Bách Luyện Thành Tiên

Thân thể bất tử

Huyễn Vũ

2024-07-21 17:35:38

Ý nghĩ của bọn họ và Lô Vân không khác nhau cho lắm, cả đám đều cho rằng hai kiện bảo vật này là do Vân Ẩn Tông tạm thời cấp cho Lâm Hiên sử dụng. Dù sao uy lực của Đảo Hải Qua và Huyền Vũ Chân linh Nghiễn đều quá cường đại, ngay cả bọn họ cũng có chút động tâm. Theo lý thuyết thì một tiểu gia hỏa Phân Thần sơ kỳ như Lâm Hiên nhất định không có khả năng sở hữu bảo vật như vậy.

Tuy nhiên Vân Ẩn Tông lại khác.

Mặc dù xét trên toàn bộ Hàn Long giới thì Vân Ẩn Tông không thể nói là tồn tại đỉnh cấp, nhưng dù sao đây cũng là tông phái được truyền thừa từ thời kỳ thượng cổ. Từ xưa tới nay, tông môn cũng đã từng sản sinh ra một vài vị Đại Năng rất mạnh mẽ.

Đương nhiên, nói rất mạnh mẽ cũng chỉ xét trong tiêu chuẩn Phân Thần kỳ mà thôi. Nhưng không thể phủ nhận một điểm là lịch sử Vân Ẩn Tông đã có từ rất lâu, trong suốt những năm tháng dài dằng dặc đó, nếu vị tổ sư nào thu thập được một hai kiện bảo vật có uy lực cường đại cũng chẳng có gì kỳ lạ cả.

Nhưng cả hai kiện bảo vật này đều thuộc sở hữu của Lâm Hiên thì có chút không thể tưởng tượng nổi rồi.

Chẳng lẽ Lâm tiểu gia hỏa này thật ra là “giả heo ăn thịt hổ”, sau lưng kỳ thật có chỗ dựa phi thường cường đại hay sao?

Trong lòng mọi người đều nghĩ như vậy, nhưng rất nhanh đã lắc đầu phủ nhận. Tuyệt đối không có khả năng này, nếu thật sự Lâm Hiên là hậu nhân của lão quái vật Độ Kiếp kỳ thì sao lại gia nhập Vân Ẩn Tông chứ?

Mặc dù thực lực môn phái này cũng không tới nỗi nào, nhưng cũng không có gì đáng giá để lão quái Độ Kiếp kỳ để mắt tới cả!

Ở ngoài sân thi đấu, mọi người còn đang suy tư thì phía bên trong, trận quyết đấu không dừng lại một giây phút nào cả.

Thanh âm “đùng đùng” hỗn loạn truyền vào lỗ tai, mấy chục cột sáng còn lại không thể nói là không có hiệu quả.

Mặc dù Huyền Vũ Chân linh Nghiễn rung lên một hồi nhưng vẫn tiếp tục đứng vững. Xem Lâm ra Hiên đã ngăn cản được công kích lần này rồi.

Toàn bộ quá trình nói thì dài nhưng kỳ thật chỉ diễn ra trong nháy mắt mà thôi. Bỗng nhiên một thanh âm kinh nghi trên đỉnh đầu truyền vào lỗ tai, Thiên Tuyệt Lão Quái vừa sợ vừa giận quát lớn.

Lâm Hiên nheo nheo mắt nhìn về phía địch nhân. Lão gia hỏa này đã hóa thành trăm ngàn hóa thân, rút cuộc Nguyên Anh và hồn phách của lão đang trốn ở đâu?

Trong trường hợp này ngay cả Thiên Phượng Thần Mục cũng không có tác dụng gì, toàn bộ lũ tiểu quái vật kia đều giống như đúc.

Được rồi, mặc kệ vậy! Có thể diệt một cái là tốt một cái.

Lâm Hiên cũng không phải dạng người bị đánh mà vẫn đứng yên, hắn vừa mới hóa giải công kích của đối phương đã lập tức lấy lại vẻ bình tĩnh.

Tay áo phất một cái, vài đạo quang mang đen nhánh đã phá không bay ra. Đây đúng là bí thuật Mặc Linh Toản của hắn. Hôm nay phải có đến ngàn vạn mục tiêu, hơn nữa thực lực từng hóa thân nhất định kém không chỉ một bậc so với bản thể của lão quái vật. Lâm Hiên tùy tiện chọn một cái cũng có thể làm mục tiêu.

"Bành!" "Bành… bành… bành!"

Vài tiếng trầm đục liên tiếp truyền vào lỗ tai, tất cả đều trúng đích. Sáu tên tiểu gia hỏa bị đánh trúng, tên thì bị xuyên qua ngực, tên thì vỡ đầu. Mà cái này cũng không có vấn đề gì, bất kể đánh trúng đâu đi nữa thì với thân hình nhỏ bé của bọn chúng cũng chỉ có kết cục “thịt nát xương tan” mà thôi.

Lâm Hiên mỉm cười song cũng đồng thời đề phòng đối phương phản công. Với tính các kiêu ngạo của Thiên Tuyệt Lão Quái thì nếu lão đã ăn phải đau khổ tuyệt không thể nén giận được.

Nhưng một màn kế tiếp lại làm cho Lâm Hiên sợ hãi ngây người.

Mặc dù có sáu hóa thân bị diệt nhưng những tiểu gia hỏa còn lại lại không hề tỏ vẻ tức giận chút nào. Đột nhiên một vầng sáng phía xa xa lóe lên, lại có sáu hóa thân mới hiện ra.

Có lầm hay không!

Bằng sự trầm ổn của Lâm Hiên mà giờ khắc này cũng không khỏi hoảng sợ thất sắc. Chẳng lẽ lão gia hỏa này lại có thân thể bất tử trong truyền thuyết hay sao?

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Tuy nói lão là đệ nhất nhân dưới Độ Kiếp kỳ, nhưng thần thông này của đối phương cũng có chút quá nghịch thiên rồi.

"Lâm tiểu tử, bảo vật của ngươi quả thật không tệ, thực lực cũng hơn xa Tu tiên giả Phân Thần sơ kỳ bình thường. Nhưng chỉ dựa vào từng ấy mà dám khiêu chiến với lão phu thì cũng quá không tự lượng sức mình rồi. Nếu như bây giờ ngươi bó tay chịu trói thì lão phu còn có thể thả hồn phách của ngươi nhập vào luân hồi, nếu không..."

Thanh âm như chuông đồng của Thiên Tuyệt Lão Quái truyền tới. Lâm Hiên ngẩng đầu lên, nhưng lúc này sắc mặt của hắn lại hết sức khó coi. Bởi vì những tiểu tử kia đều mở miệng cùng một lúc, ngay cả khẩu hình và âm tiết cũng hoàn toàn giống nhau, căn bản không thể phân biệt rõ được lời nói đó phát ra từ đâu.

Lão gia hỏa xảo trá!

"Muốn Lâm mỗ bó tay chịu trói thì cũng phải xem ngươi có năng lực hay không đã."

Lâm Hiên vừa dứt lời đã nắm chặt hai tay lại liên tiếp đánh ra vài đạo pháp quyết. Theo động tác của hắn, linh quang mặt ngoài Cửu Cung Tu Du Kiếm lóe sáng, rút cuộc chúng cũng thoát khỏi sự trói buộc của hàng trăm ngàn pháp bảo bút Phán Quan kia.

Dù sao Cửu Cung Tu Du Kiếm cũng là bổn mạng pháp bảo do Lâm Hiên khổ tâm luyện chế nên uy lực đương nhiên không thể tầm thường được.

"Phốc!"

Lâm Hiên lại điểm nhẹ về phía trước. Những tiên kiếm kia bắt đầu tập trung lại, bỗng nhiên một mùi hương thơm ngát không biết từ lúc nào đã tràn ngập không gian. Kiếm quang lập tức biến mất, mà thay thế vào đó là chín đóa hoa sen mỹ lệ xuất hiện trong tầm mắt.

Tiên Kiếm Chi Liên!

Sau đó chúng liền quay tròn một vòng, nụ hoa hoa sen chậm rãi tách ra. Âm thanh “xoẹt xẹt” vang vọng, vô số sợi tơ mỏng màu đỏ lửa từ bên trong bắn ra. Số lượng nhiều đến mức làm cho người ta nghẹn họng nhìn trân trối, chỉ sợ phải có nhiều hơn mấy vạn sợi. Tiếp theo những kiếm ti này chia làm hai phần, một phần nhỏ tiếp tục cuốn lấy bút Phán Quan kia, còn đa số lại như được một cây cung bắn đi. Tiếng xé gió “xuy xuy” nổi lên, Mạn Thiên Hoa Vũ, toàn bộ chúng lao vọt về phía địch nhân bằng một tốc độ không thể tưởng tượng nổi.

Vỏ quýt dày có móng tay nhọn, hóa thân ngàn vạn thì sao chứ, để xem ngươi làm thế nào thoát khỏi công kích này của ta?

Chớ xem thường thần thông hóa kiếm vi ti này của Lâm Hiên, uy lực mỗi một cây kiếm ti đều không thua kém pháp bảo phi châm, số lượng nhiều như vậy, hơn nữa lại tụ lại một chỗ thì đã đủ để một kích diệt sát tu sĩ cùng giai rồi.

Dị biến đột ngột nổi lên khiến những tiểu quái vật kia giật mình sợ hãi. Nhưng ngay sau đó, mỗi tiểu Thiên Tuyệt đã giơ hai nắm đấm nhỏ xíu ra hung hăng đấm vào ngực mình, hàng trăm ngàn cái miệng lập tức phun ra những ngụm máu nhỏ. Những ngụm máu đó sau khi ra khỏi miệng bỗng nhiên lập lòe một hồi hóa thành những phù văn nhỏ cỡ hạt gạo rồi bay ngược trở lại chui vào bên trong trán từng tên một.

Một cảnh tượng không thể tưởng tượng nổi đã xảy ra, làn da lũ tiểu nhân kia biến thành màu vàng, tựa như được đúc bằng vàng ròng vậy. Thanh âm “đinh đinh đang đang” truyền vào lỗ tai, toàn bộ lũ tiểu quái vật đều bị kiếm ti đánh trúng, nhưng lại không hề có chút hiệu quả nào. Lần công kích này của Lâm Hiên không ngờ lại bị đối phương ngăn trở một cách dễ dàng như vậy.

"A di đà phật!"

Tĩnh Không đại sư phía xa thấy thế không khỏi hoảng sợ thất sắc. Thoạt nhìn chiêu này lại có chút giống thần công Kim Cương Bất Hoại Thể của Phật tông trong truyền thuyết.

Tuy nhiên đó chính là công pháp Phật tông đỉnh cấp chí cao vô thượng, ngay cả mình cũng chưa từng đọc qua. Rõ ràng Thiên Tuyệt Lão Quái là tu sĩ Nho môn, làm sao có thể học được đây...

Nhất định là vẻ bề ngoài có chút giống nhau mà thôi.

Nhưng bất kể như thế nào thì chiêu này đích xác đã hóa giải thần thông hóa kiếm vi ti của Lâm Hiên hết sức nhẹ nhàng.

Lâm Hiên thấy một kích không trúng cũng không hề nhụt chí. Thân hình hắn lóe lên đã đi tới trước mặt lũ tiểu quái vật kia. Hắn nâng tay phải lên, tiếng xương cốt kêu “răng rắc” truyền vào lỗ tai, một quyền nhanh như chớp đánh ra phía trước.

Mặc dù một quyền này chỉ dùng tay không nhưng uy lực lại không dưới pháp bảo. Mấy tiểu tử ngăn cản phía trước trực tiếp bị quyền kình kia hung hăng xé thành mấy mảnh. Bỗng nhiên một đoàn hỏa diễm trên tay Lâm Hiên hiện ra.

Huyễn Linh Thiên Hỏa!

Trong mắt những tiểu tử kia khi nhìn thấy hỏa diễm này lộ rõ vẻ bất an. Bọn chúng ngay lập tức lui lại phía sau với một tốc độ cực nhanh.

Phản xạ này chứng tỏ lão quái rất am hiểu thần thông không gian, thậm chí bí thuật này còn huyền diệu hơn cả Cửu Thiên Vi Bộ của Lâm Hiên nữa.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Ngay sau đó, Huyễn Linh Thiên Hỏa nổ tung ra bao phủ phạm vi gần một mẫu xung quanh. Mặc dù đối phương chạy rất nhanh, nhưng lần này Lâm Hiên đã có tính toán từ trước nên vẫn có một phần ba số tiểu quái vật bị bao phủ bên trong.

Lúc này thì bí thuật phòng ngự nghịch thiên kia đã không còn có hiệu quả nữa, toàn bộ số tiểu quái vật bị vây khốn bên trong đều tan biến thành hư vô.

"Hô!"

Tĩnh Không đại sư đứng ngoài quan sát thở phào nhẹ nhõm, thì ra mình chỉ là sợ bóng sợ gió mà thôi, bí thuật đối phương sử dụng cũng không phải thần công Kim Cương Bất Hoại Thể. Chứ nếu là nó thì đời nào lại bị phá trừ dễ dàng như vậy, chỉ là bề ngoài có chút giống nhau mà thôi.

"Không ngờ Lâm đạo hữu lại là pháp thể song tu!"

"Đúng vậy. Hơn nữa uy lực ngọn lửa kia cũng không phải chuyện đùa, chúng ta thật quá xem thường hắn rồi."

"Tu sĩ Phân Thần hậu kỳ bình thường có lẽ không đánh lại Lâm đạo hữu. Tuy nhiên Thiên Tuyệt Lão Quái cũng không dễ đối phó như vậy đâu."

Trải qua mấy đợt công kích, tuy Lâm Hiên chiếm được chút thượng phong nhưng tu sĩ mặc áo bào xám vẫn cho rằng tình hình không khả quan như trước.

"Huy huynh, không phải đã có một phần ba hóa thân của Thiên Tuyệt Lão Quái bị diệt trừ rồi sao?"

Long thiếu niên có chút khó hiểu nói, trong lòng hắn đang cao hứng bừng bừng lại bị câu nói của đối phương dội cho một chậu nước lạnh.

"Một phần ba cũng chưa chắc đã có hiệu quả." Tu sĩ họ Huy lạnh lùng nói.

Trong lòng Long thiếu niên nửa tin nửa ngờ, nhưng đúng lúc này, dị biến đột ngột nổi lên. Dường như muốn xác minh lời nói của tu sĩ mặc áo bào xám, hào quang một chỗ bên trái cách mấy ngàn trượng bỗng nhiên lóe lên, không ít tiểu quái vật hiện ra. Đếm qua số lượng lũ tiểu quái vật mới xuất hiện so với số bị Lâm Hiên diệt sát cũng gần tương đương nhau.

"Không có khả năng, đối phương thật sự có thân thể bất tử sao?"

Ngay cả bà lão tóc trắng cũng bật lên tiếng kinh hô, mặc dù Thiên Tuyệt Lão Quái có hảo đại danh khí, nhưng một màn trước mắt cũng quá mức phi lý rồi.

Đừng nói là Tu tiên giả mà ngay cả Cổ ma cũng chưa từng nghe nói có thần thông quỷ dị như thế này.

Người đứng ngoài xem còn như thế thì Lâm Hiên với tư cách là người trong cuộc còn kinh sợ tới mức nào.

Tuy nhiên, cho dù hắn có kinh nhưng cũng không hề loạn. Từ khi Lâm Hiên bước trên con đương tu tiên tới giờ, kinh nghiệm đấu pháp vô số, lịch duyệt cũng vô cùng phong phú, địch nhân đáng sợ hơn cũng không phải chưa từng gặp qua. Hắn tuyệt không tin trên đời thực sự có cái gì gọi là thân thể bất tử cả.

Mình đã diệt trừ một bộ phận hóa thân, đối phương muốn tạo ra hóa thân mới chắc chắn sẽ trả một cái giá không nhỏ. Chỉ có điều cụ thể là gì thì trong thời gian ngắn Lâm Hiên cũng khó có thể đoán được.

Nhưng có một điểm hắn khẳng định là Nguyên Anh hồn phách của đối phương nhất định đang ẩn nấp bên trong một hóa thân nào đó. Chỉ có điều Ẩn nặc thuật của lão gia hỏa này cũng thật sự cao minh, Thiên Phượng Thần Mục của mình cũng không nhìn ra được bất kỳ điều gì bất thường cả.

Mà đúng thời khắc này, đối phương lại động thủ. Những hóa thân kia phất tay áo lên, hàng trăm thanh tiên kiếm bay vút ra.

Ban đầu Lâm Hiên rất kinh ngạc nhưng rất nhanh đã tỉnh táo lại. Tuy đối phương là Tu tiên giả Nho môn, nhưng tu sĩ môn phái này cũng có không ít kẻ chuyên tu kiếm thuật.

Phi kiếm sao, để xem ngươi có thể thi triển ra bí thuật gì?

Trong đầu Lâm Hiên nghĩ như vậy nhưng chỉ giây lát sau hắn đã phát hiện ra có điều không ổn. Những hóa thân kia không hề tập trung mà lại tản ra vây quanh hắn. Sau đó hàng trăm ngàn thanh tiên kiếm từ bốn phương tám hướng, trên dưới trái phải đồng loạt bắn tới.

"Kiếm trận!" Lâm Hiên rùng mình hô nhẹ.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Bách Luyện Thành Tiên

Số ký tự: 0