Bách Luyện Thành Tiên

Đệ đệ của ma tộc đại thống lĩnh

Huyễn Vũ

2024-07-21 17:35:38

Con mắt Bảo Xà tràn đầy nghi hoặc, ẩn ẩn còn có mấy phần hâm mộ.

Mà quả thật rất dễ lý giải tâm tình của nàng lúc này. Tuy Chân Ma Thuỷ tổ cường đại hơn Thánh Tổ bình thường rất nhiều, nhưng nếu đã có thể đạt được danh xưng tôn sư đều là cường giả đạt đến cảnh giới Độ Kiếp kỳ.

Độ Kiếp kỳ chính là cảnh giới cuối cùng mà người tu luyện muốn đạt tới, một khi bước vào cánh cửa này cho dù tu vị không thể tiến thêm thì thọ nguyên dài dằng dặc cũng đủ làm cho người khác hâm mộ.

Việc sống trên trăm vạn năm là rất dễ dàng, như Hàn Long Chân Nhân cũng đã từng trải qua mấy lần đại chiến lưỡng giới. Tóm lại, cường giả Độ Kiếp kỳ tuy không phải trường sinh bất lão nhưng bởi vì thọ nguyên quá dài nên trong mắt tu sĩ bình thường thì bảo họ vĩnh sinh cũng không khác lắm.

Hơn nữa thực lực của bọn hắn đều vô cùng cường đại, chỉ cần chênh lệch một cảnh giới cũng là như trời và đất, khó có thể diễn tả bằng lời, Phân Thần kỳ đỉnh phong cũng đánh không lại một cỗ hóa thân của Độ Kiếp sơ kỳ .

Đương nhiên, cỗ hóa thân đó không phải loại một đám phân hồn đi đoạt xá thân thể người khác mà Lâm Hiên đã từng gặp, mà nó chính là sản phẩm do lão quái vật Độ Kiếp kỳ tỉ mỉ luyện chế ra.

Nhưng bất kể như thế nào thì cỗ hóa thân đó cũng có thể đè bẹp cả đống phân thần kỳ, từ đó có thể thấy sự chênh lệch trong đó như thế nào rồi.

Cho nên những cổ ma tiến giai đến độ kiếp kỳ đều được xưng là Thánh Tổ.

Tuy Ma giới diện tích rộng lớn, lại có tích lũy của mấy trăm vạn năm nhưng số lượng Thánh Tổ cũng không không nhiều lắm, mỗi mười vạn tên ma tộc mới sinh ra một gã tu sĩ, nhưng mấy trăm vạn, thậm chí hơn ngàn vạn tu sĩ mới có một người nhờ cơ duyên xảo hợp mới tu luyện đến cấp bậc Thánh Tổ.

Cho nên mỗi một gã Thánh Tổ đều là sủng nhi của thiên địa, đều là những đại năng có địa vị phi phàm trong Ma tộc.

Tuy chênh lệch lớn nhưng cho dù là Chân Ma Thuỷ tổ cũng không thể khinh thường những Thánh Tổ bình thường .

Dù sao, cho dù là Thánh Tổ Độ Kiếp sơ kỳ cũng là cường giả hùng bá một phương, cũng phải trải qua thiên tân vạn khổ, thật vất vả mới bước vào Độ Kiếp kỳ, tại sao phải đi nghe người khác sai sử chứ. (nb: tởm, có mỗi câu này thôi mà bắt mình gõ mỏi tay vaizz >.)

Cho nên vừa trông thấy Thiên Nguyên xuất hiện ở chỗ này, Bảo Xà mới ngạc nhiên như vậy. Băng Phách tỷ tỷ không hổ là một trong ba vị Chân Ma Thuỷ tổ cường đại nhất, không ngờ có thể khiến Thánh Tổ quy phục.

Nàng tuy không để Thiên Nguyên vào mắt, nhưng nàng cũng không muốn dễ dàng đắc tội với Băng Phách Thuỷ tổ. Thực tế quan hệ của hai người cũng không tệ lắm, sẽ không vì chút sự tình này mà sinh ra hiềm khích.

Bảo xà vừa nghĩ vậy liền ném chuyện ấy ra sau đầu.

"Băng Phách tỷ tỷ đâu rồi?"

"Thưa, Băng Phách đại nhân đang bế quan."

Nho bào tu sĩ thối lui sang một bên, hiển nhiên cũng biết Bảo Xà cùng chủ nhân quan hệ không tệ nên cũng chẳng ngăn cản, huống chi cho dù thật sự muốn ngăn cản, hắn cũng ngăn không nổi.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Bế quan?" Bảo Xà nhất thời ngẩn ngơ, thực lực của Băng Phách đã rất lợi hại rồi, giờ lại còn bế quan chẳng lẽ nàng muốn tu luyện bí thuật gì càng cường đại hơn sao?

"Trách không được, chuyện trọng yếu như vậy xảy ra mà tỷ tỷ cũng không có được tin tức, nguyên lai là đang bế quan." Bảo Xà Thánh Tổ lầm bầm mở miệng, sau đó quay đầu: "Tỷ tỷ không thể gặp khách ư?"

"Đại nhân trước khi bế quan đã phân phó, nếu là chuyện nhỏ thì không được quấy nhiễu nàng, nhưng nếu Bảo Xà đại nhân đã đích thân đến thì tự nhiên là ngoại lệ rồi." Nho bào tu sĩ nói xong, trên mặt tuy vẫn duy trì bình tĩnh nhưng trong lòng lại cuộn lên sóng gió ngập trời, sự tình có thể kinh động Chân Ma Thuỷ tổ hẳn không phải chuyện đùa, chẳng lẽ đại chiến lưỡng giới đại chiến lại lần nữa bùng nổ sao?

Trong đầu nghĩ ngợi lung tung, nhưng động tác trên tay lại tuyệt không chậm, một đạo vầng sáng đen nhánh theo đầu ngón tay hắn bắn ra chui thẳng vào bầu trời trên cao.

"A, tỷ tỷ đang tu luyện trong dị không gian sao?" Con mắt Bảo Xà Thánh Tổ nhắm lại, nhưng ngữ khí lại bình thản vô cùng.

Thiên Nguyên cũng không tiếp lời mà đứng tại chỗ chờ đợi. Trước sau qua hơn mười tức công phu, tại phương xa không gian chợt nổi dao động. Sau đó giữa không trung đột nhiên xuất một bàn tay trắng như ngọc, mười ngón thon dài, nhìn yếu đuối tựa hồ sức trói gà cũng không có nhưng vừa nhẹ nhàng giương lên kéo một cái, hư không chợt rách toang, đơn giản như việc ăn ngủ của người thường vậy.

Từ phương xa vọng đến tiếng bước chân rất nhỏ, xuất hiện trước mắt hai người là một thiếu nữ xinh đẹp. Ngoài mái tóc bạch kim thì hính dáng bề ngoài của nàng không khác gì một nữ tử nhân tộc bình thường, trên người cũng không có chút dao động pháp lực nào. Hai chân nàng để trần kết hợp với dung mạo khuynh quốc khuynh thành đủ làm cho bất cứ nam tử nào nhìn thấy, trong lòng cũng phải dấy lên sự thương yêu.

Nếu như không nói, ai có thể biết được vị nữ tử bộ dáng nhu nhược này lại có thể làm cho vô số đại năng linh giới vừa nghe tên liền biến sắc.

Không thể đánh giá con người qua tướng mạo, cũng như nước biển không thể đong bằng đấu.

"Bái kiến đại nhân."

Thiên Nguyên lập tức tiến lên hành lễ. Băng Phách tự nhiên sẽ không để hắn quỳ đi xuống, đưa tay nâng lên. Thiên Nguyên liền bị một cổ lực lượng kỳ lạ ngăn chặn.

Làm xong điều ấy, Băng Phách quay đầu nhìn Bảo Xà: "Muội muội, ngươi đến hành cung của ta là do có đại sự gì phát sinh rồi hả?"

Thanh âm Băng Phách thánh thót như họa mi, dễ nghe vô cùng, nhưng người nghe lại cảm thấy vài phần lãnh ý, tựa hồ có thể thổi hàn khí tới tận sau trong linh hồn người ta.

"Nếu không có chuyện quan trọng, tiểu muội tất nhiên không ly khai Bảo Xà Cun. Tỷ tỷ người cũng biết đấy, phong ấn Tam Nhãn vốn đã bị buông lỏng, tên kia hiện giờ đã chạy thoát rồi."

"Cái gì?" Băng Phách bỗng nhiên biến sắc: "Ngươi nói Tam Nhãn chạy thoát ư?"

Thiên Nguyên đứng bên cạnh nghe thấy những lời này, trong lòng chợt nghĩ “Tam Nhãn ư? Cái tên này nghe rất quen. Người có thể làm cả hai vị đại nhân động dung, chẳng lẽ là kẻ trong truyền thuyết mấy trăm vạn năm trước, là vị Tam Nhãn Thánh Tổ bị chính Đại thống lĩnh tự mình phong ấn?”

Vị Tam Nhãn Thánh Tổ này có lai lịch không tầm thường chút nào. Theo truyền thuyết, Cổ Ma giới không chỉ có chín vị Chân Ma Thuỷ tổ mà còn có một người nữa, người đó chính là thân đệ đệ của Thánh tộc Đại thống lĩnh. Chỉ là không biết vì sao hắn lại làm cho Thống lĩnh đại nhân tức giận nên bị ca ca tự tay phong ấn.

"Cái tin Tam Nhãn đã thoát khỏi trói buộc này là thật sao?"

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Băng Phách chính là Chân Ma Thuỷ tổ đã sống mấy trăm vạn năm, công phu hàm dưỡng cũng là nhất đẳng. Sau khi nghe tin, nàng chỉ bị kinh ngạc một chút, nhưng rất nhanh lại khôi phục vẻ thong dong như lúc ban đầu.

"Đối với những chuyện như vậy nếu tiểu muội không nắm chắc mười phần thì sao dám quấy rầy tỷ tỷ đây." Bảo Xà thở dài, trên môi nở một nụ đắng chát: "Tỷ tỷ à, trong tay tiểu muội có một kiện ma khí do Thống lĩnh đại nhân ban thưởng ngày xưa. Bảo vật này cùng trận pháp phong ấn Tam Nhãn là có cùng một nhịp thở, vậy mà hôm nay không hiểu sao lại bị huỷ, ngoại trừ lý do Tam Nhãn đã đào thoát ra thì tiểu muội thật nghĩ không ra cách giải thích khác hợp lý hơn."

"Thì ra là thế. Xem ra Tam Nhãn Thánh thật sự đã thoát khỏi trói buộc của Đại thống lĩnh. Chuyện này cũng không có gì kỳ quái. Tu vi của Thống lĩnh đại nhân mặc dù Thông thiên triệt địa nhưng sớm đã vẫn lạc cùng Chân Tiên. Thời gian trôi qua cũng khá lâu rồi nên cấm chế dù huyền diệu cũng không còn hữu dụng nữa. Mà bản thân Tam Nhãn cũng là Chân Ma Thuỷ tổ, nếu như vẫn không thể thoát khốn thì ta lại hoài nghi hắn chỉ là đồ hữu danh vô thực." Băng Phách Thánh Tổ đưa tay vén lại sợi tóc rối, đồng thời nói.

"Tỷ tỷ ngươi sao lại bình thản như vây. Tam Nhãn kia tuy trước nay chưa từng đối phó với chúng ta, nhưng nếu hắn khôi phục thực lực rồi thì mặc dù tỷ muội chúng ta không sợ, bất quá đó cũng là một đại phiền toài a." Bảo Xà ngẩn ngơ, không nhịn được mà trong ngữ khí của nàng ẩn chứa chút oán trách.

"Gấp cái gì, chúng ta việc gì phải gấp chứ. Đây là chuyện tốt."

"Chuyện tốt?" Bảo Xà cùng Thiên Nguyên không khỏi liếc nhìn nhau, một lát sau mới ấp úng: "Tiểu muội không hiểu, kính xin tỷ tỷ giải thích cho."

"Bảo Xà muội muội, ngươi thông minh cả đời, sao lại nhất thời hồ đồ như vậy. Tỷ muội chúng ta đều muốn tìm vị trí của Tam Nhãn Thánh Tổ, bất quá diện tích Thánh giới quá lớn, chúng ta lại không biết rõ vị trí Đại thống lĩnh bố trí pháp trận, mà cái pháp trận đó lại có khả năng ẩn nấp khiến chúng ta mất nhiều thời gian cũng không tìm ra hắn, dù muốn trảm thảo trừ căn cũng không được. Hiện tại hắn đã thoát ra rồi, đó không phải là cơ hội tốt sao..."

"Tỷ tỷ nói là..." Bảo Xà cũng không ngốc, chỉ là nhất thời không ngờ tới Băng Phách lại suy tính sâu xa như vậy mà thôi.

"Đúng vậy, vốn là hắn bị phong ấn giam cầm nhưng đó cũng là nơi ẩn núp rất tốt, nếu không ta và ngươi đã sớm biến hắn thành mây khói từ lâu rồi. Hiện tại thoát ra được thì sao, hắn phải ra ngoài hành động tất sẽ để lộ hành tung, huống hồ bị phong ấn lâu như vậy thì ngươi cho rằng hắn còn là thủy tổ bát diện uy phong như năm đó sao?"

"Tỷ tỷ nói không sai, năm đó Tam Nhãn phạm phải sai lầm lớn. Thống lĩnh đại nhân tuy tha cho hắn một mạng nhưng thân thể lại bị phá huỷ, hơn nữa hắn lại chịu ảnh hưởng của phong ấn mấy trăm vạn năm, tuy không bởi vậy mà vẫn lạc nhưng thực lực không tránh khỏi đại tổn, bất quá..."

"Bất quá cái gì..."

"Chúng ta vẫn phải phòng ngừa hắn đoạt xá. Tam Nhãn mặc dù nay không bằng xưa, phượng hoàng rơi mào không bằng gà nhép, nhưng nếu hắn gặp được cơ duyên mà đoạt xá được một ma thân thích hợp..." Bảo Xà nói đến đây, thanh âm trở nên nghiêm túc.

"Hừ, muội muội ngươi lo lắng quá rồi." Băng Phách lại cho là đúng nói.

"Lo ngại?"

"Đúng vậy, ngươi cần phải hiểu rằng Tam Nhãn cùng Đại thống lĩnh không chỉ là huynh đệ, ngay cả ma công tu luyện cũng là cùng loại. "

"Điều này tiểu muội đương nhiên tinh tường. Bọn hắn tu luyện Cửu Sát Chân Ma Công, chính là đỉnh cấp bí thuật của Thánh Giới chúng ta." Bảo Xà nói đến chỗ này, trên mặt lại toát ra một tia hâm mộ, hiển nhiên do Cửu Sát Chân Ma Công cao minh hơn pháp môn nàng đang tu luyện.

"Vậy thì được rồi, Tam Nhãn có lẽ có thể tùy tiện tìm một khối ma thân phù hợp để đoạt xá, nhưng muốn khôi phục công lực ngày xưa thì đâu có dễ dàng như vậy." Trên khóe môi Băng Phách treo một nụ cười lạnh, nhàn nhạt mở miệng.

"Tiểu muội đã hiểu, Cửu Sát Chân Ma Công mặc dù uy lực vô cùng nhưng điều kiện để tu luyện lại càng hà khắc, người tu luyện phải có thân thể ngủ linh căn. "

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Bách Luyện Thành Tiên

Số ký tự: 0