Bạch Tử Tái Sinh

Chương 115

Hồ Oa

2025-03-13 23:43:52

"Tiểu Hàn.""Anh Hàn, anh không sao chứ!""....................."Bạch Chú và những người khác đều chạy đến, kiểm tra vết thương của Tề Hàn .Tô Nhật Na khoanh tay trước ngực, khí thế rất mạnh mẽ:"Mấy người đến đây du lịch phải không? Tên gì?"Khi thấy vết roi trên tay Tề Hàn , mọi người tức giận nhìn về phía Tô Nhật Na .Đừng nói đến việc sẽ tốt bụng mà trả lời tên, họ còn không phản ứng lại ngay lập tức, không đánh lại cô ta đã là đủ nhẫn nhịn rồi!Tề Cát vội vàng chạy lại, cố gắng hòa giải: "Tô Nhật Na , họ là khách của trạm nghỉ chúng tôi! Cô sao lại làm vậy?"Bạch Vân Thâm ánh mắt lạnh lùng: "Tô Nhật Na phải không, cô là người của thương hội?”Nghe vậy, Tô Nhật Na hơi ngạc nhiên."Ồ, anh còn biết đến thương hội?"Thương hội?Hừ, Bạch Vân Thâm không chỉ biết mà còn có mối quan hệ rộng đấy!Chuyện hôm nay, sẽ không dễ dàng cho qua đâu.Dù cả nhóm đều là người trưởng thành, nhưng Bạch Vân Thâm là người lớn tuổi nhất trong nhóm, đương nhiên sẽ gánh vác trách nhiệm của một anh trai lớn."Ngày hôm nay, cô sẽ phải trả giá cho việc này, tôi đảm bảo cô sẽ hối hận."Tô Nhật Na cười ha hả: "Ha ha ha, nói hão!""Không sao, nhìn cô cũng xinh đẹp, tôi tha cho cô lần này. Chắc cô chưa biết gia tộc tôi có ảnh hưởng thế nào ở đây đúng không? Tề Cát , không bằng anh ra nói cho họ biết đi?"Tề Cát rất không ưa thái độ kiêu ngạo của Tô Nhật Na , nhưng anh cũng không thể làm gì được cô ta.Nghiến răng, anh bực bội nói: "Ba của Tô Nhật Na là phó chủ tịch của thương hội."Chỉ là phó chủ tịch thôi sao?Chu Hòe  và Lương Trạch Tích nhìn nhau, trong mắt lướt qua một tia chế nhạo.Khinh người quá đáng!Tô Nhật Na nhận ra sự không phục trong ánh mắt của họ, cô ta nâng cằm lên nói: “Tôi không chỉ dựa vào gia đình đâu.”“Mấy người vừa rồi chọn ngựa, chắc là để tham gia thử thách ngàn dặm? Biết người nắm giữ kỷ lục thử thách ngàn dặm là ai không? Tề Cát , nói cho họ biết đi.”Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️Tề Cát nắm c.h.ặ.t t.a.y lại: “Là cô ấy.”Tô Nhật Na tự mãn cười lớn:“Ha ha ha, tôi là người giữ kỷ lục cưỡi ngựa Mông Cổ, kỷ lục ngàn dặm cũng là tôi phá, cho đến nay vẫn chưa ai phá được kỷ lục của tôi, hừ, Mấy người cũng đừng hòng.”Quả thực là quá kiêu ngạo.Chỉ có Tề Cát và Tề Sang biết, Tô Nhật Na có thể phá kỷ lục chẳng phải vì ngựa của cô ta tốt sao.Để phá kỷ lục, ngựa của Tô Nhật Na là một con ngựa Hãn huyết tốt nhất, xét về tốc độ và dòng máu, nó đã hơn hẳn những con ngựa khác một đoạn dài.Đương nhiên là có thể phá kỷ lục rồi.Tô Nhật Na liếc qua những con ngựa trong chuồng, vẻ khinh bỉ nói: “Chỉ mấy con ngựa thịt này thôi, quá rác rưởi rồi, cho dù nó chạy gãy chân cũng đừng hòng vượt qua kỷ lục của tôi.”Bạch Tử quay đầu nhìn con ngựa công chúa trong chuồng.Sau đó cô bước lên một bước, nói với Tô Nhật Na : “Nếu tôi phá được kỷ lục của cô, cô sẽ làm gì?”Tô Nhật Na : “Cô á? Hừ, mơ có mà tưởng!”Bạch Tử: “Không phải tôi, mà là nó.”Cô chỉ vào con ngựa công chúa đang gặm cỏ trong chuồng. Khi Bạch Tử nhìn thấy công chúa lần đầu tiên, cô đã nhận ra rằng con ngựa này có dòng m.á.u thuần chủng.Sau đó nghe nói Tô Nhật Na đã mua công chúa nhưng không thể thuần hóa được, phải trả lại.Điều này càng xác nhận rằng công chúa đúng là có dòng m.á.u thuần chủng, nếu không Tô Nhật Na cũng không chọn công chúa.Quả nhiên, khi Tô Nhật Na nghe thấy lời Bạch Tử, sắc mặt cô ta hơi ngừng lại: “Là nó?”Công chúa đúng là một con ngựa thuần chủng rất tốt, nhưng tính khí của nó quá kiêu ngạo, khi công chúa còn trẻ, Tô Nhật Na đã nhìn trúng và mua nó, nhưng thật đáng tiếc, cô ta không thể thuần hóa được. Nhưng cô ta không cam tâm, không muốn trả lại, thế là đã dùng kéo cắt một phần tai của công chúa, để lại dấu vết vĩnh viễn.“Hừ, con ngựa này thật ra khá tốt trong đám ngựa thịt, nhưng cô không thể thuần hóa nó đâu, hơn nữa, nó đã là một con ngựa già rồi.”“Cô tuyệt đối không thể phá được kỷ lục của tôi.”Bạch Tử không muốn nghe cô ta nói nhảm thêm nữa: “Nếu tôi phá được kỷ lục của cô, cô phải để tôi quất cô một roi, nếu tôi không phá được, thì cô quất tôi một roi.”“Bạch Tử!”Bạch Vân Thâm không cho phép Bạch Tử mạo hiểm.Anh vừa rồi đã đi sang một bên gọi điện cho người trong thương hội, nửa tiếng nữa sẽ có người đến.Mặc dù nói là "phép vua cũng thua lệ làng", nhưng Bạch Vân Thâm không áp lực, nhưng có rất nhiều người sẵn sàng làm thay anh.“Anh, em nhất định phải quất cô ta một roi!”Bạch Tử tuyệt đối không thể để Tề Hàn chịu roi một cách vô lý như vậy.Tất nhiên, không chỉ Bạch Tử muốn dạy dỗ Tô Nhật Na , Chu Hòe  và Lương Trạch Tích cũng không ưa cô ta.Vết roi trên cánh tay Tề Hàn bắt đầu rỉ máu, chiếc áo khoác trắng cũng đã dính một chút.Bạch Vân Thâm đi đến bên cạnh Bạch Tử: “Bạch Tử , đừng đánh cược với thân thể mình.”Bạch Tử nhận thấy Bạch Vân Thâm có cách khác, nhưng cô muốn đánh Tô Nhật Na cho thỏa lòng!Hơn nữa, cô tin tưởng vào công chúa, nó chắc chắn không phải là một con ngựa tầm thường.Tô Nhật Na không coi Bạch Tử vào đâu.“Tôi đã nói rồi, cô không thể phá được kỷ lục của tôi, nếu cô muốn cược thì được, tôi đồng ý.”“Nếu cô phá được kỷ lục của tôi, tôi sẽ công nhận cô là người đầu tiên của cuộc đua ngựa Mông Cổ, còn cho phép cô đánh tôi một roi. Nhưng nếu cô không phá được, tôi sẽ đánh cô hai roi.”Hai roi?Tô Nhật Na này thật là quá kiêu căng!Lúc đầu chỉ là một roi đổi một roi, nhưng cô ta lại muốn đánh Bạch Tử hai roi.Tề Hàn là người đầu tiên không đồng ý, “Không được!”Bạch Tử: “Được, tôi đồng ý với cô!”Mặc dù người trong thương hội còn lâu mới đến, nhưng Tô Nhật Na không chắc sẽ ở lại trạm dừng lâu.Bạch Tử không phải kiểu trả thù sau, mối thù này phải trả ngay tại chỗ!“Ha ha ha ha, cô cũng khá thẳng thắn đấy, nhưng cô đã đánh giá thấp roi của tôi rồi.”“Cô sẽ hối hận vì đã đánh cược với tôi.”Tô Nhật Na đầy tự tin, trước hết cô ta không nghĩ mình sẽ thua, mà nếu thua, cô ta cũng chắc chắn không để Bạch Tử đánh mình.Chỉ cần cô ta muốn, hủy bỏ ván cược là hủy bỏ được.Thảo nguyên là địa bàn của cô ta, người con gái trước mặt muốn động đến cô ta, chẳng khác nào đụng vào long mạch của Thái Sơn.Bạch Tử đã đánh giá thấp sự vô liêm sỉ của Tô Nhật Na rồi .Ván cược bắt đầu.Tề Hàn và những người khác không thể thuyết phục Bạch Tử.Dĩ nhiên, họ cũng đã chuẩn bị sẵn cho trường hợp xấu nhất, nếu Bạch Tử muốn so tài thì cứ để cô ấy thử.Bạch Vân Thâm chắc chắn sẽ giúp Bạch Tử, có cô em gái thích thử thách thì chiều chuộng chút thôi.Anh tuyệt đối không thể để Tô Nhật Na đánh Bạch Tử, với họ thì quy tắc cũng chẳng là gì cả.…Vì đã đồng ý cược với Bạch Tử, Tô Nhật Na ngồi đợi tại trạm dừng, chuẩn bị sẵn sàng để đánh Bạch Tử.Việc này có thể gây ra lớn chuyện, Tề Cát đã bảo Tề Sang đi thông báo cho ba.Khi Tề Tiêu đến chuồng ngựa, đã không thể ngăn lại được, Bạch Tử đã giải dây cương cho công chúa.Tề Tiêu : “...Bạch tiểu thư, cô thật sự đừng nên tham gia so tài với Tô Nhật Na sẽ hối hận đấy, dù cô có thắng, cô ta cũng nhất định sẽ nuốt lời với cô.”Đã giao du với Tô Nhật Na nhiều năm, ông hiểu rõ tính cách của cô ta— 

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Bạch Tử Tái Sinh

Số ký tự: 0