Chương 138
Hồ Oa
2025-03-13 23:43:52
"Bạch Tử ?""Ra ngoài chơi đi? Em ngủ chưa?"Bạch Chú đi vào trong phòng, nhìn quanh một lượt, không thấy Bạch Tử, chỉ thấy chiếc lồng chim trên bàn.Phim ma được chiếu trực tiếp từ điện thoại của Bạch Tử lên tường, trong phòng sáng quá, Bạch Chú không chú ý đến tường.Trong lồng chim, Hera đang chỉnh lại lông của mình.Bạch Chú đi đến trước lồng, dùng cây gỗ nhỏ bên cạnh chọt nhẹ vào Hera: "Chủ nhân của mày đâu? Sao chỉ có mỗi mày ở đây?""Chíp——"Hera đột nhiên kêu lên một tiếng."Ùm ùm ùm ùm ùm ùm ——"Đột nhiên, một âm thanh kỳ lạ vang lên từ phía sau, giống như có ai đó đang khóc.Bạch Chú ngây người một lúc, quay đầu lại nhìn, không thấy gì khác thường, chỉ thấy cửa sổ không đóng kín, gió và mưa ngoài trời thổi làm động rèm cửa. Anh tiến lên đóng cửa sổ lại."Chíp——"Hera lại kêu một tiếng.Bạch Chú : "Mày kêu cái gì mà ồn thế, phiền c.h.ế.t đi được, tao ra ngoài đây…""Á á á á á á á——"Lần này, tiếng hét mà Bạch Chú nghe thấy rất rõ ràng.Lông gáy của anh dựng đứng, cả người nổi da gà.Ngay sau đó, anh quay đầu lại và nhìn thấy màn hình trên tường chiếu cảnh kinh dị từ bộ phim ma, một khuôn mặt bóng ma hiện lên—"Á!"Bạch Chú giật mình hét lên một tiếng.Ngay lúc này, Bạch Tử cầm chiếc bánh mới lên tầng, đi đến chân cầu thang thì nghe thấy tiếng hét của Bạch Chú , vội vàng quay lại phòng."Anh?"Bạch Chú đi đến cửa, suýt nữa thì đụng phải Bạch Tử đang cầm bánh trong tay."Ôi!" Bạch Chú kịp thời dừng lại "Bạch Tử , sao em lại ra ngoài? Em ra ngoài từ lúc nào vậy?"Bạch Tử: "Em xuống lầu để lấy bánh, anh tìm em có chuyện gì không?"Bạch Chú vỗ vỗ ngực, "Em ra ngoài thì ra, nhưng sao không tắt bộ phim ma đi, anh bị dọa c.h.ế.t khiếp, tim anh suýt rớt luôn rồi đây. Anh ra đây là muốn rủ em cùng xuống phòng giải trí chơi trò chơi đấy.""Anh bị dọa à? Ha ha ha..."Bạch Tử cười lớn: "Được rồi, anh xuống trước đi, em mặc áo khoác rồi sẽ xuống ngay.""Được, thật đúng là, em là con gái mà không ngờ lại thích xem phim ma thế..."Bạch Chú vừa lẩm bẩm vừa đi ra ngoài.Bạch Tử bước vào phòng, tạm dừng bộ phim, rồi mặc một chiếc áo khoác, lại mang bánh xuống lầu.Hera ngồi quan sát cả quá trình, thấy Bạch Tử ra ngoài, liền kêu mấy tiếng rồi nhắm mắt nghỉ ngơi....Bạch Tử xuống lầu, vào phòng nghỉ.Mọi người đều tập trung ở đó.Bạch Vân Thâm đang đứng bên cửa sổ.Phòng nghỉ có cửa sổ vòm, trên bệ cửa sổ có vài chiếc gối ôm, gió mưa ngoài trời nhìn từ trong phòng thật sự rất kinh hãi."Mưa càng lúc càng lớn, không phải là điềm tốt.""Nếu thực sự mưa suốt cả tuần, có thể sẽ gây ra sóng thần."Bạch Vân Thâm có vẻ lo lắng.Chu Hòe cầm cốc nước trái cây bước tới bên cạnh Bạch Vân Thâm , nói: "Nếu xảy ra sóng thần, chẳng phải chúng ta sẽ bị mắc kẹt ở đây sao?"Bạch Vân Thâm : "Không chỉ vậy, có thể còn bị ngập, nhưng điều cần lo không phải là chúng ta, mà là đảo bên cạnh. Địa chất đảo đó không ổn, nếu sóng thần thật sự xảy ra, có thể sẽ sụp đổ."Nghe vậy, Lương Trạch Tích ngồi trên sofa bên cạnh nhíu mày lại. Bạch Chú bước tới vỗ vỗ vai Lương Trạch Tích : "Em gái và em trai của cậu vẫn còn ở trên đó."Lương Trạch Tích không nói gì.Bạch Tử đặt bánh lên bàn, ngồi xếp chân trên thảm, thong thả nói: "Nếu đảo bị sụp, họ sẽ gặp nguy rồi. Anh Trạch Tích, anh không giúp họ sao?"Lương Trạch Tích thật sự không muốn giúp.Nhưng đây không phải chuyện anh có muốn hay không.Dù sao, Lương Văn Thư và Lương Thế Bách đều là người trong gia đình Lương, dù là con ngoài giá thú, nhưng giờ đã quay về Lương gia, ông Lương cũng gián tiếp công nhận thân phận của họ. Nếu có chuyện xảy ra, ông Lương biết Lương Trạch Tích ở đây mà không ra tay giúp đỡ, chắc chắn sẽ nổi giận.Hơn nữa, nếu họ c.h.ế.t thì còn đỡ.Đáng sợ là nếu họ không chết, quay lại rồi phản bội Lương Trạch Tích , lúc đó anh sẽ khó mà giải thích được.Càng nghĩ càng thấy khó chịu, Lương Trạch Tích trong lòng cực kỳ bực bội."Đợi đến lúc đó sụp đổ rồi nói sau, trời muốn lấy mạng họ, ai mà ngăn được?""Chỉ có thể xem vận mệnh của họ thôi."Phòng nghỉ có rất nhiều trò chơi, còn có một bàn bi-a.Người giúp việc còn mang đến một chai rượu vang, cùng vài chiếc cốc.Bạch Tử ăn bánh, mọi người bắt đầu chơi bi-a, còn Bạch Vân Thâm thì đang gọi điện.Bạch Tử mang bánh đi vòng quanh, rồi phát hiện ra phía sau phòng nghỉ có một phòng e-sports.Cô quay đầu lại hỏi Bạch Vân Thâm : "Anh ơi, phòng e-sports này còn dùng được không? Mưa lớn như thế chắc không có internet nhỉ?"Bạch Vân Thâm che điện thoại, trả lời Bạch Tử: "Có mạng."Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️Trước khi sửa sang đảo, họ đã tính đến thời tiết của đảo, nên đã làm những xử lý đặc biệt.Trừ khi có sóng thần thật sự, đảo bị ngập, nếu không thì chắc chắn sẽ có mạng.Bạch Tử vào phòng e-sports nhìn một lượt, thiết bị ở đây đều rất tốt, màn hình rất lớn, cảm giác rất hiện đại, mang phong cách cyberpunk.Nghĩ đến việc họ đang chơi bi-a ngoài kia, Bạch Tử quyết định kéo ghế ngồi trong phòng và chơi game.Cô mở máy tính và lướt qua một lượt.Có rất nhiều game hot, trong đó "TY" đã thu hút sự chú ý của Bạch Tử.Thời trung học, Bạch Tử cũng giống như bao đứa trẻ cùng lứa, rất thích chơi game.Nhưng sau đó, vì muốn thi vào Đại học T, cô đã bỏ game và tập trung học hành.Cuối cùng, với thành tích xuất sắc, cô được Đại học T tuyển vào. Cô đã nghĩ rằng, sau khi vào đại học, sẽ dành thời gian để chơi game lại.Nhưng không ngờ, trước khi cô lên đại học, thì Trầm Thanh Thanh đã quay lại.Kể từ đó, thời gian rảnh trong những năm đại học của cô đều dùng để làm thêm kiếm tiền sinh hoạt, hoàn toàn bỏ qua việc chơi game, cho đến khi qua đời, Bạch Tử không còn tìm được thời gian để quay lại với những khoảnh khắc vui vẻ đó.Nghĩ lại, giờ cô thấy rất nhớ nhung những ngày ấy."TY" là một trò chơi MOBA.Trong kiếp này, tài khoản của cô có lẽ chỉ mới ngừng hoạt động hai năm.Nhưng hiện tại, khi ngồi trước màn hình máy tính, Bạch Tử chỉ biết, không phải chỉ hai năm, mà là cả một kiếp người đã trôi qua.Giao diện game đã thay đổi hoàn toàn, cách chơi cũng được cập nhật.Nhưng may mắn là, cốt lõi của trò chơi vẫn giữ nguyên, Bạch Tử chỉ cần chút thời gian làm quen là đã nhanh chóng nắm lại.Trước đây, tài khoản của Bạch Tử từng nổi tiếng, nhưng giờ đã rớt xuống cuối bảng. Tuy vậy, cô vẫn tự tin rằng trình độ của mình không hề tương xứng với thứ hạng đó!Cô quyết định bắt đầu một trận đấu.Lập tức, một trận đấu "hủy diệt hồ cá" bắt đầu!...Ở phía bên kia.Trong phòng.Lương Văn Thư và Trầm Thanh Thanh vừa kết thúc cuộc gọi video, chuẩn bị cùng Trầm Thanh Thanh và Lâm Vân, thành viên trong câu lạc bộ nhảy, chơi game cùng nhau."Văn Thư, cậu là người chơi giỏi nhất trong nhóm chúng ta, cậu đi rừng đi! Dẫn chúng mình bay cao nào!""Ôm chân, ôm chân!"
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro