Bạch Tử Tái Sinh

Chương 146

Hồ Oa

2025-03-13 23:43:52

Mặc dù không muốn lên xe chút nào.Nhưng Lương Văn Thư không muốn một mình ở lại đây.Bờ biển tối tăm như vậy, mưa to gió lớn, thật đáng sợ!“Được rồi.”Lương Văn Thư chỉ có thể theo Lương Thế Bách  lên xe.Nhìn về phía xa, khu nghỉ dưỡng càng lúc càng gần, Lương Văn Thư càng thêm mong đợi được gặp Bạch Vân Thâm.Nhưng không ngờ, khi đến một ngã rẽ phía trước, chiếc xe đưa đón bất ngờ rẽ ngoặt, chạy về hướng khác của khu nghỉ dưỡng.“Đi đâu vậy? Chúng ta không phải đi tới khu nghỉ dưỡng sao?”Tài xế phía trước trả lời: “Ông chủ bảo cho hai người ở nhà riêng bên cạnh.”“Cái gì!?”Lương Văn Thư vô cùng ngạc nhiên và thất vọng.Ở nhà riêng tuy tốt, nhưng chẳng phải điều đó có nghĩa là cô sẽ không gặp được Bạch Vân Thâm sao!Lương Văn Thư: “Không cần thiết phải đặc biệt như vậy, chúng tôi không ở nhà riêng.”Tài xế nhìn qua gương chiếu hậu, liếc xéo Lương Văn Thư.“Cô gái à, chuyện này không phải tôi có thể quyết định được.”“……”Mong muốn gặp Bạch Vân Thâm còn chưa bắt đầu thì đã thất bại.Lương Văn Thư hoàn toàn im lặng.Tuy nhiên, cô không muốn dễ dàng từ bỏ cơ hội này, nhất định phải nghĩ cách để gặp Bạch Vân Thâm một lần.……Sau khi ổn định Lương Văn Thư, Lương Thế Bách  và những người giúp việc xong,Những người giúp việc của khu nghỉ dưỡng lại lái xe đưa đón quay lại khu nghỉ dưỡng.Bạch Vân Thâm đang đợi họ trong phòng khách.“Ông chủ , mọi người đã được sắp xếp ổn thỏa rồi.”Bạch Vân Thâm gật đầu, giọng trầm thấp: “Nếu họ có yêu cầu gì, cố gắng đáp ứng hết mức có thể.”“Vâng, tôi hiểu rồi.”Bạch Vân Thâm: “Họ có yêu cầu gì không?”Người giúp việc suy nghĩ một chút, rồi nói: “Thực ra không có yêu cầu gì đặc biệt, chỉ có cô Lương Văn Thư rất muốn gặp ngài một lần. Khi cô ấy biết là mình phải ở trong căn nhà nhỏ, cô ấy trông rất thất vọng.”“Thất vọng?”Bạch Vân Thâm khẽ nhướng mày.Trước đây anh chưa từng gặp Lương Văn Thư và Lương Thế Bách , hai người là anh em cùng ba khác mẹ từ cảng thành trở về.Họ muốn gặp anh, mục đích là gì?Bạch Vân Thâm không có chút hứng thú với họ. Từ xưa tới nay, những đứa con ngoài giá thú từ bên ngoài trở về đều không phải là những người dễ dàng sống an phận.Nếu giao tiếp nhiều với họ, có thể anh lại phải rước vào những rắc rối không đáng có, Bạch Vân Thâm chẳng có hứng thú với những chuyện như vậy.Vì vậy, anh lạnh lùng ra lệnh: “Đi đi.”Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️“Vâng.”Mưa gió ngày càng lớn.Mỗi ngày đều có người đến căn nhà nhỏ mang đồ ăn đến cho họ.Lương Văn Thư luôn muốn tìm cơ hội đến khu nghỉ dưỡng, nhưng thật đáng tiếc, mưa gió không có dấu hiệu ngừng, cô đành phải tiếp tục bị giam trong phòng.Buổi trưa, người của khu nghỉ dưỡng lái xe đưa đón đến giao bữa ăn. Sau khi thu dọn bát đĩa và rời đi, Lương Văn Thư vẫn đứng nhìn bóng họ khuất dần ngoài cửa sổ.Sự khác thường của Lương Văn Thư trong những ngày qua đã bị Lương Thế Bách  nhìn thấy.Lương Thế Bách  buông đũa, hỏi: “Văn Thư, em đang nghĩ gì vậy?”Quả nhiên là anh em một lòng.Lương Văn Thư quay đầu lại, với vẻ thất vọng nói: “Anh, em muốn đến khu nghỉ dưỡng gặp Bạch Vân Thâm.”“Bạch Vân Thâm là người thừa kế của gia tộc Bạch, anh ấy có thể giúp chúng ta, kết giao với anh ấy không có hại gì mà chỉ có lợi, em không muốn bỏ lỡ cơ hội này.”Lương Thế Bách  bình tĩnh phân tích: “Nhưng anh ấy cũng là bạn của Lương Trạch Tích , có thể sẽ không quan tâm đến chúng ta.”Lương Văn Thư lại rất tự tin vào bản thân, bước đến gần Lương Thế Bách , nói: “Anh, chỉ cần để Bạch Vân Thâm thích em là được.” Họ đều đã từ cảng thành trở về, đều rất rõ ràng về mục tiêu của mình.Vì thế, Lương Văn Thư không giấu giếm tham vọng của mình trước Lương Thế Bách .“Sau này nếu anh muốn trở thành người đứng đầu gia tộc Lương, cũng cần có người trợ giúp, em nhất định sẽ chọn một người chồng tốt giúp đỡ chúng ta.”Tương tự, người vợ của Lương Thế Bách  trong tương lai cũng phải là một người phụ nữ có thể giúp ích cho họ.Cả hai đều là những người coi trọng quyền lực, tình yêu chẳng còn quan trọng nữa.Lương Thế Bách  cúi mắt, trong lòng đã hiểu ý của Lương Văn Thư.Lương Văn Thư muốn Bạch Vân Thâm, nhưng còn thích cả thân phận đứng sau anh nữa.Anh trầm ngâm nói: “Đúng là một cơ hội.”Lương Văn Thư: “Nhưng em không biết làm thế nào để đến khu nghỉ dưỡng...”Lương Thế Bách : “Muốn đi không khó, em chỉ cần làm một món gì đó mang qua đó cảm ơn anh ấy là được. Nhưng cơ hội này chỉ có thể dùng một lần, xem em có làm cho anh ấy ấn tượng được không.”Lương Văn Thư mắt sáng lên: “Anh, đây đúng là một cách hay, em sẽ đi làm bánh ngay bây giờ.”Trong tủ lạnh có đủ nguyên liệu, dụng cụ trong bếp cũng đầy đủ.Lương Văn Thư gọi vài người giúp việc đến giúp, cả nhóm cùng làm việc trong bếp và đã hoàn thành một chiếc bánh bông lan.Lúc này trong gara có một chiếc xe đưa đón dự phòng, có thể lái chiếc xe này đến khu nghỉ dưỡng.…Khu nghỉ dưỡng.Mấy ngày nay, Bạch Tử đã hoàn toàn lấy lại cảm giác tay nghề.Nhịp điệu càng lúc càng thuần thục, thao tác cũng càng ngày càng như thần.Chỉ trong vài ngày ngắn ngủi, họ đã cùng nhau leo lên thứ hạng cao, Bạch Tử đã quay lại đỉnh cao! Tuy nhiên, để trở lại vị trí top quốc gia, họ phải đợi đến tháng sau khi bảng xếp hạng được cập nhật.Kỹ năng của Tề Hàn cũng trở nên thuần thục hơn, mỗi vị trí anh đều có thể đảm nhận được.Anh lại muốn đổi vị trí với Bạch Chú .Bạch Chú  khoanh tay trước n.g.ự.c nói: “Không được! Anh Hàn .”“Trước đây anh đã thua tôi rồi, sao giờ lại muốn đổi vị trí? Không được!”Tề Hàn lạnh lùng nhìn Bạch Chú :“Kẻ mạnh lên vị trí cao hơn, tôi muốn solo thêm lần nữa với cậu.”Bạch Chú  không chịu nổi ánh mắt của Tề Hàn, quay đầu sang cầu cứu Bạch Tử, “Bạch Tử , Anh Hàn ăn gian, lại muốn đổi vị trí với anh rồi.”Bạch Tử đang cầm bảng điều khiển, xem lại đoạn phát sóng từ ngày hôm qua khi họ cùng nhau đánh game lên hạng.Bạch Tử thuận miệng nói: “Tề Hàn, anh đánh hỗ trợ rất tốt, dũng cảm và tinh tế, nhận thức cũng tuyệt, nếu để anh em đánh hỗ trợ, chưa chắc sẽ không kéo đội xuống đâu, em tin anh, không tin anh của em, anh cứ đánh hỗ trợ đi.”“Được rồi.”Tề Hàn đồng ý ngay lập tức, ngồi xuống ghế sofa, không thèm quan tâm đến Bạch Chú  nữa, cũng không đề cập đến chuyện đổi vị trí nữa.Bạch Chú : “…Hả? Cứ vậy luôn hả? Cứ như vậy sao? Bạch Tử , cái gì gọi là tin anh ấy mà không tin anh?”Bạch Tử liếc nhìn anh, cười tươi nói: “Là khen anh đấy.”Lương Trạch Tích  bước tới vỗ đầu Bạch Chú: “Ngốc quá, cậu không nghe ra à? Anh Hàn hỗ trợ tốt hơn cậu.”Hả!Bạch Chú  ngay lập tức không vui: “Anh Hàn , chúng ta solo đi, tôi cũng giỏi hỗ trợ mà!”Tề Hàn liếc anh một cái.“Biến.”“……”Ôi ôi ôi…Bạch Chú  đứng dậy khỏi sofa “hai người thật là xấu!”Rồi anh rời khỏi phòng game.Bạch Tử: “Không phải là giận rồi đấy chứ?”“Cái này thì không đâu.”Tề Hàn bình thản nói: “Với hiểu biết của anh về cậu ấy, tối đa ba mươi giây nữa là sẽ quay lại thôi.”Quả nhiên, chưa đầy một phút, Bạch Chú  đã trở lại, mang theo vài lon đồ uống, và vẫn vui vẻ như thường.Với bao nhiêu năm bạn bè, anh  không phải là người vì những chuyện nhỏ nhặt mà giận dỗi.Bạch Tử: “Anh, thực ra ý của em là anh đánh xạ thủ cũng rất xuất sắc, chúng ta chính là đội tuyệt nhất.”“Give me five!”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Bạch Tử Tái Sinh

Số ký tự: 0