Bách Luyện Thành Tiên

Vọng Đình Lâu và Hàn Long chân nhân (2)

Huyễn Vũ

2024-07-21 17:35:38

Nói sang bên kia, vài tên cổ ma Naga tộc khi thấy Vọng Đình Lâu xuất hiện, ít nhiều còn ôm tâm lý may mắn, nhưng khi nam tử thần bí vừa hiện thân, toàn bộ lập tức phát run, phảng phất bọn hắn chỉ như thuyền nhỏ giữa đại dương sóng to gió lớn

Dù rằng trên người đối phương không tỏa ra chút uy áp nào ! Chỉ là một tu tiên giả nhân loại, nhưng bọn hắn lại có cảm giác muốn phủ phục xuống, phảng phất nhìn thẳng đối phương là một loại khinh nhờn, loại cảm giác này, Thánh Tổ bình thường cũng không thể mang đến

Hắn, đến tột cùng là người nào?

Ừng ực! Lâm Hiên lại nuốt nước bọt, cảm giác như yết hầu bị lửa thiêu, rõ ràng đối phương không hề đem linh áp thả ra, nhưng mà toàn thân hắn vẫn bị áp lực cực lớn trói buộc

"Tiền bối là Hàn Long chân nhân?" Lâm Hiên yếu ớt gắng gượng hỏi

"Ồ, ngươi nhận ra ta?" Nam tử lộ vẻ tò mò, mà Vọng Đình Lâu bên cạnh cũng tỏ ra không sai biệt lắm, tựa hồ không ngờ Lâm Hiên nhận ra thân phận nam tử nọ

"Hàn Long chân nhân?" Vài tên cổ ma nghe rành mạch, sắc mặt lập tức trắng bệch không còn chút máu

"Tiền bối thật sự là Hàn Long?" Lâm Hiên có chút không nhịn được hỏi lại lần nữa. Nếu không phải quan hệ giữa hắn và Vọng Đình Lâu không tệ thì hắn cũng chẳng giám hỏi như vậy

"Chậc chậc, hoài nghi ta?" Nam tử lộ vẻ như cười như không :"Lá gan tiểu gia hỏa ngươi thật không nhỏ, bất quá nge Đình Lâu nói ngươi có thể nhẹ nhàng vượt cấp khiêu chiến, vì sao lại bị mấy tên cổ ma động huyền kỳ đuổi giết tới mức gà bay chó chạy thế này ?"

"Để tiền bối chê cười rồi" Lâm Hiên lúc này đã khẳng định được thân phận đối phương, tự nhiên không nhàm chán giải thích gì, cười khổ một tiếng

"Gặp tức là có duyên, huống chi ngươi cũng là bằng hữu của Đình Lâu, mấy tiểu tử kia ta sẽ thay ngươi đuổi đi vậy"

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Lời Hàn Long vừa nói ra khiến toàn thân đám cổ ma rét lạnh, hét lớn một tiếng bỏ chạy tán loạn. Tuy không có khả năng từ trong tay độ kiếp kỳ lão quái chạy thoát, nhưng cũng không ai nguyện ý bó tay chịu chết

Hàn Long tươi cười đứng yên tại chỗ, tựa hồ không hề muốn ra tay.

Lâm Hiên nheo mắt lại nhìn hướng xa xa. Đám cổ ma đã bay xa chừng trăm trượng, bỗng nhiên xuất hiện một màn không thể tưởng tưởng. Mấy gã cổ ma tự nhiên đầu một nơi thân một nẻo, thất khiếu đẫm máu, đến tột cùng không biết chuyện gì xảy ra

Cả quá trình, hắn không hề cảm nhận được mảy may pháp lực chấn động.

Cường đại, quá cường đại! Lâm Hiên giờ phút này tâm tình khó có thể nói hết, đối phương bóp chết hắn cũng chẳng khác nào dẫm chết con kiến. Biểu hiện trên mặt Lâm Hiên lập tức cung kính hơn vô số lần, đồng thời cũng không dấu nổi một tia hâm mộ

Trên mặt Lâm Hiên tràn đầy rung động, lúc này đã rõ ràng vì sao Vọng Đình Lâu tấn cấp nhanh như vậy. Một vị đại năng cỡ này bảo kê, không có gì là không thể !

Chỉ là quan hệ giữa hai người này là sao đây ? chủ tớ ? sư đồ ?

Lâm Hiên đang tràn đầy nghi hoặc thì Vọng Đình Lâu mở miệng hỏi :"Như Yên vẫn khỏe chứ ?"

Xem ra hắn vẫn rất quan tâm đến muội muội của người tình

"Tỷ tỷ nàng sao..."

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Lâm Hiên đang muốn trả lời, Hàn Long chân nhân lại khoát tay áo: "Đình Lâu, ngươi cùng Lâm tiểu tử rất lâu không gặp, chắc hẳn có nhiều lời muốn nói, tại đây cũng không phải là chỗ nói chuyện, chi bằng lên thuyền của ta đi?"

"Tốt." Vọng Đình Lâu tính cách vẫn ít nói như xưa

Lâm Hiên càng không có thêm dị nghị.

Hàn Long chân nhân gật nhẹ đầu, tay áo phất một cái, một cỗ cuồng phong bay ra, sau đó hư không xuất hiện một thuyền hoa dài chừng mười trượng, cao bảy tầng, vô cùng tinh mỹ hoa lệ, thậm chí so với thuyền của hoàng thất nơi thế tục còn xa hoa hơn vô số lần

Hàn Long chân nhân thân hình hơi mờ một chút đã xuất hiện trên thuyền hoa

"Đi thôi!" Đình Lâu quay sang nói với Lâm Hiên một tiếng, cả hai đều hóa thành kinh hồng bay lên

Vừa đặt chân xuống thuyền, lập tức một trận hương thơm lạ lùng xông vào mũi, Lâm Hiên ban đầu chỉ tỏ vẻ kinh ngạc, nhưng sau đó lập tức trợn mắt há mồm

"Đây...đây là... Dưỡng Thần Mộc?"

"Đúng vậy, đúng là dưỡng thần mộc." Hàn Long bình thản nói, tựa hồ đây là việc không đáng nhắc tới, nhưng mà Lâm Hiên lại nghẹn họng nhìn trân trối, cơ hồ như đang mơ

Dưỡng Thần mộc chính là một trong thất đại thần mộc nổi danh tu tiên giới, có hiệu quả tăng cười thần thức, là bảo vật bất cứ tu sĩ nào cũng ngày đêm mong muốn. Nhưng loại bảo vật này quá mức quý hiếm, một mẩu nhỏ cũng không dễ gì đào ra, vậy mà cả thuyền hoa này toàn bộ đều là dưỡng thần mộc, thực quá mức xa xỉ rồi, phí phạm thế này sao thiên lôi không đánh chết cho rồi a!

Lâm Hiên giờ này mới tận mắt chứng thực, đám độ kiếp kỳ gia hỏa đúng là kẻ nào cũng giàu chảy mỡ

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Bách Luyện Thành Tiên

Số ký tự: 0