Mút Ngực 1 (H)
Tưởng Cật Đằng Tiêu Phao Diện
2024-08-14 08:31:28
Lý Minh Phong đẩy nội y của cô lên.
Mặc dù vẫn còn có rào chắn của chiếc áo nhưng Triệu Thanh Viện vẫn cảm thấy một trận ớn lạnh.
Cô lại lại bắt đầu sợ hãi anh mà dùng ngón tay thon gọn nắm lấy cổ tay thiếu niên: "Lý Minh Phong, đừng...em không muốn..."
Nước da Lý Minh Phong không tính là trắng, thường xuyên phơi nắng chơi bóng, là nước da có màu lúa mạch, chỉ là không đến mức ngăm đen mà thôi.
Những ngón tay trắng nõn đặt lên khuỷu tay anh tạo nên sự tương phản rõ rệt, Lý Minh Phong nhìn đến nóng cả mắt.
Anh rút tay lại nhưng tiến tới nắm lấy đầu ngón tay cô đặt lên môi hôn, giọng điệu vô lại nói: “Cưng ơi, anh muốn.”
Triệu Thanh Viện tưởng rằng anh sẵn sàng nghe lời cô nói, nhưng cô không ngờ rằng bộ dáng của anh vẫn như nước đổ đầu vịt như vậy.
Lý Minh Phong hôn lên lòng bàn tay của cô rồi nhìn cô: "Chỉ lần này thôi, được không?"
"Cho anh ăn một lát rồi anh sẽ để em đi về."
Đi về.
Hai từ này rất hấp dẫn.
Triệu Thanh Viện do dự hỏi anh: “Thật không?”
“Ừ.” Lý Minh Phong nghiêng người hôn lên môi cô: “Không lừa em đâu.”
Hai má thiếu nữ đỏ bừng, tai cô đỏ đến muốn chảy máu, cô khó khăn gật đầu: “Vậy, vậy thì được…”
Cuối cùng coi như dụ dỗ cô đồng ý, Lý Minh Phong từng chút một vén áo phông của cô lên, lộ ra bộ ngực ngọc mềm mại, núm vú màu hồng được vuốt ve cho đến khi đứng thẳng.
Bộ ngực của cô không tính là lớn nên Lý Minh Phong dùng gan bàn tay đẩy chúng từ bên mép lên phía trên vừa đủ để giữ chúng trong lòng bàn tay.
Sắc mặt Triệu Thanh Viện càng ngày càng nóng, cô nhịn không được quay mặt đi: “Anh đừng nhìn nữa.”
"Tại sao?" Cuối cùng cũng nhìn thấy bộ ngực xinh đẹp của thiếu nữ khiến hơi thở của Lý Minh Phong càng nóng hơn, anh cúi người hôn lên ngực cô: "Đẹp quá."
Triệu Thanh Viện xấu hổ đến mức không nói nên lời, cô cắn môi dưới đến trắng bệch.
Lý Minh Phong chú ý tới, đưa tay gỡ môi dưới của cô gái ra khỏi răng: “Đừng cắn.”
Triệu Thanh Viện ngơ ngác nhìn anh, Lý Minh Phong đưa vạt áo lên môi cô: “Cắn cái này đi.”
Cô cắn nó như anh bảo.
Lúc này cô mới phát hiện có gì đó không đúng lắm.
Cắn vạt áo của chính mình khiến cả hai bộ ngực mềm mại đều lộ ra trước mặt thiếu niên, giống như là... tự mình vén áo lên, tặng thân thể của mình cho anh chơi vậy...
Triệu Thanh Viện muốn nói cái gì đó, cô muốn nói cô không muốn làm như vậy, nhưng Lý Minh Phong đã ấn vào một bên núm vú của cô, nụ hoa đỏ run rẩy đứng thẳng trên bộ ngực trắng như tuyết của cô.
Cảm giác khoái cảm tê dại khiến cô nhịn không được rên một tiếng.
Lý Minh Phong cười nói: “Cục cưng, phải cắn chặt vào, nếu em thả ra, có lẽ sẽ không đơn giản như vậy đâu.”
Nói xong, anh cúi đầu há miệng liếm láp ngực thiếu nữ.
Bề mặt thô ráp của lưỡi anh lướt qua quầng vú màu hồng nhạt, từng chút di chuyển lên trên, chiếc lưỡi mềm mại chạm vào núm vú nhỏ nhắn đáng yêu, Lý Minh Phong liếm một vòng quanh đầu vú, rất nhanh liếm đến khi chúng trở nên sáng bóng.
"Hic..." Triệu Thanh Viện cắn áo hừ một tiếng.
Gạt khoái cảm thể xác sang một bên, cô giờ lại càng cảm thấy càng xấu hổ hơn.
Người này... Ăn thì ăn đi, tại sao... tại sao anh cứ nhìn cô mãi...
Lý Minh Phong cúi đầu tập trung liếm bộ ngực mềm mại thơm tho của thiếu nữ, nhưng đôi mắt đen của anh cứ nhìn chằm chằm vào mặt cô, nhìn khuôn mặt đỏ bừng hấp dẫn của cô, trong mắt tràn đầy nước mắt lung linh.
Rõ ràng anh đang trong tư thế cúi đầu thành kính lấy lòng cơ thể thiếu nữ, nhưng Triệu Thanh Viện lại cảm thấy bản thân mình bây giờ giống như một con mồi đang đang bị nhắm tới.
Mặc dù vẫn còn có rào chắn của chiếc áo nhưng Triệu Thanh Viện vẫn cảm thấy một trận ớn lạnh.
Cô lại lại bắt đầu sợ hãi anh mà dùng ngón tay thon gọn nắm lấy cổ tay thiếu niên: "Lý Minh Phong, đừng...em không muốn..."
Nước da Lý Minh Phong không tính là trắng, thường xuyên phơi nắng chơi bóng, là nước da có màu lúa mạch, chỉ là không đến mức ngăm đen mà thôi.
Những ngón tay trắng nõn đặt lên khuỷu tay anh tạo nên sự tương phản rõ rệt, Lý Minh Phong nhìn đến nóng cả mắt.
Anh rút tay lại nhưng tiến tới nắm lấy đầu ngón tay cô đặt lên môi hôn, giọng điệu vô lại nói: “Cưng ơi, anh muốn.”
Triệu Thanh Viện tưởng rằng anh sẵn sàng nghe lời cô nói, nhưng cô không ngờ rằng bộ dáng của anh vẫn như nước đổ đầu vịt như vậy.
Lý Minh Phong hôn lên lòng bàn tay của cô rồi nhìn cô: "Chỉ lần này thôi, được không?"
"Cho anh ăn một lát rồi anh sẽ để em đi về."
Đi về.
Hai từ này rất hấp dẫn.
Triệu Thanh Viện do dự hỏi anh: “Thật không?”
“Ừ.” Lý Minh Phong nghiêng người hôn lên môi cô: “Không lừa em đâu.”
Hai má thiếu nữ đỏ bừng, tai cô đỏ đến muốn chảy máu, cô khó khăn gật đầu: “Vậy, vậy thì được…”
Cuối cùng coi như dụ dỗ cô đồng ý, Lý Minh Phong từng chút một vén áo phông của cô lên, lộ ra bộ ngực ngọc mềm mại, núm vú màu hồng được vuốt ve cho đến khi đứng thẳng.
Bộ ngực của cô không tính là lớn nên Lý Minh Phong dùng gan bàn tay đẩy chúng từ bên mép lên phía trên vừa đủ để giữ chúng trong lòng bàn tay.
Sắc mặt Triệu Thanh Viện càng ngày càng nóng, cô nhịn không được quay mặt đi: “Anh đừng nhìn nữa.”
"Tại sao?" Cuối cùng cũng nhìn thấy bộ ngực xinh đẹp của thiếu nữ khiến hơi thở của Lý Minh Phong càng nóng hơn, anh cúi người hôn lên ngực cô: "Đẹp quá."
Triệu Thanh Viện xấu hổ đến mức không nói nên lời, cô cắn môi dưới đến trắng bệch.
Lý Minh Phong chú ý tới, đưa tay gỡ môi dưới của cô gái ra khỏi răng: “Đừng cắn.”
Triệu Thanh Viện ngơ ngác nhìn anh, Lý Minh Phong đưa vạt áo lên môi cô: “Cắn cái này đi.”
Cô cắn nó như anh bảo.
Lúc này cô mới phát hiện có gì đó không đúng lắm.
Cắn vạt áo của chính mình khiến cả hai bộ ngực mềm mại đều lộ ra trước mặt thiếu niên, giống như là... tự mình vén áo lên, tặng thân thể của mình cho anh chơi vậy...
Triệu Thanh Viện muốn nói cái gì đó, cô muốn nói cô không muốn làm như vậy, nhưng Lý Minh Phong đã ấn vào một bên núm vú của cô, nụ hoa đỏ run rẩy đứng thẳng trên bộ ngực trắng như tuyết của cô.
Cảm giác khoái cảm tê dại khiến cô nhịn không được rên một tiếng.
Lý Minh Phong cười nói: “Cục cưng, phải cắn chặt vào, nếu em thả ra, có lẽ sẽ không đơn giản như vậy đâu.”
Nói xong, anh cúi đầu há miệng liếm láp ngực thiếu nữ.
Bề mặt thô ráp của lưỡi anh lướt qua quầng vú màu hồng nhạt, từng chút di chuyển lên trên, chiếc lưỡi mềm mại chạm vào núm vú nhỏ nhắn đáng yêu, Lý Minh Phong liếm một vòng quanh đầu vú, rất nhanh liếm đến khi chúng trở nên sáng bóng.
"Hic..." Triệu Thanh Viện cắn áo hừ một tiếng.
Gạt khoái cảm thể xác sang một bên, cô giờ lại càng cảm thấy càng xấu hổ hơn.
Người này... Ăn thì ăn đi, tại sao... tại sao anh cứ nhìn cô mãi...
Lý Minh Phong cúi đầu tập trung liếm bộ ngực mềm mại thơm tho của thiếu nữ, nhưng đôi mắt đen của anh cứ nhìn chằm chằm vào mặt cô, nhìn khuôn mặt đỏ bừng hấp dẫn của cô, trong mắt tràn đầy nước mắt lung linh.
Rõ ràng anh đang trong tư thế cúi đầu thành kính lấy lòng cơ thể thiếu nữ, nhưng Triệu Thanh Viện lại cảm thấy bản thân mình bây giờ giống như một con mồi đang đang bị nhắm tới.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro