Bạch Tử Tái Sinh

Chương 154

Hồ Oa

2025-03-13 23:43:52

Con gái nhà lão Trình?Trên khuôn mặt anh tuấn của Bạch Vân Thâm thoáng qua một tia bối rối không dễ phát hiện.Giang Quỳnh Chi nhướn mày: “Cái gì? Cô bé Kiều Kiều sắp về rồi à? Xuất ngũ rồi sao?”Bạch Xuyên Hùng: “Không phải xuất ngũ, con bé được điều động về quân đội ở Thành phố Q rồi, lần trước bị thương trong nhiệm vụ, giờ chuyển sang công tác văn phòng.”Họ Trình, tên có chữ Kiều...Điều này khiến Bạch Tử nhớ ngay đến một nữ MC tin tức quân sự anh dũng, mạnh mẽ.Trình Thập  Kiều .Chắc chắn là cô ấy rồi!Bạch Tử: “Mẹ, cô ấy là ai vậy?”Giang Quỳnh Chi đáp: “Là con gái bạn chiến hữu cũ của ba con, Trình Thập  Kiều , chúng ta thường gọi con bé là  Kiều   Kiều , con bé đã gia nhập quân đội làm nữ quân nhân mấy năm rồi, lâu rồi không về Thành phố Q .”Có vẻ như cô đã đoán đúng, đúng là Trình Thập  Kiều .Khi nhắc đến Trình Thập  Kiều , ánh mắt của Bạch Xuyên Hùng tràn đầy sự ngưỡng mộ.“Bạch Tử , con phải gọi con bé là chị, Kiều Kiều và anh con cùng tuổi, cũng là đứa trẻ chúng ta nhìn nó lớn lên.”Ngày trước, Bạch Xuyên Hùng cũng đã từng nổi loạn, không thích bị sắp đặt nên đã trực tiếp nhập ngũ hai năm.Ông có rất nhiều bạn chiến hữu, bây giờ đều giữ các chức vụ quan trọng, năm nào cũng tụ họp một lần.Trình gia  là một gia đình quân nhân, Trình Thập  Kiều  học tại học viện quân sự.Ban đầu, Trình gia chỉ có một cô con gái, định sau này sẽ nhờ quan hệ tìm một công việc văn phòng cho cô , ai ngờ Trình Thập  Kiều  lại tự mình nộp đơn xin ra biên giới.Và từ đó, cô  đã đi rồi, đã được năm năm, năm nay là năm thứ sáu rồi.Bạch Tử cười cười :“Chị Kiều Kiều và anh trai có phải là thanh mai trúc mã không?”Bạch Vân Thâm hạ mắt xuống, đứng dậy khỏi ghế sofa, nói: “ Con lên lầu trước.”Nhìn theo bóng dáng của Bạch Vân Thâm rời đi,Bạch Tử dường như ngửi thấy một chút mùi "bát quái".Có vẻ như có một câu chuyện đằng sau đây!Nhìn vào chiếc vòng tay và chuỗi hạt trên tay, Bạch Tử tháo chiếc vòng tay ra.Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️“Mẹ, con không đeo vòng tay nữa đâu, con sợ làm vỡ nó, chỉ đeo chuỗi hạt thôi.”Chiếc vòng tay đắt giá như thế, dù có mua về thì cũng chỉ để cất giữ, giữ gìn làm của quý để sau này tăng giá.Chỉ khi tham gia những sự kiện quan trọng mới đeo, còn không thì không ai đeo nó mỗi ngày.Còn chuỗi hạt thì rất tiện dụng, không lo bị vỡ.“Được rồi, vì đây là quà tặng cho con, con muốn xử lý thế nào cũng được, chỉ cần con thích là được rồi.”“Dạ, con thích lắm.”……Bạch Tử có ấn tượng về Trình Thập  Kiều .Bởi vì trong kiếp trước, sau khi tốt nghiệp, Bạch Tử đi làm diễn viên phụ và thỉnh thoảng trên các bản tin, cô có thể nhìn thấy Trình Thập  Kiều .Cô là MC chính của kênh quân sự, nói chuyện rất tự tin và trôi chảy trên màn hình.Với dáng vẻ mạnh mẽ, Trình Thập  Kiều  là người có khí chất nhất trong số những người phụ nữ tóc ngắn mà Bạch Tử nhớ tới, cô có một sự chính trực tự nhiên.Có lẽ chính vì thế mà Trình Thập  Kiều  mới có thể đạt được vị trí đó, khả năng chuyên môn và lý lịch của cô rất ấn tượng.Tuy nhiên, trong kiếp trước, Bạch Tử chắc chắn không dành nhiều thời gian để tìm hiểu về cô.Nếu không phải hôm nay ba mẹ vừa nhắc đến Trình gia , có lẽ Bạch Tử sẽ không biết nhiều về cô.Mặc dù không biết rõ, nhưng Bạch Tử cảm thấy cô chắc chắn là một người phụ nữ rất có cá tính.Dù sao, ở độ tuổi đẹp nhất mà từ bỏ cuộc sống an nhàn, chọn đi ra biên giới và ở đó suốt năm sáu năm, điều đó chỉ những người trải qua mới hiểu được.Hai ngày sau.Bạch Tử đi đến quán cà phê Nhật Lạc.Dạo gần đây, Từ Hiểu Đồng  vẫn làm thêm tại quán cà phê, mối quan hệ giữa cô với vợ chồng dì Phương rất tốt.Bạch Tử đến quán cà phê vào lúc một giờ chiều. Từ Hiểu Đồng  vừa mới ngủ dậy sau giấc ngủ trưa và đang ngáp sau quầy.“Chào chị, cần tôi giúp gì không, chị có thể gọi món trên menu…”“Hiểu Đồng .”Từ Hiểu Đồng  ngẩng đầu lên, ánh mắt bình tĩnh lúc đầu trở nên rạng rỡ khi nhìn thấy Bạch Tử.“Bạch Tử , cậu đã về rồi à!!”Bạch Tử mỉm cười, “Ừ, mình có mang quà cho cậu đây.”Cô lấy ra một chiếc hộp nhỏ từ trong túi và đưa cho Từ Hiểu Đồng , đó là một vài món trang sức dân tộc mà Bạch Tử đã mua ở thảo nguyên, rất có ý nghĩa kỷ niệm.Từ Hiểu Đồng  vui vẻ chạy ra từ sau quầy.“ Mình cứ tưởng cậu cuối tháng mới về mà!”“ Cậu chơi vui không, mau kể cho mình nghe đi!”Dì Phương nghe thấy tiếng, từ sau rèm bước ra, nhìn thấy Bạch Tử thì cũng cười tươi gọi: “Bạch Tử  về rồi!”“Vâng, dì Phương.”Thấy dì Phương , Bạch Tử cũng lấy một món quà từ trong túi đưa cho dì.Lúc này chưa phải giờ cao điểm, quán cà phê không có nhiều khách.Bạch Tử và Từ Hiểu Đồng  cùng nhau lên tầng hai trò chuyện. Sau khi tầng hai được trang trí và khai trương, dù Trường đại học T  học đang vào kỳ nghỉ, ảnh hưởng đến kinh doanh của quán, nhưng ảnh hưởng không quá lớn.Vì quán cà phê Nhật Lạc có đánh giá rất tốt trên mạng, khách cũ vẫn tiếp tục quay lại, cộng thêm khách mới sẽ tham khảo đánh giá trực tuyến, và khách cũ cũng dẫn bạn mới đến, tổng thể doanh thu trong hai tháng hè vẫn khá ổn.Từ Hiểu Đồng  kéo Bạch Tử, nghe cô kể lại chuyến đi thảo nguyên, rất ngưỡng mộ.“Ôi, mình ước gì cũng được tự do như cậu.”“Còn có cả chim ưng nữa! Gọi là Hera phải không? Ôi, mình thật muốn được nhìn thấy nó.”Bạch Tử: “Có cơ hội mình sẽ dẫn cậu đi xem.”Từ Hiểu Đồng : “ Được, vậy mình chờ nhé!”“ Cậu còn gặp phải Lương Văn Thư nữa á!? Trời ơi!”Sau khi Bạch Tử kể lại chuyện xảy ra ở đảo.Từ Hiểu Đồng  mới vỡ lẽ, “Cái gì, đảo bị sập hôm trước đó là đảo của mẹ Lương Văn Thư sao? Ha ha, cậu ta trước còn khoe khoang là sẽ đi nghỉ dưỡng ở đảo, kết quả lại làm sập cả đảo, buồn cười c.h.ế.t mất!”Cả hai nói chuyện một hồi lâu, chia sẻ với nhau những câu chuyện đã xảy ra trong thời gian qua.Sau đó, khách bắt đầu đông dần, Từ Hiểu Đồng  phải xuống giúp đỡ.Bạch Tử ngồi bên cửa sổ tầng hai, vừa uống cà phê vừa lướt điện thoại.Đang xem, đột nhiên một tin nhắn xuất hiện.Nhìn vào tên người gửi, Bạch Tử một lúc không nhớ ra, nhưng khi nhìn vào ảnh đại diện, cô lập tức nhận ra.Đó là Trầm Thanh Thanh .Trầm Thanh Thanh  gửi cho cô một số thông tin quan trọng, toàn bộ là thông tin về Bạch Tử, mức độ chi tiết như một bản lý lịch." Tôi muốn cậu điều tra thêm thông tin về người phụ nữ này."Bạch Tử đoán không sai, quả thật Trầm Thanh Thanh  muốn tìm hacker, mục đích là âm thầm hại cô!Nếu cô ta thông minh hơn, không đặt ra bài kiểm tra, có lẽ bài đăng của cô ta sẽ bị hacker khác nhận trước khi Bạch Tử kịp xem.Đáng tiếc, cô ta quá thông minh lại làm hại chính mình."Ví dụ như những thông tin gì?"Thông tin mà Trầm Thanh Thanh  gửi, Bạch Tử xem qua một lượt, gần như đã rất đầy đủ.Cô ta gần như hiểu rõ từng chi tiết!Chỉ tiếc, đây là những hiểu biết của Trầm Thanh Thanh  về Bạch Tử ở kiếp trước, rất nông cạn, Bạch Tử bây giờ không còn là người như trước nữa.Bạch Tử cảm thấy rợn người.Trong kiếp trước, đối mặt với Trầm Thanh Thanh  như vậy, cô làm sao có thể đấu lại được!Hơn nữa, trong kiếp trước, cô còn ngốc nghếch coi Trầm Thanh Thanh  là một người có thể trở thành bạn tốt, nhưng thực tế lại bị cô ta đ.â.m sau lưng một nhát dao!Trầm Thanh Thanh  trả lời: " Tôi muốn biết một vài chuyện mà cô ấy không muốn người khác biết, càng bí mật càng tốt. Hiện giờ cô ấy đang là bạn gái của Chu Hòe  năm ba ở trường Trường đại học T , tôi không tin cô ấy lại ngây thơ như vậy.  Cậu đi đào thêm thông tin về cô ấy, càng gây sốc càng tốt!"

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Bạch Tử Tái Sinh

Số ký tự: 0