Bạn Trai Ngươi Có Chân Giữa Thật Khủng
Trợ Lý Nắm Cằm...
Gia Lê Chàng Nãi, Tùy Lộc
2024-08-31 22:38:19
Lê Âm khẽ cắn môi dưới, nhìn anh ta với ánh mắt cầu xin: “Anh có thể thay tôi nói với chú út, kêu chú ấy đừng nói cho cha mẹ tôi biết được không? Đây là lần đầu tiên tôi tới đó, thật, còn chưa kịp đi vào đã bị bắt được.”
“Chuyện này…” Trợ lý do dự một hồi, gật đầu: “Được.”
Sau khi anh ta rời đi, trái tim đang treo lơ lửng của cô vẫn chưa thể rơi xuống.
Tắm rửa xong nằm trên giường, cô lại cảm thấy như mình chỉ cần nhắm mắt sẽ nghĩ ngay tới hình ảnh tầm mắt chú út đảo qua mặt mình.
Ở trước mặt chú ấy cô vẫn luôn như vậy, luôn nơm nớp lo sợ, luôn thấp thỏm lo âu.
Tựa như cô mãi mãi không bao giờ có thể đoán được chú ấy đang nghĩ gì.
Không muốn nghĩ tới mấy chuyện hoang đường kia nữa, Lê Âm ôm trái tim bàng hoàng phức tạp, bất an mà ngủ thiếp đi.
…
Khi không gian đen nhánh trước mắt bỗng bị một hoàn cảnh xa lạ thay thế, Lê Âm choáng váng.
Cô lại biến thành người khác. Cô không nghĩ tới sau khi Cố Tích Trăn rời đi, chính mình còn có thể gặp phải tình huống này.
Càng khiến cô khiếp sợ hơn là lúc này đây, cô không biến thành Ôn Lâm mà lại thành một người xa lạ.
Nơi này dường như không phải nơi nghiêm túc gì… Ở bên trái sofa, trước sườn sofa, trên thảm, trên bàn, tất cả đều là các cặp nam nữ trẻ tuổi đang dính vào nhau, cùng nhau khanh khanh ta ta.
Điều duy nhất khiến cô cảm thấy không cay đôi mắt chính là bọn họ còn chưa làm tới một bước cuối cùng, chỉ giới hạn trong việc hôn hôn sờ sờ.
Mà cô cũng là một thành viên trong số những người này.
Cô ngồi trên chiếc đùi cứng rắn của một người đàn ông, không mặc áo lót, trước ngực lạnh lẽo, phần cổ vì hơi thở nóng bỏng của người đàn ông mà nổi da gà.
Bàn tay người đàn ông đang đặt trước ngực cô, cách lớp vải mỏng manh mà nhẹ nhàng xoa bóp. Xoa nhẹ một hồi, có lẽ anh ta cảm thấy chưa vừa lòng, không ngờ lại duỗi tay vào bên trong.
Hạ thân Lê Âm lại co thắt một lượt, tiếng rên rỉ tràn ra khỏi cổ họng.
“Tạ đặc trợ, vị này là người thủy nộn nhất chỗ chúng tôi, ngài xem thế nào? Không tồi chứ?”
Giọng nói của người đàn ông truyền tới từ sau lưng: “Đúng là rất đẹp.”
Giọng nói này… Cả người Lê Âm cứng đờ ra, theo bản năng quay mạnh đầu nhìn đối phương.
--- Vậy mà lại là vị trợ lý mới vừa đưa cô trở về kia!
Từ từ, cô vốn không muốn làm tình với vị trợ lý này!
Tại sao lại như vậy?
Tạ đặc trợ khác hẳn với lúc cô gặp anh ta lần đầu tiên. Lúc này, trong mắt anh ta không có quá nhiều tình cảm, ánh mắt nhìn cô như đang đánh giá một bình hoa tinh mỹ.
Giờ khắc này Lê Âm mới bừng tỉnh hiểu được, có lẽ chính mình đã bám lên người một vị “gái bao” nào đó trong câu lạc bộ đêm này.
Thế nhưng… Chẳng phải chú út cũng ở đây ư?
Cho dù đã thay đổi thân thể, cho dù giờ phút này huyệt động của cô đã dâm thủy tràn lan, nhưng cô vẫn khó có thể làm tình với người khác hay trước mặt chú út nhà mình.
