Băng Liên Vạn Năm, Thiên Hậu Của Thần Giới
Đại Ma Linh xuất thế.
Soc 2k
2024-01-18 17:19:49
Tất cả các trưởng lão đều đứng sẵn vào vị trí của mình.Đại trưởng lão cất giọng lên nói :
"Lần này vào bí cảnh Song Long các ngươi chỉ có thời gian ba tháng,ta sẽ phát cho mỗi người một cái lệnh bài.Khi thời hạn kết thúc các người phải bóp nát lệnh bài để thoát ra,nếu ai không kịp bóp hoặc làm mất lệnh bài thì sẽ phải ở trong này mười năm sau bí cảnh mới mở ra lần nữa,các ngươi hãy suy nghĩ cho thật kĩ ".
Kim Như Ngọc nhìn sang đám người Nguyệt Lan và Mặc Lâm như nhìn con mồi,lần này cô ta sẽ khiến những người này có vào nhưng không có ra,cô ta mỉm cười đắc thắng.
Mọi người đứng vào giữa trung tâm ,các vị trưởng lão giơ hai tay kết ấn,một cảnh cửa mở ra hút tất cả mấy người đứng ở vòng tròn vào bên trong.
Lúc trước khi ánh sáng của cánh cửa bắn tới,Nguyệt Lan đã nhanh chóng đưa Nguyệt Thần và Lâm Thanh vào Tử Nguyệt Tháp,cũng may có Mặc Lâm nhắc nhở nên nàng mới nghĩ ra cách này.
Trong đó vô cùng hung hiểm nếu để lạc Lâm Thanh và Nguyệt Thần nàng không yên tâm.
Nàng cảm thấy chóng mặt,cách dịch chuyển này thật kinh khủng mà,nó cứ xoay tròn một hồi rồi mới dừng lại.
Lúc Nguyệt Lan mở mắt ra nàng thấy nàng đang ở trong một khu rừng,Nguyệt Lan phải ngồi định thần một lúc mới không thấy chóng mặt nữa.
Nàng đưa Nguyệt Cầm,Lâm Thanh và Nguyệt Thần ra khỏi Tử Nguyệt Tháp.
Nguyệt Cầm rất thích thú,chạy đi ngó nghiêng khắp nơi,Lâm Thanh nhìn theo ánh mắt cưng chiều.
Đoàn người tiến sâu vào bên trong,ở đây không khí thật thoáng mát,linh khí thật nồng đậm tuy nhiên vẫn không bằng ở bên trong Tử Nguyệt Tháp.
Ma thú và linh thú đều không dám đến gần họ vì sợ uy áp của Cửu vỹ hồ.Trên đường đi Nguyệt Lan thu hoạch được biết bao nhiêu dược liệu quý,cấp sáu,bảy,tám đều có.
Chu Tước và Tiểu Ly lại được một phen trồng dược liệu,tiếng ai oán kêu than từ trong Tử Nguyệt Tháp vọng ra.
Đoàn người chầm chậm tiến sâu vào bên trong,bỗng nhiên Nguyệt Lan cảm thấy gai người một luồng khí lạnh ập đến.
Nàng nhanh chóng bảo mọi người tập hợp đứng sát vào với nhau.
Một tiếng cười rợn người vang lên,bóng dáng người áo đen lù lù xuất hiện,cảm giác kinh tởm lại dâng lên ,theo sau là Kim Như Ngọc và Kim Như Họa.
Bỗng Chu Tước từ trong Tử Nguyệt tháp vội vàng lo sợ nói:
"Là khí tức của Đại Ma linh,làm sao hắn lại còn sống,hắn đã bị tiêu diệt từ mấy nghìn năm trước rồi cơ mà,chủ nhân người phải thật cẩn thận,hắn có thể cắn nuốt linh hồn của cả tôn sư,thiên sư đó ạ ".
Nguyệt Lan âm thầm lo lắng,thảo nào cảm giác của nàng lúc đến gần Như Họa lại ghê tởm đến thế,hóa ra Đại ma linh đã nhập vào thân xác của cô ta.
Nguyệt Lan không dám coi thường vì nàng không nhìn thấu phẩm cấp của Đại ma linh này.
Kim Như Họa hất mặt lên nói :
"Lần này ngươi chết chắc rồi xem ai có thể cứu được ngươi,ta đã rắc phấn lên mấy người các ngươi,truy lùng theo dấu vết,các ngươi còn lâu mới thoát khỏi được."
Cô ta cười giọng điệu đắc ý,Như Ngọc phụ họa thêm :
"Lần này ta sẽ tự tay giết chết ngươi,linh hồn của ngươi sẽ làm bữa ăn ngon cho ma linh,giờ ngươi biết sợ đã quá muộn rồi,đắc tội người Kim gia ta chỉ có con đường chết".
Bỗng một tiếng nói trầm ấm vang lên :
"Không ngờ người Kim gia vô sỉ lại dám nuôi dưỡng ma linh đã bị người đời lên án,các ngươi dám dùng linh hồn của ma pháp sư để nuôi dưỡng chúng ".
Như Họa và Như Ngọc quay ra cất giọng cao ngạo :
"Ta tưởng là ai hóa ra là đại công tử Thủy Mặc Lâm,ngươi ở đây đỡ tốn công lát nữa chúng ta phải đi tìm,lần này các ngươi vào được chứ không thể ra được,các ngươi đều phải chết hết".
Như Họa quay ra giọng nũng nịu :
"Sư phụ người thay con giết hết bọn chúng đi,linh hồn của bọn chúng đều là thượng phẩm,ma linh của người được bữa ăn no rồi ".
Hắn lạnh lùng cất tiếng cười,đã lâu lắm rồi ở Huyền Không đại lục hắn đã không được ăn no rồi.Nơi này linh khí quá yếu kém nên phẩm cấp quá là thấp.
Những ma pháp sư hắn hấp thu không bõ bèn gì lần này đúng là ông trời cũng giúp hắn một tôn sư cao kỳ tam hệ,tôn sư trung kỳ song hệ và thêm một tôn sư trung kỳ.Cả người hắn bay ra một mùi hương rất khó chịu.
Còn Cửu Vỹ hồ hắn không để tâm,mới cấp chín không phải là đối thủ của hắn.
Nguyệt Lan biết lần này mình gặp đối thủ nguy hiểm rồi.Nàng ra hiệu cho tất cả mọi người chuẩn bị chiến đấu.
Chu Tước ở bên trong Tử Nguyệt Tháp thật sự lo lắng bởi nó biết sức mạnh của Đại ma linh kinh khủng thế nào,chỉ có sức mạnh của chủ công và chủ nhân của nó khi xưa mới giết được Đại Ma Linh.
Không biết Đại Ma linh tỏa ra mùi hương kì lạ gì mà khiến nó và Chủ nhân không thể liên lạc được với nhau,bây giờ chủ nhân mới là tôn sư chưa lên đến được thiên sư nên nó không thể ra ngoài trợ giúp cho người được.
"Lần này vào bí cảnh Song Long các ngươi chỉ có thời gian ba tháng,ta sẽ phát cho mỗi người một cái lệnh bài.Khi thời hạn kết thúc các người phải bóp nát lệnh bài để thoát ra,nếu ai không kịp bóp hoặc làm mất lệnh bài thì sẽ phải ở trong này mười năm sau bí cảnh mới mở ra lần nữa,các ngươi hãy suy nghĩ cho thật kĩ ".
Kim Như Ngọc nhìn sang đám người Nguyệt Lan và Mặc Lâm như nhìn con mồi,lần này cô ta sẽ khiến những người này có vào nhưng không có ra,cô ta mỉm cười đắc thắng.
Mọi người đứng vào giữa trung tâm ,các vị trưởng lão giơ hai tay kết ấn,một cảnh cửa mở ra hút tất cả mấy người đứng ở vòng tròn vào bên trong.
Lúc trước khi ánh sáng của cánh cửa bắn tới,Nguyệt Lan đã nhanh chóng đưa Nguyệt Thần và Lâm Thanh vào Tử Nguyệt Tháp,cũng may có Mặc Lâm nhắc nhở nên nàng mới nghĩ ra cách này.
Trong đó vô cùng hung hiểm nếu để lạc Lâm Thanh và Nguyệt Thần nàng không yên tâm.
Nàng cảm thấy chóng mặt,cách dịch chuyển này thật kinh khủng mà,nó cứ xoay tròn một hồi rồi mới dừng lại.
Lúc Nguyệt Lan mở mắt ra nàng thấy nàng đang ở trong một khu rừng,Nguyệt Lan phải ngồi định thần một lúc mới không thấy chóng mặt nữa.
Nàng đưa Nguyệt Cầm,Lâm Thanh và Nguyệt Thần ra khỏi Tử Nguyệt Tháp.
Nguyệt Cầm rất thích thú,chạy đi ngó nghiêng khắp nơi,Lâm Thanh nhìn theo ánh mắt cưng chiều.
Đoàn người tiến sâu vào bên trong,ở đây không khí thật thoáng mát,linh khí thật nồng đậm tuy nhiên vẫn không bằng ở bên trong Tử Nguyệt Tháp.
Ma thú và linh thú đều không dám đến gần họ vì sợ uy áp của Cửu vỹ hồ.Trên đường đi Nguyệt Lan thu hoạch được biết bao nhiêu dược liệu quý,cấp sáu,bảy,tám đều có.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Chu Tước và Tiểu Ly lại được một phen trồng dược liệu,tiếng ai oán kêu than từ trong Tử Nguyệt Tháp vọng ra.
Đoàn người chầm chậm tiến sâu vào bên trong,bỗng nhiên Nguyệt Lan cảm thấy gai người một luồng khí lạnh ập đến.
Nàng nhanh chóng bảo mọi người tập hợp đứng sát vào với nhau.
Một tiếng cười rợn người vang lên,bóng dáng người áo đen lù lù xuất hiện,cảm giác kinh tởm lại dâng lên ,theo sau là Kim Như Ngọc và Kim Như Họa.
Bỗng Chu Tước từ trong Tử Nguyệt tháp vội vàng lo sợ nói:
"Là khí tức của Đại Ma linh,làm sao hắn lại còn sống,hắn đã bị tiêu diệt từ mấy nghìn năm trước rồi cơ mà,chủ nhân người phải thật cẩn thận,hắn có thể cắn nuốt linh hồn của cả tôn sư,thiên sư đó ạ ".
Nguyệt Lan âm thầm lo lắng,thảo nào cảm giác của nàng lúc đến gần Như Họa lại ghê tởm đến thế,hóa ra Đại ma linh đã nhập vào thân xác của cô ta.
Nguyệt Lan không dám coi thường vì nàng không nhìn thấu phẩm cấp của Đại ma linh này.
Kim Như Họa hất mặt lên nói :
"Lần này ngươi chết chắc rồi xem ai có thể cứu được ngươi,ta đã rắc phấn lên mấy người các ngươi,truy lùng theo dấu vết,các ngươi còn lâu mới thoát khỏi được."
Cô ta cười giọng điệu đắc ý,Như Ngọc phụ họa thêm :
"Lần này ta sẽ tự tay giết chết ngươi,linh hồn của ngươi sẽ làm bữa ăn ngon cho ma linh,giờ ngươi biết sợ đã quá muộn rồi,đắc tội người Kim gia ta chỉ có con đường chết".
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Bỗng một tiếng nói trầm ấm vang lên :
"Không ngờ người Kim gia vô sỉ lại dám nuôi dưỡng ma linh đã bị người đời lên án,các ngươi dám dùng linh hồn của ma pháp sư để nuôi dưỡng chúng ".
Như Họa và Như Ngọc quay ra cất giọng cao ngạo :
"Ta tưởng là ai hóa ra là đại công tử Thủy Mặc Lâm,ngươi ở đây đỡ tốn công lát nữa chúng ta phải đi tìm,lần này các ngươi vào được chứ không thể ra được,các ngươi đều phải chết hết".
Như Họa quay ra giọng nũng nịu :
"Sư phụ người thay con giết hết bọn chúng đi,linh hồn của bọn chúng đều là thượng phẩm,ma linh của người được bữa ăn no rồi ".
Hắn lạnh lùng cất tiếng cười,đã lâu lắm rồi ở Huyền Không đại lục hắn đã không được ăn no rồi.Nơi này linh khí quá yếu kém nên phẩm cấp quá là thấp.
Những ma pháp sư hắn hấp thu không bõ bèn gì lần này đúng là ông trời cũng giúp hắn một tôn sư cao kỳ tam hệ,tôn sư trung kỳ song hệ và thêm một tôn sư trung kỳ.Cả người hắn bay ra một mùi hương rất khó chịu.
Còn Cửu Vỹ hồ hắn không để tâm,mới cấp chín không phải là đối thủ của hắn.
Nguyệt Lan biết lần này mình gặp đối thủ nguy hiểm rồi.Nàng ra hiệu cho tất cả mọi người chuẩn bị chiến đấu.
Chu Tước ở bên trong Tử Nguyệt Tháp thật sự lo lắng bởi nó biết sức mạnh của Đại ma linh kinh khủng thế nào,chỉ có sức mạnh của chủ công và chủ nhân của nó khi xưa mới giết được Đại Ma Linh.
Không biết Đại Ma linh tỏa ra mùi hương kì lạ gì mà khiến nó và Chủ nhân không thể liên lạc được với nhau,bây giờ chủ nhân mới là tôn sư chưa lên đến được thiên sư nên nó không thể ra ngoài trợ giúp cho người được.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro