Bạch Phú Mỹ Xuống Nông Thôn Bị Sói Con Phong Lưu Hấp Dẫn

Thu Dọn, Thu Hế...

2024-11-02 00:33:02

Kiều Minh Nguyệt cúi xuống xem kỹ, gạo và đường óng ánh, còn thịt thì tươi ngon như vừa mới lấy ra từ tủ lạnh.

Cô chợt nhớ đến những gì kiếp trước cô bạn Thường Hiểu hay nói về thứ gọi là “không gian.”

Không trách được sao mọi thứ lại để bừa thế này – Thường Hiểu từng nói trong không gian, đồ đạc không bao giờ cạn và luôn tươi mới.

Cảm giác như vừa trúng số độc đắc, Kiều Minh Nguyệt chớp đôi mắt trong veo, ngơ ngác trước vận may bất ngờ.

Quay người bước ra ngoài, cô còn ngạc nhiên hơn khi chứng kiến một cảnh tượng kỳ diệu khác.

Cánh đồng trơ trụi giờ phủ đầy cỏ xanh, một con suối nhỏ bỗng nhiên xuất hiện và róc rách chảy. Xa xa, những cây ăn trái và hoa rực rỡ mọc lên, còn quanh nhà gỗ và cây hoa hạnh là những luống rau xanh tươi.

Nhìn khung cảnh này, ý nghĩ đầu tiên trong đầu Minh Nguyệt là: Cuối cùng cũng có chỗ để chứa hết mấy thứ không mang đi được!

Cô phát hiện không gian này có thể ra vào tự do theo ý nghĩ.

Trước khi rời không gian, Kiều Minh Nguyệt bẻ một cành hoa mơ, tìm một chiếc lọ thủy tinh và cắm nó lên bàn học của mình.

Không biết có phải trùng hợp hay không, nhưng ở kiếp trước, đó cũng chính là loài hoa mà Tạ Lệ đã bẻ tặng cô…

Có được không gian này, mọi việc trở nên dễ dàng hơn với Kiều Minh Nguyệt.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Cô thu hết đồ đạc trong phòng mình vào không gian. Những thứ ở ngoài thì cô tạm để đó, đợi đến ngày xuống nông thôn mới thu nốt.

Không biết có phải ông trời đang giúp cô không, nhưng kế hoạch của cô lại thuận lợi hơn dự tính. Vốn dĩ còn tưởng phải đóng vai con ngoan với mẹ kế Tưởng Xuân Hoa và con gái bà ta là Chu Giai Huệ thêm vài ngày, nhưng tối hôm đó Chu Giai Huệ bất ngờ bị ngã và phải vào viện, hôn mê mãi chưa tỉnh. Tưởng Xuân Hoa lo đến mức quanh quẩn trong bệnh viện suốt ngày, chẳng còn hơi sức để ý đến Kiều Minh Nguyệt.

Nhờ không gian, Kiều Minh Nguyệt thay đổi kế hoạch. Cô không động đến đồ đạc trong nhà, mà viết một bức điện tín và một lá thư lần lượt gửi ra ngoài.

Trong thư, cô báo với anh rằng mình chuẩn bị xuống nông thôn, bảo anh đừng gửi tiền nữa, nhưng chắc chắn anh sẽ không nghe nên cô cũng nhắn luôn địa chỉ nơi mình sẽ đến.

Ngày lên đường, từ sáng sớm, Tưởng Xuân Hoa đã tất bật chạy đến bệnh viện.

Nhìn theo bóng dáng vội vã của bà ta, Kiều Minh Nguyệt bắt đầu thu dọn đồ đạc.

Giường, tủ trong ba căn phòng, bàn ghế, sofa và xe đạp trong phòng khách – thu.

Nồi niêu, bát đũa, gia vị trong bếp, bột mì, dầu ăn, trứng và thịt – thu.

Mấy chiếc thau sắt tráng men, bình nước, rèm cửa và cả chăn màn – thu.

Ngay cả hũ dưa muối, bánh bao thừa, bánh xà phòng đã dùng dở và quần áo cũ ba người kia cũng không bỏ sót, tất cả đều được thu vào không gian.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Bạch Phú Mỹ Xuống Nông Thôn Bị Sói Con Phong Lưu Hấp Dẫn

Số ký tự: 0