Thế nhưng… Còn chưa đợi cô tìm kiếm bóng dáng chú út, có lẽ Tạ đặc trợ bất mãn vì cô phân tâm, lập tức duỗi tay nắm lấy cằm cô, dán thẳng môi lên!
Lê Âm đột ngột trợn to hai mắt.
“Chuyện này…” Trợ lý do dự một hồi, gật đầu: “Được.”
Sau khi anh ta rời đi, trái tim đang treo lơ lửng của cô vẫn chưa thể rơi xuống.
Tắm rửa xong nằm trên giường, cô lại cảm thấy như mình chỉ cần nhắm mắt sẽ nghĩ ngay tới hình ảnh tầm mắt chú út đảo qua mặt mình.
Ở trước mặt chú ấy cô vẫn luôn như vậy, luôn nơm nớp lo sợ, luôn thấp thỏm lo âu.
Tựa như cô mãi mãi không bao giờ có thể đoán được chú ấy đang nghĩ gì.
Không muốn nghĩ tới mấy chuyện hoang đường kia nữa, Lê Âm ôm trái tim bàng hoàng phức tạp, bất an mà ngủ thiếp đi.
…
Khi không gian đen nhánh trước mắt bỗng bị một hoàn cảnh xa lạ thay thế, Lê Âm choáng váng.
Cô lại biến thành người khác. Cô không nghĩ tới sau khi Cố Tích Trăn rời đi, chính mình còn có thể gặp phải tình huống này.
Càng khiến cô khiếp sợ hơn là lúc này đây, cô không biến thành Ôn Lâm mà lại thành một người xa lạ.
Nơi này dường như không phải nơi nghiêm túc gì… Ở bên trái sofa, trước sườn sofa, trên thảm, trên bàn, tất cả đều là các cặp nam nữ trẻ tuổi đang dính vào nhau, cùng nhau khanh khanh ta ta.
Điều duy nhất khiến cô cảm thấy không cay đôi mắt chính là bọn họ còn chưa làm tới một bước cuối cùng, chỉ giới hạn trong việc hôn hôn sờ sờ.
Mà cô cũng là một thành viên trong số những người này.
Cô ngồi trên chiếc đùi cứng rắn của một người đàn ông, không mặc áo lót, trước ngực lạnh lẽo, phần cổ vì hơi thở nóng bỏng của người đàn ông mà nổi da gà.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Bàn tay người đàn ông đang đặt trước ngực cô, cách lớp vải mỏng manh mà nhẹ nhàng xoa bóp. Xoa nhẹ một hồi, có lẽ anh ta cảm thấy chưa vừa lòng, không ngờ lại duỗi tay vào bên trong.
Hạ thân Lê Âm lại co thắt một lượt, tiếng rên rỉ tràn ra khỏi cổ họng.
“Tạ đặc trợ, vị này là người thủy nộn nhất chỗ chúng tôi, ngài xem thế nào? Không tồi chứ?”
Giọng nói của người đàn ông truyền tới từ sau lưng: “Đúng là rất đẹp.”
Giọng nói này… Cả người Lê Âm cứng đờ ra, theo bản năng quay mạnh đầu nhìn đối phương.
--- Vậy mà lại là vị trợ lý mới vừa đưa cô trở về kia!
Từ từ, cô vốn không muốn làm tình với vị trợ lý này!
Tại sao lại như vậy?
Tạ đặc trợ khác hẳn với lúc cô gặp anh ta lần đầu tiên. Lúc này, trong mắt anh ta không có quá nhiều tình cảm, ánh mắt nhìn cô như đang đánh giá một bình hoa tinh mỹ.
Giờ khắc này Lê Âm mới bừng tỉnh hiểu được, có lẽ chính mình đã bám lên người một vị “gái bao” nào đó trong câu lạc bộ đêm này.
Thế nhưng… Chẳng phải chú út cũng ở đây ư?
Cho dù đã thay đổi thân thể, cho dù giờ phút này huyệt động của cô đã dâm thủy tràn lan, nhưng cô vẫn khó có thể làm tình với người khác hay trước mặt chú út nhà mình.
Thế nhưng… Còn chưa đợi cô tìm kiếm bóng dáng chú út, có lẽ Tạ đặc trợ bất mãn vì cô phân tâm, lập tức duỗi tay nắm lấy cằm cô, dán thẳng môi lên!
Lê Âm đột ngột trợn to hai mắt.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro