Kiếp trước kiếp này
Huyễn Vũ
2024-07-21 17:35:38
"Đứng lên đi, không cần đa lễ."
Nho sinh nét mặt ôn hòa mở miệng. Nếu chỉ là một linh động kỳ bình thường hắn tất nhiên không cần để ý, nhưng xem thái độ Lâm Hiên cực kỳ coi trọng tiểu nha đầu này kheiens hắn không dám ra vẻ "lão tổ".
"Vâng!" Bộ dáng thiếu nữ thanh y có chút thụ sủng nhược kinh, lại thi lễ thêm lần nữa mới chậm rãi đứng lên. Nàng chẳng phải mỹ nữ tuyệt sắc gì, chỉ đưa tới cho người ta cảm giác thanh nhã tú lệ.
Dánh người có vài phần tương tự nhưng dung mạo khác xa so với Doanh nhi ngày xưa. Chuyện này cũng chẳng lạ, thứ nhất Lâm Hiên còn chưa dám xác định nàng chính là Lục Doanh nhi chuyển thế, mà dù đúng thực chuyển thế đầu thai thì dung mạo tất nhiên phải khác nhau.
Thấy Lâm Hiên nhìn mình, nét mặt thiếu nữ càng thêm sợ sệt. Mặc dù tính cách nàng ổn trọng thành thục hơn bạn cùng trang lứa nhưng người trước mắt là cao thủ độ kiếp kỳ, ngay cả lão tổ cũng phải ngưỡng mộ ngước nhìn, không lo lắng có mà gạt người.
"Vị Lâm tiền bối này muốn hỏi ngươi một số chuyện, ngươi biết gì phải nói cho hết, không được giấu diếm rõ chưa?" Nho sinh dáng vẻ hiền lành cẩn thận dặn dò, sợ nàng tuổi trẻ thiếu hiểu biết nhỡ chọc giận lão quái trước mặt thì gia tộc sẽ rước phải đại họa.
"Vâng, lão tổ." Thiếu nữ vô cùng cung kính thưa.
"Ngươi không cần lo lắng, Lâm mỗ không phải kẻ hỉ nộ vô thường." Lâm Hiên nhàn nhạt cười, sau đó quay đầu nói với Nho sinh: "Lục đạo hữu, Lâm mỗ có mấy câu muốn hỏi tiểu nha đầu này, đão hữu tạm thời tránh đi một lát được chăng?"
Lời nói mặc dù ôn hòa nhưng Nho sinh đâu dám không theo: " Tiền bối khách khí, vãn bối cũng đang có vài chuyện cần xử lý, tiền bối xin cứ tự nhiên." Nói xong hắn liền xoay người lui ra ngoài, để lại Lâm Hiên cùng thiếu nữ trong đại điện.
Lâm Hiên vung tay tạo cho xung quanh một đạo kết giới cách âm. Tuy biết đối phương nhất định không dám nghe lén nhưng cứ cẩn thận vẫn hơn.
"ngươi gọi là Lục Doanh Nhi?" Nhìn thiếu nữ trước mặt càng lúc càng thấy quen thuộc, trong lòng Lâm Hiên có muôn ngàn lời muốn nói nhưng nhất thời không biết bắt đầu từ đâu.
"Vâng!" Không nghĩ tới câu hỏi của Lâm Hiên lại đơn giản như thế, thiếu nữ không dám chần chờ nhu thận trả lời.
"Ta nghe Lục đạo hữu nói ngươi là đệ tử dòng chính, từ nhỏ đã sống trong gia tộc, chuyện này đúng chứ?" Text được lấy tại http://truyenfull.vn
"Vâng ạ, tu vi vãn bối thiển cận nên chưa đi xa bao giờ, vẫn sống trong gia tộc." Lục Doanh Nhi nhẹ nhàng nói. Thấy Lâm Hiên ôn hòa, sự khẩn trương trong lòng nàng vơi đi không ít.
"Ân." Lâm Hiên nhẹ gật đầu, trên mặt lộ vẻ trầm ngâm, không biết nên làm gì tiếp.
Nghĩ một lúc, trong lòng cũng có chủ ý. Một đạo linh quang từ lòng bàn tay bay tới bên người thiếu nữ. Lục Doanh Nhi có chút tò mò lại hơi khẩn trương.
"Không cần sợ hãi, Lâm mỗ sẽ không làm hại ngươi." Linh quang đột nhiên tan biến, hóa thành vô số mảnh vỡ tầng tầng lưu chuyển nhìn tựa những cánh bướp xinh đẹp xoay xung quanh người thiếu nữ.
"Cái này…"
Lục Doanh Nhi cảm thấy hơi ngạc nhiên, ẩn chứa trong những hồ điệp này lượng linh lực dồi dào, đối với trăm lợi và vô hại.
Cũng không biết có phải lượng linh khí tinh thuần truyền vào quá nhiều hay không mà trong đầu bỗng truyền đến từng đợt mê mang, cảnh vật trước mắt hơi hơi mơ hồ, đợi đến khi rõ ràng thì trước mắt đã xuất hiện bức họa đồ. Trong một mảnh rừng rậm xanh ngát có hai thiếu nữ vẻ mặt kinh hoảng, tu vi cũng chỉ linh động kỳ. Phía sau xuất hiện vài tên tu sĩ trúc cơ kỳ đang đuổi theo.
Lục Doanh Nhi hơi tò mò, thật không biết chuyện gì đang xảy ra trong bức họa. Mà người thiếu nữ bên phải kia nhìn khá quen thuộc, tựa hồ có gì đó liên hệ với thần hồn của mình.
"Đây là..."
Đây chính là thời điểm khi lần đầu tiên Lục Doanh Nhi nhân giới cùng Lưu Tâm gặp được Lâm Hiên. Mà đây là cách đơn giản nhất để kiểm tra xem người trước mắt có phải Lục Doanh Nhi chuyển thế hay không.
Tuy sau khi luân hồi thì mọi trí nhớ kiếp trước đều bị xóa sạch nhưng trong thần hồn kiểu gì cũng lưu lại một chút liên hệ, tuy nhạt nhưng với cảnh giới Độ kiếp kỳ như Lâm Hiên thì vẫn có biện pháp nhận ra. Hắn lựa chọn những trí nhớ khắc sâu nhất để nàng trầm trong cảnh giới kỳ lạ, tựa như trải nghiệm những chuyện đã qua một lần nữa. Phương pháp này nói nghe có vẻ đơn giản nhưng cực kỳ tiêu hao pháp lực, may mà thực lực hắn hiện tại đại tiến nên cũng chẳng tính là cố sức.
Nho sinh nét mặt ôn hòa mở miệng. Nếu chỉ là một linh động kỳ bình thường hắn tất nhiên không cần để ý, nhưng xem thái độ Lâm Hiên cực kỳ coi trọng tiểu nha đầu này kheiens hắn không dám ra vẻ "lão tổ".
"Vâng!" Bộ dáng thiếu nữ thanh y có chút thụ sủng nhược kinh, lại thi lễ thêm lần nữa mới chậm rãi đứng lên. Nàng chẳng phải mỹ nữ tuyệt sắc gì, chỉ đưa tới cho người ta cảm giác thanh nhã tú lệ.
Dánh người có vài phần tương tự nhưng dung mạo khác xa so với Doanh nhi ngày xưa. Chuyện này cũng chẳng lạ, thứ nhất Lâm Hiên còn chưa dám xác định nàng chính là Lục Doanh nhi chuyển thế, mà dù đúng thực chuyển thế đầu thai thì dung mạo tất nhiên phải khác nhau.
Thấy Lâm Hiên nhìn mình, nét mặt thiếu nữ càng thêm sợ sệt. Mặc dù tính cách nàng ổn trọng thành thục hơn bạn cùng trang lứa nhưng người trước mắt là cao thủ độ kiếp kỳ, ngay cả lão tổ cũng phải ngưỡng mộ ngước nhìn, không lo lắng có mà gạt người.
"Vị Lâm tiền bối này muốn hỏi ngươi một số chuyện, ngươi biết gì phải nói cho hết, không được giấu diếm rõ chưa?" Nho sinh dáng vẻ hiền lành cẩn thận dặn dò, sợ nàng tuổi trẻ thiếu hiểu biết nhỡ chọc giận lão quái trước mặt thì gia tộc sẽ rước phải đại họa.
"Vâng, lão tổ." Thiếu nữ vô cùng cung kính thưa.
"Ngươi không cần lo lắng, Lâm mỗ không phải kẻ hỉ nộ vô thường." Lâm Hiên nhàn nhạt cười, sau đó quay đầu nói với Nho sinh: "Lục đạo hữu, Lâm mỗ có mấy câu muốn hỏi tiểu nha đầu này, đão hữu tạm thời tránh đi một lát được chăng?"
Lời nói mặc dù ôn hòa nhưng Nho sinh đâu dám không theo: " Tiền bối khách khí, vãn bối cũng đang có vài chuyện cần xử lý, tiền bối xin cứ tự nhiên." Nói xong hắn liền xoay người lui ra ngoài, để lại Lâm Hiên cùng thiếu nữ trong đại điện.
Lâm Hiên vung tay tạo cho xung quanh một đạo kết giới cách âm. Tuy biết đối phương nhất định không dám nghe lén nhưng cứ cẩn thận vẫn hơn.
"ngươi gọi là Lục Doanh Nhi?" Nhìn thiếu nữ trước mặt càng lúc càng thấy quen thuộc, trong lòng Lâm Hiên có muôn ngàn lời muốn nói nhưng nhất thời không biết bắt đầu từ đâu.
"Vâng!" Không nghĩ tới câu hỏi của Lâm Hiên lại đơn giản như thế, thiếu nữ không dám chần chờ nhu thận trả lời.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Ta nghe Lục đạo hữu nói ngươi là đệ tử dòng chính, từ nhỏ đã sống trong gia tộc, chuyện này đúng chứ?" Text được lấy tại http://truyenfull.vn
"Vâng ạ, tu vi vãn bối thiển cận nên chưa đi xa bao giờ, vẫn sống trong gia tộc." Lục Doanh Nhi nhẹ nhàng nói. Thấy Lâm Hiên ôn hòa, sự khẩn trương trong lòng nàng vơi đi không ít.
"Ân." Lâm Hiên nhẹ gật đầu, trên mặt lộ vẻ trầm ngâm, không biết nên làm gì tiếp.
Nghĩ một lúc, trong lòng cũng có chủ ý. Một đạo linh quang từ lòng bàn tay bay tới bên người thiếu nữ. Lục Doanh Nhi có chút tò mò lại hơi khẩn trương.
"Không cần sợ hãi, Lâm mỗ sẽ không làm hại ngươi." Linh quang đột nhiên tan biến, hóa thành vô số mảnh vỡ tầng tầng lưu chuyển nhìn tựa những cánh bướp xinh đẹp xoay xung quanh người thiếu nữ.
"Cái này…"
Lục Doanh Nhi cảm thấy hơi ngạc nhiên, ẩn chứa trong những hồ điệp này lượng linh lực dồi dào, đối với trăm lợi và vô hại.
Cũng không biết có phải lượng linh khí tinh thuần truyền vào quá nhiều hay không mà trong đầu bỗng truyền đến từng đợt mê mang, cảnh vật trước mắt hơi hơi mơ hồ, đợi đến khi rõ ràng thì trước mắt đã xuất hiện bức họa đồ. Trong một mảnh rừng rậm xanh ngát có hai thiếu nữ vẻ mặt kinh hoảng, tu vi cũng chỉ linh động kỳ. Phía sau xuất hiện vài tên tu sĩ trúc cơ kỳ đang đuổi theo.
Lục Doanh Nhi hơi tò mò, thật không biết chuyện gì đang xảy ra trong bức họa. Mà người thiếu nữ bên phải kia nhìn khá quen thuộc, tựa hồ có gì đó liên hệ với thần hồn của mình.
"Đây là..."
Đây chính là thời điểm khi lần đầu tiên Lục Doanh Nhi nhân giới cùng Lưu Tâm gặp được Lâm Hiên. Mà đây là cách đơn giản nhất để kiểm tra xem người trước mắt có phải Lục Doanh Nhi chuyển thế hay không.
Tuy sau khi luân hồi thì mọi trí nhớ kiếp trước đều bị xóa sạch nhưng trong thần hồn kiểu gì cũng lưu lại một chút liên hệ, tuy nhạt nhưng với cảnh giới Độ kiếp kỳ như Lâm Hiên thì vẫn có biện pháp nhận ra. Hắn lựa chọn những trí nhớ khắc sâu nhất để nàng trầm trong cảnh giới kỳ lạ, tựa như trải nghiệm những chuyện đã qua một lần nữa. Phương pháp này nói nghe có vẻ đơn giản nhưng cực kỳ tiêu hao pháp lực, may mà thực lực hắn hiện tại đại tiến nên cũng chẳng tính là cố sức.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro