Chương 144
Hồ Oa
2025-03-13 23:43:52
Những lời nói của Lương Thế Bách khiến Lương Văn Thư hoàn toàn choáng váng.“Anh...”“Nếu đảo thật sự sụp đổ... vậy chúng ta chẳng phải... chẳng phải...”“Có thể c.h.ế.t bất cứ lúc nào!!!”...Ở một bên khác,Bạch Tử và nhóm của cô sau khi ăn sáng thì đi vào phòng e-sport, chuẩn bị bắt đầu làm quen.Tuy rằng Tề Hàn đã đăng ký tài khoản từ lâu, nhưng vì đã muộn, nên anh đã bỏ ra vài trăm vạn tệ để mua một tài khoản đầy đủ, sau đó chi thêm tiền để xóa hết tất cả các dữ liệu cũ và chơi chung với họ.“Anh Hàn, anh còn chưa hiểu hết quy tắc, hay là anh đi chơi trận huấn luyện trước đi.”“...”Bạch Tử lần lượt mở thông tin game của nhóm họ và xem qua một lượt.Bạch Chú và các thành viên trong nhóm chơi khá ổn, mặc dù số trận không nhiều, nhưng tỷ lệ thắng của mỗi tướng mà họ thường sử dụng đều giữ mức trên 75%.Chu Hòe và Bạch Tử đều là những chiến binh đa năng, có thể chơi ở mọi vị trí.Lương Trạch Tích chuyên đánh đường trên, Bạch Chú thích chơi ở đường giữa.Họ phân vị trí cho nhau, Bạch Tử sẽ chơi đi rừng, Chu Hòe sẽ là xạ thủ, Lương Trạch Tích đường trên, Bạch Chú đường giữa, còn Tề Hàn thì làm hỗ trợ.Tề Hàn bắt đầu làm quen với các tướng hỗ trợ.Bạch Tử và ba người còn lại bắt đầu trận đấu xếp hạng.Vì là vị trí hỗ trợ, Tề Hàn đã xem qua tất cả các kỹ năng của các tướng hỗ trợ, sau đó rời khỏi trại huấn luyện, mở thông tin của Bạch Tử để xem qua.Sau đó anh tìm thêm một số bài hướng dẫn trên mạng và lướt qua một lượt, gần như đã nhớ hết.Tuy nhiên, Bạch Tử và nhóm vẫn đang chơi trận đấu xếp hạng, nên Tề Hàn quyết định mở một trận xếp hạng riêng.Chơi dần dần, anh cảm thấy ngày càng thuần thục. Ban đầu Tề Hàn không biết chơi, nhưng nhờ những bài học online rất chi tiết, anh học hỏi nhanh chóng.Mỗi lần anh đều có thể chính xác thăm dò cỏ, bảo vệ vị trí mà không để họ c.h.ế.t một lần nào.Nhưng anh cảm thấy vị trí hỗ trợ không thú vị, trận sau chọn vị trí khác.Hai tiếng sau, người giúp việc mang đồ uống vào, lúc này Bạch Tử và nhóm vừa kết thúc một trận đấu.Bạch Chú duỗi người: “Nghỉ một chút đi, đã lâu rồi, chơi mệt rồi.”Anh cầm đồ uống và nhìn về phía Tề Hàn , thấy màn hình của Tề Hàn vẫn còn đang chơi, liền đứng dậy đi tới và nói: “Anh Hàn, anh vẫn đang luyện tập à, luyện đến đâu rồi, có gì không hiểu thì cứ hỏi em nhé.”Nhưng khi Bạch Chú đi đến gần và nhìn rõ, anh mới phát hiện Tề Hàn không ở trong trại huấn luyện mà đang chơi trận thực tế.“Giật mình quá!”“Anh đã bắt đầu chơi trận thực tế rồi à, đây là trận xếp hạng hay trận bình thường vậy?”Tề Hàn không trả lời anh, vì đang trong trận đấu đội, đã hạ được 4 mạng.Bạch Chú tận mắt chứng kiến Tề Hàn g.i.ế.c 4 mạng, cực kỳ kinh ngạc!“Ê, mọi người đến xem nhanh đi, anh Hàn vừa g.i.ế.c 4 mạng đấy! Đẩy thẳng vào trụ chính luôn rồi.”Mọi người lập tức đứng dậy, đi đến phía sau Tề Hàn và nhìn vào màn hình máy tính.Quả nhiên, đúng là g.i.ế.c được 4 mạng thật.“Trời ơi, anh Hàn, anh giỏi thật, anh luyện khi nào vậy, tụi tôi không biết.”“Anh chơi vị trí hỗ trợ mà, trời ạ, hóa ra anh chơi xạ thủ sao.”Tề Hàn ban đầu định luyện hỗ trợ, nhưng không ngờ lại chơi luôn cả vị trí xạ thủ trong trận đấu.「Trận đấu thắng」Tề Hàn duỗi lưng, lấy tai nghe xuống: “Chơi hỗ trợ chán quá, không muốn chơi nữa.”Bạch Chú: “Vậy làm sao được, vừa rồi chúng ta đã thống nhất rồi mà, chỉ còn mỗi vị trí hỗ trợ dành cho anh thôi.”Tề Hàn hạ thấp ánh mắt: “Cậu chơi gì vậy?”Bạch Chú: “Đường giữa.”Tề Hàn : “Ai là xạ thủ?”Chu Hòe : “Tôi.”Tề Hàn : “Vậy Chu Hòe đi đường giữa, tôi chơi xạ thủ, cậu làm hỗ trợ đi.”Bạch Chú ngơ ngác một lúc: “Không được, anh Hàn, anh đang chơi trò đổi vị trí à? Tôi không chơi hỗ trợ đâu, anh không thể phá vỡ quy tắc game, chúng ta đã định vị trí rồi, sao anh có thể thay đổi như vậy được? Tôi không chơi hỗ trợ đâu.” Tề Hàn : “Cậu nói mà được à?”Bạch Chú ngừng một lát, rồi quay đầu nhìn về phía Bạch Tử, người vẫn đang ngồi trên ghế.“Purple, em thấy ai sẽ chơi hỗ trợ?”Bạch Tử cầm cốc nước, nghe thấy tiếng động thì quay đầu lại, nói: “Em không quan tâm các anh sắp xếp thế nào, em phải chơi đi rừng.”Xong rồi, Bạch Tử không quan tâm.Vậy là Tề Hàn quyết định luôn.“Cậu chơi hỗ trợ.”Bạch Chú lắc đầu như lắc trống.“Không, không, không, không!”Thấy họ tranh cãi qua lại, Lương Trạch Tích đưa ra ý kiến: “Hay là thế này, ai chơi kém thì làm hỗ trợ đi.”“Được.”“Được, tôi đồng ý.”Họ bốn người bắt đầu solo.Bạch Tử đi ra ngoài đi vệ sinh và trò chuyện với Bạch Vân Thâm một lúc.Khi cô trở lại, cảm thấy không khí trong phòng e-sport có chút căng thẳng.Cô đóng cửa lại và hỏi: “Các anh không solo sao? Đã có kết quả chưa?”Lương Trạch Tích : “Anh Hàn thua rồi.”“........”Bạch Tử chớp mắt một cái, cảm thấy cũng khá bình thường.Game loại MOBA kiểu này, cần rất nhiều kinh nghiệm thực chiến, dù là cao thủ cũng không thể đảm bảo thắng 100%.Huống chi Tề Hàn mới chỉ học được chưa đầy 3 tiếng, dù anh có thắng solo, Bạch Tử cũng sẽ không yên tâm giao vị trí đó cho anh.Dù sao thì, trong các giải đấu trường học, đối thủ đâu phải là những người mới như Tề Hàn .“Không sao đâu, vị trí hỗ trợ cũng tốt mà, hỗ trợ là người dẫn đường cho cả đội, thật ra, một hỗ trợ xuất sắc cũng là chiến binh đa năng, các đường khác cũng không kém.”Bạch Chú thì vui vẻ, không ngần ngại nói: “Thực ra anh Hàn chơi cũng ổn rồi, nhưng mà anh ấy chỉ mới học có 2 tiếng thôi, không thể kỳ vọng quá cao, vậy nên anh Hàn, vị trí hỗ trợ là của anh rồi.”Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️Tề Hàn rất bực bội, nhưng thua thì thua, anh cũng không phải là người không chấp nhận thất bại.Vì vậy, anh đồng ý với sự phân chia vị trí đó.Họ năm người bắt đầu chính thức luyện tập phối hợp, chuẩn bị cho giải đấu trường học sắp tới....Cùng lúc đó,Hòn đảo bên cạnh đang trong tình trạng nguy hiểm!Lương Văn Thư qua lời của Lương Thế Bách đã biết được mức độ nghiêm trọng của vấn đề.Hòn đảo này thật sự đang gặp nguy hiểm! Nó có thể sụp đổ bất cứ lúc nào!Đây là một điều rất đáng sợ!Lương Thế Bách đã liên hệ với các chuyên gia địa chất, còn Lương Văn Thư thì gấp rút liên hệ với các tàu du lịch xung quanh xem có thể đưa họ rời đi không.Hòn đảo này không chỉ có Lương Văn Thư và Lương Thế Bách , mà còn có hơn hai mươi người giúp việc .Nếu hòn đảo sụp đổ, không thể bỏ mặc người giúp việc , vì vậy phải di tản tất cả họ bằng tàu du lịch.Nhưng bây giờ bên ngoài gió lớn, sóng mạnh, mưa lại còn rất to, phải đối mặt với rất nhiều rủi ro, ai dám ra biển trong tình hình này?Lương Văn Thư lo lắng không yên.Vấn đề là cô không thể nói cho người giúp việc biết, nếu không họ sẽ hoảng loạn.Đúng lúc Lương Văn Thư đang rất lo lắng, một người giúp việc từ hầm rượu đi lên, nói: “Tiểu thư, dưới hầm rượu nước chảy ngày càng nhiều, rốt cuộc là chuyện gì vậy?”“Chảy càng nhiều?”Lương Văn Thư nghe xong, tim cô chợt thắt lại.Cô lo lắng là liệu có phải những gì anh trai cô nói đều đúng không.Cô chỉ có thể cố gắng giữ bình tĩnh, nói: “Rượu dưới đó đã được chuyển lên hết chưa?”Người giúp việc gật đầu: “Đã chuyển gần hết rồi.”Lương Văn Thư: “Vậy mọi người lên nghỉ một chút đi, tôi lên lầu đây.”Nói xong, Lương Văn Thư vội vàng chạy lên lầu, bàn với Lương Thế Bách về chuyện này.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro