Chương 37
Hồ Oa
2025-03-13 23:43:52
"Mình không muốn chọn ai cả, nhưng nếu thật sự phải chọn, mình sẽ chọn ác quỷ."Kiếp trước cô đã chọn thiên sứ rồi, nhưng ánh sáng của thiên sứ không chiếu vào cô, mà lại để cô đầy thương tích.Vì vậy, kiếp này, Bạch Tử muốn làm ác quỷ, chẳng có gì sai khi làm bạn với ác quỷ.Cô muốn sống tốt, cũng muốn những người bên cạnh mình được hạnh phúc.Từ Hiểu Đồng không hiểu "ác quỷ" là gì: "Ác quỷ là gì vậy?"Bạch Tử mỉm cười nhẹ, không trả lời.Khi cả hai quay lại sân tennis, rất nhanh đã có người đến bắt chuyện."Đến rồi đến rồi, nhanh lên."Một đám người vây quanh:"Hai bạn ơi, hai bạn đánh tennis xuất sắc quá! hai bạn đã từng tham gia thi đấu tennis chưa?""Đúng rồi, đánh hay quá, trận đấu này thật sự rất hấp dẫn!"Từ Hiểu Đồng có chút ngượng ngùng: "Mình chỉ phối hợp với Bạch Tử thôi, các Cậu hỏi Bạch Tử xem cậu ấy đã đỡ những quả bóng đó như thế nào nhé."Bạch Tử thật ra không có kinh nghiệm chơi tennis, nhưng đánh tennis chẳng qua là đỡ bóng rồi đánh lại.Kiếp trước, khi làm thế thân, cô đã luyện võ thuật, đứng tập thập diện mai phục và các kỹ thuật ném phi tiêu, điều này giúp cô tập trung hơn rất nhiều so với người bình thường, vì vậy việc đỡ bóng tự nhiên cũng nhanh hơn người khác.Trước khi đăng ký vào câu lạc bộ tennis, Bạch Tử đã tìm hiểu qua về quy tắc tennis rồi mới lên sân.Môn thể thao này, cô chủ yếu chơi tự do.Bạch Tử khiêm tốn đáp: "Thật ra mình cũng không giỏi đâu, chỉ là may mắn thôi."Với màn trình diễn xuất sắc của Bạch Tử và Từ Hiểu Đồng trên sân, không nghi ngờ gì nữa, cả hai đã trở thành những tân binh "khủng" chắc chắn sẽ được nhận vào câu lạc bộ tennis năm nay!Cuối cùng cũng thoát khỏi đám đông tò mò.Bạch Tử vừa ngồi xuống ghế ở khu vực khán giả nghỉ ngơi thì từ phía sau có vài câu nói ác ý vang lên."Cậu ấy giả vờ giỏi thật, rõ ràng biết chơi mà còn nói không biết chơi, giả tạo ghê.""Haizz, quen rồi, không chỉ giả vờ mà còn biết quyến rũ các anh lớn, loại người này làm sao có thể là bạn cùng lớp của chúng ta chứ, thật là vô lý.""Cậu ấy chắc rất thích người khác khen mình nhỉ, chỉ biết bắt nạt người tốt như Thanh Thanh , người mềm yếu hay sợ kẻ mạnh."Bạch Tử mặt không biểu cảm, một tay cầm điện thoại nhắn tin trả lời.Từ Hiểu Đồng nghe không nổi nữa, quay đầu lại nhìn ba người đó rồi quát: "Miệng lưỡi các cậu thật là quá thối rồi!"Ba người đó ngồi ở phía sau là ba tay sai của Tần Thanh Thanh , giờ Trầm Thanh Thanh không có mặt, họ muốn trả thù cho cô ta."Miệng thối thì cũng còn đỡ hơn một số người, chơi với loại người như cậu ấy đúng là đồ vật có tính chất tương đồng!""Đúng rồi, vừa rồi mọi người đều thấy mà, học trưởng vừa ra hiệu một cái, thế là có người hăng hái chạy lại, giống như chó chạy theo vậy!"" Học trưởng đến tìm Thanh Thanh , nhưng có mấy người không ngừng bám theo, giờ khiến Thanh Thanh khóc rồi, thật là ghê tởm, không sợ bệnh à! Thực sự là ......!"Từ Hiểu Đồng đứng dậy, lớn tiếng nói: "Ba cậu có bệnh à? Cần đến bệnh viện không? tôi đưa các cậu đi nhé! Đi khoa thần kinh hay phụ khoa đây!? Đừng có suốt ngày phát ra âm thanh vô nghĩa, ảnh hưởng đến chất lượng không khí củthành phố A phố A như vậy!"Cả hai bên chuẩn bị đối đầu, nhưng ngay lúc đó, ba người từ cửa câu lạc bộ tennis bước vào.Đó là Tề Hàn , Bạch Chú và Chu Hòe ."Còn không phải sao? Có phải chúng tôi nói sai không? Bạch Tử là một tiểu thư giả mạo! Cả lớp ai cũng biết! Trước đây đã thích quyến rũ đàn ông, giờ ngay cả các anh lớn câu lạc bộ tennis cũng không buông tha! Thật là ghê tởm, chẳng khác gì một con điếm!"Lời này vang lên trong câu lạc bộ tennis, lọt vào tai của ba người Tề Hàn .Nghe được, sắc mặt Bạch Chú lập tức tối sầm lại.Bạch Tử ở Bạch gia là bảo bối, giờ lại bị mắng như vậy ngay trong trường như thế này sao?Thật không thể chịu nổi! Nếu để anh Vân Thâm biết được chuyện này, chắc chắn sẽ lật tung cả câu lạc bộ tennis!Ba người nhìn chằm chằm về phía Ngụy Song Song , Ngụy Song Song đang chuẩn bị tiếp tục mắng, nhưng đột nhiên cảm thấy một cơn rùng mình, ngẩng đầu lên thì gặp ngay ánh mắt đen sâu của ba người.Cô ta trong lòng chợt lạnh toát, cảm thấy một cơn ớn lạnh lan tỏa từ trái tim."Cô đứng đây nói bậy bạ, làm ảnh hưởng đến kỳ thi tuyển của câu lạc bộ tennis, cô là ai?" Chu Hòe hỏi.Bạch Chú trả đũa lại:"Cô là trẻ mồ côi à? Hay là mẹ sinh rồi nhưng không nuôi, sao miệng lại hôi thế?"Tề Hàn : "Trường T sao lại có học sinh vô giáo dục như thế này?"Bạch Tử ngồi trên ghế, một tay cầm điện thoại, chân vắt chéo.Ngụy Song Song sắc mặt vô cùng khó coi, các thành viên câu lạc bộ tennis thấy họ đến liền lập tức tiến lên đẩy Ngụy Song Song ra ngoài.Hai người ngồi cạnh Ngụy Song Song là Chúc Tiểu Xuân và Hoàng Thái Liên cũng không dám nói câu nào.Mọi người trong câu lạc bộ đều biết, Chu Hòe là chủ tịch câu lạc bộ tennis, anh đã nói vậy thì Ngụy Song Song chắc chắn không thể ở lại, không cần phải thi, trực tiếp bị đá ra ngoài.Và câu nói của Tề Hàn còn có trọng lượng hơn nữa.Gia đình Tề Hàn là một trong những nhà đầu tư của trường, giờ Ngụy Song Song còn có thể tiếp tục học ở Trường đại học T hay không, thật sự là một câu hỏi chưa có lời giải.Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️Ban đầu mọi người đều nghĩ đây chỉ là một cuộc cãi vã bình thường giữa các cô gái.Nhưng không ngờ ba người Tề Hàn lại đột nhiên xuất hiện và ngay lập tức đứng về phía Bạch Tử, khiến tất cả mọi người đều ngẩn ngơ.Hóa ra quan hệ giữa Bạch Tử và họ không phải tầm thường!Sau khi Ngụy Song Song bị đuổi đi, kỳ thi tuyển tiếp tục.Ba người Tề Hàn đi đến trước mặt Bạch Tử.Bạch Chú hỏi: "BạchTử, em thi xong chưa?"Bạch Tử gật đầu: "Ừm, các anh đến muộn rồi, em đã đại thắng!"Chu Hòe dựa vào lan can: "Ồ, thật sao? Vậy thì anh sẽ về nhà xem lại băng ghi hình."Tề Hàn : "Nếu đã thi xong rồi, vậy chúng ta ra ngoài ăn nhé."Bạch Tử nhấc túi xách để bên chân, gật đầu: "Được, đi thôi.""Hiểu Đồng , cậu cũng đi cùng nhé, ra ngoài ăn cùng chúng mình."Từ Hiểu Đồng ngạc nhiên, "Ồ, ồ, được."Cả nhóm rời khỏi câu lạc bộ tennis, không lâu sau, Trầm Thanh Thanh từ nhà vệ sinh đi ra.Hoàng Thái Liên và Chúc Tiểu Xuân kể lại mọi chuyện cho Trầm Thanh Thanh nghe, khiến cô ta kinh ngạc. "Cái gì? Các cậu nói Tề Hàn và bọn họ đứng về phía Bạch Tử? Không thể nào."Hoàng Thái Liên : "Đúng vậy, chúng mình cũng không biết sao lại thế này, vừa rồi Ngụy Song Song đã bị đuổi đi rồi, Thanh Thanh , bây giờ chúng ta phải làm sao? Nghe nói gia đình Tề Hàn là cổ đông của trường đấy, liệu Ngụy Song Song có bị đuổi học không?"Vì một Bạch Tử mà phải gây chuyện lớn như vậy sao? Thật không thể tin được.Trầm Thanh Thanh không tin rằng Tề Hàn sẽ dùng quyền lực gia đình để đuổi Ngụy Song Song vì Bạch Tử.Trong ký ức của cô ta, ở kiếp trước Bạch Tử và Tề Hàn không có bất kỳ mối quan hệ gì... vậy sao kiếp này Bạch Tử lại dính líu đến Tề Hàn ?Trầm Thanh Thanh suy nghĩ một lúc nhưng không tìm ra lý do gì hợp lý.Cô ta nói: "Không sao đâu, mình biết Ngụy Song Song chỉ là muốn giúp mình thôi, các cậu yên tâm đi, mình sẽ không để cậu ấy bị đuổi học đâu."Nghe Trầm Thanh Thanh nói vậy, Hoàng Thái Liên và Chúc Tiểu Xuân cũng yên tâm.Hoàng Thái Liên : "Bạch Tử không biết đã bỏ thuốc mê gì vào đầu Chu Hòe và những người kia, họ lại giúp đỡ cậu ấy như thế."Chúc Tiểu Xuân : "Đúng rồi, chẳng cần phải nói đâu, chắc chắn là dùng chiêu quyến rũ đàn ông rồi!"
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro