Bạn Cùng Bàn Nói Tôi Giống Chó Của Cậu Ấy

Bắn vào miệng a...

Công Suất Tiêu Thụ

2024-10-07 11:28:01

Vào đến trong nhà rồi tôi mới mở mắt, ngẩng đầu nói: “Nhưng mà Tuấn Anh ơi, An... à lộn!”

Tôi tự giật mình, vội dùng hai tay che miệng, mắt chớp chớp hy vọng người đang bấm điện thoại này không nghe thấy.

Tuấn Anh cười cười, thơm nhẹ lên má tôi rồi nhìn điện thoại tiếp, nhẹ nhàng nói: “Em xưng An cũng tốt mà, nếu em thích xưng tên thì tôi sẽ chiều em. Em xưng tên rất dễ thương!”

Mặt lại nóng lên rồi, sao cứ có cảm giác bồi hồi như yêu lần đầu vậy ta?

Tôi đảo mắt quan sát linh tinh cho đỡ xấu hổ, giờ mới biết hôm bữa tôi chỉ ngồi ở một gian khác chưa tính là nơi tiếp khách, hiện tại cái nơi rộng thênh thang toàn đồ gỗ này mới là phòng khách chính hiệu, rộng hơn cả bên biệt thự cổ lỗ sĩ của chú chủ nhà nhiều. Nhưng mà dù có nhiều nội thất thì vẫn mang cảm giác trống trải vì diện tích quá lớn, lại thiếu vài món đồ dùng gia đình cần thiết, rồi thêm việc xung quanh không hề trang trí gì cả, thậm chí thùng giấy lớn nhỏ xếp thành chồng cao cũng đủ biết nhà này mới được dọn vào ở.

Cậu ấy gọi điện công việc xong thì hỏi: “Em vừa định nói gì?”

“Hả?”

“Vừa nãy An định nói gì với Tuấn Anh?”

“...”

Tôi hoảng hốt nên quên luôn rồi.

Tuấn Anh bật cười, hôn lên chóp mũi tôi một cái.

Tôi lau mũi mình, chọc cho cậu ấy lại cười càng thêm sảng khoái. Nhìn trai đẹp rạng rỡ ngay trước mắt, tôi không nhịn được nên hỏi: “Răng khểnh của cậu đâu mất rồi?”

Đây là câu quan tâm thứ hai trong vô vàn thắc mắc mà từ khi Tuấn Anh trở về, tôi kìm nén trong lòng không dám nói ra. Câu đầu tiên là về khuyên tai đôi, trong lúc không gian nóng bỏng, tôi đã có can đảm hỏi rồi.

Tuấn Anh ẵm tôi lên lầu, vừa nhắn tin vừa đáp: “Tôi đã niềng răng, vừa ra ngoài Bắc là tôi đi niềng luôn.”

Thì ra là vậy, hèn chi bây giờ chỉ còn răng nanh thôi.

“Sao phải niềng? Răng cậu đều mà.”

Răng nanh cũng đẹp nhưng răng khểnh duyên hơn. Tôi còn có mơ ước trồng răng khểnh cho thành hàm răng cặp với người mình thầm thích nữa.

Tuấn Anh ngồi vào bàn làm việc còn tôi ngồi trên đùi cậu ấy, sau đó cậu ấy gọi điện chửi thề bất ngờ làm tôi giật nảy cả người.

Tuấn Anh xoa xoa lưng tôi, dỗ dành sau đó kéo tay tôi nhét phát một thẳng một đường luồn vào trong cạp quần cậu ấy.

“...”

Tay tôi bị ấn chặt vào trong, cựa quậy rút ra không được mà lên tiếng cũng không xong nên đành cuộn tay thành nắm đấm đặt bên trên dương v*t đang rục rịch muốn ngóc đầu.

Cậu ấy nói nhiều câu trong nghề và tên riêng nên tôi không rõ, nhưng hiểu sơ sơ là mắng ai đó chậm trễ đăng kiểm vài du thuyền, rồi ngưng gia hạn hợp đồng để đem một cái thuyền khác đi bảo dưỡng, cuối cùng là yêu cầu đem một du thuyền khác nữa tên gì gì đó có mặt tại bến ở đảo Kim Cương chậm nhất là trưa ngày 31.

Xong việc, Tuấn Anh mở nút quần, kéo khoá xuống, vẫn ấn chặt tay tôi không cho rút ra, mỉm cười, niết má tôi một cái, nói: “Tôi niềng vì muốn có hàm răng đều như bắp giống em đấy An à. Với lại, răng khểnh nhìn trẻ con quá, tôi không thích, khó làm việc lắm. Tôi muốn mặt mình trông già già, ác ác một chút.”

“...”

Mặt thì đẹp mà sao não hơi... hơi úng nước vậy? Ngoài kia người ta mong sở hữu khuôn mặt khả ái, trẻ trung còn không được kia kìa!

Tôi mím môi, nghiêng mặt né tránh, “Thả tôi ra đi! Cậu làm gì vậy?”

Tuấn Anh cười tà, ung dung nói: “Làm gì thì bây giờ em nhìn sẽ biết thôi. Lúc ấy suy nghĩ kỹ xem có chịu chạm vào tôi không nhé?”

Ngay khi Tuấn Anh thả lỏng, tôi lập tức thu tay về, liếc xuống thấy quần lót căng phồng thành hình trụ dài to đùng, còn nảy nảy đội lên cao cao thì phải cảm thán tốc độ cương của cậu ấy quá nhanh quá nguy hiểm đi.

Mới đầu tôi không hiểu Tuấn Anh lục đục làm gì, sau đó mới biết là cho flycam bay, sau khi tôi thấy hình ảnh thằng Hiếu đang đứng thẫn thờ cầm bó hoa ở ngay trên màn hình máy tính thì sợ hết hồn, cấp tốc đem bàn tay bé nhỏ xấu số này chui tuột vào trong quần cậu ấy.

Tuấn Anh nhướng mày, thản nhiên hỏi: “Em làm gì vậy An?”

“...”

“Sao vậy? Nãy giờ giãy giụa chống cự dữ lắm mà?”

Tôi đen mặt, gục đầu xuống vai cậu ấy, rầm rì nói: “Đây là lần cuối cùng! Ngày mai không có nữa đâu!”

Cũng chỉ vì bảo toàn tính mạng cho thằng Hiếu nên tôi đành phải bán thân thôi, nhưng câu này không thể để Tuấn Anh biết.

Tuấn Anh 'hừ' nhẹ, “Biết đâu được, thằng này lì đòn, ngày mai, ngày mốt, ngày đéo nào cũng tới thì sao? An à, sao em lại sờ cu tôi vậy?”

“...”

Cậu nói xem tại sao? Tôi nhắm chặt mắt lại, vành tai dần nóng lên vì tốc độ phồng to căng cứng bên dưới.

Giọng Tuấn Anh đều đều, dưới háng nảy nhẹ lên, khuôn mặt vẫn hướng vào màn hình, chậm rãi lên tiếng: “Tôi không ghẹo em đâu, tôi cũng đang suy nghĩ đây... Em có thể vì thằng chó đó mà làm tới mức này à? Thôi... không giỡn nữa, em có thể rút tay ra được rồi.”

Tôi sửng sốt, ngẩng đầu lên thấy gương mặt tuấn tú trước mắt đang nhíu mày, có vẻ như đăm chiêu, suy tính thật. Cậu ấy cũng không nhìn tôi mà cho flycam bay vòng vòng, còn phóng to khuôn mặt thằng Hiếu lên để quan sát, chắc là cũng muốn nắm bắt cảm xúc gì đó từ nét mặt y như tôi đang làm lúc này.

Rõ ràng câu đầu nghiêm túc nói “không ghẹo em đâu” nhưng câu sau lại buồn buồn lên tiếng “thôi không giỡn nữa.”

Tôi rút tay ra thật nhưng là móc theo dương v*t của Tuấn Anh bật ra ngoài.

Cậu ấy liếc tôi một chút, “Em suy nghĩ được câu trả lời chưa?”

Tôi nắm hờ lấy dương v*t cương cứng, chưa vội vuốt mà chỉ cảm nhận những mạch máu đập mạnh, chắc nhịp tim của cậu ấy lúc này cũng mãnh liệt như vậy.

Tôi lắc đầu, nói: “Sao phải suy nghĩ, tôi làm gì cũng là vì cậu, kể cả khi đêm nay không có nó mà cậu muốn thì tôi cũng không thực sự chống cự.”

Tự nhiên Tuấn Anh phì cười khiến vật trong tay tôi nảy lên, cậu ấy quay sang bẹo hai má tôi, lắc nhẹ mấy cái: “Sao em thật thà dữ vậy An? Chuyện này để tôi tự biết trong lòng là được rồi.”

Tôi xấu hổ, gạt tay Tuấn Anh xuống, hỏi lí nhí: “Cậu biết tôi... dễ dụ à?”

“Mềm lòng. Tôi biết tính em thương người.”

Không phải nói thương cậu ấy mà là thương người nên tôi chẳng chối cãi làm gì nữa.

Tôi mím môi cúi xuống, thấy đỉnh dương v*t rỉ ra một giọt dịch trong suốt lại nóng hết cả người phải né tránh tầm mắt, nhìn thẳng phía trước thì thấy mặt thằng Hiếu nên đành quay ra phía sau lưng Tuấn Anh.

Cậu ấy ghé vào cổ tôi, hơi thở nóng bỏng hôn nút khắp cần cổ xuống xương quai xanh, bên dưới bao lấy tay tôi, cùng sục lên xuống, thì thầm: “An à, em cử động đi, vuốt ve nó đi, tôi không nhịn được nữa rồi, muốn em quá~”

Tôi nghe lời, bàn tay nắm chặt chuyển động theo nhịp lên xuống, cần cổ ngửa cao đón lấy những nụ hôn như vũ bão dồn dập.

“Nhưng mà, chỉ đêm nay thôi, ngày mai ngày mai...” Tôi thở hổn hển.

“Được, lúc trên xe tôi đã nói rồi mà.” Tuấn Anh quay màn hình máy tính sang phía khác rồi nhanh nhẹn cởi áo thun của tôi, kéo tay tôi một lần nữa đặt xuống dưới háng, hai bàn tay to lớn nhào nặn khuôn ngực khiến tôi cong eo nửa muốn trốn tránh nửa lại thư sướng hưởng thụ.

“An à, thả lỏng ra đi, đừng lo lắng về tương lai, sau này em muốn thế nào thì sẽ là thế ấy, tôi tuyệt đối không ép buộc.”

Không ép buộc mà lại nhét tay tôi vào quần cậu làm gì?

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Tự nhiên nghe đến câu ngọt ngào này khiến tôi tỉnh táo khỏi cơn mơ màng dâm mỹ, nên bật cười khẽ.

Tuấn Anh cắn đầu v* tôi một cái, đợi tôi xuýt xoa hít ngược vào một hơi rồi mới mút chùn chụt, hôn liếm dần lên trên, bàn tay không ngừng xoa nắn, ngẩng đầu hỏi: “Em cười chuyện gì? Không tin tôi?”

Tay tôi vẫn tuốt, lực ngày càng nhanh, đáp: “Đây có phải câu tình thú trên giường không đáng tin không? Bây giờ nếu tôi dừng lại thì cũng đâu có được, đúng chứ?”

Thế mà người vừa thề hứa tuyệt đối ấy lại nhướng mày, cười cười: “Đương nhiên là không được. Hôm nay có phải ngày mai đâu, nên là em không thể dừng.”

“...”

Cậu ấy nói xong thì bật cười, thơm lên má tôi, “Mỗi lần em làm mặt đơ nhìn buồn cười chết đi được!”

Tôi bóp cu cậu ấy.

“Sshhhh! Ái... đau đau! Thôi thôi ngoan, thả lỏng tay ra... Là đáng yêu! Mỗi lần em ngây người nhìn xinh xắn lắm! Hồi nhỏ tôi cũng nói vậy suốt còn gì!”

Đúng là tôi dễ dụ thật, nghe được dỗ dành có mỗi một câu là lại thấy trong lòng ngọt lịm, bàn tay vuốt lên vuốt xuống nhanh hơn, giọt nước trên lỗ niệu đạo rỉ ra, óng ánh rớt cả lên mu bàn tay.

Tuấn Anh nắm cạp quần của tôi nhưng bị tôi chặn lại.

“Sao vậy? Em không muốn à? Em không thích sao An? Ngoan, thả lỏng đi, tôi hôn cho em sướng lên.”

Dù rất ngại mấy loại đối thoại này nhưng tôi vẫn phải nói ra thành lời, “Kh...không cần, tôi... bây giờ làm cho cậu là được... tôi...”

“Em không thích sao?” Tuấn Anh liếm một đường lên bầu ngực.

Cơ thể tôi run rẩy từng hồi, “Tôi... tôi không ra được nữa đâu.”

Tuấn Anh bật cười, luồn tay ra sau bóp mông tôi, “Chưa thử sao biết không ra được? Từ trên xe đến giờ lâu rồi mà.”

Tôi cúi mặt, lắc đầu, “Không đâu~ Tôi... bắn nhiều quá nên... nên chân hơi mỏi, hông hơi nhức. Sợ... sợ mai không ngồi làm được. Để để bữa khác.”

Tuấn Anh bật cười lớn.

Tôi nói xong câu kì cục đó đã có cảm giác như mình vừa dùng hết sức lực từ khi bú mẹ tới giờ để cố gắng truyền đạt rồi nên hoang mang không biết sai chỗ nào, phải mãi tới khi Tuấn Anh nhéo đầu v*, chọc ghẹo “còn có bữa sau nữa hả?” thì mới nhận ra.

Tôi xấu hổ, quay mặt đi hướng khác, Tuấn Anh kéo eo ôm tôi ghì sát vào lòng, tôi vuốt dương v*t cho cậu ấy còn cậu ấy vừa xoa vừa ấn lưng cho tôi.

Giọng cậu ấy dịu dàng: “Mới xuất tinh mà hông đã đau rồi? Tôi còn chưa đút vào mà. Yếu thế này thì không biết mai mốt lên giường có chịu nổi không nữa?”

Nghe đến đây, tôi lại ngẩng đầu lên, ném bay xấu hổ ra ngoài, vì câu này đụng chạm tới lòng tự tôn của đàn ông rồi nên tôi phải cãi: “Tôi không yếu! Là do cậu quá khoẻ! Dù chưa chưa... chưa đi vào nhưng cậu toàn ép tôi nằm những tư thế kì quái! Xong xong còn còn... còn đẩy lâu thật là lâu nữa chứ!”

Dập nắc thô bạo liên hồi như cái máy đầm nền công suất lớn! Ai mà chịu cho nổi!

Tuấn Anh luồn tay vào trong quần của tôi, vò hai cánh mông, khàn khàn hỏi: “Tôi có thể hiểu lời vừa rồi là em khen tôi vừa khoẻ vừa dai không? Hửm?”

Tôi không trả lời, chỉ lặng lẽ cúi xuống nhìn quy đầu trơn bóng hồng hào sừng sững trước mắt.

Tuấn Anh kéo khoá quần của tôi xuống, banh ra hai bên để thuận tiện thò bàn tay to rộng vào ôm mông, miệng mút lấy đầu v* rồi hỏi: “Tôi có thể cởi quần của em được không?”

Lồng ngực tôi phập phồng, toàn thân tê dại, khoái cảm dồn xuống hạ thân liên tục, cảm thấy ngày mai đi làm của mình càng ngày càng mờ mịt.

Cậu ấy hơi đẩy đùi khiến tôi chới với dựa vào thêm sát, “Trả lời đi cục cưng? Không muốn tôi cưỡng ép thì mỗi lần tôi hỏi em phải giải đáp chứ. Tôi khờ lắm! Nào có hiểu được trong lòng em đang nghĩ gì đâu.”

Hơi thở của tôi dần trở nên hỗn loạn vì ngón tay Tuấn Anh mò dần vào trong, liên tục ấn lên lỗ nhỏ rồi cọ cọ túi bìu bên dưới khiến nó săn lại, “Cậu cậu đừng hỏi nữa là được.”

“Được.” Tuấn Anh gật đầu đáp ứng sau đó dứt khoát kéo hai lớp quần của tôi xuống tận đùi, dương v*t bé nhỏ nảy ra rung lắc đón gió.

Tôi buông dương v*t cậu ấy, vội vàng túm lấy cạp quần của mình, lắp bắp nói: “Tôi tôi nói đừng hỏi chứ có có kêu cậu...” cởi quần đâu?

Nhưng Tuấn Anh lưu loát đánh nhanh thắng nhanh, cưỡng chế túm chặt hai cổ tay tôi, tuột quần tôi ra khỏi bàn chân rồi ném văng ra xa, “Em nói đừng hỏi tức là đồng ý cho tôi làm gì cũng được mà không cần phải hỏi ý xin phép rồi!”

“...”

Dứt lời thì ghì chặt sau gáy, chế trụ khuôn mặt tôi lại gần, vươn lưỡi vào hôn môi cuồng nhiệt, bàn tay còn lại không ngừng vuốt ve từ trên ngực xuống dưới háng, bao trọn lấy vật nhỏ hơi cương, khẽ khàng xoa xoa nắn bóp.

Tôi ôm lấy hai má cậu ấy, dây dưa một hồi rồi mới đẩy ra, thở gấp nói: “Tuấn Anh à... Tuấn Anh ơi...”

“Ừ, Tuấn Anh đây, em thở đi, rồi nói từ từ, Tuấn Anh lắng nghe em mà.”

Trong khi ngọt giọng dỗ dành, cậu ấy mơn trớn đùi non, chơi đùa đảo loạn túi bìu sau đó lại trượt xuống sờ soạng khe động tư mật.

Cả người tôi tê dại, sống lưng nhũn ra xụi lơ, áp má mình lên má cậu ấy, thở hổn hển “Tôi nói thật đấy, ngày mai tôi còn nhiều việc lắm.”

Tuấn Anh vừa lướt bàn tay thăm dò khắp toàn bộ cơ thể không một mảnh vải vừa bú vú tôi chùn chụt, “Ừm, tôi biết rồi, muốn sờ em một chút thôi, sẽ không đè ra làm em mệt nữa đâu. An à, ngắm nhìn cơ thể trần truồng của em sẽ khiến tôi hưng phấn hơn, kết thúc nhanh hơn, sau đó sẽ ôm em ngủ thật ngon, An nhé? Tôi muốn chạm lên từng tấc da thịt nõn nà mềm mại này mà... Chiều tôi, được không em?”

Tuấn Anh nói chuyện ngọt quá, tôi không chống cự nổi, vậy là khe khẽ gật đầu: “C,cũng được.”

Cậu ấy cười khẽ, chỉnh cho chân tôi dạng rộng ra, nắm lấy hai dương v*t đang dựng đứng kề cận bên cạnh nhau rồi sục lên xuống nhịp nhàng, chân mày cả hai đều hơi nhíu lại, lồng ngực phập phồng, thở dốc hỗn loạn.

Nhìn khuôn mặt tuấn tú, diễm lệ nhiễm đậm màu tình dục trước mặt, tôi thấy thương vô vàn, không nhịn được mà hỏi ra thành lời: “Tuấn Anh ơi~ cậu có có... muốn...”

“Muốn.” Tuấn Anh nhếch khoé môi cười tà, lập tức đánh gãy câu ấp úng của tôi.

Tôi cũng cong khoé môi, nhìn cậu ấy tự nhiên như vậy thì lại không còn thấy ngại bao nhiêu nữa, “Cậu có biết tôi định hỏi gì không mà đã nói muốn?”

Lỡ tôi hỏi có muốn dừng lại không thì sao?

Tuấn Anh cười cười, đẩy đùi một cái khiến tôi phải ôm lấy cậu ấy, “Biết. Em hỏi tôi có muốn em bú cu cho không.”

“...”

Mặt tôi nóng lên rần rần, nhanh chóng nhéo bắp tay cậu ấy một cái, “Tôi sẽ không bao giờ hỏi như thế!!!”

Cái gì mà bú... cu chứ? Nghe quá là thô thiển rồi!

Tuấn Anh nhanh chóng ngoạm lấy bầu ngực gần ngay trước mặt, hôn mút, liếm láp, sau đó cất giọng trầm khàn: “Vậy em sẽ nói gì hả cục cưng? Em hỏi tôi có muốn em bò xuống chổng mông lên hôn cho tôi không ư?”

Vành tay tôi tê rần, cả cơ thể được mơn trớn mà nổi lên tầng da gà mỏng.

Câu này... câu này rõ ràng là không tục tĩu nhưng vô cùng trần trụi, nghe vào tai còn dâm đãng hơn cả câu đầu tiên, đừng nói là người tôi run rẩy thoát lực mà ngay cả dương v*t cũng bị lời tình sắc làm cho rỉ nước.

Không thể để tên này từ hành động đến cả lời nói đều xoay mình vòng vòng được, tôi nhìn quanh quẩn một lượt, cuối cùng nhanh trí vịn vai cậu ấy, nói: “Sai rồi~ Tôi hỏi cậu có muốn ăn bánh kem không kia mà.”

Ngón tay cậu ấy nhẹ nhàng se núm vú tôi, rướn đến thơm thơm lên má, “Ồ~ vậy sao? Thế em có muốn ăn bánh kem không?”

“Ức~” Tôi than khẽ, ngọ nguậy trốn tránh, ưỡn ngực cong eo, nắm lấy cổ tay Tuấn Anh đẩy nhẹ ra, “Tuấn Anh... đừng~ nhột quá~”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Tuấn Anh ghì hõm lưng kéo tôi ôm sát vào lòng, cắn một miếng lên hình xăm người que trước bầu ngực, khàn khàn nói: “Tôi hỏi em đấy, bé An có muốn ăn bánh kem không nào?”

Đâm lao phải theo lao, chắc tại tôi khơi mào trước nên cậu ấy mới cố ý nói chuyện bánh kem mãi như vậy, nên tôi trả lời: “Muốn~ tôi muốn~” Nhưng cậu có nghị lực dừng việc đang làm lại để đi ăn được không?

Tuấn Anh nhướng mày, ẵm tôi đặt ngồi xuống ghế còn cậu ấy đứng dậy, mở bánh trên bàn rồi cầm gốc dương v*t thô dài ấn một đường ịn xuống, mặt bánh kem lúc này lún thành hình con cu to đùng.

“...”

Tuấn Anh đem dương v*t có một lớp kem trắng mỏng chậm rãi tiến đến, dựng đứng chỉa thẳng vào mặt tôi mà lắc lư.

“...”

Một tay cậu ấy ấn đầu tôi xuống, tay còn lại nắm gốc dương, bôi phần kem béo ngọt lịm lên môi tôi, yêu cầu: “Nào~ Ăn bánh kem đi! Không phải là em muốn ăn sao?”

“...”

Thì ra còn có thể chơi theo kiểu này!

Cậu ấy bóp má tôi, chỉ đưa đẩy thúc quy đầu vào khoé môi một chút chứ không đâm sâu, “Liếm đi An! Lưỡi của em đâu?”

Ngón tay cậu ấy thọc vào miệng tôi, quấn lấy đầu lưỡi, “Vươn lưỡi ra âu yếm nó đi, nó nhớ thương em mà, ngày nào cũng nhớ đến phát điên.”

Hầu kết tôi lăn lộn, nuốt khan mấy lần, cuối cùng không chần chừ nữa, vươn tay nắm lấy gậy th*t trước mắt, nghe lời cậu ấy mà đưa lưỡi ra liếm láp tỉ mỉ, cẩn thận, chậm rãi từ gốc lên đến đỉnh quy đầu, còn học theo mà dùng đầu lưỡi điểm nhẹ vào lỗ niệu đạo, cuốn đi dâm dịch trơn nhớt vào trong khoang miệng.

“Có ngon không?” Tuấn Anh thở hắt ra sảng khoái, hai tay ôm lấy đầu tôi, hơi dùng lực ấn xuống háng.

Tôi không lên tiếng trả lời nhưng hôn liếm mỗi lúc thêm cuồng nhiệt, thậm chí cố gắng há to miệng, phồng má ngậm gậy th*t vào sâu nhất có thể thay cho câu trả lời khiến cậu ấy giật nảy hài lòng.

Ngọt quá!

Nhưng chỉ mình tôi mới biết đây không phải là vị của bánh kem vì những lần trước hôn xuống nơi này tôi cũng thấy ngọt lịm y như vậy. Có lẽ đây là mùi vị của sự rung động, một cảm xúc thổn thức từ sâu trong trái tim lan toả đến từng tận tế bào, người đời gọi nói bằng cái tên mỹ miều là tình yêu.

Chân tình của tôi nhỏ xíu, bình dị nhưng lại toàn tâm toàn ý đem lòng mình đặt trọn vẹn lên một người vô cùng cao quý, xuất chúng.

Người ấy chưa từng chê bai mà chỉ nói những lời ngọt ngào dỗ dành tôi xinh đẹp nhất. Người ấy không hề kì thị mà còn khen kẻ bình phàm như tôi là em bé ngoan giỏi giang. Người ấy không bao giờ hùa theo đám đông bắt nạt tôi mà ngay từ ngày còn bé xíu xiu đã luôn đứng ra che mưa chắn gió, chọn cách ôm tôi vào lòng bảo bọc kín kẽ.

Người ấy nâng niu tôi, trân trọng tôi, tôn quý tôi. Trong những năm tháng cũ kỹ xa xưa kia cũng chưa từng một lần vạch ra giới hạn tầng lớp với cậu bé nghèo nhất trong đám bạn này.

Người ấy từng bước kéo tôi ra khỏi bóng tối mịt mờ, nắm chặt tay chỉ đường dẫn lối tường tận tỉ mỉ đường đến phía ánh dương rạng rỡ. Dạy cho tôi học, bày cho tôi chơi, từng bước từng bước bằng tất cả tâm can thể hiện cho tôi thấu hiểu thế nào là tình bạn, tình thân và tình yêu.

Trước khi chúng tôi nảy sinh tình cảm ái ân thì tôi và Tuấn Anh là bạn bè thân thiết nhất của nhau, cậu ấy còn nói chúng tôi là người nhà mà cả đời nhất định không thể sống thiếu.

Khi nghĩ đến những điều này, cơ thể trần truồng của tôi đã rời ghế mà quỳ đứng xuống bên dưới rồi.

Tôi quỳ xuống thành kính hôn lên dương v*t của Tuấn Anh, cánh môi dịu dàng chạm lên quy đầu hồng hào trơn bóng sau đó nhẹ nhàng ngậm vào sâu thật sâu trong khoang miệng.

Nhưng chỉ tích tắc, gậy th*t cương cứng phồng to trong miệng tôi trượt mạnh ra ngoài, kéo theo nước miếng nhiễu nhão ẩm ướt. Tuấn Anh vội vã cong eo xuống xốc nách ẵm tôi bế ôm lên cao, chỉnh cho chân tôi dạng rộng quấn lấy hai bên hông cậu ấy.

“Em làm gì vậy An? Dưới sàn nhà lạnh lẽo.” Tuấn Anh xoa nắn mông tôi, hơi thở nặng nề gấp gáp khoan khoái, hôn đi những vệt nước óng ánh trên môi.

Tôi vòng tay ôm cổ cậu ấy, nói: “Tôi... chỉ tìm tư thế thoải mái hơn thôi...”

Ở trên ghế mềm mại lại khó chịu hơn quỳ dưới sàn ư? Điều đó có đúng hay không, tôi nghĩ Tuấn Anh hiểu rõ nhất, chỉ là cậu ấy không vạch trần để tôi phải cảm thấy xấu hổ.

Cậu ấy ôm chặt tôi vào lòng, nhẹ nhàng xoa xoa lưng phía sau, “Nhưng em sẽ đau chân đấy.”

Tôi vùi mặt trong cần cổ nóng bỏng, lắc lắc đầu, “Không đau đâu~”

Tuấn Anh hạ vô số nụ hôn cuồng nhiệt lên khắp khuôn mặt tôi, dương v*t bên dưới mông liên tục nảy mạnh, khàn khàn dụ hoặc: “Vậy tôi sẽ ra nhanh thôi, được không em?”

Tôi hít một hơi mùi hương tuyết tùng từ cơ thể của người trong lòng, tiếp thêm dũng khí rồi mới khẽ gật đầu, đáp ứng: “Được.”

Nhưng Tuấn Anh không vội thả tôi xuống mà ôm hai múi mông tôi, bế đi một đoạn, cậu ấy ngồi lên ghế sofa, lấy một cái gối mềm đặt dưới thảm rồi mới từ từ đặt tôi xuống. Khi chân mình chạm phải gối êm mềm mại, tôi nhìn lên cậu ấy rồi không nhịn được rung động mà nhoẻn miệng cười.

Tuấn Anh cũng cong khoé môi, để tay tôi đặt lên đùi cậu ấy, hai đùi rắn chắc dạng rộng ra, bàn tay to lớn luồn qua tóc, ấn đầu tôi xuống háng theo nhịp lên xuống, dịu dàng nói: “Hôn anh đi An.”

Tôi điều chỉnh lưỡi và khoang miệng để mỗi lần phun ra nuốt vào răng sẽ không cọ đau Tuấn Anh, cánh tay dựa vào hai bên đùi cậu ấy để lấy thế. Lúc này, cảm giác thô ráp ở khuỷu tay mới khiến tôi nhận ra, cậu ấy lại chưa cởi đồ rồi, lần nào cũng vội vàng kéo được mỗi khoá quần là vào việc luôn, vậy mà cởi tôi sạch sành sanh không chừa lại mảnh vải nào. Tôi vừa liếm láp tỉ mỉ đầu khấc vừa dặn lòng lần sau phải cẩn thận hơn mới được, không cởi thì không cởi hết, mà đã cởi thì phải cởi đều.

Dòng suy nghĩ miên man của tôi bị cắt đứt bởi lực thúc hông đỉnh lên vòm họng liên tục của Tuấn Anh, so sánh với những lần trước, tôi biết cậu ấy đang kiềm chế nhiều. Cả dương v*t chỉ vào miệng tôi khoảng chừng nửa cây, lần nào hưng phấn quá thì lỡ tay ấn đầu tôi xuống sâu hơn nhưng cũng chỉ hơn một xíu, chưa từng mút xuống tận gốc. Tuấn Anh sợ tôi nôn khan khó chịu nên không đẩy hông mạnh cũng chưa từng đâm lút cát lần nào. Tôi cũng cố gắng há miệng thật to nhưng dương v*t của cậu ấy vừa lớn vừa dài, chắc chắn phải hai mươi mấy centi là ít, riêng việc giữ cho cơ miệng ngậm vào phun nuốt lâu như vậy mà không bị mỏi cũng đã là thành tựu rồi, nên không thể nào nuốt tới tận gốc nơi đám lông đen rậm rạp mong mỏi môi tôi âu yếm được.

Tôi từ từ nhả dương v*t ra, lật nó lên, chạm môi hôn chậm rãi từ sát dưới gốc lên tới đỉnh rồi dùng lưỡi ngoáy nhẹ lỗ tiểu, liếm đi dịch thể trong suốt, cây gậy thô cứng trong tay tôi được kích thích các dây thần kinh nên khoái cảm dồn dập giật lên mạnh mẽ, hơi thở người phía trên ồ ồ gấp gáp, tôi biết mình làm đúng rồi. Vậy là chậm rãi men theo đường chỉ nổi lên ở giữa, hôn hôn quanh thân thịt cương cứng rồi chuyển đầu lưỡi dần xuống dưới túi bìu lớn đang co rút, vươn lưỡi dài ra học theo cậu ấy từng làm mà đá nhẹ mấy lần rồi mới hé miệng ngậm cả đùm lớn vào, nhẹ nhàng hôn nút cẩn thận, cảm nhận hai hòn bi nhộn nhạo đảo vòng vòng trong khoang miệng ẩm ướt cũng thấy... thinh thích.

Sau một hồi, hô hấp Tuấn Anh đứt quãng, hai cơ đùi sát háng căng cứng, tôi biết chỉ hôn là không đủ thoả mãn nên dịu dàng liếm đi những giọt nước nhiễu xung quanh thân thịt nổi gân gồ ghề và cả trên quy đầu trơn láng, đề nghị: “Cậu có muốn... muốn dùng đùi không? Tôi có thể...”

Lồng ngực Tuấn Anh phập phồng mãnh liệt, chớp nhoáng nhào xuống bế tôi đặt nằm lên sofa, nhưng khi tôi kẹp chặt đùi thì Tuấn Anh đưa háng đến trước mặt, bóp má để tôi hé môi rồi cầm gốc dương v*t căng chướng lần nữa đâm vào bên trong.

“Không cần, em sẽ đau mà, ngoan, tôi sắp bắn được rồi. Dùng lưỡi mút chặt vào đi cục cưng.”

Hô hấp của Tuấn Anh ngày càng nặng nề nhưng vẫn giữ lý trí, không đâm rút mạnh bạo, chỉ kéo bàn tay tôi nắm lấy túi bìu bên trên, ngửa đầu khoan khoái, khàn giọng dụ dỗ: “Em xoa xoa đi An, em sờ tôi đi, chạm vào người tôi đi An... A~... Sướng quá... Sao miệng em lại mềm như vậy... mút chặt vào, đúng rồi, khít quá... ưm... tôi sắp bắn rồi...”

Lát sau, cậu ấy cúi xuống, nhìn tôi với ánh mắt mơ màng diễm lệ, niết má tôi một chút, háng không ngừng thúc vào cổ họng, khẽ hỏi: “Cho anh bắn tinh vào miệng cục cưng nhé?”

Da mặt tôi nóng lên, vành tai ngứa ngáy da đầu tê rần, im lặng không trả lời, mà có muốn lên tiếng cũng không được vì khoang miệng bị dương v*t nóng bỏng nhồi nhét kín kẽ rồi, ánh mắt đảo loạn né tránh, bàn tay bắt chước theo mấy cái nắn bóp làm mẫu của cậu ấy mà thực hiện theo, vừa xoa vừa đảo túi bìu săn chắc.

Sau vài chục cú nắc nhẹ đâm sâu, Tuấn Anh bất ngờ rút mạnh dương v*t ra sau đó nhích xuống phía dưới, nhắm thẳng ngực tôi mà bắn mấy đợt tinh dịch, có vài tia trắng đục sền sệt còn văng cả lên má và môi tôi. Cậu ấy thở hắt ra thoả mãn, hạ thân giật nảy vì khoái cảm, lấy quy đầu nhớp nháp bôi t*ng trùng lên hai bên đầu v* của tôi, dương v*t sừng sững lắc lư đem một chút dịch thể trắng đục chà xát lên khoé môi tôi. Dù cậu ấy không bóp má nhưng tôi vẫn hé miệng, t*ng trùng từ lỗ niệu đạo nhẹ nhàng nhiễu xuống đầu lưỡi. Tôi vươn lưỡi ra liếm lên lỗ tiểu, mút lấy đầu khấc, Tuấn Anh gầm nhẹ mấy tiếng, hẩy hông đưa đẩy nhẹ nhàng mấy cái vào miệng rồi rút dương v*t ra, thêm đợt tinh nữa lại bắn lên má tôi nóng bỏng.

Tôi nhìn cảnh đẹp ý vui trước mắt mà cả người ngứa ngáy nóng ran, miệng khát lưỡi khô, đang nằm chờ đợi Tuấn Anh hôn môi thì cậu ấy nắm một bên đùi của tôi gác lên lưng ghế rồi bất ngờ cúi xuống ngậm sâu lấy dương v*t cương cứng của tôi vào khoang miệng ấm nóng.

Tôi liếm môi giãy giụa, vô tình cố ý cuốn một chút t*ng trùng nồng đậm phảng phất mùi xạ hương vào cổ họng, “Đừng~ Tôi... tôi không ra được nữa đâu~”

Tuấn Anh nắm chặt lấy đùi tôi, mơn trớn miên man, “Ngoan! Anh thương em mà!”

Cậu ấy ngọt giọng xưng anh khiến tim tôi nảy lên thổn thức, xúc cảm tê rần lan tới từng tấc da thịt, kích thích dồn dập chảy xuống bụng dưới, toàn thân mềm nhũn không chống cự nổi.

Tuấn Anh banh rộng chân tôi sang hai bên rồi mạnh mẽ vục đầu vào giữa háng, môi mềm lên xuống phun nuốt kịch liệt, một tay xoa tròn ấn nhẹ trên miệng lỗ hậu, tay còn lại đem tinh dịch bôi đầy lên hai bầu vú của tôi mà bóp. Tôi ngồi dậy ôm đầu cậu ấy muốn đẩy ra mà cuối cùng kỹ năng điêu luyện bên dưới khiến khoái cảm ập tới liên tục, cơ thể tôi mềm nhũn, tay chân run lẩy bẩy phải bám vào người bên dưới mà chống đỡ. Nhìn vào trông chẳng khác nào tôi bị kích dục mà sung sướng, chủ động ấn đầu cậu ấy chôn thật sâu dưới háng mình hôn liếm.

Không gian tình sắc từ nãy tới giờ luôn vang lên tiếng hôn nút da thịt chùn chụt dâm mỹ, Tuấn Anh nồng nhiệt mút liếm lỗ nhỏ và cả dương v*t, hô hấp cậu ấy nặng nề thoả mãn còn tôi mê man hưng phấn, cổ họng như có như không khẽ khàng âm ư rên rỉ dâm đãng.

Cứ thế, cậu ấy vục đầu quấn quýt ái ân không bao lâu thì tôi cũng co rút hạ thân mà bắn ra, ngay khi được Tuấn Anh thả lỏng, chân kia của tôi rớt xuống, hai đùi run lẩy bẩy kẹp chặt lấy đầu Tuấn Anh mà bắn vào miệng cậu ấy.

Rõ ràng là tôi muốn rút ra nhưng Tuấn Anh ôm hông nắm chặt, cơ thể tôi hưng phấn lâng lâng cũng quên mất việc phải tóm khuôn mặt cậu ấy mà đẩy lên. Tôi chỉ nhớ thân dưới của mình bị khoái cảm đánh úp mà đã giật nảy liên hồi, mu hẩy lên cao từng đợt, cao trào phóng thích vào khoang miệng ấm nóng.

Dịch thể của tôi có còn đặc sệt trắng đục hay chuyển sang trong suốt thì tôi cũng không được biết vì Tuấn Anh đã nuốt sạch rồi, hiện tại đang nhẹ nhàng hạ vô số nụ hôn trân quý khắp cơ thể trần truồng mềm nhũn của tôi, từng tấc trên cả khuôn mặt nhỏ nhắn cũng không quên mà âu yếm, dịu dàng lau đi t*ng trùng nhớp nháp.

Cậu ấy đè hờ lên phía trên, đỉnh hông nắc mạnh một cái xuống háng tôi, hôn phớt liên tục lên môi, cười cười, chọc ghẹo: “Là ai đã nói không ra được nhỉ? Vậy cái gì ngọt ngào bắn vào miệng anh đây?”

“...”

Ai biết gì đâu! Chắc chắn không phải tôi rồi!

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Bạn Cùng Bàn Nói Tôi Giống Chó Của Cậu Ấy

Số ký tự: 0