Nếu để A Tú vào làng hỏi thăm tình hình thì lộ ra hắn lừa đảo, vậy tại sao không chặn đứng nguy cơ ấy bằng cách đi theo bên cạnh hộ vệ. Nếu hắn đi theo, hắn thứ nhất vừa giám sát được A Tú, thứ hai vừa lèo lái định hướng dư luận theo hướng có lợi với hắn , vừa có cơ hội bốc phét để tạo thiện cảm . Đây chính là biến nguy cơ thành cơ hội, biến nguy hiểm thành may mắn. Nhận định cơ hội, hắn liền quay sang A Tú mà gật đầu.
- " được rồi , đi lên trấn chứ gì ? Chuyện này không có gì khó khăn cả, nhưng mà đường đi lên trấn hơi xa, có thể gặp nguy hiểm . Lại nói trong trấn đông người , có thể dễ bị lạc, phu nhân không biết đường đi thì sao mà mua sắm được. Thôi thì để cho ta làm người dẫn đường, đích thân dẫn Nguyễn phu nhân vào trấn mua sắm. Lúc ấy muốn mua sắm gì thì cũng được, rồi ta sẽ phụ phu nhân vác đồ trở về, phu nhân thấy thế nào?"
Quá chu đáo, đó là cảm giác của người phụ nữ kia khi nghĩ về đối tượng trước mặt. A Tú chỉ muốn được dẫn đường đến trấn, không ngờ lại được một hướng dẫn viên đi cùng, còn dám mong ước gì hơn? A Tú cảm thấy con người này thật vô cùng tâm lý, rất biết quan tâm đến phụ nữ, độ thiện cảm trong người nàng càng lúc càng tăng . Nàng đứng dậy cúi đầu , thi lễ nói.
- " đa tạ hộ vệ đại nhân đã giúp đỡ . Vậy ngày mai chúng ta sẽ lên đường ,mong đại nhân nghỉ ngơi sớm"
Vẻ mặt vui vẻ đầy hạnh phúc của người phụ nữ góa khi được giúp đỡ tận tâm. Bình Tâm nhìn cái thái độ đó cũng hiểu rằng người phụ nữ ấy đã đổ gục trước sự lịch lãm và cao quý của hắn rồi . Hắn gật đầu, giọng nói nhẹ nhàng.
- " được, vậy thì phu nhân cũng về nghỉ ngơi đi , ngày mai cùng nhau lên đường "
A Tú lại cúi đầu một cái nữa, sau đó rời khỏi cái chòi lá mà bước vô nhà mình . Cái cúi đầu chào đó càng thể hiện sự tôn trọng của người phụ nữ dành cho tên hộ vệ kia . Bình Tâm lại nhếch mép cười sung sướng , vậy là càng lúc càng gần tới mục tiêu rồi ,sắp đạt được kế hoạch rồi . Hắn lại cảm thấy bụng nóng ran , cơ thể rạo rực, cái thứ trong quần hắn lại cương cứng . Hắn đóng cửa lại, bắt đầu mộng tưởng về một ngày mai tươi đẹp, nhếch mép cười dâm đãng.
- " A Tú , chờ đấy . Ngày mai đại nhân sẽ thu phục ngươi. "
- " hộ vệ đại nhân, ngài có ở trong ấy không? Dân phụ có việc muốn gặp"
Bình Tâm đang ở trong chòi gác đóng cửa thủ dâm, mơ tưởng lại cái cảnh ngày hôm ấy cùng với A Tú ở ngoài đồng . Trong tâm tưởng của hắn, thay vì A Tú bỏ chạy về mất, trong lúc thủ dâm hắn lại mơ tưởng đến cảnh đè A Tú ra và chơi tàn bạo nàng ngay trong bụi cỏ ấy . Lúc thủ dâm sắp lên tới đỉnh điểm thì tiếng A Tú gọi khiến hắn giật mình. Sắp lên đỉnh thì bị gọi làm tụt hết cảm xúc, hắn vội vàng nói vọng ra .
- "được.. ta ra ngay đây..."
Kìm nén cái sự sung sướng sắp tới đỉnh của mình, hắn mặc quần áo lại , chải chuốt lại, bắt đầu mở cửa nhìn ra. A Tú vừa thấy hắn ngó đầu ra thì vội cúi đầu thi lễ.
- " hộ vệ đại nhân, xin lỗi đã làm phiền đại nhân, dân phụ có chút chuyện cần đại nhân giúp đỡ "
Bình Tâm thấy A Tú tới rất là lịch sự thì vô cùng mừng rỡ, hắn đã chờ đợi khoảnh khắc A Tú tới tìm hắn lâu rồi. Thông thường thì một người phụ nữ khác trong tình huống này sẽ tìm tới hắn sớm hơn, nhưng A Tú lại có thể kéo dài được thời gian những mấy ngày như vậy khiến hắn rất là khoái chí , xem ra trong số những người phụ nữ bị hắn chinh phục thì A Tú là người khó nhất . Hắn vội vã tươi cười nói .
- "mời Nguyễn phu nhân vào trong này rồi nói chuyện "
Vui vẻ mời chào, dù là cái chòi canh gác thì bên trong vẫn có bàn và ghế để ngồi uống trà tiếp khách. Bình thường thì trưởng làng sẽ tới đây và trò chuyện với vị hộ vệ này, hôm nay A Tú lần đầu tiên bước vô cái chòi ấy khiến hắn vô cùng mừng rỡ . Trong phút chốc, hắn đã tưởng tượng ra hình ảnh cánh đóng sập cửa lại, và đè A Tú lên chiếc giường kia, chơi sập giường. Nhưng không, không thể được . Như vậy thì sẽ sụp đổ hết mọi kế hoạch, tan nát hết. Hắn lại hít một hơi thật sâu trấn tĩnh lại. A Tú dịu dàng ngồi vào bàn , dáng vẻ thướt tha yêu kiều ấy càng khiến hắn đê mê . Hắn biết con mồi này sắp dính lưới tình của hắn rồi, trong lòng mừng rỡ . Bình Tâm rót một chén trà cho A Tú mà hỏi .
- "Nguyễn phu nhân, không biết hôm nay tới tìm ta là có chuyện gì? Nếu ta giúp đỡ được, ta nhất định không từ chối, xin phu nhân cứ nói"
Rất nhiệt tình, không ngần ngại, sẵn sàng giúp đỡ mỹ nhân. A Tú ngập ngừng , nàng trong suốt thời gian qua đã phải đấu tranh tư tưởng, ý chí và ham muốn đang đối nghịch lại với nhau. Ý chí của A Tú muốn nàng ở vậy trọn đạo thờ chồng nên tìm cách tránh mặt trên Bình Tâm , trong khi nhu cầu sinh lý khiến ham muốn của bản thân con người thôi thúc nàng tới tìm hắn . Cái ham muốn này cũng bình thường thôi, không có gì xấu cả. A Tú là một người phụ nữ góa chồng, mà phụ nữ goá có đi bước nữa cũng là cái quyền của người ta . Mặc dù thời phong kiến gông cùm xiềng xích đè lên đầu người phụ nữ, cũng không đến độ cấm đoán người phụ nữ góa đi bước nữa . Tâm lý trọn đạo thờ chồng của A Tú là vì yêu thương chồng mình, nhưng nhu cầu cơ bản lại thôi thúc, hai thứ là bản năng và ý chí cứ đương đầu nhau như vậy khiến nàng rơi vào trạng thái rối bời. Hôm nay nàng đến tìm hắn không phải vì bản năng, mà vì công việc. Nếu không phải có công việc thì A Tú cũng không tìm tới hắn. A Tú giữ bình tĩnh trong lòng, dù cảm thấy rung động bởi cái thứ tình cảm bản năng đã dồn nén bao lâu nay, vẻ e thẹn ấy nàng ngập ngừng nói .
- "không giấu gì hộ vệ đại nhân . Ba ngày nữa là tới ngày giỗ đầu của ông nhà , dân phụ muốn đi mua một ít đồ về để chuẩn bị cho buổi giỗ đầu của phu quân..."
Nói tới đây thì ngập ngừng một chút, như chưa dám nói thẳng vấn đề. Bình Tâm lúc này không quan tâm lắm về cái vấn đề giỗ đầu, cái quan trọng của hắn là nhìn thấy cái vẻ mặt ngại ngùng của A Tú, chứng tỏ là A Tú đã rất rung động với hắn . Mưa dầm thấm đất , hắn đã có được một chỗ đứng quan trọng trong lòng A Tú rồi . Nếu giả như A Tú với hắn không có chút tình cảm gì, thì A Tú tới đây sẽ nói chuyện một cách rõ ràng rành mạch mà không ngại ngùng ấp úng như vậy. Sự ngại ngùng ấp úng ấy càng thể hiện rằng vị trí của hắn đã cắm sâu trong lòng A Tú , hắn chính là đang vui mừng chỗ này . Vui vẻ thì chuyện gì cũng dễ nói, hắn hướng A Tú mà gật đầu như muốn nói rằng nàng hãy tiếp tục vấn đề của mình đi. A Tú thấy cái gật đầu của hắn, lúc này mới nói tiếp.
- " dân phụ muốn đi ra trấn để mua một thứ số thứ mà trong làng này không có, không biết hộ vệ đại nhân có thể đi cùng dân phụ hay không?"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Càng nói càng ngập ngừng, lời nói không trọn vẹn. Bình Tâm ồ lên một tiếng, ra là muốn ra trấn mua đồ sao? Hắn lúc này cảm thấy vừa mừng vừa lo , có vấn đề cần suy tính.
Vốn dĩ hắn chỉ mạo nhận là hộ vệ của trưởng trấn, mạo nhận là vị quan dưới trướng của trưởng trấn mà thôi . Nếu như có người nào trong làng ra trấn mà hỏi thăm thì hắn bại lộ hết . Một năm nay, cái làng nhỏ bé này vẫn chưa có ai phát hiện ra . Bây giờ dẫn A Tú vào trấn, lỡ như A Tú hỏi thăm thì lộ ra hết sao? Đây rõ ràng là một nguy cơ lớn ,hắn lúc này mới hỏi.
- " Nguyễn phu nhân, phu nhân cần thiết phải mua những thứ gì ngoài trấn mà phải vất vả như vậy? Đường xa vất vả, nếu thật sự cần thiết thì hãy để ta đi thay cho cũng được"
Bình Tâm không muốn cho người phụ nữ này vào trấn , sợ rằng công sức một năm qua tan thành mây khói. Hắn cho rằng mình đi thay thì sẽ yên tâm hơn, thế nhưng A Tú lúc này lại lắc đầu , ánh mắt có vẻ cương quyết mà nói.
- " những thứ của gia đình thì phải do dân phụ tự đi mua, chứ sao có thể nhờ hộ vệ đại nhân đi thay được, xin ngài đừng nói như vậy "
A Tú rất dứt khoát trong chuyện này, đây cũng là điều hợp lý. Bình Tâm trong lòng dao động, nhìn cái ánh mắt của người phụ nữ ấy thì hắn cũng hiểu là không thể ngăn cản được . Lý do của người phụ nữ ấy rất hợp lý, mà hắn thì chưa tìm ra cái lý do nào để ngăn cản . Hắn và người phụ nữ ấy cũng không phải là có quan hệ thân thiết gì, lấy tư cách gì để ngăn cản chứ? Vậy thì cái việc người phụ nữ vào trấn là điều chắc chắn , và nguy cơ hắn bị bại lộ rất cao . Trong đầu hắn ứng biến rất nhanh, lập tức đã có ý tưởng. Có một bậc Hiền Triết đã từng nói rằng "mọi người trong số chúng ta đều là thiên tài, nếu lấy khả năng leo cây của một con khỉ mà đánh giá một con cá thì sẽ là thảm họa. Hàm ý của câu nói này là bất cứ ai cũng có một tài năng riêng của mình, và tài năng của tên Bình Tâm chính là tài năng đi chinh phục phụ nữ . Bình Tâm có thể là một tên bất tài sống bám váy phụ nữ, nhưng riêng khoản tán tỉnh chinh phục phụ nữ thì không mấy ai bằng hắn. Trong giây phút ngắn ngủi, đầu hắn đã nảy ra ý tưởng rất nhanh. Nếu để A Tú vào làng hỏi thăm tình hình thì lộ ra hắn lừa đảo, vậy tại sao không chặn đứng nguy cơ ấy bằng cách đi theo bên cạnh hộ vệ. Nếu hắn đi theo, hắn thứ nhất vừa giám sát được A Tú, thứ hai vừa lèo lái định hướng dư luận theo hướng có lợi với hắn , vừa có cơ hội bốc phét để tạo thiện cảm . Đây chính là biến nguy cơ thành cơ hội, biến nguy hiểm thành may mắn. Nhận định cơ hội, hắn liền quay sang A Tú mà gật đầu.
- " được rồi , đi lên trấn chứ gì ? Chuyện này không có gì khó khăn cả, nhưng mà đường đi lên trấn hơi xa, có thể gặp nguy hiểm . Lại nói trong trấn đông người , có thể dễ bị lạc, phu nhân không biết đường đi thì sao mà mua sắm được. Thôi thì để cho ta làm người dẫn đường, đích thân dẫn Nguyễn phu nhân vào trấn mua sắm. Lúc ấy muốn mua sắm gì thì cũng được, rồi ta sẽ phụ phu nhân vác đồ trở về, phu nhân thấy thế nào?"
Quá chu đáo, đó là cảm giác của người phụ nữ kia khi nghĩ về đối tượng trước mặt. A Tú chỉ muốn được dẫn đường đến trấn, không ngờ lại được một hướng dẫn viên đi cùng, còn dám mong ước gì hơn? A Tú cảm thấy con người này thật vô cùng tâm lý, rất biết quan tâm đến phụ nữ, độ thiện cảm trong người nàng càng lúc càng tăng . Nàng đứng dậy cúi đầu , thi lễ nói.
- " đa tạ hộ vệ đại nhân đã giúp đỡ . Vậy ngày mai chúng ta sẽ lên đường ,mong đại nhân nghỉ ngơi sớm"
Vẻ mặt vui vẻ đầy hạnh phúc của người phụ nữ góa khi được giúp đỡ tận tâm. Bình Tâm nhìn cái thái độ đó cũng hiểu rằng người phụ nữ ấy đã đổ gục trước sự lịch lãm và cao quý của hắn rồi . Hắn gật đầu, giọng nói nhẹ nhàng.
- " được, vậy thì phu nhân cũng về nghỉ ngơi đi , ngày mai cùng nhau lên đường "
A Tú lại cúi đầu một cái nữa, sau đó rời khỏi cái chòi lá mà bước vô nhà mình . Cái cúi đầu chào đó càng thể hiện sự tôn trọng của người phụ nữ dành cho tên hộ vệ kia . Bình Tâm lại nhếch mép cười sung sướng , vậy là càng lúc càng gần tới mục tiêu rồi ,sắp đạt được kế hoạch rồi . Hắn lại cảm thấy bụng nóng ran , cơ thể rạo rực, cái thứ trong quần hắn lại cương cứng . Hắn đóng cửa lại, bắt đầu mộng tưởng về một ngày mai tươi đẹp, nhếch mép cười dâm đãng.
- " A Tú , chờ đấy . Ngày mai đại nhân sẽ thu phục ngươi. "
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro