Bạn Trai Hai Mặ...
2024-11-24 12:19:40
Vốn chỉ là món đồ dễ chơi, nhìn bộ dáng nơm nớp lo sợ của cô khi gặp mình như gặp phải kẻ địch, khiến trong lòng người ta ngứa ngáy không nhịn được mà muốn trêu đùa nhưng mỗi khi tiếp cận cô sẽ đều khiến anh không thể kiềm chế được mà xuất hiện kích thích, sự khiêu khích sau đó thực ra cũng vượt qua dự liệu của anh.
Lần đầu tiên suốt mười bảy mười tám năm lại muốn sờ soạng một người như vậy.
Nghĩ thế nào thì làm như thế. Tay của anh linh hoạt xuyên qua vạt áo tiến vào, rất nhanh đã tiếp xúc với da thịt của cô gái, cái tay kia trong nháy máy điên cuồng đói khát mà vuốt ve.
Mẹ nó đúng là trơn mịn.
Sự tiếp xúc bất ngờ của da thịt khiến cô gái hoảng sợ, cô sợ hãi nhìn Giang Phỉ giống như một giây tiếp theo sẽ kêu lên.
Giang Phỉ dùng sức nắm lấy tay cô, cả người cô ngã trên người anh, hai người dán vào nhau. Giang Phỉ hơi cúi đầu, gương mặt tuấn tú phóng đại ngay trước mắt Hàn Chiêu Chiêu.
"Suỵt, nói không chừng cách vách có người đấy."
Hàn Chiêu Chiêu muốn kêu cũng không thể kêu, muốn từ chối lại sợ phát ra tiếng động.
Nhìn dáng vẻ của cô, Giang Phỉ hài lòng nhếch môi, tay lại càng không kiêng nể gì, quấn lấy vòng eo của cô sờ soạng một vòng quanh cái bụng nhỏ bằng phẳng, nhân lúc cô không chú ý mà di chuyển trượt lên trên, cách lớp áo lót nắm ngực bên phải của cô.
Bất ngờ bị kích thích khiến Hàn Chiêu Chiêu bị hoảng sợ, tay không tự chủ được mà nắm chặt lấy quần áo của Giang Phỉ.
Bộ dáng này như muốn lấy lòng Giang Phỉ.
"Ồ, thích tôi như vậy à."
Hàn Chiêu Chiêu lắc đầu muốn nói không phải, nhưng giây tiếp theo lực chú ý lại bị mất đi, cảm quan lại lần nữa quay về bộ ngực.
Vậy mà anh tiến vào rồi!
Cách một lớp vải vóc dày dặn như vậy cũng quyến rũ như thế, trực tiếp dán lên thì sẽ mất hồn đến cỡ nào.
Sắc dục trong mắt Giang Phỉ chuyển động, cái tay vội vã tiến vào trong áo lót, cả bàn tay dán chặt vào ngực phải của cô.
Cô gái bị khiếp sợ, trong nháy mắt quả anh đào cũng dựng đứng lên. Ngay sau đó Giang Phỉ cảm nhận được một chút gồ cứng giữa sự mềm mại.
Mẹ nó khiến người khác không chịu được mà.
Cũng không thể khống chế được nữa, không kịp chậm rãi cọ xát, tay của anh gia tăng thêm sức lực, nhéo vài cái vào chỗ thịt mềm mại kia, sau đó mạnh mẽ xoa nắn giống như muốn cọ xát nó trong cả lòng bàn tay. Hai ngón tay bị mê hoặc di chuyển xoa nặn điểm đó của cô, vê vê kéo kéo.
Mà trong lúc anh vừa cảm nhận xúc cảm mất hồn dưới tay, vừa dán chặt ánh mắt lên mặt Hàn Chiêu Chiêu, ánh mắt như muốn khắc họa hết tất cả phản ứng của cô ở trong đầu, phỏng lại từng dáng vẻ của cô.
Lần đầu tiên suốt mười bảy mười tám năm lại muốn sờ soạng một người như vậy.
Nghĩ thế nào thì làm như thế. Tay của anh linh hoạt xuyên qua vạt áo tiến vào, rất nhanh đã tiếp xúc với da thịt của cô gái, cái tay kia trong nháy máy điên cuồng đói khát mà vuốt ve.
Mẹ nó đúng là trơn mịn.
Sự tiếp xúc bất ngờ của da thịt khiến cô gái hoảng sợ, cô sợ hãi nhìn Giang Phỉ giống như một giây tiếp theo sẽ kêu lên.
Giang Phỉ dùng sức nắm lấy tay cô, cả người cô ngã trên người anh, hai người dán vào nhau. Giang Phỉ hơi cúi đầu, gương mặt tuấn tú phóng đại ngay trước mắt Hàn Chiêu Chiêu.
"Suỵt, nói không chừng cách vách có người đấy."
Hàn Chiêu Chiêu muốn kêu cũng không thể kêu, muốn từ chối lại sợ phát ra tiếng động.
Nhìn dáng vẻ của cô, Giang Phỉ hài lòng nhếch môi, tay lại càng không kiêng nể gì, quấn lấy vòng eo của cô sờ soạng một vòng quanh cái bụng nhỏ bằng phẳng, nhân lúc cô không chú ý mà di chuyển trượt lên trên, cách lớp áo lót nắm ngực bên phải của cô.
Bất ngờ bị kích thích khiến Hàn Chiêu Chiêu bị hoảng sợ, tay không tự chủ được mà nắm chặt lấy quần áo của Giang Phỉ.
Bộ dáng này như muốn lấy lòng Giang Phỉ.
"Ồ, thích tôi như vậy à."
Hàn Chiêu Chiêu lắc đầu muốn nói không phải, nhưng giây tiếp theo lực chú ý lại bị mất đi, cảm quan lại lần nữa quay về bộ ngực.
Vậy mà anh tiến vào rồi!
Cách một lớp vải vóc dày dặn như vậy cũng quyến rũ như thế, trực tiếp dán lên thì sẽ mất hồn đến cỡ nào.
Sắc dục trong mắt Giang Phỉ chuyển động, cái tay vội vã tiến vào trong áo lót, cả bàn tay dán chặt vào ngực phải của cô.
Cô gái bị khiếp sợ, trong nháy mắt quả anh đào cũng dựng đứng lên. Ngay sau đó Giang Phỉ cảm nhận được một chút gồ cứng giữa sự mềm mại.
Mẹ nó khiến người khác không chịu được mà.
Cũng không thể khống chế được nữa, không kịp chậm rãi cọ xát, tay của anh gia tăng thêm sức lực, nhéo vài cái vào chỗ thịt mềm mại kia, sau đó mạnh mẽ xoa nắn giống như muốn cọ xát nó trong cả lòng bàn tay. Hai ngón tay bị mê hoặc di chuyển xoa nặn điểm đó của cô, vê vê kéo kéo.
Mà trong lúc anh vừa cảm nhận xúc cảm mất hồn dưới tay, vừa dán chặt ánh mắt lên mặt Hàn Chiêu Chiêu, ánh mắt như muốn khắc họa hết tất cả phản ứng của cô ở trong đầu, phỏng lại từng dáng vẻ của cô.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro