Chương 53
Hồ Oa
2025-03-13 23:43:52
Trầm Thanh Thanh nghe thấy lời của Bạch Tử, liếc mắt khinh bỉ nhìn Qua Gia , không kìm được lắc đầu.Lúc này, trong quán vừa hay có hai người rời đi, để trống hai ghế.Bạch Tử ra hiệu cho Qua Gia ngồi xuống: “Anh ngồi trước đi, đợi tôi xong việc, chúng ta sẽ nói chuyện sau.”Qua Gia gật đầu, bước đến ngồi vào chiếc bàn tròn.Trầm Thanh Thanh không vui, “Chị à, em dù sao cũng là người trả tiền, sao chị lại không cho em ngồi?”Bạch Tử liếc cô ta một cái: “Chỉ còn một ghế thôi, cô không có chân à? Không cần ai bế cô đi chứ.”Trầm Thanh Thanh trừng mắt: “Em không muốn ngồi chung với người khác! Em có chứng sạch sẽ!”Thật ra, cô ta không phải không muốn ngồi chung với người khác.Nếu người ngồi thay Qua Gia là Tạ Bắc Mạc , Trầm Thanh Thanh có lẽ đã vội vàng chạy qua rồi.Cô ta chỉ là ghét Qua Gia thôi.Trầm Thanh Thanh thực ra đang ngầm ám chỉ, muốn Qua Gia nhường ghế cho cô ta để cô ta có thể ngồi riêng.Nhưng có thể không?Bạch Tử liếc qua Trầm Thanh Thanh một cái, giọng lạnh lùng nói: “Có chứng sạch sẽ? Có chứng sạch sẽ thì cô không nên ra ngoài, ở nhà đến c.h.ế.t đi cho xong, ra ngoài làm ô nhiễm không khí, người khác còn chưa chê cô đâu, cô có quyền gì mà nói như vậy?”“Chị!”Dì Phương: “Chị cái gì mà chị, cô bạn học này, đừng nghĩ chỉ vì cháu trả tiền mà có thể bắt bẻ ở đây, quán cà phê còn có nhiều khách khác, chúng tôi không chỉ phục vụ một mình cháu, nếu cháu thật sự có chứng sạch sẽ, trả tiền rồi mau về nhà đi!”“……”Phía bên cạnh, Từ Hiểu Đồng thầm cười.Dì Phương! Thật mạnh mẽ!Ngồi tại bàn, Qua Gia nghe thấy lời này của họ.Trong lòng anh có chút ấm áp.Là lần đầu tiên gặp mặt, mà lại có người lên tiếng bảo vệ anh, Qua Gia cảm thấy khá ngạc nhiên.Dù anh không quan tâm lời nhận xét về ngoại hình của mình, nhưng bị khinh miệt cũng không phải là lần đầu, Qua Gia không bận tâm. Tuy nhiên, hôm nay có người giúp đỡ, anh cảm thấy thật sự có chút khác biệt.Anh nhìn vào nhóm Trầm Thanh Thanh đang đứng cạnh quầy thu ngân , rồi nhìn qua Bạch Tử đang gọi món ở quầy.Lúc này, Trầm Thanh Thanh chắc chắn không nghĩ rằng cô ta vừa vô tình làm phật lòng một trong những người có thể giúp đỡ mình trong tương lai. Cô ta sẽ hối hận về điều này trong tương lai, không thể thay đổi được!……Trầm Thanh Thanh cảm thấy mình không thể ở lại thêm nữa, nếu tiếp tục ở đây, có lẽ sẽ không thể kiềm chế được nữa.Cảm thấy càng lúc càng có nhiều người đến quán uống cà phê, cô ta không muốn tiếp tục là “con ngốc” nữa, liền trả tiền sớm rồi vội vàng rời đi.Khi công việc gần xong, cuối cùng cô cũng có chút thời gian nghỉ ngơi.Bạch Tử mang hai phần bánh nhỏ đến bàn của Qua Gia , hỏi: “Ăn không?”Qua Gia liếc nhìn chiếc bánh nhỏ tinh tế trước mặt, lịch sự từ chối: “Cảm ơn, không cần.”Nghe thấy anh không ăn, Bạch Tử cầm nĩa lên và tự ăn.Cô không chút ngượng ngùng hỏi: “Anh là Mũ Đỏ đúng không?”“Đúng.” Qua Gia nhìn Bạch Tử, hỏi: “Cô là Six?”“Đúng.”Qua Gia không ngờ Six lại là một người con gái, anh tưởng đó là một người con trai.Dù sao, những hacker nổi tiếng gần như đều là nam, rất ít có nữ, gần như không có.Bạch Tử ngẩng đầu, “Anh không giống như tôi tưởng.”Ở kiếp trước, Bạch Tử chưa từng gặp trực tiếp Mũ Đỏ.Bởi vì Mũ Đỏ là người giúp Trầm Thanh Thanh kiểm soát bình luận trực tuyến từ phía sau, chưa từng xuất hiện.Bạch Tử trước đây tưởng rằng “đầu sỏ của đội quân địch” Mũ Đỏ là một người đàn ông trung niên, bụng to, có thể còn đeo kính, trông giống như hình mẫu của một lập trình viên trong tưởng tượng.Nhưng Qua Gia trước mặt cô, ngoài việc tóc hơi dài và có vẻ luộm thuộm, anh chỉ là một chàng trai khá gầy gò.Qua Gia không thường xuyên trò chuyện với phái nữ, hôm nay đến cũng khá vội. Nghe Bạch Tử nói vậy, anh cảm thấy hơi ngại ngùng, có chút lúng túng hỏi: “Tại sao?”Bạch Tử bỗng nở nụ cười, môi cong lên: “Không có gì, anh tên gì? Cũng là sinh viên Đại học T đúng không? Học ngành gì?”“Tôi tên là Qua Gia , ngành Tin học.”Ngành Tin học?Bạch Tử hơi ngẩn người.Nhưng nghĩ lại thì cũng hợp lý, anh là hacker, học Tin học cũng rất phù hợp.Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️Tề Hàn và những người khác cũng học Tin học, không biết họ có quen biết nhau không.“Cô tên gì?”“Bạch Tử.”Qua Gia trong lòng thầm nhẩm lại cái tên của cô."Vậy bây giờ chúng ta coi như quen nhau rồi. Anh vừa mới nhìn đã nhận biết hạt cà phê, chắc là thường xuyên uống cà phê nhỉ? Sau này nếu có thời gian, cậu cứ đến đây uống, tôi sẽ miễn phí cho anh."Qua Gia nhìn Bạch Tử đang mỉm cười rạng rỡ trước mặt, vẻ mặt anh hơi ngẩn ra một chút, rồi mới nói: “Không cần miễn phí, tôi có tiền.”Thực ra, anh không thiếu tiền, chỉ là anh đam mê máy tính, không thích chăm sóc bản thân mà thôi.Ngoài việc làm việc với các chương trình máy tính, Qua Gia không quan tâm lắm đến những thứ khác.Nếu không phải vì Bạch Tử có kỹ thuật cao hơn anh, Qua Gia đã không ra gặp cô, nhưng không ngờ Six lại là nữ, điều này hoàn toàn vượt ngoài dự đoán của Qua Gia ."Được rồi, anh đến giúp tôi tạo ra một chút doanh thu cũng không tệ."Đột nhiên, Bạch Tử nhìn vào mái tóc của Qua Gia , đưa tay ra. Qua Gia lùi lại một chút.“Đừng động đậy.”Anh lập tức đứng im.Bạch Tử từ mái tóc trên trán của anh, lấy ra một hạt bồ công anh trắng.Hạt giống nhỏ xíu, không biết Bạch Tử làm sao mà phát hiện được, cô cầm trong tay, thổi một hơi và hạt giống bay đi.Qua Gia ngẩn người.Bạch Tử nhìn vào mắt anh, rồi lại đưa tay, vuốt tóc anh ra một bên, để lộ ra khuôn mặt thanh tú, hơi gầy.Qua Gia trông cũng không tệ, chỉ là hơi gầy một chút, cao cao, mảnh khảnh, lại mặc đồ rộng, như một cây tre vậy. Nếu chăm chút vẻ ngoài một chút, chắc chắn sẽ rất thu hút.Nhìn anh, Bạch Tử mỉm cười, nói: "Trông cũng khá đẹp mà, để tóc dài như thế làm gì, cắt đi được rồi.""……"Lông mi của Qua Gia khẽ run lên, anh cúi mắt xuống, trái tim đập mạnh một cái.Bạch Tử thu tay lại, tiếp tục ăn bánh.Không lâu sau, Tề Hàn và bốn người kia quay lại, vừa vào quán, Tề Hàn đã nhìn thấy Bạch Tử đang ngồi cùng một nam thanh niên.Bốn người bước tới, nhận ra Qua Gia .Nghe thấy tiếng động, Bạch Tử quay lại, nói: "Ôi, các anh về rồi? em vừa xong việc."Mọi người kéo ghế ngồi, duỗi chân ra rồi ngồi xuống.“Qua Gia ?”Chu Hòe gọi.Qua Gia nhìn họ một cách thờ ơ, đứng lên từ ghế, nói với Bạch Tử: “Tôi đi trước, lần sau lại đến tìm cô.”Nói xong, Qua Gia vòng qua bàn, trực tiếp đi ra cửa."Sao anh ấy lại bỏ đi khi thấy các anh vậy?" Bạch Tử thu lại ánh mắt, nói với Tề Hàn và những người còn lại: "Anh ấy có thù oán gì với các anh à?"Bạch Chú : "Không có đâu, Qua Gia , ai trong khoa Tin học của tụi anh mà không biết cậu ấy, là thiên tài Tin học."Lương Trạch Tích : "Qua Gia là người kỳ lạ trong khoa tụi anh, nhưng cậu ấy là một thiên tài rất nổi tiếng, chưa bao giờ tham gia lớp học, cũng chẳng có bạn bè, nhưng đã mang về không ít giải thưởng khoa học công nghệ cho trường."Chu Hòe hỏi: "Bạch Tử , em làm sao mà quen cậu ta?"Bạch Tử: "Quen qua mạng thôi."Bạch Chú : "Cậu ấy thật sự rất giỏi, trước đây Tề Hàn còn nhờ cậu ấy viết chương trình trí tuệ nhân tạo nữa, nhưng Qua Gia đã từ chối."
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro