Bàn Về Rút Thẻ Bài, Từ Trước Đến Giờ Ta Chưa Hề Thua
Luyện Tử Ninh
2024-09-29 13:29:02
Một luồng kim quang lướt qua, hiện ra trước mắt chẳng phải là gì khác mà chính là một cái... khung cửa sổ dài vuông vắn.
“Xin hỏi có muốn thực hiện mười lần rút liên tiếp không?”
Diệp Tranh Lưu nhớ lại trận đấu vừa rồi, khi bản thân suýt chút nữa thua chỉ vì cái khung thông báo này, sắc mặt lập tức biến thành xanh xám.
Rút chứ, đương nhiên là phải rút rồi.
Lần này mọi việc thuận lợi, nàng dễ dàng tiến vào giao diện rút thẻ.
Chớp mắt, từ dưới chân Diệp Tranh Lưu, một luồng ánh sáng sắc màu rực rỡ bùng lên, kim quang xen lẫn ngân quang lần lượt tỏa sáng, một luồng bạch quang thần thánh từ trời rơi xuống dừng lại trên lòng bàn tay của Diệp Tranh Lưu, theo sau đó...
Một đám khói sương màu thủy mặc lững lờ hiện lên nơi tay nàng.
[Thẻ trang bị: Quan Thư
Cấp sao: Ba sao
Miêu tả thẻ trang bị: "Quan quan kìa tiếng thư cưu
Bên cồn hót họa cùng nhau vang dầy." Tình yêu nồng thắm và nỗi nhớ nhung, liệu có gửi đến được lòng người thương chăng? Sử dụng trang bị này, kỹ năng liên quan đến mô tả cảm xúc tăng thêm 15%, nếu gặp kỹ năng có mô tả tình yêu, tăng thêm 30%.]
Diệp Tranh Lưu: “…”
Nhìn đám khói sương nhẹ tựa lông hồng trong lòng bàn tay, Diệp Tranh Lưu cảm giác như đang phải gánh vác cả thiên quân vạn mã.
Cái dự cảm chẳng lành đã bùng phát trong lòng nàng từ lúc đọc được dòng chữ “mười lần rút liên tiếp chắc chắn được một thẻ”, giờ đây đã trở thành sự thật.
Tiêu rồi, Diệp Tranh Lưu thầm than thở: Điều ta sợ nhất đã đến rồi, cái lũ thiết kế trò chơi này quả thực chẳng quan tâm đến nhân gian mà!
Phải biết rằng, hễ khi nào thẻ trang bị và thẻ nhân vật chung một rương thì đó đồng nghĩa với việc người chơi sắp phải đối mặt với một hố tiền không đáy.
Rõ ràng ngươi chỉ muốn rút ra một tấm thẻ nhân vật, bất kể là tấm nào cũng được, chỉ cần có một thẻ chiến lực mạnh mẽ là đủ. Nhưng điều ngươi nhận được lại là vô tận trang bị, trang bị, và trang bị...
Những trò chơi khác, dù là một lần rút mười thẻ, có SSR (*) hay UR (*) thì không nói, ít nhất cũng có một thẻ SR (*) đảm bảo, và chín thẻ R(*) vô dụng.
(*)R: rare: hiếm
SR: super rare: siêu hiếm
SSR: super rare: siêu siêu hiếm
UR: ultra rare: cực hiếm
Nhưng trong cái trò chơi này, nơi mà thẻ trang bị và thẻ nhân vật lẫn vào chung một rương, một lần mười thẻ đa phần sẽ ra bảy tám cái trang bị, cộng thêm hai ba thẻ nhân vật.
Còn về cấp sao nhân vật... có nhân vật là tốt lắm rồi, ngươi còn đòi gì thêm nữa? Thật là quá tham lam mà!
Nếu Diệp Tranh Lưu không nhớ nhầm, trò chơi nội địa cuối cùng làm điều tương tự này, dẫu cho ngày ra mắt có quảng cáo rầm rộ, cốt truyện và hình ảnh đều tuyệt mỹ, nhưng giờ đã lặn sâu đến tận đáy lòng đất mà vẫn không thể vực dậy nổi.
Sau khi thầm nhổ một ngụm máu, Diệp Tranh Lưu lau mặt vực lại tinh thần, cẩn thận đọc qua một lượt hướng dẫn cụ thể của trang bị thẻ.
Và rồi...
Diệp Tranh Lưu: "Thật là lừa dối người chơi mà!"
Sau khi đọc xong lời giải thích của thẻ, nàng mới nhận ra rằng cái tên "thẻ trang bị" quả thực là danh bất chính, ngôn bất thuận.
Nếu để nàng tự định nghĩa chính xác, thì nên gọi nó là “trang bị kỹ năng” mới đúng.
Bởi lẽ nó chẳng phải dùng để trang bị cho thẻ nhân vật, mà là để tăng cường cho kỹ năng.
Ví thử như thẻ Đỗ Mục, trên mặt thẻ có ba kỹ năng, bởi thế thẻ Đỗ Mục có thể mang theo ba món "thẻ trang bị"; còn thẻ Càn Long cũng vậy, với ba kỹ năng nên cũng mang theo ba món thẻ trang bị.
Cách bố trí này, ở giai đoạn đầu có lẽ không mấy cảm nhận được sự bất ổn, người chơi mới thậm chí còn vui mừng vì nghĩ rằng mình đã rút được nhiều trang bị, mỗi kỹ năng đều có thể trang bị đủ.
Nhưng Đỗ Mục suốt đời làm thơ phú, đủ để biên thành một tập văn chương. Vậy thì, sao mặt thẻ của Đỗ Mục lại chỉ dừng lại ở ba kỹ năng mãi được?
Nói cách khác, nếu thẻ của Đỗ Mục có tới mười kỹ năng hoặc nhiều hơn, chẳng phải nàng sẽ phải trang bị đến hơn mười món trang bị cho thẻ ấy hay sao?
Hễ ai từng chơi qua các trò chơi di động đều biết rõ rằng, việc rút thẻ chỉ là bước đầu để nạp tiền. Việc trang bị cho thẻ một bộ trang bị tốt mới là giai đoạn bắt đầu cho quá trình đốt tiền thực sự.
Diệp Tranh Lưu: “…”
Đối với những thủ đoạn hút tiền của trò chơi này, nàng quả thực không thể không bái phục.
Nhưng ngươi đã là một trò chơi hút tiền thì ít nhất cũng phải mở cửa nạp tiền trước chứ!
Giờ đây, trong tay Diệp Tranh Lưu cầm mấy lạng vàng mà lại không có chỗ để nạp, quả thực khiến nàng cảm thấy như bị lừa vậy!
Diệp Tranh Lưu ôm lấy ngực, nhắm mắt, thu hồi trang bị thẻ Thủy Mặc trong tay, tiếp tục xem kết quả những lần rút thẻ sau.
[Thẻ trang bị: Lộc Minh (ba sao)], [Thẻ trang bị: Tiểu Uyển (ba sao)], [Thẻ trang bị: Đào Yêu (ba sao)]…
Xem ra, trang bị thẻ ba sao chính là hạng thấp nhất trong hệ thống Thiên Mệnh.
Có lẽ trò chơi này không có thẻ trang bị một sao hoặc hai sao ư.
Hết thảy đều là những trang bị thẻ màu mực đen lướt qua trước mắt Diệp Tranh Lưu.
Chính vì lẽ đó, khi một thẻ mới với ánh sáng đen như mực rơi vào tay Diệp Tranh Lưu, nàng gần như không kịp phản ứng: hóa ra đây là một thẻ nhân vật chứ không phải là trang bị thẻ.
Thẻ cấp Huyền: Luyện Tử Ninh!
Diệp Tranh Lưu cầm lấy thẻ, cảm thấy cái tên này nghe rất quen nhưng lại chẳng thể nhớ rõ Luyện Tử Ninh là ai.
Thẻ cấp Huyền, hẳn nhân vật này cũng không phải là người quá nổi tiếng...
Diệp Tranh Lưu lật mặt thẻ, thấy rằng trên thẻ hiển thị rõ ba kỹ năng.
Hừm, lại là ba kỹ năng.
Chẳng lẽ, tất cả các thẻ nhân vật ban đầu đều có ba kỹ năng sao?
Giữa lúc này, thẻ cấp Huyền Luyện Tử Ninh đang phát ra ánh sáng u tối trong lòng bàn tay Diệp Tranh Lưu.
Tên thẻ bài: Luyện Tử Ninh
Kỹ năng thứ nhất: Thiên tải tinh thần nhật nguyệt quang.( Nghĩa: Tinh thần ngàn đời rực sáng cùng nhật nguyệt.)
Kỹ năng thứ hai: Không cốc khấu huyền kinh dạ nguyệt, Thượng lâm phi tiễn đãi thu hồng. (nghĩa: Khe vắng đàn gảy trăng đêm sợ, rừng xanh tên bay, đợi nhạn thu.)
Kỹ năng thứ ba: Tú trung diệc hữu lăng vân phú, nguyện tá trường phong đáo nhật biên. (nghĩa:
Áo tay chứa vần, mây hứng gió,
Mong nhờ trường phong gửi chân trời.)
Kỹ năng một và ba thoạt nhìn giống như loại kỹ năng trợ chiến. Kỹ năng một, theo ước đoán có thể dùng để tăng cường cho một thẻ bài hay kỹ năng nào đó; kỹ năng ba khả năng là kỹ năng di chuyển.
Còn kỹ năng hai, hẳn là kỹ năng công kích đơn mục tiêu… hoặc là kỹ năng ám sát mà Diệp Tranh Lưu bấy lâu trông đợi.
May thay, lần này đã rút được một kỹ năng công kích, khiến lần rút thẻ mười lần này không quá thua thiệt.
Diệp Tranh Lưu âm thầm thở phào: Từ khi phát hiện trang bị và thẻ bài trộn lẫn trong cùng một hồ, nàng đã chuẩn bị cho kịch bản xấu nhất, đó là chỉ rút được một nhân vật cấp Huyền mà kỹ năng trên thẻ toàn là những câu thơ miêu tả phong cảnh.
Rốt cuộc, những trò chơi pha trộn như thế này, người chơi không thể không hiểu cái cảm giác ai rút rồi thì ắt sẽ biết rõ mà thôi.
Nước mắt khi rút thẻ, là bởi trong đầu đã từng có "nước" ngay từ lúc quyết định bước chân vào con đường này.
Nhìn vào thẻ bài, Diệp Tranh Lưu thầm cân nhắc.
Câu “Áo tay chứa vần, mây hứng gió,
Mong nhờ trường phong gửi chân trời”, kỹ năng này thoạt nhìn có thể dùng để dịch chuyển, nếu dùng tốt thì hẳn sẽ là thần di chuyển.
Dĩ nhiên, nếu dùng không khéo rất có thể sẽ biến thành tự dẫn đầu vào chỗ chết.
Câu chuyện về "Phong nam Yasuo", Diệp Tranh Lưu cũng có nghe qua đôi chút.
(*) Phong nam Yasuo là một nhân vật trong trò chơi Liên Minh Huyền Thoại. Kỹ năng của hắn chủ yếu là bay qua bay lại, nếu chơi tốt có thể trở thành sát thủ, nhưng nếu chơi không tốt thì lại dễ dàng đưa mình vào chỗ chết, tặng điểm cho đối thủ. Nhưng cảm giác bay lượn thật sự rất vui. Vì thế, mọi người thường không muốn có Yasuo trong đội, bởi vì nếu Yasuo vui vẻ thì cả đội gần như sẽ không vui.
Diệp Tranh Lưu âm thầm suy nghĩ về thẻ bài này, đột nhiên một ý tưởng lóe lên trong tâm trí nàng.
Khoan đã, Diệp Tranh Lưu chợt nhớ ra người này là ai rồi! Luyện Tử Ninh, chính là sĩ đại phu nhà Minh!
Chính là vị đại thần khi Chu Đệ làm phản, ông đã mắng thẳng Chu Đệ ngay tại điện, dù bị chặt lưỡi tại chỗ vẫn dùng máu mình viết ra mấy chữ “Thành vương an tại” – đó chính là Luyện Tử Ninh!
Thật hổ thẹn, trong ký ức của nàng, Luyện Tử Ninh là danh thần nên chưa từng đặt ông vào hàng ngũ thi nhân.
“Xin hỏi có muốn thực hiện mười lần rút liên tiếp không?”
Diệp Tranh Lưu nhớ lại trận đấu vừa rồi, khi bản thân suýt chút nữa thua chỉ vì cái khung thông báo này, sắc mặt lập tức biến thành xanh xám.
Rút chứ, đương nhiên là phải rút rồi.
Lần này mọi việc thuận lợi, nàng dễ dàng tiến vào giao diện rút thẻ.
Chớp mắt, từ dưới chân Diệp Tranh Lưu, một luồng ánh sáng sắc màu rực rỡ bùng lên, kim quang xen lẫn ngân quang lần lượt tỏa sáng, một luồng bạch quang thần thánh từ trời rơi xuống dừng lại trên lòng bàn tay của Diệp Tranh Lưu, theo sau đó...
Một đám khói sương màu thủy mặc lững lờ hiện lên nơi tay nàng.
[Thẻ trang bị: Quan Thư
Cấp sao: Ba sao
Miêu tả thẻ trang bị: "Quan quan kìa tiếng thư cưu
Bên cồn hót họa cùng nhau vang dầy." Tình yêu nồng thắm và nỗi nhớ nhung, liệu có gửi đến được lòng người thương chăng? Sử dụng trang bị này, kỹ năng liên quan đến mô tả cảm xúc tăng thêm 15%, nếu gặp kỹ năng có mô tả tình yêu, tăng thêm 30%.]
Diệp Tranh Lưu: “…”
Nhìn đám khói sương nhẹ tựa lông hồng trong lòng bàn tay, Diệp Tranh Lưu cảm giác như đang phải gánh vác cả thiên quân vạn mã.
Cái dự cảm chẳng lành đã bùng phát trong lòng nàng từ lúc đọc được dòng chữ “mười lần rút liên tiếp chắc chắn được một thẻ”, giờ đây đã trở thành sự thật.
Tiêu rồi, Diệp Tranh Lưu thầm than thở: Điều ta sợ nhất đã đến rồi, cái lũ thiết kế trò chơi này quả thực chẳng quan tâm đến nhân gian mà!
Phải biết rằng, hễ khi nào thẻ trang bị và thẻ nhân vật chung một rương thì đó đồng nghĩa với việc người chơi sắp phải đối mặt với một hố tiền không đáy.
Rõ ràng ngươi chỉ muốn rút ra một tấm thẻ nhân vật, bất kể là tấm nào cũng được, chỉ cần có một thẻ chiến lực mạnh mẽ là đủ. Nhưng điều ngươi nhận được lại là vô tận trang bị, trang bị, và trang bị...
Những trò chơi khác, dù là một lần rút mười thẻ, có SSR (*) hay UR (*) thì không nói, ít nhất cũng có một thẻ SR (*) đảm bảo, và chín thẻ R(*) vô dụng.
(*)R: rare: hiếm
SR: super rare: siêu hiếm
SSR: super rare: siêu siêu hiếm
UR: ultra rare: cực hiếm
Nhưng trong cái trò chơi này, nơi mà thẻ trang bị và thẻ nhân vật lẫn vào chung một rương, một lần mười thẻ đa phần sẽ ra bảy tám cái trang bị, cộng thêm hai ba thẻ nhân vật.
Còn về cấp sao nhân vật... có nhân vật là tốt lắm rồi, ngươi còn đòi gì thêm nữa? Thật là quá tham lam mà!
Nếu Diệp Tranh Lưu không nhớ nhầm, trò chơi nội địa cuối cùng làm điều tương tự này, dẫu cho ngày ra mắt có quảng cáo rầm rộ, cốt truyện và hình ảnh đều tuyệt mỹ, nhưng giờ đã lặn sâu đến tận đáy lòng đất mà vẫn không thể vực dậy nổi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Sau khi thầm nhổ một ngụm máu, Diệp Tranh Lưu lau mặt vực lại tinh thần, cẩn thận đọc qua một lượt hướng dẫn cụ thể của trang bị thẻ.
Và rồi...
Diệp Tranh Lưu: "Thật là lừa dối người chơi mà!"
Sau khi đọc xong lời giải thích của thẻ, nàng mới nhận ra rằng cái tên "thẻ trang bị" quả thực là danh bất chính, ngôn bất thuận.
Nếu để nàng tự định nghĩa chính xác, thì nên gọi nó là “trang bị kỹ năng” mới đúng.
Bởi lẽ nó chẳng phải dùng để trang bị cho thẻ nhân vật, mà là để tăng cường cho kỹ năng.
Ví thử như thẻ Đỗ Mục, trên mặt thẻ có ba kỹ năng, bởi thế thẻ Đỗ Mục có thể mang theo ba món "thẻ trang bị"; còn thẻ Càn Long cũng vậy, với ba kỹ năng nên cũng mang theo ba món thẻ trang bị.
Cách bố trí này, ở giai đoạn đầu có lẽ không mấy cảm nhận được sự bất ổn, người chơi mới thậm chí còn vui mừng vì nghĩ rằng mình đã rút được nhiều trang bị, mỗi kỹ năng đều có thể trang bị đủ.
Nhưng Đỗ Mục suốt đời làm thơ phú, đủ để biên thành một tập văn chương. Vậy thì, sao mặt thẻ của Đỗ Mục lại chỉ dừng lại ở ba kỹ năng mãi được?
Nói cách khác, nếu thẻ của Đỗ Mục có tới mười kỹ năng hoặc nhiều hơn, chẳng phải nàng sẽ phải trang bị đến hơn mười món trang bị cho thẻ ấy hay sao?
Hễ ai từng chơi qua các trò chơi di động đều biết rõ rằng, việc rút thẻ chỉ là bước đầu để nạp tiền. Việc trang bị cho thẻ một bộ trang bị tốt mới là giai đoạn bắt đầu cho quá trình đốt tiền thực sự.
Diệp Tranh Lưu: “…”
Đối với những thủ đoạn hút tiền của trò chơi này, nàng quả thực không thể không bái phục.
Nhưng ngươi đã là một trò chơi hút tiền thì ít nhất cũng phải mở cửa nạp tiền trước chứ!
Giờ đây, trong tay Diệp Tranh Lưu cầm mấy lạng vàng mà lại không có chỗ để nạp, quả thực khiến nàng cảm thấy như bị lừa vậy!
Diệp Tranh Lưu ôm lấy ngực, nhắm mắt, thu hồi trang bị thẻ Thủy Mặc trong tay, tiếp tục xem kết quả những lần rút thẻ sau.
[Thẻ trang bị: Lộc Minh (ba sao)], [Thẻ trang bị: Tiểu Uyển (ba sao)], [Thẻ trang bị: Đào Yêu (ba sao)]…
Xem ra, trang bị thẻ ba sao chính là hạng thấp nhất trong hệ thống Thiên Mệnh.
Có lẽ trò chơi này không có thẻ trang bị một sao hoặc hai sao ư.
Hết thảy đều là những trang bị thẻ màu mực đen lướt qua trước mắt Diệp Tranh Lưu.
Chính vì lẽ đó, khi một thẻ mới với ánh sáng đen như mực rơi vào tay Diệp Tranh Lưu, nàng gần như không kịp phản ứng: hóa ra đây là một thẻ nhân vật chứ không phải là trang bị thẻ.
Thẻ cấp Huyền: Luyện Tử Ninh!
Diệp Tranh Lưu cầm lấy thẻ, cảm thấy cái tên này nghe rất quen nhưng lại chẳng thể nhớ rõ Luyện Tử Ninh là ai.
Thẻ cấp Huyền, hẳn nhân vật này cũng không phải là người quá nổi tiếng...
Diệp Tranh Lưu lật mặt thẻ, thấy rằng trên thẻ hiển thị rõ ba kỹ năng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hừm, lại là ba kỹ năng.
Chẳng lẽ, tất cả các thẻ nhân vật ban đầu đều có ba kỹ năng sao?
Giữa lúc này, thẻ cấp Huyền Luyện Tử Ninh đang phát ra ánh sáng u tối trong lòng bàn tay Diệp Tranh Lưu.
Tên thẻ bài: Luyện Tử Ninh
Kỹ năng thứ nhất: Thiên tải tinh thần nhật nguyệt quang.( Nghĩa: Tinh thần ngàn đời rực sáng cùng nhật nguyệt.)
Kỹ năng thứ hai: Không cốc khấu huyền kinh dạ nguyệt, Thượng lâm phi tiễn đãi thu hồng. (nghĩa: Khe vắng đàn gảy trăng đêm sợ, rừng xanh tên bay, đợi nhạn thu.)
Kỹ năng thứ ba: Tú trung diệc hữu lăng vân phú, nguyện tá trường phong đáo nhật biên. (nghĩa:
Áo tay chứa vần, mây hứng gió,
Mong nhờ trường phong gửi chân trời.)
Kỹ năng một và ba thoạt nhìn giống như loại kỹ năng trợ chiến. Kỹ năng một, theo ước đoán có thể dùng để tăng cường cho một thẻ bài hay kỹ năng nào đó; kỹ năng ba khả năng là kỹ năng di chuyển.
Còn kỹ năng hai, hẳn là kỹ năng công kích đơn mục tiêu… hoặc là kỹ năng ám sát mà Diệp Tranh Lưu bấy lâu trông đợi.
May thay, lần này đã rút được một kỹ năng công kích, khiến lần rút thẻ mười lần này không quá thua thiệt.
Diệp Tranh Lưu âm thầm thở phào: Từ khi phát hiện trang bị và thẻ bài trộn lẫn trong cùng một hồ, nàng đã chuẩn bị cho kịch bản xấu nhất, đó là chỉ rút được một nhân vật cấp Huyền mà kỹ năng trên thẻ toàn là những câu thơ miêu tả phong cảnh.
Rốt cuộc, những trò chơi pha trộn như thế này, người chơi không thể không hiểu cái cảm giác ai rút rồi thì ắt sẽ biết rõ mà thôi.
Nước mắt khi rút thẻ, là bởi trong đầu đã từng có "nước" ngay từ lúc quyết định bước chân vào con đường này.
Nhìn vào thẻ bài, Diệp Tranh Lưu thầm cân nhắc.
Câu “Áo tay chứa vần, mây hứng gió,
Mong nhờ trường phong gửi chân trời”, kỹ năng này thoạt nhìn có thể dùng để dịch chuyển, nếu dùng tốt thì hẳn sẽ là thần di chuyển.
Dĩ nhiên, nếu dùng không khéo rất có thể sẽ biến thành tự dẫn đầu vào chỗ chết.
Câu chuyện về "Phong nam Yasuo", Diệp Tranh Lưu cũng có nghe qua đôi chút.
(*) Phong nam Yasuo là một nhân vật trong trò chơi Liên Minh Huyền Thoại. Kỹ năng của hắn chủ yếu là bay qua bay lại, nếu chơi tốt có thể trở thành sát thủ, nhưng nếu chơi không tốt thì lại dễ dàng đưa mình vào chỗ chết, tặng điểm cho đối thủ. Nhưng cảm giác bay lượn thật sự rất vui. Vì thế, mọi người thường không muốn có Yasuo trong đội, bởi vì nếu Yasuo vui vẻ thì cả đội gần như sẽ không vui.
Diệp Tranh Lưu âm thầm suy nghĩ về thẻ bài này, đột nhiên một ý tưởng lóe lên trong tâm trí nàng.
Khoan đã, Diệp Tranh Lưu chợt nhớ ra người này là ai rồi! Luyện Tử Ninh, chính là sĩ đại phu nhà Minh!
Chính là vị đại thần khi Chu Đệ làm phản, ông đã mắng thẳng Chu Đệ ngay tại điện, dù bị chặt lưỡi tại chỗ vẫn dùng máu mình viết ra mấy chữ “Thành vương an tại” – đó chính là Luyện Tử Ninh!
Thật hổ thẹn, trong ký ức của nàng, Luyện Tử Ninh là danh thần nên chưa từng đặt ông vào hàng ngũ thi nhân.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro