Bách Luyện Thành Tiên

Không gian chi lực

Huyễn Vũ

2024-07-21 17:35:38

Bỗng nhiên sắc mặt Lâm Hiên đại biến, ánh sáng màu xanh toàn thân dâng lên, thân thể của hắn lấy tốc độ mắt thường khó có thể thấy được xoay lại. Lâm Hiên nâng tay phải lên, cũng đồng dạng là năm ngón tay nắm chặt, đánh một quyền nặng như núi về phía trước.

Vô thanh vô tức, hoàn toàn không có nửa điểm thanh thế hiển hách, thậm chí lực chi khí xoáy cũng không thấy bóng dáng đâu cả.

Tuy nhiên khi thấy động tác của Lâm Hiên thì đồng tử cổ ma giáp xanh hơi co lại, trên mặt lộ vẻ kinh ngạc cùng mờ mịt.

Có lầm hay không, chẳng lẽ tiểu tử trước mắt này cũng là pháp thể song tu sao?

Bất quá giờ khắc này, căn bản không thể suy tư cái gì được nữa, thậm chí ý niệm trong đầu chưa kịp xoay chuyển thì hai quyền kình đã hung hăng lao vào nhau rồi.

Oanh!

Thanh âm kia cũng không phải quá lớn, thậm chí có thể nói chỉ là một tiếng trầm đục truyền vào tai mà thôi, nhưng một màn trước mắt hiện ra lại làm kinh hãi thế tục.

Đúng vậy, chính xác là kinh hãi thế tục. Bản thân quyền kình vô thanh vô tức, nhưng không gian những nơi nó đi qua lại bắt đầu sụp đổ.

Mà không gian nơi hai cỗ quyền kình chạm nhau tức thì bị một luồng cự lực bàng bạc khuấy động mãnh liệt, không có gió mạnh, cũng không có dư âm tràn ra bốn phía mà toàn bộ không gian chỉ xuất hiện một điểm màu trắng, ban đầu chỉ là điểm nhỏ cỡ quả bóng cao su, sau đó nó nhanh chóng mở rộng ra, đường kính phải đạt đến bảy tám trượng.

Ô...

Đột nhiên, thanh âm một trận quái phong truyền vào lỗ tai, sau đó tất cả bùn đất, cát đá phụ cận, thậm chí cả không khí cũng đều bị điểm trắng kia hút vào.

Điểm trắng kia và không gian lỗ đen trong truyền thuyết có vài phần tương tự, mà sự thật cũng chắc chắn là như thế. Một kích vừa rồi của Lâm Hiên cùng cổ ma giáp xanh có thể nói đều vận tất cả công lực bình sinh, hai vị đại năng Phân Thần kỳ liều mạng tranh đấu, kết quả là ngạnh sanh xé vỡ không gian làm xuất hiện lỗ đen, chẳng qua nó rất nhỏ bé mà thôi, hơn nữa bởi thiên địa pháp tắc nên đang được nhanh chóng lắp đầy lại.

Cũng may là như thế, chứ nếu không gặp phải không gian lỗ đen chính thức thì nhất định nó sẽ không bị lấp đầy như vậy, mà mọi thứ phụ cận, đừng nói cát đá bụi đất, thậm chí cả ánh sáng và thiên địa nguyên khí đều không thể thoát khỏi, tất cả đều bị lỗ đen này nuốt hết. Lâm Hiên và cổ ma giáp xanh lại càng không cần nói tới, chắc chắn cả hai sẽ táng thân trong hắc động, nói tự mua dây buộc mình cũng không sai chút nào.

Đương nhiên, cái này cũng chỉ là nếu như mà thôi, hai tồn tại Phân Thần kỳ như thế nào có thể tạo ra không gian lỗ đen chính thức, một kích vừa rồi của bọn hắn chỉ mô phỏng một chút hiệu quả của lỗ đen, còn xa mới có thể so sánh với lỗ đen chính thức được.

Nhưng bất kể như thế nào, chỉ một kích mà có thể đem không gian xé rách, điểm này nhất định đã đủ để kinh thế hãi tục rồi.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Lâm Hiên tu tập Phượng Vũ Cửu Thiên Quyết, chính là cực phẩm công pháp Luyện Thể thuật, lại phối hợp phục dụng Kỳ Lân quả sau khi chiết xuất nên ngay cả Yêu Tộc cùng giai cũng còn xa mới có thể so sánh được, nhưng một kích liều mạng vừa rồi lại không chiếm được tiện nghi chút nào.

Cổ ma giáp xanh trước mắt, nếu bàn về trình độ cường hoành của thân thể thì tuyệt không thua kém so với chính mình bao nhiêu, thậm chí còn tốt hơn một bậc.

Trong nội tâm Lâm Hiên ngạc nhiên đôi chút nhưng hắn biến chiêu không chậm điểm nào. Tay phải lùi về, nhưng năm ngón tay tay trái lại chộp tới, ngưng trọng dị thường hướng phía trước xuất ra một trảo.

Xoẹt xẹt...

Không gian đột nhiên chấn động, thiên địa linh khí hướng chính giữa tụ lại, một bàn tay khổng lồ màu xanh xuất hiện ở trong tầm mắt, mặt ngoài bàn tay phù văn pha tạp, mơ hồ còn có cổ văn thần bí cỡ nắm tay như ẩn như hiện. Bàn tay này dài đến hơn mười trượng, nó vừa mới xuất hiện đã lập tức chộp xuống phía dưới.

Tay phải Lâm Hiên cũng không có nhàn rỗi, hắn phất tay áo một cái, chỉ thấy linh quang chói mắt, một thanh đoản kiếm dài hơn thước bay vút ra.

Lâm Hiên nắm chặt chuôi kiếm, hắn hít một cái thật sâu rồi đem pháp lực toàn thân điên cuồng rót vào. Chỉ một thoáng, lệ mang nổi lên, một cỗ linh khí bàng bạc từ tiên kiếm trong tay Lâm Hiên hướng về bốn phía ầm ầm phát ra ngoài.

Lâm Hiên hét lớn một tiếng, phảng phất như sét đánh giữa trời quang, đột nhiên thân ảnh tứ linh lăng không hiển hiện ra, sau đó nhanh chóng giương nanh múa vuốt hướng phía trước nhào tới.

Tứ linh bất đồng chủng loại, nhưng uy lực khi liên thủ lại làm cho người ta trợn mắt líu lưỡi, trong mắt cổ ma giáp xanh lần đầu tiên lộ ra vẻ ngưng trọng, thậm chí có vài phần hoảng sợ.

"Thông Thiên Linh Bảo, không đúng... Hậu Thiên Linh Bảo bình thường không thể có thanh thế như vậy, chẳng lẽ là Tiên Thiên Linh Bảo trong truyền thuyết sao?"

Trong đầu cổ ma nghĩ như vậy khiến lão rung động đến tột đỉnh, Tiên Thiên Linh Bảo và Hậu Thiên Linh Bảo tuy đều được xưng là Linh Bảo, nhưng sự khác nhau giữa chúng có thể dùng “vân bùn” để hình dung.

Hậu Thiên Linh Bảo, tuy cũng là vật có uy lực rất lớn, nhưng trong mắt bọn hắn kỳ thật cũng không tính là vật gì quá trân quý. Một lão gia hỏa Phân Thần kỳ, bất kể là Nhân tộc, yêu thú hay là cổ ma trong truyền thuyết, chỉ cần để tâm một chút cũng có thể thu nạp đến vài món Hậu Thiên Linh Bảo làm vật phòng thân.

Nhưng Tiên Thiên Linh Bảo lại hoàn toàn bất đồng.

Đừng nói Phân Thần kỳ, ngay cả lão quái vật Độ Kiếp kỳ hoặc Cổ Ma Thánh Tổ cũng không nhất định có thể xuất ra, gia hỏa trước mắt này bất quá vừa mới tấn cấp, nói cách khác, một khắc trước vẫn chỉ là tồn tại Động Huyền Kỳ, đẳng cấp loại này làm sao có thể có một kiện Tiên Thiên Linh Bảo chứ?

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Trong lúc nhất thời, cổ ma giáp xanh như rơi vào năm dặm mây mù, đủ loại nghi hoặc quả thực rất nan giải xuất hiện, nhưng giờ khắc này làm sao có thời giờ cho lão chậm rãi suy tư nữa, mặc kệ lưỡi dao sắc bén trong tay đối phương có thật sự là Tiên Thiên bảo vật hay không, tóm lại, phải giải trừ nguy cơ trước mắt đã rồi nói sau.

Mắt thấy thế tới của hư ảnh tứ linh mãnh liệt ghê người, đồng tử cổ ma giáp xanh hơi co lại, mặc dù một trảo sắc bén của Lâm Hiên đã đến đỉnh đầu nhưng lão lại có vẻ chẳng thèm ngó tới.

Cổ ma nâng tay phải lên, âm thanh xoẹt xẹt đại phóng, một đạo Hắc sắc Thiểm Điện (1) từ trong lòng bàn tay vọt ra, hóa thành một đầu điện giao, hung tợn nhào tới bàn tay khổng lồ màu xanh kia.

PHỐC...

Một tiếng vang thật lớn truyền vào lỗ tai, tuy thế tới bàn tay khổng lồ mãnh liệt vô cùng nhưng điện giao do giáp xanh cổ ma thả ra cũng đồng dạng là không như bình thường.

Cả hai chạm nhau lập tức đồng quy vu tận.

Một đạo công kích của Lâm Hiên đã bị hóa giải, nhưng ngay sau đó, hư ảnh tứ linh đã bổ nhào tới, đối mặt với chiêu số hư hư thực thực của Tiên Thiên Linh Bảo thì cổ ma giáp xanh cũng không dám có mảy may khinh thị.

Rống!

Chỉ thấy lão ngẩng đầu lên, yết hầu phát ra trận trận gầm nhẹ. Sau đó ma quang trên hai tay hai chân đồng thời lóe lên, tay trái và tay phải lần lượt biến thành hai thanh ma nhận khổng lồ dài hơn một trượng.

Không... Không chỉ có tay, ngay cả đầu gối của lão cũng biến thành ma nhận sắc bén. Lúc này, tướng mạo và hình dáng cổ ma giáp xanh đáng sợ đến cực điểm.

Chỉ thấy hai lưỡi dao khổng lồ có chút trầm xuống, hai chân lại gấp khúc, thân thể của lão cong lại, tựa hồ muốn biến thành một quả bóng cao su vậy. Động tác tuy có vài phần buồn cười nhưng phối hợp với những thanh ma nhận sáng lập lòe thì ai cũng cười không nổi. Động tác của lão tuy có chút cổ quái nhưng lúc này lại như nặng ngàn cân chém về phía trước mặt.

Ô...

Thanh âm cổ quái vang lên, một đạo hắc sắc quang nhận lăng không bay đến, hình dạng của nó cũng thật là kỳ dị, rõ ràng có chút tương tự cùng một đóa hoa tươi đang nở rộ, chỉ có điều cánh hoa là nguyệt nha mà thôi.

Đóa hoa này không nhanh không chậm hung hăng chém tới hư ảnh tứ linh kia.

(1) – Tia chớp màu đen

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Bách Luyện Thành Tiên

Số ký tự: 0