Bạch Đạo Sư

Thợ Săn Và Con...

Vạn Vân Phong

2024-11-24 11:05:01

Dưới ánh trăng lung linh huyền ảo, một đôi trai gái đang ôm ấp nhau vô cùng hạnh phúc. Bọn họ ngồi trên một tảng đá lớn giữa rừng đại ngàn biên giới . Vạn Vân Phong vuốt nhẹ mái tóc mềm của Nguyệt Hằng, ôm ấp yêu thương, trao vào môi nàng những nụ hôn dịu nhẹ. Nguyệt Hằng đắm chìm trong hạnh phúc mông lung, từ từ chìm vào giấc ngủ say. Thuốc phục hồi của Vân Phong đã có tác dụng, khiến cho Nguyệt Hằng đã chìm vào giấc ngủ lúc nào mà không biết . Cuộc sống của con người từ thuở ấu thơ thường có một ký ức đẹp, ký ức ngủ mê. Những đứa trẻ nhiều khi ngủ ở một nơi nào đó trong nhà, và sáng mai mở mắt ra đã thấy mình trên giường . Trong giấc ngủ say ấy, có ai đó đã bế đứa trẻ lên , đưa vào trong giường để tiếp tục giấc ngủ của mình , và người bế đứa trẻ ấy ai cũng biết đó là ai . Nhưng Nguyệt Hằng giờ đã không còn cha mẹ nữa , và nàng cũng đã hết tuổi để được cha mẹ bế. Cơ mà có người nói thế này, " ở đàn ông có tuổi ngưng bú tạm thời, và ở phụ nữ có tuổi ngưng bế tạm thời" . Khi một đứa bé trai tới tuổi cai sữa và không còn bú mẹ nữa, không có nghĩa là sẽ ngưng bú . Thời gian trôi đi , sẽ có một người phụ nữ khác cho người đàn ông ấy bú , người đó chúng ta gọi là vợ. Tương tự như vậy , ở một đứa bé gái , tuổi lớn rồi sẽ không được cha mẹ bế nữa . Nhưng sẽ đến một quãng thời gian nào đó, sẽ có người khác đến bế cô gái ấy.

Nguyệt Hằng ngủ say trong vòng tay của người đàn ông tóc trắng, nàng nằm ngoan như đứa trẻ trong vòng tay mẹ. Vạn Vân Phong nhẹ nhàng bế nàng lên, bước chân chậm rãi hướng về căn nhà. Vân Phong bế Nguyệt Hằng vào trong nhà, nhẹ nhàng đặt nàng xuống, kéo chăn đắp cho nàng rồi mới nhẹ nhàng đi ra. Bước chân rón rén không gây tiếng động, sợ rằng làm phiền giấc ngủ của những đứa trẻ khác. Vạn Vân Phong bây giờ có chút việc phải làm, hắn lại lần nữa bước ra ngoài trời ,ngước lên nhìn bầu trời đêm. Dưới ánh trăng huyền ảo, cảnh vật tự nó trở nên đẹp lung linh, không gian tạo cảm giác rất là huyền bí. Thêm một điều nữa, dưới ánh trăng đêm là lúc sức mạnh bóng tối thức tỉnh, là thời điểm mà ma quỷ có thể hấp thụ âm khí để phát triển sức mạnh của mình. Cái làng này là làng bị thảm sát, cho nên oán khí rất nhiều. Từ lúc Vạn Vân Phong bước chân vào làng, hắn đã thấy có một vị trí khá đặc biệt, một vị trí rỉ ra quỷ khí. Bởi vì có nhiều việc phải làm nên hắn lơ là địa điểm ấy, nhưng bây giờ rảnh rỗi thì phải giải quyết. Hắn mon men đi ra đến địa điểm cần đến, là một bãi đất trống, nơi có thứ gì đó đã thu hút sự chú ý của hắn ngay từ đầu. Vạn Vân Phong tỏ vẻ như mình chỉ là một người đi ngắm trăng, ngắm sao, bước nhẹ nhàng tới mảnh đất trống. Tại đây, cảm nhận cảnh vật này thật sự hiếm có mà trầm ngâm một chút. Nhắm nhẹ đôi mắt , dừng lại ngay điểm trung tâm mà quỷ khí rỉ ra. Từ vùng đất dưới chân, quỷ khí rỉ ra mỗi lúc một nhiều, đến lúc trào ra cuộn lấy xung quanh người nam nhân tóc trắng. Vạn Vân Phong giả vờ như không biết gì, vào vai một phàm nhân đang đứng ngắm trăng. Quỷ khí trông như làn khói đen tụ lại hình thành hình dáng ác quỷ, với đôi mắt đỏ như máu nhìn chòng chọc vào cơ thể tuyệt mỹ. Một bàn tay tựa như mọc ra từ khói đen ôm lấy cơ thể nam nhân, tiếng cười rùng rợn phá vỡ không gian tĩnh mịch.

- " khà khà khà... đợi một chút nữa thôi, khi mặt trăng ở trạng thái tròn nhất là lúc sức mạnh của ta đạt đỉnh điểm. Lúc ấy ta sẽ chiếm lấy cơ thể này để tiếp tục làm việc dang dở của mình, khà khà khà..."

Tiếng cười của con quỷ giữa không gian đêm càng khiến không gian rùng rợn .nó cuốn lấy người đàn ông đó, dùng đôi mắt đỏ như máu hướng thẳng mặt đàn ông, quan sát một cách chăm chú. Nhìn khuôn mặt điển trai ấy , con quỷ cảm thấy khoái chí , lại cười một cách rùng rợn.

- " khà khà khà... đẹp trai , rất đẹp trai, không ngờ ta lại vớ được quả ngon thế này. Với cơ thể hoàn mỹ và khuôn mặt đẹp trai thế này, ta có thể chinh phục được rất nhiều phụ nữ..."

Tấm tắc trước cơ thể của con mồi, con quỷ cứ nghĩ con mồi trước mặt nó chỉ là một con người tầm thường không thể nhìn thấy ma quỷ, không thể nghe thấy tiếng nó nói , cho nên nó tự nhiên như ruồi vậy. Con quỷ cứ quấn lấy cơ thể của người đàn ông đó, chờ đợi khoảnh khắc huy hoàng của cuộc đời mình. Và điều gì đến cũng đến , khi mặt trăng tròn nhất cũng là thời điểm mà con quỷ hành động . Nó lập tức dùng quỷ khí của mình quấn chặt cơ thể con mồi, dùng quỷ hồn chui vô trong cơ thể của nam nhân, bật lên một tiếng sung sướng.

- " ha ha ha...đã đến lúc ta tái xuất rồi, ha ha ha..."

Trong sự sung sướng tột cùng ấy, nó chui tọt vô cơ thể của nam nhân, tìm tới không gian linh hồn của con người. Nguyên lai mọi chuyện, khi Vạn Vân Phong tới đây, hắn đã thấy được con quỷ. Hắn đoán con quỷ này vốn là một con người, lúc còn sống bị chết một cách bất đắc kỳ tử mà mang theo oán khí quá lớn. Thêm nữa, lúc còn sống nó có điều gì đó khao khát mà chưa hoàn thành, cho nên còn vương vấn mà không chịu siêu thoát. Nó bị kẹt lại ở điểm này, ngày ngày hấp thu âm khí trời đất tăng cường sức mạnh . Địa điểm mà nó bị kẹt lại chính là nơi thể xác của nó lúc còn sống bị chôn vùi. Con quỷ này vẫn chưa đạt đến đẳng cấp cao để có thể rời bỏ nơi này đi lang thang. Nó bị kẹt lại ở địa điểm mà nó đã chết , trói buộc với nắm xương tàn. Nhưng nếu để thêm một thời gian, cụ thể là tầm khoảng 3 tháng nữa, nó sẽ đạt được sức mạnh có thể phá bỏ xiềng xích trói buộc mà trở thành một con quỷ đi lang thang, điều này rất không tốt . Vạn Vân Phong biết rất rõ nếu con quỷ này phá bỏ được xiềng xích, nó sẽ tới tìm căn nhà mà Nguyệt Hằng và lũ trẻ đang ở, nơi gần nhất có người sống để nó có thể hút sinh khí và trở nên mạnh hơn . Thật may vì Vân Phong đã thấy kịp lúc , chứ nếu để thời hạn thêm vài tháng nữa thì cái làng này một mạng người cũng không còn.

Con quỷ không biết điều đó, nó tưởng nó là thợ săn và người đàn ông này chính là con mồi của nó, nào biết đâu sự thật hoàn toàn ngược lại . Chính người đàn ông mới là người đi săn, và nó là một con mồi đã bị dẫn dụ vào bẫy . Nó đâu có biết đâu , cứ thế đi mò mẫm trong không gian linh hồn của người đàn ông ấy, lạc trong một không gian tối tăm vô định. Con quỷ này đẳng cấp không cao , chỉ là một con quỷ thấp kém nhất. Nó bị Lạc vào không gian linh hồn vô định, chả biết mình đang trôi và lạc về đâu . Bất chợt cảm thấy hoảng hốt, nó vô đây để tìm linh hồn người đàn ông, khống chế và chiếm đoạt thể xác, nhưng tìm mãi không thấy đâu, mà tựa như mình bị lạc trong khoảng không gian bao la . Trong lúc lạc đường ấy , bỗng có tiếng nói cất lên .

- " ê này.. ở đây nè..."

Con quỷ nghe tiếng nói thì giật mình quay phắt lại nhìn , nhận thấy có một đôi mắt màu xanh lá cây nhìn về phía nó. Buồn ngủ gặp chiếu manh, tìm không thấy thì con mồi tự nộp mạng. Nó bật cười.

- " khà khà khà... không ngờ lại biết tự nộp mạng cơ đấy, ta đến ngay đây."

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Cơ hội quý giá, nó lập tức bay nhanh hết sức về phía đôi mắt ấy, toan vừa tiếp cận sẽ trực tiếp tiêu diệt. Thế nhưng mà không hiểu thế nào , bay mãi vẫn không tới, mà đôi mắt nhỏ kia cứ từ từ lớn lên. Đôi mắt cứ thế lớn dần, đến khi nó phát hiện ra rằng thực ra đôi mắt trông có vẻ nhỏ ấy lại là do nó ở quá xa, khi càng bay lại gần thì càng phát hiện ra đôi mắt ấy là một linh hồn vô cùng to lớn, đến lúc nhìn vào thì nhận ra linh hồn tựa như một quả núi trước mắt . Lúc này đã hiểu vấn đề, nó mới giật mình .

- " thôi rồi, trúng kế rồi"

Trong khoảnh khắc kinh hồn định bỏ chạy, thì "đùng" một cái , xung quanh nó xuất hiện một quả cầu bao bọc lấy toàn bộ quỷ hồn. Nó chợt hiểu một điều , nó đã bị bắt nhốt, con quỷ hoảng hốt la lên.

- " không ... thả ta ra... thả ta ra... ngươi lừa ta..."

Tiếng gào rú điên loạn, nó dùng hết vừa đập vào quả cầu hùng hục , nhưng quả cầu ấy quá chắc chắn so với một con quỷ thấp kém như nó . Nó vùng vẫy một hồi, biết không thoát được quả cầu thì quay sang nhìn đôi mắt xanh ấy định cầu xin. Ngay lúc này, không gian xuất hiện chút ánh sáng, hiện lên là một linh hồn khổng lồ với đôi mắt xanh lục đang nhìn nó. Linh hồn chính là chủ nhân của cái cơ thể này , là Vạn Vân Phong. Không gian linh hồn này bị người chủ tạo ra một bóng tối mênh mông bao phủ , che giấu sự cường đại bên trong. Con quỷ kinh hãi, run rẩy cầu xin.

- "cao nhân, tha thứ cho tiểu nhân vô lễ, tiểu nhân sẽ rời đi ngay lập tức"

Linh hồn Cường đại ấy bật cười, khuôn mặt có vẻ cũng thích thú, hắn nhìn xuống quỷ hồn mà lắc đầu .

- "không, không phải lúc này . Cho ngươi đi hay không ta vẫn chưa cho quyết , nhưng mà ta có việc cần ngươi giúp đỡ." Giúp đỡ ư? Một quỷ hồn nhỏ bé như hắn thì có thể giúp đỡ được gì đây? Cảm thấy rất tò mò, quỷ hồn toan hỏi thì lúc này bất ngờ từ ở dưới chân hắn , hắn phát hiện ra có rung động. Tiểu quỷ nhìn xuống, giật mình nhìn ra một biển chân nguyên đang dưới chân, nó run lên.

- " á... tiên nhân, là tiên nhân..."

Vạn Vân Phong không để ý tiểu tiết, tập trung vào chuyên môn. Hắn vận chân nguyên của mình, từ biển chân nguyên ấy cuộn lên bảy dòng vòi rồng nhỏ xuyên qua quả cầu ngục tù và quấn lấy tiểu quỷ. Bảy vòi rồng đâm vào thất khiếu, khiến nó gào lên đau đớn. Vân Phong nhìn quỷ hồn mà cười nhạt.

- " lão phu tới vùng đất này gặp rất nhiều chuyện tai quái ,muốn giải quyết triệt để nên cần tìm hiểu căn nguyên. Lão phu có đi hỏi thăm, nhưng mà những đứa trẻ và những người xung quanh kể câu chuyện lúc thừa lúc thiếu, độ chính xác không cao khiến cho lão phu nhiều phen mù mờ. Vì vậy nên lão phu vẫn muốn tận mắt chứng kiến những chuyện đã xảy ra trước đây, cho nên phiền ngươi cho lão phu đọc ký ức của ngươi một chút . Sau khi đọc ký ức của ngươi xong, nếu lão phu hài lòng, lão phu sẽ giúp ngươi thực hiện tâm nguyện cuối cùng rồi siêu thoát, coi như trả công "

Nói cho có vậy thôi, chứ tiểu quỷ lúc này bị vòi rồng chân nguyên đâm vào thất khiếu không thể nói năng được gì nữa. Thất khiếu là bảy lỗ trên cơ thể người gồm hai mắt, hai mũi, hai tai , và miệng . Thất khiếu được xem là nơi hấp thu linh khí của vũ trụ, là nơi linh hồn kết nối với đất trời. Tiểu quỷ bị vòi rồng chân nguyên cắm vào, mơ hồ mất đi ý thức, không còn biết gì nữa. Vạn Vân Phong cũng bắt đầu nhắm đôi mắt, thông qua vòi rồng chân nguyên mà đọc ký ức của tiểu quỷ. Nhanh thôi, một quá khứ kinh hoàng sẽ hiện ra.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Bạch Đạo Sư

Số ký tự: 0