Chương 31
Hồ Oa
2025-03-13 23:43:52
Cuối cùng, việc đăng ký câu lạc bộ kết thúc, câu lạc bộ tennis công bố danh sách sơ tuyển ban đầu và thời gian kiểm tra chung.Trầm Thanh Thanh cùng mấy kẻ nịnh bợ đăng nhập vào trang web để xem danh sách, đầy tự tin.Nhưng cô ta không ngờ rằng tên Bạch Tử lại xuất hiện ngay ở dòng đầu tiên trong danh sách!Cô ta ngẩn người, không thể tin nổi.“Sao có thể như vậy!”Mẫu đăng ký của Bạch Tử đã bị cô ta xé nát, sao có thể có tên Bạch Tử trong danh sách sơ tuyển chứ!?“Dòng đầu tiên là Bạch Tử? Cô ta có phước gì vậy?”Mọi người bắt đầu nói thầm.Trầm Thanh Thanh siết c.h.ặ.t t.a.y trong tay áo, khuôn mặt cố giữ vẻ bình tĩnh nói:“Chị ấy lúc nào cũng rất may mắn mà, mình nhớ lần trước trong kỳ huấn luyện quân sự, chủ tịch câu lạc bộ tennis Chu Hòe còn đi tới nói chuyện với chị ấy, chắc họ là bạn tốt của nhau rồi!”Ngay khi lời này vừa thốt ra, mấy người kia như hiểu ra điều gì đó.“F4 của khoa Tin học! Chu Hòe mình nghe nói là người rất đào hoa, có nhiều bạn gái, chắc là Chu Hòe thích Bạch Tử rồi.”“Trời ạ, nghĩ lại thì cũng có khả năng đấy, bạn gái trước của Chu Hòe đều cao ráo và lạnh lùng, Bạch Tử đúng là kiểu đó mà.”“Trời, thật là ghê tởm, lại đi dựa vào quan hệ mà vào câu lạc bộ, mình không thể nào nuốt trôi nổi, Bạch Tử làm mình thay đổi toàn bộ nhận thức về cậu ấy rồi!”“……”Mọi người bàn tán xôn xao, gió đồn này không biết sao lại truyền đi xa.Lời đồn càng lúc càng kỳ quặc, chẳng mấy chốc cả khoa Biểu diễn đã biết Bạch Tử và chủ tịch câu lạc bộ tennis Chu Hòe có quan hệ mờ ám!Thậm chí có người còn nói Bạch Tử là bồ nhí của Chu Hòe , khi anh vẫn chưa chia tay với bạn gái cũ thì Bạch Tử đã chen vào.Bạch Tử đã bỏ mặc “Mũ đỏ” năm ngày.Lần nữa xâm nhập vào máy tính của “Mũ đỏ”, mở thư mục mà lần trước cô đã để lại.Những dòng chữ cô đã để lại vẫn còn trong đó, nhưng bên dưới đoạn văn còn có hai câu viết thêm của "Mũ đỏ"—“Cậu là ai?”“Cậu là Six trên Dark Web phải không?”Bạch Tử dùng nickname "Six" trên Dark Web.Có vẻ như “Mũ đỏ” không phải là kẻ ngốc.Cô không biết “Mũ đỏ” đã trải qua những gì trong suốt những ngày cô không liên lạc.Bạch Tử gõ nhẹ lên bàn phím, để lại một chuỗi số cách nhau bằng dấu chấm trong tài liệu và kèm theo một biểu tượng mặt cười.Sau đó, cô xóa sạch dấu vết của mình và thoát khỏi máy tính của hắn.Ở một nơi khác, trong căng-tin của trường T, một người đàn ông tóc dài và có vẻ bừa bộn đang vừa ăn vừa xem máy tính.Anh run rẩy và đầy hy vọng mở file lên, khi thấy chuỗi số mà Bạch Tử để lại, anh hoàn toàn sửng sốt.Bởi vì chuỗi số mà Bạch Tử để lại không phải thứ gì khác mà chính là địa chỉ IP của anh.Điều này có nghĩa là Bạch Tử đã truy được địa chỉ IP của anh.Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️Chỉ cần cô muốn, cô có thể tìm ra anh bất cứ lúc nào!Dòng biểu tượng mặt cười phía sau đầy ẩn ý, giống như một lời khiêu khích, vừa như một lời mời gọi.Dường như đang nói: “Cậu đã bị tôi lột trần hết rồi, nếu cậu có bản lĩnh thì thử lột tôi xem.”Qua Gia điên cuồng gõ vào bàn phím, cố gắng nhập thật nhiều dòng chữ.Nhưng sau khi nghĩ lại, anh lại xóa hết, chỉ để lại một câu duy nhất: "Tại sao là tôi?"Cuối tuần nhanh chóng đến.Bạch Tử ra ngoài từ sớm, mang theo túi xách có nhồi một con chó, tài xế đưa cô đến khu chung cư Khúc Gia Viên .Khi xuống xe, cô nhìn thấy cổng vào của tòa nhà Khúc Gia Viên lấp lánh với ánh vàng rực rỡ từ xa.Bạch Tử đến xem căn hộ ở Khúc Gia Viên và cũng để tham gia buổi hẹn của Trầm Thanh Thanh .Quản gia của khu chung cư biết Bạch Tử sẽ đến, nên đặc biệt xuống thang máy để đón cô lên tầng.Khi Bạch Tử đang chờ thang máy, Trầm Thanh Thanh cùng ba kẻ nịnh bợ cũng vừa tới.“Ơ, không phải là Bạch Tử sao, không ngờ đến sớm thế.”Kẻ nịnh bợ của Trầm Thanh Thanh nhìn thấy Bạch Tử liền hô to.Bạch Tử từ từ quay lại, ánh mắt lạnh lùng nhìn họ.Thật không ngờ, căn hộ mà Trầm Thanh Thanh thuê lại là cùng một tòa nhà với căn hộ của cô.“Trước đây còn tỏ vẻ không muốn đến, không ngờ lại đến nhanh hơn ai hết, thật là không nói nổi.” “Sao không vào thang máy vậy?”“Chắc không có dấu vân tay và mật khẩu, vào không được đâu, nói làm gì.”Thang máy ở Khúc Gia Viên mỗi tầng chỉ có một chiếc, và phải có mật khẩu hoặc dấu vân tay để lên.Nhưng đúng là Bạch Tử không có vân tay lưu lại trong hệ thống.Vì đây là lần đầu cô đến, chưa kịp đăng ký vân tay, nên quản gia mới phải xuống đón cô.Trầm Thanh Thanh đắc ý, bước đến trước mặt Bạch Tử, giả vờ hỏi:“Chị ơi, sao chị lại đến sớm thế? Sao không báo trước để đi xe cùng tụi em. Biết thế gọi chị đi cùng tụi em rồi.”“Hôm nay là lần đầu mình đi chiếc xe Rolls-Royce phiên bản dài, cảm giác thật khác biệt!”Khi nghe những lời khen này, Trầm Thanh Thanh cảm thấy rất thoải mái.Cô ta đặt tay lên vai Bạch Tử, nói tiếp:“Chị đừng giả vờ nữa, không phải chị có số điện thoại của em sao? Chị hoàn toàn có thể gọi cho em.....…”Chưa kịp để Bạch Tử đáp lại, từ trong túi xách của cô, con ch.ó nhỏ Nhục Nhục thò đầu ra, nhìn Trầm Thanh Thanh một cái.“Gâu!”Con chó kêu lên một tiếng.Trầm Thanh Thanh không ngờ Bạch Tử lại mang theo chó trong túi xách! Cô ta hoảng hốt lùi lại một bước.“Á!”“Cái gì vậy!”Trầm Thanh Thanh sợ chó, vì hồi nhỏ cô ta từng bị chó đuổi cắn, nên cô ta rất ghét chó.Ba người đứng sau kịp thời đỡ cô ta.Nhìn vào túi xách của Bạch Tử, họ thấy một cái đầu chó xấu xí ló ra.“Trời ơi, con ch.ó này xấu quá, thật là kỳ quái.”“Chắc là chó làng thôi, Bạch Tử, gu thẩm mỹ của cậu đâu vậy, sao lại nuôi con ch.ó xấu thế này?”“Đúng vậy, lại còn để nó trong túi xách, đột nhiên nó kêu lên, ai mà chịu nổi!”Nhục Nhục nghiêng đầu: …Nó hình như hiểu được rằng họ đang chê nó xấu và gọi nó là chó!“Gâu gâu gâu! Gâu uuu!”Ai là chó! Mấy người mới là chó ấy!Bạch Tử vuốt đầu nó, nhẹ nhàng nói: “Đừng có sủa nữa.”Trầm Thanh Thanh đứng vững lại, ánh mắt lóe lên một tia ác độc nhìn Bạch Tử.Cô ta chắc chắn rằng Bạch Tử cố tình mang chó đến để dọa cô ta!May mà vừa rồi cô ta phản ứng nhanh, nếu không có thể bị cắn rồi!“Chị biết là em sợ chó mà, sao phải mang một con ch.ó đến đây làm gì?”Trầm Thanh Thanh sợ chó?Bạch Tử lần đầu tiên biết được Trầm Thanh Thanh lại sợ chó.Bỗng nhiên, Bạch Tử chợt nhớ ra điều gì đó.“Hóa ra…Tạ Bắc Mạc từng nuôi một con ch.ó Golden Retriever, con ch.ó này tính cách rất tốt, trong kiếp trước, Bạch Tử cũng từng tiếp xúc với nó.”Nhưng ngay khi Trầm Thanh Thanh và Tạ Bắc Mạc ở bên nhau không lâu, con ch.ó Golden Retriever này đã vô tình ăn phải thứ không nên ăn và bị trúng độc chết.Mọi người trong kiếp trước đều nghĩ rằng con ch.ó Golden này đã ăn phải thuốc độc, nhưng bây giờ nghĩ lại, rất có thể chính vì Trầm Thanh Thanh sợ chó nên đã g.i.ế.c c.h.ế.t nó!Trầm Thanh Thanh thật độc ác!Bạch Tử nhìn cô ta, ánh mắt bất ngờ toát ra một chút sát khí.“Nhục Nhục chỉ sủa với những người đáng ghét thôi, nếu cô đứng lại gần tôi thêm chút nữa, tôi không dám đảm bảo nó sẽ không cắn cô đâu.”Trầm Thanh Thanh mặt tái mét: “….”Ba kẻ nịnh bợ lập tức lên tiếng bảo vệ cô ta:“Bạch Tử, cô rốt cuộc có ý đồ gì vậy? Cậu biết Thanh Thanh sợ chó mà lại mang một con ch.ó đến chỗ ở của cậu ấy!”“Đúng vậy, thật quá độc ác, sao lại có loại người như cậu chứ? Thanh Thanh, mình nghĩ cậu đừng để cậu ấy vào nhà nữa!”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro