Bạn Trai Hai Mặt Sủng Tôi

Bạn Trai Hai Mặ...

2024-11-24 12:19:40

Tay anh nhẹ nhàng vân vê quả anh đào trên ngực của cô, hô hấp dần gấp rút.

"Ngoan, thả lỏng một chút để tôi di chuyển, di chuyển rồi sẽ không đau nữa."

Hàn Chiêu Chiêu làm gì có cơ hội nói chuyện, cô còn chưa kịp phản ứng gì thì anh đã tự mình chậm rãi co rút rồi.

Dị vật trong cơ thể thức tỉnh như cá gặp nước thích thú làm liều đủ loại trêu chọc đủ loại xâm chiếm.

Trong lòng Giang Phỉ sung huyết tràn đầy, anh cảm nhận được bản thân thật sự đã nhặt được bảo bối rồi. Bọn họ hợp như vậy, kích thước của cô giống như thiết kế riêng vì anh vậy. Không chỉ như thế, bên trong của cô cũng vì anh mà tồn tại, ẩm trơn như vậy, ấm nhuận như vậy, tất cả đều là vì đón nhận anh!

Nơi đó của cô sinh ra chính là để anh làm!

Động tác dưới thân bắt đầu gia tăng tốc độ, Giang Phỉ bắt đầu không vừa lòng với tư thế ngồi, không gian nhỏ hẹp này vốn dĩ không thể để anh thoải mái.

Giang Phỉ ôm thiếu nữ đứng lên, thiếu nữ ở trên cơ thể anh theo động tác của anh mà cự vật kia lại càng sâu thêm vài phần.

"A~"

Sự kinh ngạc khi đột nhiên lơ lửng và sự kích thích của dị vật xâm nhập làm cho Hàn Chiêu Chiêu kêu lên một tiếng, hai tay ngây ngẩn mà bám chặt lên trên cánh tay của Giang Phỉ, giống như bắt được nhành rơm cứu mạng, tràn đầy sự ỷ lại.

"Đã nói là em rất thích mà."

Giang Phỉ khẽ cười. Sau đó đè cô gái trên mặt bàn.

Hàn Chiêu Chiêu đối diện mặt bàn, cả người trên đều bị đè trên mặt bàn. Giây tiếp theo cả người Giang Phỉ dán lên, Hàn Chiêu Chiêu dùng sức nắm chặt mép bàn.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Như này cũng dễ hành động được.

Phần eo Giang Phỉ thêm lực, từng chút một va chạm vào nơi mềm mại của cô gái.

Vật nam tính khuấy đảo, hung hăng đâm vào cô, chơi đùa cô.

Làm cô!

"Đừng, đừng, chậm một chút....A~"

Hàn Chiêu Chiêu nằm sấp trên mặt bàn, miệng liên tục cầu xin. Giang Phỉ khom lưng xuống dán chặt lên cơ thể của cô, cằm đặt vào gáy của cô: "Được, vậy chúng ta chậm một chút."

Giang Phỉ cười gian xảo, động tác thật sự chậm lại, sự xâm chiếm điên cuồng ban đầu biến thành sự lưu luyến dịu dàng.

"Nhưng mà chậm hơn nữa thì sắp hết tiết rồi."

"Ưm ~ Không muốn nữa...."

Khó chịu, ngứa ngáy. Anh làm cô rất ngứa, giống như muốn, muốn.... muốn anh làm nhanh chút nữa.

"Hửm? Không muốn cái gì?" Một ý nghĩ xấu xa chạy qua đỉnh đầu của Giang Phỉ, quy đầu phá vỡ vòng vây của cô gái lập tức đi vào.

"Không muốn... không muốn chậm lại... Nhanh..... chút nữa." Nhanh....kết thúc đi.

Hai chữ 'kết thúc' đằng sau bị thay thế bằng tiếng rên rỉ, Giang Phỉ lại lần nữa gia tăng tốc độ ra vào, từng chút một đâm vào chỗ sâu nhất, hung hăng khuấy đảo rồi lại đi ra, sau đó lại tiếp tục hung hăng cắm vào.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Bạn Trai Hai Mặt Sủng Tôi

Số ký tự: 0