Kéo dài thời gian
Mộng Tuyền Tống Thị
2024-10-30 23:14:37
Tác giả: Ninh Ninh
Dịch Minh chở Hân Thư về nhà, nhưng tốc độ của người chạy bộ còn nhanh hơn cả xe của anh, còn có thể vượt mặt anh khá xa.
Hân Thư thấy vậy liền hỏi: "Bộ con chạy nhanh nhất rồi đó hả Dịch Minh?"
Dịch Minh: "Con đang lái xe an toàn đó dì!"
Hân Thư tức giận đánh vào nón bảo hiểm của Dịch Minh hối thúc.
"Bây giờ không phải là lúc để con lái xe an toàn đâu, nhà của dì sắp bị dọn hết rồi kia kìa, lái nhanh lên đi!"
"Nhưng nếu mà đi nhanh quá, lỡ xe mà xảy ra vấn đề gì thì không thể về tới nhà được đâu!"
Hân Thư giận vỗ vỗ vai Dịch Minh nói: "Hây! Lái xe gì mà chậm như rùa vậy. Dừng, dừng, dừng lại đi, dì tự mình chạy về nhà cũng được."
"Ối! Ối! Dì! Dì!"
Nói xong Hân Thư liền leo xuống xe mà tự mình chạy bộ về nhà. Thấy vậy Dịch Minh lập tức lái xe đuổi theo.
"Dì Hân Thư! Chờ con với! Phải theo liền, theo liền!"
Lúc này ở hội chợ Khả Nhu vẫn đang rất hồi hợp chờ đến lượt của mình lên thi đấu.
MC: "Xin mọi người cho một tràn pháo tay thiệt lớn cho thí sinh số 10 đi nào. Để không mất thời gian thêm nữa và tiếp theo chúng ta cùng nghe tiếng hát của thí sinh số 11."
Khả Nhu cứ liên tục nhìn ra bên ngoài sân khấu, "Hazz, mình ra kia tập lại lần nữa thì hơn!"
Khả Nhu ra một góc lấy hơi rồi bắt đầu tập lại bài hát của mình. Thiên Hàn đứng ở một bên nhìn cô đang hồi hộp mà bất giác mỉm cười.
Phía bên này, Hân Thư đã chạy về đến nhà liền nhanh chóng mở cửa kiểm tra, nhưng lại không thấy ai cả, cũng không có chuyện gì xảy ra hết.
Dịch Minh cũng vừa chạy tới mà vô cùng lo lắng,
"Mình đã cố gắng làm hết sức có thể rồi. Khả Nhu tôi giữ chân dì Hân Thư chỉ được tới đây thôi nha! Không, phải mau gọi điện báo Khả Nhu biết mới được!"
Khả Nhu đang tập hát thì tiếng điện thoại vang lên ở trong túi, cô vội lấy ra xem.
"Ai gọi lúc này vậy trời!"
Nhìn thấy là Dịch Minh gọi nên bắt máy lạnh lùng hỏi:
"Alo, có chuyện vậy? Anh nói cái gì mẹ tôi sắp quay lại đây rồi hả? Anh giúp tôi kéo dài thời gian thêm chút nữa đi! Ráng thêm chút nữa thôi! Bây giờ, tôi còn chưa lên trình diễn nữa mà!"
Dịch Minh: [Như vậy cũng tốt mà, tôi sẽ được xem Khả Nhu hát!]
Nhả Nhu liền cảnh cáo, "Không được đâu, tuyệt đối không được cho để mẹ tôi quay lại. Không được để cho mẹ tôi nhìn thấy tôi tham gia cuộc thi, nếu không thì kiếp này và kiếp sau, tôi sẽ không bao giờ nói chuyện với anh nữa đâu hiểu không hả?"
Nói xong cô liền tắt máy, Dịch Minh luốn cuống cố gọi tên cô.
"Khả Nhu! Khả Nhu! Ôi biết làm sao đây?"
Hân Thư kiểm tra xong thấy không có gì bất ổn, liền ra bên ngoài nói với Dịch Minh.
"Dì có thấy gì đâu! Cũng không ai đòi nợ luôn!"
Dịch Minh: "À chắc là họ thấy không có ai nên họ đã đi rồi đó dì..."
Hân Thư gật đầu, "Ừ, chắc là vậy! Được rồi, mau đi thôi, dì bỏ gian hàng cũng lâu quá rồi, Khả Nhu nó không có người phụ giúp."
Thấy Hân Thư chuẩn bị đóng cửa, Dịch Minh liền ôm bụng của mình kêu lên.
"Ôi đau quá! Ôi! Ôi!"
Hân Thư lo lắng hỏi: "Con bị làm sao vậy?"
Dịch Minh ôm bụng gấp gáp nói: "Dì Hân Thư à! Con... con vào nhà vệ sinh một lát có được không? Con đau bụng quá trời luôn đó!"
Nói xong Dịch Minh liền nhanh chóng chạy vào trong nhà vệ sinh. Hân Thư chỉ đành để anh vào trong giải quyết.
Lúc này ở hội chợ.
MC: "Và bây giờ mời mọi người cùng gặp gỡ thí sinh mang số 19! Cô gái này sở hữu giọng hát độc đáo và cao vút đó là ai đây? Mọi người hãy cho một tràn phát tay... Xin mời cô Trình Khả Nhu lên sân khấu..."
Mọi người bên dưới liền reo hò, "Hú hú hú! Khả Nhu! Khả Nhu!"
Khi Khả Nhu lên sân khấu, MC nói: " Xin chào thí sinh số 19, có vẻ như là cô rất được mọi người ở đây yêu thích đó nha. Cô là ai, xin mời cô tự giới thiệu cho biết đi nào!"
Khả Nhu rất phấn khích, cô hằng giọng rồi nói:
"Hèm, hèm, hèm. Xin chào tất cả mọi người, tôi tên là Khả Nhu, chủ của một cửa hàng bán mì nhỏ ở thôn Đại Lâm. Tối hôm nay, đây là lần đầu tiên, tôi tham gia cuộc thi âm nhạc mọi người đừng quên cỗ vũ cho tôi nha!"
Thiên Vũ ở bên dưới cánh gà nhìn thấy Khả Nhu ở trên sân khấu, liền nói:
"Này, này, cô gái này là người phá sân khấu của chúng ta hôm đó mà! Sao cô ấy có thể đăng ký được?"
Thiên Hàn: "Anh Thiên Vũ à! Chúng ta không có quy định người không cố ý phá sân khấu, thì không được tham gia cuộc thi đâu chứ!"
Thiên Vũ không vui nói: "Nhưng mà anh không thích cô gái này, cô ấy đã khiến chúng ta tốn rất nhiều tiền đó!"
Thiên Hàn thuyết phục anh mình, "Anh cũng nên nghe thử cô ấy hát đi đả, rồi hãy quyết định!"
Thiên Vũ: "Xì, cầu cho cô ấy hát dở tệ để không được chọn luôn!"
Thiên Hàn biết anh đang giận vì chuyện mấy hôm trước, nên cũng không thể làm cho Thiên Vũ nhất thời đổi ý.
MC hỏi: "Và cô đã sẵn sàng chưa?"
Khả Nhu gật đầu: "Dạ rồi! Tôi đã sẵn sàng!"
MC: "Xin cho một tràn pháo tay cổ vũ thí sinh chúng ta nào."
Bên này Hân Thư ở ngoài đợi khá lâu nhưng Dịch Minh vẫn chưa ra, bà có chút sốt ruột.
"Sao lâu dữ vậy, bộ nó ngủ ở trong đó luôn hay gì?"
Còn Dịch Minh đúng trong nhà vệ sinh lo lắng, "Con xin lỗi dì, con làm như vậy cũng vì tình yêu của mình mà thôi!"
Hân Thư đi vào trong gỗ cửa, "Dịch Minh? Chừng nào con mới xong vậy?
Dịch Minh: "Ờ...ờ... Ôi! dì chờ chút xíu, bụng của con còn rất đâu!"
Hân Thư rất lo lắng cho Hân Thư ở hội chợ một mình, nên đành nói:
"Vậy con ở trổng giải quyết đi, sau đó đóng cửa giùm dì, dì đi trước nha!"
Lúc Hân Thư định rời đi Dịch Minh liền mở cửa đi ra. "Dì, dì con xong rồi nè!
"Không phải con vừa mới nói đau bụng sao, sao lại xong rồi?"
Dịch Minh vỗ bụng nói: "Dạ bây giờ thì hết rồi!"
"Vậy con có đi tới hội hay không?"
Dịch Minh lập tức gật đầu, "Dạ có!"
Hân Thư liền cảnh cáo trước, "Nếu vậy con phải lái xe cho thật nhanh nghe chưa? Nếu mà chậm trễ, thì dì sẽ không cho con nói chuyện với Khả Nhu nữa đó, biết chưa?"
"Dạ con biết rồi dì..."
Dịch Minh chở Hân Thư về nhà, nhưng tốc độ của người chạy bộ còn nhanh hơn cả xe của anh, còn có thể vượt mặt anh khá xa.
Hân Thư thấy vậy liền hỏi: "Bộ con chạy nhanh nhất rồi đó hả Dịch Minh?"
Dịch Minh: "Con đang lái xe an toàn đó dì!"
Hân Thư tức giận đánh vào nón bảo hiểm của Dịch Minh hối thúc.
"Bây giờ không phải là lúc để con lái xe an toàn đâu, nhà của dì sắp bị dọn hết rồi kia kìa, lái nhanh lên đi!"
"Nhưng nếu mà đi nhanh quá, lỡ xe mà xảy ra vấn đề gì thì không thể về tới nhà được đâu!"
Hân Thư giận vỗ vỗ vai Dịch Minh nói: "Hây! Lái xe gì mà chậm như rùa vậy. Dừng, dừng, dừng lại đi, dì tự mình chạy về nhà cũng được."
"Ối! Ối! Dì! Dì!"
Nói xong Hân Thư liền leo xuống xe mà tự mình chạy bộ về nhà. Thấy vậy Dịch Minh lập tức lái xe đuổi theo.
"Dì Hân Thư! Chờ con với! Phải theo liền, theo liền!"
Lúc này ở hội chợ Khả Nhu vẫn đang rất hồi hợp chờ đến lượt của mình lên thi đấu.
MC: "Xin mọi người cho một tràn pháo tay thiệt lớn cho thí sinh số 10 đi nào. Để không mất thời gian thêm nữa và tiếp theo chúng ta cùng nghe tiếng hát của thí sinh số 11."
Khả Nhu cứ liên tục nhìn ra bên ngoài sân khấu, "Hazz, mình ra kia tập lại lần nữa thì hơn!"
Khả Nhu ra một góc lấy hơi rồi bắt đầu tập lại bài hát của mình. Thiên Hàn đứng ở một bên nhìn cô đang hồi hộp mà bất giác mỉm cười.
Phía bên này, Hân Thư đã chạy về đến nhà liền nhanh chóng mở cửa kiểm tra, nhưng lại không thấy ai cả, cũng không có chuyện gì xảy ra hết.
Dịch Minh cũng vừa chạy tới mà vô cùng lo lắng,
"Mình đã cố gắng làm hết sức có thể rồi. Khả Nhu tôi giữ chân dì Hân Thư chỉ được tới đây thôi nha! Không, phải mau gọi điện báo Khả Nhu biết mới được!"
Khả Nhu đang tập hát thì tiếng điện thoại vang lên ở trong túi, cô vội lấy ra xem.
"Ai gọi lúc này vậy trời!"
Nhìn thấy là Dịch Minh gọi nên bắt máy lạnh lùng hỏi:
"Alo, có chuyện vậy? Anh nói cái gì mẹ tôi sắp quay lại đây rồi hả? Anh giúp tôi kéo dài thời gian thêm chút nữa đi! Ráng thêm chút nữa thôi! Bây giờ, tôi còn chưa lên trình diễn nữa mà!"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Dịch Minh: [Như vậy cũng tốt mà, tôi sẽ được xem Khả Nhu hát!]
Nhả Nhu liền cảnh cáo, "Không được đâu, tuyệt đối không được cho để mẹ tôi quay lại. Không được để cho mẹ tôi nhìn thấy tôi tham gia cuộc thi, nếu không thì kiếp này và kiếp sau, tôi sẽ không bao giờ nói chuyện với anh nữa đâu hiểu không hả?"
Nói xong cô liền tắt máy, Dịch Minh luốn cuống cố gọi tên cô.
"Khả Nhu! Khả Nhu! Ôi biết làm sao đây?"
Hân Thư kiểm tra xong thấy không có gì bất ổn, liền ra bên ngoài nói với Dịch Minh.
"Dì có thấy gì đâu! Cũng không ai đòi nợ luôn!"
Dịch Minh: "À chắc là họ thấy không có ai nên họ đã đi rồi đó dì..."
Hân Thư gật đầu, "Ừ, chắc là vậy! Được rồi, mau đi thôi, dì bỏ gian hàng cũng lâu quá rồi, Khả Nhu nó không có người phụ giúp."
Thấy Hân Thư chuẩn bị đóng cửa, Dịch Minh liền ôm bụng của mình kêu lên.
"Ôi đau quá! Ôi! Ôi!"
Hân Thư lo lắng hỏi: "Con bị làm sao vậy?"
Dịch Minh ôm bụng gấp gáp nói: "Dì Hân Thư à! Con... con vào nhà vệ sinh một lát có được không? Con đau bụng quá trời luôn đó!"
Nói xong Dịch Minh liền nhanh chóng chạy vào trong nhà vệ sinh. Hân Thư chỉ đành để anh vào trong giải quyết.
Lúc này ở hội chợ.
MC: "Và bây giờ mời mọi người cùng gặp gỡ thí sinh mang số 19! Cô gái này sở hữu giọng hát độc đáo và cao vút đó là ai đây? Mọi người hãy cho một tràn phát tay... Xin mời cô Trình Khả Nhu lên sân khấu..."
Mọi người bên dưới liền reo hò, "Hú hú hú! Khả Nhu! Khả Nhu!"
Khi Khả Nhu lên sân khấu, MC nói: " Xin chào thí sinh số 19, có vẻ như là cô rất được mọi người ở đây yêu thích đó nha. Cô là ai, xin mời cô tự giới thiệu cho biết đi nào!"
Khả Nhu rất phấn khích, cô hằng giọng rồi nói:
"Hèm, hèm, hèm. Xin chào tất cả mọi người, tôi tên là Khả Nhu, chủ của một cửa hàng bán mì nhỏ ở thôn Đại Lâm. Tối hôm nay, đây là lần đầu tiên, tôi tham gia cuộc thi âm nhạc mọi người đừng quên cỗ vũ cho tôi nha!"
Thiên Vũ ở bên dưới cánh gà nhìn thấy Khả Nhu ở trên sân khấu, liền nói:
"Này, này, cô gái này là người phá sân khấu của chúng ta hôm đó mà! Sao cô ấy có thể đăng ký được?"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Thiên Hàn: "Anh Thiên Vũ à! Chúng ta không có quy định người không cố ý phá sân khấu, thì không được tham gia cuộc thi đâu chứ!"
Thiên Vũ không vui nói: "Nhưng mà anh không thích cô gái này, cô ấy đã khiến chúng ta tốn rất nhiều tiền đó!"
Thiên Hàn thuyết phục anh mình, "Anh cũng nên nghe thử cô ấy hát đi đả, rồi hãy quyết định!"
Thiên Vũ: "Xì, cầu cho cô ấy hát dở tệ để không được chọn luôn!"
Thiên Hàn biết anh đang giận vì chuyện mấy hôm trước, nên cũng không thể làm cho Thiên Vũ nhất thời đổi ý.
MC hỏi: "Và cô đã sẵn sàng chưa?"
Khả Nhu gật đầu: "Dạ rồi! Tôi đã sẵn sàng!"
MC: "Xin cho một tràn pháo tay cổ vũ thí sinh chúng ta nào."
Bên này Hân Thư ở ngoài đợi khá lâu nhưng Dịch Minh vẫn chưa ra, bà có chút sốt ruột.
"Sao lâu dữ vậy, bộ nó ngủ ở trong đó luôn hay gì?"
Còn Dịch Minh đúng trong nhà vệ sinh lo lắng, "Con xin lỗi dì, con làm như vậy cũng vì tình yêu của mình mà thôi!"
Hân Thư đi vào trong gỗ cửa, "Dịch Minh? Chừng nào con mới xong vậy?
Dịch Minh: "Ờ...ờ... Ôi! dì chờ chút xíu, bụng của con còn rất đâu!"
Hân Thư rất lo lắng cho Hân Thư ở hội chợ một mình, nên đành nói:
"Vậy con ở trổng giải quyết đi, sau đó đóng cửa giùm dì, dì đi trước nha!"
Lúc Hân Thư định rời đi Dịch Minh liền mở cửa đi ra. "Dì, dì con xong rồi nè!
"Không phải con vừa mới nói đau bụng sao, sao lại xong rồi?"
Dịch Minh vỗ bụng nói: "Dạ bây giờ thì hết rồi!"
"Vậy con có đi tới hội hay không?"
Dịch Minh lập tức gật đầu, "Dạ có!"
Hân Thư liền cảnh cáo trước, "Nếu vậy con phải lái xe cho thật nhanh nghe chưa? Nếu mà chậm trễ, thì dì sẽ không cho con nói chuyện với Khả Nhu nữa đó, biết chưa?"
"Dạ con biết rồi dì..."
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro