Trách Nhiệm Của...
Vạn Vân Phong
2024-11-24 11:05:01
Bình Tâm đang hì hục chơi A Tú trong căn chòi của hắn, chơi say mê. Với kỹ năng điệu nghệ của mình cùng kinh nghiệm tình trường dày dặn, hắn lại một lần nữa đưa A Tú lên đỉnh thiên thai. A Tú thả lỏng người thở dốc, cơ thể dường như không còn chút sức lực . Nàng đang cảm nhận sự đê mê sung sướng khi được thỏa mãn trong quan hệ ái tình, điều mà trước đây chưa một lần được hưởng thụ cùng người chồng của mình. A Tú nằm dài trên giường, thả lỏng cơ thể thư giãn. Tên Bình Tâm rút cái của hắn ra khỏi cơ thể góa phụ xinh đẹp, lại lấy khăn ra lau cơ thể cho A Tú một cách rất là dịu dàng và chu đáo khiến cho A Tú rất là ngạc nhiên . Cuộc đời làm vợ của A Tú, sau bao nhiêu năm cùng người chồng quá cố của nàng, thì sau khi làm tình xong người chồng đều mệt nhoài lăn ra ngủ , chưa bao giờ quay sang phục vụ nàng chu đáo đến như vậy . Trong lòng A Tú thấy tên Bình Tân này chu đáo như vậy, tự nhiên cảm thấy hắn hoàn hảo đến một cách lạ kỳ. Bình Tâm rất chu đáo, không những lau dọn sạch sẽ những tàn dư chinh chiến, hắn còn nằm cạnh A Tú và ôm ấp nàng vào lòng, nói những lời yêu thương dịu ngọt, đây là điều mà lần đầu tiên trong đời A Tú cảm nhận khiến nàng càng đê mê.
Nguyễn Văn Thiên có thể là một người chồng tốt, một người chồng rất tốt, nhưng lại là một người chồng khiếm khuyết . Riêng cái khoảng giường chiếu thì lại quá kém cỏi , không phải vì yếu sinh lý mà bởi sự thiếu hiểu biết của mình . Tại sao lại như vậy ? Đơn giản thôi, dù có là làm tình với phụ nữ thì đó cũng là một kiến thức trong cuộc sống này, và phải học thì mới biết, không học thì làm sao mà biết được. Bản thân người phụ nữ có cũng có những điểm khoái cảm giống như đàn ông . Trong một cuộc giao hoan, điểm cực khoái của người đàn ông chính là xuất ra những dòng sinh mệnh vào trong cơ thể phụ nữ, còn điểm cực khoái của phụ nữ không phải người đàn ông nào cũng biết . Những người đàn ông vô tâm thiếu kiến thức sau khi đã đạt trạng thái cực khoái xong thì bỏ mặc người phụ nữ, họ chẳng biết và có lẽ cũng chẳng quan tâm đến cảm xúc người phụ nữ đã đạt cực khoái hay chưa . Rất nhiều người đàn ông trong số đó không phải vô tâm mà là không có hiểu biết, họ còn không biết rằng người phụ nữ cũng có điểm khoái cảm của mình . Tên Bình Tâm thì lại hiểu rất rõ điều này, biết rằng người phụ nữ cũng có đến điểm cực khoái, và hắn cũng biết rằng sau khi giúp người phụ nữ lên tới điểm cực khoái thì người phụ nữ sẽ thích được ôm ấp vỗ về. Hắn chính là làm đúng cái điều mà hắn đã tìm hiểu, ôm ấp và nói những lời yêu thương vào tai người góa phụ kia sau một buổi giao hoan. Thực ra việc làm tình và đạt được khoái cảm trong làm tình nó cũng là một nhu cầu căn bản của con người, không có gì xấu cả. Dù bất kể là đàn ông hay phụ nữ thì nhu cầu đó đều là nhu cầu chính đáng , không có gì sai. Vì vậy, việc giúp người phụ nữ đạt được khoái cảm đó có lẽ là trách nhiệm của người chồng, bởi vì dù sao người chồng cũng là người làm chủ cuộc chơi. Thế nhưng thời phong kiến tam tòng tứ đức, chuyện chăn gối lại là chuyện thầm kín, phụ nữ không có quyền lên tiếng đòi hỏi . Những người phụ nữ chưa đạt được điểm cực khoái như A Tú nào dám mở mồm nói với chồng là "em còn muốn nữa" , nào dám nói ra những điều như vậy? Chính xiềng xích tam tòng tứ đức thời phong kiến đã khóa chặt người phụ nữ đến độ nhu cầu bình thường và chính đáng là đạt được khoái cảm trong giao hoan cũng không dám nói ra. Những người phụ nữ thời phong kiến chịu thiệt thòi, họ thèm muốn những điều bình thường mà lại không dám nói , thậm chí còn không dám biểu lộ cảm xúc. Những người vợ âm thầm chịu đựng sự thiếu sót, khiến cho cuộc sống mất đi một phần hương vị đê mê, khiến cho sự thú vị trong cuộc sống này đã giảm đi một phần lớn. A Tú chính là người phụ nữ điển hình của thời đại, qua bao nhiêu năm lấy chồng chưa một lần đạt được điểm cực khoái, chưa một lần được chồng đưa lên đỉnh thiên thai. Thực sự là một thiếu sót quá lớn, không chỉ của Nguyễn Văn Thiên mà rất nhiều người đàn ông thời phong kiến . Ở cái thời đại mà chuyện tình dục mở mồm ra nói bị xem là xấu xa , nào là phải kín đáo này nọ , thì cái vấn đề về giáo dục giới tính lại không được xem là quan trọng và không được quan tâm đúng mức. Những cảm xúc của người phụ nữ bị xem nhẹ, khiến người phụ nữ đã thiệt thòi rồi càng thiệt thòi hơn . Lấy vợ chồng Nguyễn Văn Thiên và A Tú là một cặp vợ chồng điển hình, thì Nguyễn Văn Thiên đã không thể để giúp vợ được cảm nhận được đỉnh khoái cảm của tình yêu đôi lứa, cũng bởi vì sự thiếu hiểu biết của mình. A Tú cũng không dám mở miệng nói cho chồng biết, bởi vì xiềng xích tam tòng tứ đức còn đang quấn chặt lấy bất cứ người phụ nữ nào trong thời đại ấy. Và với một sự thiếu thốn tình cảm lớn như vậy chính là mảnh mất màu mỡ cho những tên lừa tình. Tất nhiên, những tên lừa tình sẽ tìm hiểu rất kỹ về tâm sinh lý người phụ nữ mà từ đó khai thác vô hòng kiếm được lợi ích , và đẩy gia đình người ta vào hoàn cảnh tan cửa nát nhà. Khi gia đình tan nát , mọi lời trách móc sẽ không nhắm vào người đàn ông mà đè vào đầu người phụ nữ . Trăm dâu đổ đầu tằm, mọi tội lỗi sẽ bị đổ hết lên đầu người phụ nữ . Người phụ nữ sẽ phải hứng chịu hết tất cả mọi tội lỗi mà không hẳn chỉ do một mình họ gây ra.
Lại nói Nguyễn Văn thiên, tại sao bao nhiêu năm trôi qua lại không một lần đưa vợ lên đỉnh thiên thai như vậy? Có phải là yếu sinh lý hay không, hay vì nguyên nhân nào khác ? Có một câu chuyện về một vùng làng quê nọ . Ở một cái hồ lớn, rất nhiều người làm những cái bè và nuôi cá dưới cái hồ ấy gọi là làng bè, và những người ngư dân ấy gọi là người nhà bè . Họ có rất nhiều con cái, sinh nở rất nhiều. Một người nông dân đi làm rẫy trên nương đã từng nói thế này, "mấy người nhà bè ấy làm việc thì cực thật, nhưng chỉ cực vào cái lúc mùa cá đến mà thôi. Sau khi qua mùa cá kết thúc thì họ chẳng có việc gì làm, ngồi không rảnh rỗi . Cái nhà bè lại nhỏ, vợ chồng đi ngang qua cứ đụng mặt nhau suốt . Thế rồi lại hứng lên, lại làm tình , rồi lại có bầu . Có bầu rồi lại sinh con, sinh con xong rồi tiếp tục làm tình, cho nên bọn họ rất nhiều con . Còn nông dân trên đất liền như mình thì làm mùa vụ vất vả. Khi mùa vụ hết rồi thì vác cuốc đi làm nương rẫy cho địa chủ , kiếm thêm ít tiền công . Mà cái kiếp làm thuê thì siêng năng nó mới mướn , chứ lười nhác nó đuổi luôn, ai mà thèm thuê nữa . Bởi vậy nông dân bọn mình sau khi làm xong về nhà thì mệt lả ra rồi , chỉ muốn nằm ngủ một cái , sức đâu nữa mà chơi . Mà có chơi thì cũng chơi cho nhanh, cho chóng để rồi nghỉ ngơi , chứ đâu còn sức mà chơi lâu, chơi bền, để hưởng thụ nữa chứ?" . Lời kể này của người nông dân lại nói đúng vấn đề của Nguyễn Văn Thiên . Nguyễn Văn Thiên là một người nông dân cực kỳ siêng năng và khỏe mạnh, làm việc nương rẫy gấp đôi, thậm chí gấp ba người bình thường. Và sau khi mệt lả rồi về nhà chỉ muốn được nghỉ ngơi , thấy vợ đẹp thèm thì chơi cái , nhưng đã mệt rồi thì cũng chỉ muốn chơi cho nhanh, cho xong. Bởi vì không có hiểu biết về giáo dục giới tính, không có hiểu biết về nhu cầu sinh lý phụ nữ mà để cho vợ mình bao nhiêu năm chưa một lần lên đỉnh thiên thai. Còn A Tú lại giống như người nhà bè kia , có cực thì cũng cực ở lúc thu hoạch mùa vụ . Lúc đó công việc nhiều, phải lo sắp xếp nhiều việc , còn lúc bình thường thì công việc đồng áng người chồng kia yêu thương vợ đã làm hết rồi, không cho vợ ra ngoài chịu mưa chịu nắng . Cho nên cái thời gian rảnh ấy A Tú còn rất sung sức, rất khỏe mạnh, và nhu cầu tình dục của nàng rất cao . Điều đó là hoàn toàn bình thường, không có gì xấu cả. Và chính vì hoàn cảnh như vậy cho nên vợ chồng đã có độ lệch pha với nhau, khiến cho cuộc sống của họ bị khiếm khuyết đi một phần không đáng có, thật đáng tiếc.
Trong cuộc sống này, người đàn ông vẫn luôn là người làm chủ gia đình, chủ động trong tất cả mọi việc . Vì vậy, người đàn ông nên tìm hiểu về giáo dục giới tính, về tâm sinh lý của vợ mình để có thể giúp vợ cân bằng cuộc sống . Một người chồng tốt thì cũng đừng có quá cắm đầu vào sự nghiệp, vào công việc mà bỏ bê gia đình. Đừng như như Nguyễn Văn Thiên mà hãy làm nhiều một chút thôi, nhưng đừng dồn hết sức lực vào công việc mà để dành sức lực cho vợ con mình , như vậy có phải là điều tốt hơn không? Nếu Nguyễn Văn Thiên làm ít đi một chút, để dành sức lực về với vợ nhiều hơn một chút, thì có lẽ hắn ta không chỉ có một đứa con là Nguyệt Hằng mà sẽ có năm bảy đứa rồi . Điều này hoàn toàn tốt trong thời phong kiến, không có gì xấu cả . Nhưng vì quá siêng năng ham công tiếc việc mà dồn toàn bộ sức lực vào đồng nương, lại vì yêu thương vợ mà để vợ ở nhà không cho đụng vào những việc nắng mưa, khiến cho cuộc sống gia đình trở nên không trọn vẹn.
Sự nghiệp và gia đình là hai thứ tồn tại song song, phải biết cân bằng nhau. Chúng ta không việc gì phải hi sinh tất cả cho một thứ mà bỏ bê đi thứ còn lại . Cuộc sống là phải cân bằng, và khi cân bằng được sự nghiệp và gia đình, đó chính là hạnh phúc. Hạnh phúc không phải là thứ gì đó quá xa vời , hạnh phúc chính là những điều bình dị nhỏ nhoi trong cuộc sống, trong chính gia đình của mình . Hạnh phúc là những điều giản đơn, là sự cân bằng cuộc sống. Trong bất cứ thời đại nào cũng vậy, người đàn ông là người làm chủ gia đình, làm chủ cuộc chơi . Vì vậy, phải biết được kiến thức về tình dục để có thể đem lại sự cân bằng cho gia đình mình, để đem lại hạnh phúc cho mình, đem lại hạnh phúc cho vợ mình , và đem lại hạnh phúc cho những đứa con của mình . Giữ gìn được gia đình êm ấm , đó là trách nhiệm của một người đàn ông.
Nguyễn Văn Thiên có thể là một người chồng tốt, một người chồng rất tốt, nhưng lại là một người chồng khiếm khuyết . Riêng cái khoảng giường chiếu thì lại quá kém cỏi , không phải vì yếu sinh lý mà bởi sự thiếu hiểu biết của mình . Tại sao lại như vậy ? Đơn giản thôi, dù có là làm tình với phụ nữ thì đó cũng là một kiến thức trong cuộc sống này, và phải học thì mới biết, không học thì làm sao mà biết được. Bản thân người phụ nữ có cũng có những điểm khoái cảm giống như đàn ông . Trong một cuộc giao hoan, điểm cực khoái của người đàn ông chính là xuất ra những dòng sinh mệnh vào trong cơ thể phụ nữ, còn điểm cực khoái của phụ nữ không phải người đàn ông nào cũng biết . Những người đàn ông vô tâm thiếu kiến thức sau khi đã đạt trạng thái cực khoái xong thì bỏ mặc người phụ nữ, họ chẳng biết và có lẽ cũng chẳng quan tâm đến cảm xúc người phụ nữ đã đạt cực khoái hay chưa . Rất nhiều người đàn ông trong số đó không phải vô tâm mà là không có hiểu biết, họ còn không biết rằng người phụ nữ cũng có điểm khoái cảm của mình . Tên Bình Tâm thì lại hiểu rất rõ điều này, biết rằng người phụ nữ cũng có đến điểm cực khoái, và hắn cũng biết rằng sau khi giúp người phụ nữ lên tới điểm cực khoái thì người phụ nữ sẽ thích được ôm ấp vỗ về. Hắn chính là làm đúng cái điều mà hắn đã tìm hiểu, ôm ấp và nói những lời yêu thương vào tai người góa phụ kia sau một buổi giao hoan. Thực ra việc làm tình và đạt được khoái cảm trong làm tình nó cũng là một nhu cầu căn bản của con người, không có gì xấu cả. Dù bất kể là đàn ông hay phụ nữ thì nhu cầu đó đều là nhu cầu chính đáng , không có gì sai. Vì vậy, việc giúp người phụ nữ đạt được khoái cảm đó có lẽ là trách nhiệm của người chồng, bởi vì dù sao người chồng cũng là người làm chủ cuộc chơi. Thế nhưng thời phong kiến tam tòng tứ đức, chuyện chăn gối lại là chuyện thầm kín, phụ nữ không có quyền lên tiếng đòi hỏi . Những người phụ nữ chưa đạt được điểm cực khoái như A Tú nào dám mở mồm nói với chồng là "em còn muốn nữa" , nào dám nói ra những điều như vậy? Chính xiềng xích tam tòng tứ đức thời phong kiến đã khóa chặt người phụ nữ đến độ nhu cầu bình thường và chính đáng là đạt được khoái cảm trong giao hoan cũng không dám nói ra. Những người phụ nữ thời phong kiến chịu thiệt thòi, họ thèm muốn những điều bình thường mà lại không dám nói , thậm chí còn không dám biểu lộ cảm xúc. Những người vợ âm thầm chịu đựng sự thiếu sót, khiến cho cuộc sống mất đi một phần hương vị đê mê, khiến cho sự thú vị trong cuộc sống này đã giảm đi một phần lớn. A Tú chính là người phụ nữ điển hình của thời đại, qua bao nhiêu năm lấy chồng chưa một lần đạt được điểm cực khoái, chưa một lần được chồng đưa lên đỉnh thiên thai. Thực sự là một thiếu sót quá lớn, không chỉ của Nguyễn Văn Thiên mà rất nhiều người đàn ông thời phong kiến . Ở cái thời đại mà chuyện tình dục mở mồm ra nói bị xem là xấu xa , nào là phải kín đáo này nọ , thì cái vấn đề về giáo dục giới tính lại không được xem là quan trọng và không được quan tâm đúng mức. Những cảm xúc của người phụ nữ bị xem nhẹ, khiến người phụ nữ đã thiệt thòi rồi càng thiệt thòi hơn . Lấy vợ chồng Nguyễn Văn Thiên và A Tú là một cặp vợ chồng điển hình, thì Nguyễn Văn Thiên đã không thể để giúp vợ được cảm nhận được đỉnh khoái cảm của tình yêu đôi lứa, cũng bởi vì sự thiếu hiểu biết của mình. A Tú cũng không dám mở miệng nói cho chồng biết, bởi vì xiềng xích tam tòng tứ đức còn đang quấn chặt lấy bất cứ người phụ nữ nào trong thời đại ấy. Và với một sự thiếu thốn tình cảm lớn như vậy chính là mảnh mất màu mỡ cho những tên lừa tình. Tất nhiên, những tên lừa tình sẽ tìm hiểu rất kỹ về tâm sinh lý người phụ nữ mà từ đó khai thác vô hòng kiếm được lợi ích , và đẩy gia đình người ta vào hoàn cảnh tan cửa nát nhà. Khi gia đình tan nát , mọi lời trách móc sẽ không nhắm vào người đàn ông mà đè vào đầu người phụ nữ . Trăm dâu đổ đầu tằm, mọi tội lỗi sẽ bị đổ hết lên đầu người phụ nữ . Người phụ nữ sẽ phải hứng chịu hết tất cả mọi tội lỗi mà không hẳn chỉ do một mình họ gây ra.
Lại nói Nguyễn Văn thiên, tại sao bao nhiêu năm trôi qua lại không một lần đưa vợ lên đỉnh thiên thai như vậy? Có phải là yếu sinh lý hay không, hay vì nguyên nhân nào khác ? Có một câu chuyện về một vùng làng quê nọ . Ở một cái hồ lớn, rất nhiều người làm những cái bè và nuôi cá dưới cái hồ ấy gọi là làng bè, và những người ngư dân ấy gọi là người nhà bè . Họ có rất nhiều con cái, sinh nở rất nhiều. Một người nông dân đi làm rẫy trên nương đã từng nói thế này, "mấy người nhà bè ấy làm việc thì cực thật, nhưng chỉ cực vào cái lúc mùa cá đến mà thôi. Sau khi qua mùa cá kết thúc thì họ chẳng có việc gì làm, ngồi không rảnh rỗi . Cái nhà bè lại nhỏ, vợ chồng đi ngang qua cứ đụng mặt nhau suốt . Thế rồi lại hứng lên, lại làm tình , rồi lại có bầu . Có bầu rồi lại sinh con, sinh con xong rồi tiếp tục làm tình, cho nên bọn họ rất nhiều con . Còn nông dân trên đất liền như mình thì làm mùa vụ vất vả. Khi mùa vụ hết rồi thì vác cuốc đi làm nương rẫy cho địa chủ , kiếm thêm ít tiền công . Mà cái kiếp làm thuê thì siêng năng nó mới mướn , chứ lười nhác nó đuổi luôn, ai mà thèm thuê nữa . Bởi vậy nông dân bọn mình sau khi làm xong về nhà thì mệt lả ra rồi , chỉ muốn nằm ngủ một cái , sức đâu nữa mà chơi . Mà có chơi thì cũng chơi cho nhanh, cho chóng để rồi nghỉ ngơi , chứ đâu còn sức mà chơi lâu, chơi bền, để hưởng thụ nữa chứ?" . Lời kể này của người nông dân lại nói đúng vấn đề của Nguyễn Văn Thiên . Nguyễn Văn Thiên là một người nông dân cực kỳ siêng năng và khỏe mạnh, làm việc nương rẫy gấp đôi, thậm chí gấp ba người bình thường. Và sau khi mệt lả rồi về nhà chỉ muốn được nghỉ ngơi , thấy vợ đẹp thèm thì chơi cái , nhưng đã mệt rồi thì cũng chỉ muốn chơi cho nhanh, cho xong. Bởi vì không có hiểu biết về giáo dục giới tính, không có hiểu biết về nhu cầu sinh lý phụ nữ mà để cho vợ mình bao nhiêu năm chưa một lần lên đỉnh thiên thai. Còn A Tú lại giống như người nhà bè kia , có cực thì cũng cực ở lúc thu hoạch mùa vụ . Lúc đó công việc nhiều, phải lo sắp xếp nhiều việc , còn lúc bình thường thì công việc đồng áng người chồng kia yêu thương vợ đã làm hết rồi, không cho vợ ra ngoài chịu mưa chịu nắng . Cho nên cái thời gian rảnh ấy A Tú còn rất sung sức, rất khỏe mạnh, và nhu cầu tình dục của nàng rất cao . Điều đó là hoàn toàn bình thường, không có gì xấu cả. Và chính vì hoàn cảnh như vậy cho nên vợ chồng đã có độ lệch pha với nhau, khiến cho cuộc sống của họ bị khiếm khuyết đi một phần không đáng có, thật đáng tiếc.
Trong cuộc sống này, người đàn ông vẫn luôn là người làm chủ gia đình, chủ động trong tất cả mọi việc . Vì vậy, người đàn ông nên tìm hiểu về giáo dục giới tính, về tâm sinh lý của vợ mình để có thể giúp vợ cân bằng cuộc sống . Một người chồng tốt thì cũng đừng có quá cắm đầu vào sự nghiệp, vào công việc mà bỏ bê gia đình. Đừng như như Nguyễn Văn Thiên mà hãy làm nhiều một chút thôi, nhưng đừng dồn hết sức lực vào công việc mà để dành sức lực cho vợ con mình , như vậy có phải là điều tốt hơn không? Nếu Nguyễn Văn Thiên làm ít đi một chút, để dành sức lực về với vợ nhiều hơn một chút, thì có lẽ hắn ta không chỉ có một đứa con là Nguyệt Hằng mà sẽ có năm bảy đứa rồi . Điều này hoàn toàn tốt trong thời phong kiến, không có gì xấu cả . Nhưng vì quá siêng năng ham công tiếc việc mà dồn toàn bộ sức lực vào đồng nương, lại vì yêu thương vợ mà để vợ ở nhà không cho đụng vào những việc nắng mưa, khiến cho cuộc sống gia đình trở nên không trọn vẹn.
Sự nghiệp và gia đình là hai thứ tồn tại song song, phải biết cân bằng nhau. Chúng ta không việc gì phải hi sinh tất cả cho một thứ mà bỏ bê đi thứ còn lại . Cuộc sống là phải cân bằng, và khi cân bằng được sự nghiệp và gia đình, đó chính là hạnh phúc. Hạnh phúc không phải là thứ gì đó quá xa vời , hạnh phúc chính là những điều bình dị nhỏ nhoi trong cuộc sống, trong chính gia đình của mình . Hạnh phúc là những điều giản đơn, là sự cân bằng cuộc sống. Trong bất cứ thời đại nào cũng vậy, người đàn ông là người làm chủ gia đình, làm chủ cuộc chơi . Vì vậy, phải biết được kiến thức về tình dục để có thể đem lại sự cân bằng cho gia đình mình, để đem lại hạnh phúc cho mình, đem lại hạnh phúc cho vợ mình , và đem lại hạnh phúc cho những đứa con của mình . Giữ gìn được gia đình êm ấm , đó là trách nhiệm của một người đàn ông.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro