Bạch Tử Tái Sinh

Chương 112

Hồ Oa

2025-03-13 23:43:52

Giảng viên chủ nhiệm vào lớp chúc mọi người kỳ nghỉ vui vẻ.Và thế là kỳ nghỉ hè chính thức bắt đầu!Sau khi rời khỏi cổng trường, Bạch Tử đến quán cà phê Nhật Lạc .Bốn người Tề Hàn đã ở quán cà phê được một lúc lâu, từ xa nhìn thấy họ đến, Bạch Chú vẫy tay: "Bạch Tử!!"Tề Hàn dựa lưng vào ghế, tay trái cầm một lon cà phê hòa tan, ánh mắt lạnh lùng và xa cách nhìn về phía Bạch Tử đi tới, ánh sáng như từ băng tuyết tan chảy một chút, thêm vài phần sắc màu."Đã ra ngoài sớm vậy."Bạch Tử bước đến, nở nụ cười rạng rỡ, đặt túi xuống.Thấy Tề Hàn đang uống cà phê hòa tan, cô giật ngay lon cà phê trên tay anh rồi ném vào thùng rác: "Anh biết quán này của em kinh doanh gì không mà còn uống cà phê hòa tan? Thật là không ra gì!"Mấy người nghe xong lời Bạch Tử, đều bật cười. "Haha, Anh Hàn , đáng đời!"Tề Hàn không tức giận khi bị giật mất lon cà phê, giọng anh trong trẻo như pha lê: "Vậy thì mời anh uống cà phê."Bạch Tử quay sang nói với dì Phương đứng sau quầy: "Dì Phương,  cho cháu một ly cà phê Americano nhé.""Được rồi!"Bạch Chú liếc nhìn lon cà phê hòa tan trong thùng rác: "Vẫn là Bạch Tử lợi hại, trước đó tụi anh đến, đã bảo Anh Hàn muốn uống cà phê quán mình có, nhưng anh ấy coi anh như không khí, chẳng thèm nhìn anh một cái."Lương Trạch Tích : "Vậy cậu cũng học theo Bạch Tử, giật luôn cái lon rồi ném vào thùng rác là được mà?"Bạch Chú tưởng tượng một chút, rùng mình: "Anh em thế này ư, cậu muốn tôi c.h.ế.t à?"Lương Trạch Tích  cười ha hả: "Vậy thì cậu cứ nói đi, đừng có trách tôi."Ý của anh là, chỉ có Bạch Tử mới dám làm điều đó trước mặt Tề Hàn, dù là ba người bạn thân thiết đến mấy cũng không dám làm như vậy.Chỉ có Bạch Tử mới dám, Tề Hàn chỉ chcho phép mình cô làm vậy thôi.Bạch Tử đi tới tủ lạnh lấy một cây kem ăn."Mùa hè rồi, các anh định chơi gì?"Bạch Chú: "Lúc trước không phải đã nói trong nhóm rồi sao? Đi thảo nguyên cưỡi ngựa! Huấn luyện chim ưng! Uống rượu sữa! Ở lều Mông Cổ!"Bạch Tử nhìn ba người còn lại: "Các anh cũng đi à?"Lương Trạch Tích : "Đi chơi một chút thôi, dù sao thì thời gian vui chơi cũng ngày càng ít rồi."Kỳ nghỉ hè kết thúc, sẽ bắt đầu học kỳ hai.Sau khi năm mới qua đi, họ sẽ phải đi thực tập theo sự sắp xếp của gia đình, hoặc có thể sẽ có những kế hoạch khác từ gia đình.Chu Hòe  đưa tay gối sau đầu, thì thầm: "Thời thanh xuân đi qua, không bao giờ trở lại nữa!"Bạch Tử vừa ăn kem, vừa nhớ lại hình ảnh Chu Hòe  xuất hiện trên báo.Trong ký ức kiếp trước của cô, Chu Hòe  đã từng xuất hiện trên bản tin, tại một buổi tiệc từ thiện, anh mặc bộ vest sang trọng tham dự sự kiện, diện mạo không có gì thay đổi, chỉ là khí chất của anh lúc này so với trước đây trở nên trầm ổn hơn rất nhiều, anh đã được cư dân mạng gọi là " tổng giám đốc trong đời thực"!Nhớ đến đây, Bạch Tử không nhịn được mà cười khúc khích."Được rồi, vậy em về nói với ba mẹ."Dì Phương mang cà phê đến và đặt lên bàn.Tề Hàn uống một ngụm, nhìn Bạch Tử và nói: "Lần trước không phải em muốn xem diều hâu sao? Lần này có thể cho em xem rồi đấy."Bạch Chú ngạc nhiên và phấn khích: "Anh Hàn , Zeus về nước rồi à?"Bạch Tử: "Zeus?"Lương Trạch Tích : "Zeus là diều hâu của Anh Hàn , là một con chim săn mồi Hải Đông Thanh."Hải Đông Thanh được gọi là thần diều hâu, là loài diều hâu bay nhanh và cao nhất thế giới, giá trị lên đến hàng triệu! Vào thời cổ đại, hoàng đế đã đánh giá chúng rất cao, còn truyền thuyết nói rằng, chỉ có một con trong số 100.000 con.Zeus lại là một con diều hâu cực kỳ xuất sắc trong loài Hải Đông Thanh, vài tháng trước nó đã được thiết kế một chiếc mũ đặc biệt, không dễ dàng cho người ngoài xem.Tề Hàn đặt cốc cà phê xuống, nhẹ nhàng nói: "Ừ, nó đã về rồi."Chu Hòe : "Vậy tốt quá, đúng lúc Mông Cổ có cuộc thi huấn luyện diều hâu, Bạch Tử, lần này em gặp may rồi, Zeus là con diều hâu cực kỳ hiếm đấy."Nghe họ nói vậy, Bạch Tử cũng vô cùng tò mò, lập tức gật đầu: "Được rồi! Em sẽ đi!"Khi nhận được sự đồng ý từ Bạch Tử, khóe miệng Tề Hàn khẽ nhếch lên một chút....Sau khi về nhà, Bạch Tử đã thảo luận với Bạch Xuyên Hùng và Giang Quỳnh Chi về việc cô muốn đi thảo nguyên lớn.Giang Quỳnh Chi : "Bạch Tử , con định đi bao lâu vậy? Mẹ sẽ nhớ con lắm."Bạch Xuyên Hùng gật đầu: "Đúng vậy, Bạch Tử , ban đầu ba mẹ còn lên kế hoạch cho con đi chơi nước ngoài trong kỳ nghỉ hè này, con thật sự quyết định đi thảo nguyên à?"Để đưa Bạch Tử đi du lịch nước ngoài, Bạch Xuyên Hùng và Giang Quỳnh Chi đã sắp xếp công việc và lịch trình nước ngoài từ trước, dành ra một tháng thời gian.Không ngờ Bạch Tử lại quyết định đi thảo nguyên, khiến mọi kế hoạch du lịch nước ngoài trở thành công cốc.Bạch Vân Thâm ngồi ở một góc ghế sofa, lật tạp chí: "Ba mẹ, Bạch Tử có phải trẻ con ba tuổi đâu, cũng nên để em ấy ra ngoài chơi một chút, đúng lúc để mở mang tầm mắt."Bạch Xuyên Hùng quay đầu lườm anh một cái: "Người cần ra ngoài chơi là con đó, con mới chính là người cần đi ra ngoài! đã lớn thế này rồi, ngày nào cũng ở nhà làm gì?"Giang Quỳnh Chi : "Đúng đấy, Vân Thâm, nhìn xem chỉ còn hai năm nữa là con ba mươi rồi, bao giờ thì con mới mang một cô con dâu về cho mẹ? Không trách được người ta nói con là gã trai già chưa vợ đâu! Còn không biết làm người ta nghĩ Bạch gia chúng ta có tiếng xấu, không thiếu tiền mà không kiếm được vợ."Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️Bạch Vân Thâm im lặng một lúc: "Ba mẹ, lúc con bằng tuổi Bạch Tử , con đã đi du lịch khắp thế giới rồi."Giang Quỳnh Chi : "Con đừng có chuyển đề tài, con bao giờ mới kết hôn?"Bạch Xuyên Hùng : "Nếu con không kết hôn trước ba mươi tuổi, con đừng quay về nhà này nữa! Tất cả khóa cửa và mã số sẽ đổi hết! Ta xem ai dám mở cửa cho con!""…………"Đây chính là tự chuốc lấy rắc rối.Bạch Vân Thâm nhìn sang Bạch Tử cầu cứu, Bạch Tử ngẩn người, rồi mở miệng nói: "Ba mẹ, hay là để anh trai đi cùng con đến thảo nguyên đi! Biết đâu lại tìm được một chị dâu dũng cảm mang về."Bạch Vân Thâm: "…………"Ý tưởng này cũng không tệ, Bạch Tử lần sau đừng đề xuất nữa.Nhưng Giang Quỳnh Chi và Bạch Xuyên Hùng lại đồng ý với đề nghị này."Được rồi, Bạch Tử , lần này để thằng nhóc này đi cùng con, có nó chăm sóc ba mẹ cũng yên tâm hơn."Bạch Tử gật đầu: "Vâng."Giang Quỳnh Chi : "Vậy thì chỉ còn mẹ và ba con đi nước ngoài, mẹ đã sắp xếp lịch ở nhà hát rồi, không đi sẽ phí."Bạch Tử: "Được rồi mẹ, hai người đi du lịch hưởng thụ đi, thời gian này cũng chính là để hai người tận hưởng cuộc sống vợ chồng."Giang Quỳnh Chi giữ khuôn mặt được chăm sóc kỹ lưỡng, hơi đỏ mặt: "Bạch Tử nói gì thế, chúng ta đã kết hôn bao nhiêu năm rồi, là vợ chồng già cả rồi mà..."Bạch Xuyên Hùng đưa tay ôm vai Giang Quỳnh Chi:  "Quỳnh Chi, nói đi nói lại, chúng ta đã kết hôn bao nhiêu năm, thật ra cũng đã lâu lắm rồi không đi chơi, đúng lúc nhân dịp này, chúng ta cùng nhau đi thư giãn một chút."Gia đình hạnh phúc, lại có con trai con gái đầy đủ, Giang Quỳnh Chi cảm thấy vô cùng hài lòng, bà gật đầu: "Được."Kế hoạch cho kỳ nghỉ hè đã được sắp xếp xong.Ngày hôm sau, Bạch Tử cùng Bạch Vân Thâm thu dọn hành lý, rồi ra sân bay gặp Tề Hàn và ba người còn lại, chuẩn bị lên đường tới thảo nguyên Mông Cổ.Giang Quỳnh Chi cùng Bạch Xuyên Hùng thì bay sang Pháp.Đến Nội Mông, có người đến đón họ và dẫn họ tới trạm nghỉ ngơi bằng xe riêng. 

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Bạch Tử Tái Sinh

Số ký tự: 0