Bàn Về Một Trăm Loại Phương Pháp Phản Công Của Pháo Hôi
Tộc Trưởng Muốn Bỏ Trốn (1)
Lạc Hoa Khai
2024-07-22 00:05:04
Bình minh nắng chiếu rọi, cánh hoa khẽ mở, để lộ ra khuôn mặt thanh tú xinh đẹp, thiếu niên sở hữu làn da trắng nõn, ngũ quan rõ ràng, mái tóc vàng mượt tùy ý buông thả, lại giống như những sợi tơ vàng óng ả, rơi vãi trên lưng.
Chẳng biết qua bao lâu, lông mi đen nhánh của thiếu niên khẽ run lên một cái, trong cơn mơ màng, thiếu niên mở bừng mắt.
…
“Benedict, buổi sáng tốt lành” Anne vừa thấy thiếu niên bay ra khỏi đóa hoa thì liền bay tới chào hỏi.
Đáp lại nàng là một âm thanh mềm mại: “buổi sáng tốt lành, Anne’’
Nói rồi, Lăng Tiêu từ trên lá cây trượt xuống, khi chân hắn vừa đáp xuống mặt đất, thân hình bỗng nhiên phóng to, ngay cả chiếc cánh xinh đẹp trên lưng cũng theo đó biến mất.
Anna bay tới bên cạnh Lăng Tiêu cười cười: “Benedict đang chuẩn bị đi tới chỗ tộc trưởng sao?’’
Lăng Tiêu nghe vậy thì ngẩn người một chút, sau đó nhanh chóng lắc đầu: ‘’không phải Anne, ngươi nói với y rằng hôm nay ta sẽ không đến’’
Anna hơi sửng sốt nhưng nàng cũng không hỏi gì thêm mà gật đầu.
Thân là người kế vị tiếp theo của tộc tinh linh, mỗi ngày sau khi tỉnh dậy Lăng Tiêu đều phải đi tới chỗ tộc trưởng để học tập, hôm nay cũng không ngoại lệ, nhưng mà hôm nay hắn lại cố tình không đến, thậm chí khi ra khỏi phòng cũng không mang theo người hầu.
Nơi ở của Lăng Tiêu khá đặc biệt, cung điện rất cao, phía trên hoàn toàn được xây dựng bằng vật liệu trong suốt, bên trong vật dụng đều được làm từ lá và rễ cây, nhìn qua cũng không khác gì đang ở ngoài trời.
Lăng Tiêu đi một mạch ra khỏi cung điện, binh lính gặp qua trên đường không một ai dám cản hắn, đợi tới khi đi sâu vào bên trong rừng rậm rồi bước chân của Lăng Tiêu mới thả chậm một chút, đây là Ciara nơi cấm địa của tộc tinh linh, tộc tinh linh thật chất từ lâu đã cách biệt với thế giới bên ngoài, thậm chí còn trở thành một chủng tộc mà người ta nghĩ rằng chỉ có ở trong thần thoại, tuy vậy, ở bên ngoài còn có rất nhiều kẻ muốn tìm kiếm bọn họ, vì sao ư? Tất nhiên là bởi vì sức mạnh của cây sinh mệnh.
Nghe nói chỉ cần có được sức mạnh của cây sinh mệnh, người ta sẽ có thể dễ dàng tiêu diệt được thế lực bóng tối, trở thành người hùng mạnh nhất lục địa.
Nhưng mà mấy trăm năm trôi qua, vẫn chẳng có ai tình được tung tích tộc tinh linh, cho tới khi vai chính công xuất hiện.
Không sai, cốt truyện của thế giới này xoay quanh câu chuyện tình yêu hận thù của tộc trưởng tộc tinh linh và hoàng tử Brian, vị hoàng tử này bởi vì muốn kế vị vua cha mà đã mạo hiểm đi tìm tộc tinh linh chỉ có trong thần thoại, hắn đi tới hòn đảo không người, khu rừng Ciara mà mọi người vẫn luôn e ngại.
Trong sách ghi rằng, nơi này khi xưa đã xảy ra một trận chiến ác liệt, bị thế lực hắc ám bao trọn, vậy nên một khi đã vào bên trong, sợ rằng ngay cả xương cốt cũng chẳng có mà bò ra, nhưng mà có ai biết được, loài tinh linh xinh đẹp vô hại này lại sống yên lành bên trong đây tận mấy trăm năm chứ? Thậm chí còn sống tới vui vẻ, bọn họ dùng sức mạnh của cây sinh mệnh mà tạo một kết giới, duy trì sự sống của toàn tộc, nhưng khi vai chính công xuất hiện thì tất cả đều đã bị đảo lộn.
Trong nguyên tác, Brian trong lúc đi thực hiện nguyện vọng của vua cha thì bị hoàng huynh thuê pháp sư đuổi giết, Brian không còn cách nào khác phải chạy vào khu rừng Ciara này, thân mang trọng thương, hắn vào được đi vào được trong kết giới từ lúc nào không hay, xong được vai chính thụ phát hiện mang về.
Vai chính thụ từ khi sinh ra vẫn luôn ngốc ở bên trong bộ tộc, hắn rất tò mò về thế giới bên ngoài như thế nào, vậy nên khi thấy người ngoài như vai chính công, hắn không nhịn được mà nhìn nhiều thêm một chút, thậm chí sau khi vai chính công tỉnh lại hai người gần như là như hình với bóng.
Cho tới lúc vết thương của vai chính công khỏi hẳn, vai chính thụ cũng không chút do dự nào mà muốn cùng vai chính công đi ra ngoài, hắn từ lâu đã không muốn trở thành tộc trưởng của bộ tộc, lại vừa lúc nguyên chủ đã thành niên, hắn liền để cho nguyên chủ lên thay hắn, sau đó an tâm mà cùng vai chính công ra bên ngoài mở rộng tầm mắt, chỉ là vai chính thụ không biết, bởi vì quyết định này của hắn mà toàn tộc đã bị diệt.
Chưa đầy một tháng khi vai chính thụ bỏ đi, người của Brian liền tràn vào xâm chiếm bộ tộc, bọn hắn bắt nhốt, thậm chí còn sát hại tinh linh để tìm ra nơi của cây sinh mệnh, đợi tới khi vai chính thụ biết chuyện thì đã muộn.
Sau đó vai chính thụ tới chất vấn vai chính công, hai người bọn họ tự ngược lẫn nhau một thời gian rồi lại quấn quýt bên nhau trở lại.
Mà nguyên chủ bởi vì có nhan sắc nên đã bị một tên lính biến thái bắt đi, chơi chán rồi bán vào trong kỹ viện, nguyên chủ trong lúc tuyệt vọng liền tự sát chết, mà cái chết của hắn cũng chỉ làm lên một gợn sóng nhỏ để vai chính thụ và công giận dỗi nhau một đoạn thời gian.
Trước khi nhận nhiệm vụ này, Benedict đứng ở trước mặt Lăng Tiêu khóc thảm thiết, hắn nói hắn đã luân hồi ở thế giới này rất nhiều lần, mỗi lần tỉnh lại lại phải đối mặt với cảnh toàn tộc bị diệt, bị người khinh nhục, hắn đã sớm không chịu nổi, nhưng mà cho dù hắn có cố gắng bao nhiêu thì vẫn chỉ là kết cục đấy, nếu không khiến vai chính rời xa nhau, hắn sẽ mãi mãi bị nhốt lại trong câu chuyện này.
Lăng Tiêu nhìn thiếu niên xinh đẹp trước mặt, sau đó đáp ứng rồi.
Hiện giờ Lăng Tiêu mới đến thế giới này được mấy ngày, hắn nhớ không nhầm thì ngày hôm nay chính là ngày vai chính công xuất hiện, vì để ngăn cản vai chính công thụ gặp nhau, Lăng Tiêu liền chạy tới đây tìm người.
Lăng Tiêu vươn cánh tay ra gạt cành cây trước mắt, cái đầu nhỏ của hắn vẫn không ngừng ngó nhìn xung quanh, lúc này hắn đang rất nóng vội, chút nữa vai chính thụ tỉnh dậy mà phát hiện kết giới bị động vào thì sẽ chạy tới đây xem xét, nếu hắn không nhanh, chỉ sợ sẽ giống như trong cốt truyện.
Đang suy nghĩ miên mang, Lăng Tiêu bỗng nghe được thấy tiếng rên nhẹ dưới chân, cả người hắn khự lại, sau đó không có chút hình tượng nào mà ngồi xổm xuống bên dưới.
Dưới đất là một nam nhân mặc y phục màu xanh lam, sắc mặt nhợt nhạt, trên ngực còn có một vết thương dữ tợn, ánh mắt Lăng Tiêu dừng lại bên ngực y một chút rồi chuyển lên mặt, mũi cao, lông mày rậm, mi mục thanh tú, đôi môi mỏng vì chịu đau mà mím chặt lại, cái nhan sắc này..chắc chắn là nam chính.
Lăng Tiêu ngó nhìn xung quanh, khi phát hiện quanh đây chắc chắn không có người thì hắn mới kéo người dưới đất dậy.
Chẳng biết qua bao lâu, lông mi đen nhánh của thiếu niên khẽ run lên một cái, trong cơn mơ màng, thiếu niên mở bừng mắt.
…
“Benedict, buổi sáng tốt lành” Anne vừa thấy thiếu niên bay ra khỏi đóa hoa thì liền bay tới chào hỏi.
Đáp lại nàng là một âm thanh mềm mại: “buổi sáng tốt lành, Anne’’
Nói rồi, Lăng Tiêu từ trên lá cây trượt xuống, khi chân hắn vừa đáp xuống mặt đất, thân hình bỗng nhiên phóng to, ngay cả chiếc cánh xinh đẹp trên lưng cũng theo đó biến mất.
Anna bay tới bên cạnh Lăng Tiêu cười cười: “Benedict đang chuẩn bị đi tới chỗ tộc trưởng sao?’’
Lăng Tiêu nghe vậy thì ngẩn người một chút, sau đó nhanh chóng lắc đầu: ‘’không phải Anne, ngươi nói với y rằng hôm nay ta sẽ không đến’’
Anna hơi sửng sốt nhưng nàng cũng không hỏi gì thêm mà gật đầu.
Thân là người kế vị tiếp theo của tộc tinh linh, mỗi ngày sau khi tỉnh dậy Lăng Tiêu đều phải đi tới chỗ tộc trưởng để học tập, hôm nay cũng không ngoại lệ, nhưng mà hôm nay hắn lại cố tình không đến, thậm chí khi ra khỏi phòng cũng không mang theo người hầu.
Nơi ở của Lăng Tiêu khá đặc biệt, cung điện rất cao, phía trên hoàn toàn được xây dựng bằng vật liệu trong suốt, bên trong vật dụng đều được làm từ lá và rễ cây, nhìn qua cũng không khác gì đang ở ngoài trời.
Lăng Tiêu đi một mạch ra khỏi cung điện, binh lính gặp qua trên đường không một ai dám cản hắn, đợi tới khi đi sâu vào bên trong rừng rậm rồi bước chân của Lăng Tiêu mới thả chậm một chút, đây là Ciara nơi cấm địa của tộc tinh linh, tộc tinh linh thật chất từ lâu đã cách biệt với thế giới bên ngoài, thậm chí còn trở thành một chủng tộc mà người ta nghĩ rằng chỉ có ở trong thần thoại, tuy vậy, ở bên ngoài còn có rất nhiều kẻ muốn tìm kiếm bọn họ, vì sao ư? Tất nhiên là bởi vì sức mạnh của cây sinh mệnh.
Nghe nói chỉ cần có được sức mạnh của cây sinh mệnh, người ta sẽ có thể dễ dàng tiêu diệt được thế lực bóng tối, trở thành người hùng mạnh nhất lục địa.
Nhưng mà mấy trăm năm trôi qua, vẫn chẳng có ai tình được tung tích tộc tinh linh, cho tới khi vai chính công xuất hiện.
Không sai, cốt truyện của thế giới này xoay quanh câu chuyện tình yêu hận thù của tộc trưởng tộc tinh linh và hoàng tử Brian, vị hoàng tử này bởi vì muốn kế vị vua cha mà đã mạo hiểm đi tìm tộc tinh linh chỉ có trong thần thoại, hắn đi tới hòn đảo không người, khu rừng Ciara mà mọi người vẫn luôn e ngại.
Trong sách ghi rằng, nơi này khi xưa đã xảy ra một trận chiến ác liệt, bị thế lực hắc ám bao trọn, vậy nên một khi đã vào bên trong, sợ rằng ngay cả xương cốt cũng chẳng có mà bò ra, nhưng mà có ai biết được, loài tinh linh xinh đẹp vô hại này lại sống yên lành bên trong đây tận mấy trăm năm chứ? Thậm chí còn sống tới vui vẻ, bọn họ dùng sức mạnh của cây sinh mệnh mà tạo một kết giới, duy trì sự sống của toàn tộc, nhưng khi vai chính công xuất hiện thì tất cả đều đã bị đảo lộn.
Trong nguyên tác, Brian trong lúc đi thực hiện nguyện vọng của vua cha thì bị hoàng huynh thuê pháp sư đuổi giết, Brian không còn cách nào khác phải chạy vào khu rừng Ciara này, thân mang trọng thương, hắn vào được đi vào được trong kết giới từ lúc nào không hay, xong được vai chính thụ phát hiện mang về.
Vai chính thụ từ khi sinh ra vẫn luôn ngốc ở bên trong bộ tộc, hắn rất tò mò về thế giới bên ngoài như thế nào, vậy nên khi thấy người ngoài như vai chính công, hắn không nhịn được mà nhìn nhiều thêm một chút, thậm chí sau khi vai chính công tỉnh lại hai người gần như là như hình với bóng.
Cho tới lúc vết thương của vai chính công khỏi hẳn, vai chính thụ cũng không chút do dự nào mà muốn cùng vai chính công đi ra ngoài, hắn từ lâu đã không muốn trở thành tộc trưởng của bộ tộc, lại vừa lúc nguyên chủ đã thành niên, hắn liền để cho nguyên chủ lên thay hắn, sau đó an tâm mà cùng vai chính công ra bên ngoài mở rộng tầm mắt, chỉ là vai chính thụ không biết, bởi vì quyết định này của hắn mà toàn tộc đã bị diệt.
Chưa đầy một tháng khi vai chính thụ bỏ đi, người của Brian liền tràn vào xâm chiếm bộ tộc, bọn hắn bắt nhốt, thậm chí còn sát hại tinh linh để tìm ra nơi của cây sinh mệnh, đợi tới khi vai chính thụ biết chuyện thì đã muộn.
Sau đó vai chính thụ tới chất vấn vai chính công, hai người bọn họ tự ngược lẫn nhau một thời gian rồi lại quấn quýt bên nhau trở lại.
Mà nguyên chủ bởi vì có nhan sắc nên đã bị một tên lính biến thái bắt đi, chơi chán rồi bán vào trong kỹ viện, nguyên chủ trong lúc tuyệt vọng liền tự sát chết, mà cái chết của hắn cũng chỉ làm lên một gợn sóng nhỏ để vai chính thụ và công giận dỗi nhau một đoạn thời gian.
Trước khi nhận nhiệm vụ này, Benedict đứng ở trước mặt Lăng Tiêu khóc thảm thiết, hắn nói hắn đã luân hồi ở thế giới này rất nhiều lần, mỗi lần tỉnh lại lại phải đối mặt với cảnh toàn tộc bị diệt, bị người khinh nhục, hắn đã sớm không chịu nổi, nhưng mà cho dù hắn có cố gắng bao nhiêu thì vẫn chỉ là kết cục đấy, nếu không khiến vai chính rời xa nhau, hắn sẽ mãi mãi bị nhốt lại trong câu chuyện này.
Lăng Tiêu nhìn thiếu niên xinh đẹp trước mặt, sau đó đáp ứng rồi.
Hiện giờ Lăng Tiêu mới đến thế giới này được mấy ngày, hắn nhớ không nhầm thì ngày hôm nay chính là ngày vai chính công xuất hiện, vì để ngăn cản vai chính công thụ gặp nhau, Lăng Tiêu liền chạy tới đây tìm người.
Lăng Tiêu vươn cánh tay ra gạt cành cây trước mắt, cái đầu nhỏ của hắn vẫn không ngừng ngó nhìn xung quanh, lúc này hắn đang rất nóng vội, chút nữa vai chính thụ tỉnh dậy mà phát hiện kết giới bị động vào thì sẽ chạy tới đây xem xét, nếu hắn không nhanh, chỉ sợ sẽ giống như trong cốt truyện.
Đang suy nghĩ miên mang, Lăng Tiêu bỗng nghe được thấy tiếng rên nhẹ dưới chân, cả người hắn khự lại, sau đó không có chút hình tượng nào mà ngồi xổm xuống bên dưới.
Dưới đất là một nam nhân mặc y phục màu xanh lam, sắc mặt nhợt nhạt, trên ngực còn có một vết thương dữ tợn, ánh mắt Lăng Tiêu dừng lại bên ngực y một chút rồi chuyển lên mặt, mũi cao, lông mày rậm, mi mục thanh tú, đôi môi mỏng vì chịu đau mà mím chặt lại, cái nhan sắc này..chắc chắn là nam chính.
Lăng Tiêu ngó nhìn xung quanh, khi phát hiện quanh đây chắc chắn không có người thì hắn mới kéo người dưới đất dậy.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro