có ma quỷ bên trong
Hoạ Thuỷ
2024-07-24 08:41:35
“Liền không thể nói, mới viết thôi!” Thiên Tuyết lơ đễnh, người không nhận tội nghen là tài trí bình thường.
“Viết như thế quá đáng gì đó, cô ấy không sợ tay bị thối nát? Cậu đừng không xem ra gì, có lẽ nhiều người đã thấy được, hôm nay khi đi học giống như có người bàn tán.”
“Mình muốn như thế nào coi là quan trọng chứ?” Thiên Tuyết nói: “Cậu lại không nói cho mình biết là có chuyện hì?”
Nữ sinh sửng sốt, xoay người đi ra ngoài: “Mình đi kêu xx các bạn mà nói, các bạn nên cũng biết!”
Thiên Tuyết nghĩ thầm, rằng, người biết vẫn là nhiều! Đột nhiên cô nhớ tới, hẳn là tối hôm qua đã có chuyện gì? Bây giờ trời sáng phải lên lớp, không thể nào toàn bộ bạn học vẫn đi xem diễn đàn, sau đó cho cô đứng ngồi không yên! Sao tối hôm qua không ai nói cho cô?
Đang nghĩ ngợi, Liễu Y Y tan học trở lại, vào cửa liền hỏi: “Các cậu không sao chứ?’
Thiên Tuyết nhìn cô: “Cuối cùng là chuyện gì?” Ngay cả Liễu Y Y cũng mở miệng, có lẽ sự tình đã nghiêm trọng.
Thiên Tuyết lấy USB, cắm vào máy tính, một bên hỏi: “Cậu định xóa tiêp? Đây là bản chính, gọi là ID gì?”
Liễu Y Y bình tĩnh nói: “Không.”
“Vậy cậu xóa tiếp như thế nào?”
“Mình học máy tính.” Liễu Y Y tiếp tục bình tĩnh.
Thiên Tuyết và Uyển Tình sửng sốt, quay đầu nhìn cô, học máy tính, không phải bản chính có thể xóa bỏ... Thiên Tuyết trừng mắt: “Cậu xóa sạch, hay vẫn...”
“Dù sao thiếp mời không còn tồn tại nữa.”
Thiên Tuyết hưng phấn nói: “Chẳng lẽ cậu là hacker? Oh my god, này quả thực rất cao thâm...”
Liễu Y Y bất đắc dĩ nói: “Cậu xem ảnh chụp màn hình trước đi.”
Thiên Tuyết lập tức quay đầu nhìn, Uyển Tình đã mở hình ảnh trong USB, liếc mắt nhìn thấy ảnh chụp diễn đàn, chỉ xem tiêu đề, đã như sấm sét giữa trời quang [ thành tâm thỉnh giáo, hoa hậu ban Trung văn và Hoa hậu GIẢNG đường Đinh có phải bị người khác bao dưỡng không?]
“Nằm máng!” Thiên Tuyết kêu to, nhìn Uyển Tình.
Sắc mặt Uyển Tình trắng bệch, cả người thiếu chút té ngã, Thiên Tuyết vội kéo cô, đỡ cô đến ghế.
Lúc này, phòng bên cạnh có mấy bạn học đi tới, nhìn vẻ mặt của các cô, hỏi: “Các cậu biết rồi?”
“Chuyện khi nào?” Thiên Tuyết nói.
“Tối hôm qua nhìn thấy” Một nữ sinh nói: “Nghĩ các cậu đã biết.”
“Mình...” Thiên Tuyết buồn bực thở dài, cô và Uyển Tình không dùng BBS, Liễu Y Y thích chơi game, Lý Ức thì không ở phòng hôm qua...
“Mảnh giấy đó không phải đã bị xóa sạch sao?” Nữ sinh kia nói: “Chính trực không sợ gian tà, các cậu không cần lo lắng”
“Nhưng mình nhất định bắt cô ta xuất hiện.” Thiên Tuyết nói: “Nếu chuyện khác thì thôi, loại chuyện này có thể nói lung tung sao?”
Một bạn học có chú kiến: “Tìm quản lý trang web, có thể tìm được IP.”
Uyển Tình đột nhiên kéo Thiên Tuyết một cái, Thiên Tuyết đang tức giận quay đầu, thấy vẻ mặt cô đờ đẫn, trong lòng không nhịn được hồi hồi, trời ơi, không biết người phát tấm giấy kia có biết được bao nhiêu chuyện? Nếu biết chuyện trước kia của Uyển Tình, thật sự là nhảy vào sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch được, nhưng, có lẽ không nên nghiêm trọng như thế chứ?
Cô lập tức đưa tư liệu cho Liễu Y y, NHỮNG NGƯỜI khác nghi ngờ hỏi: “Đây là gì?”
Những mảnh giấy trên diễn đàn bị xóa bỏ, đây là ảnh chụp màn hình.
Có người gật đầu: “Bản chính vẫn phản ánh rất nhanh, lúc tám giờ, có mảnh giấy của các cậu, đã có người tạo hình, nói các cậu chọn quần áo, sau đó có người nói các cậu mặc hàng hiệu, nhưng không thấy nói chuyện kia. Lục tục, lại có mấy người gửi thư, nói các cậu mặc cái gì, ách... Uyển Tình có chiếc váy, Phạm Băng Băng từng mặc, rất đẹp.
“Phạm gia và Uyển Tình không phải một chiếc đi!” Có người không thấy được chiếc váy kia.
“Có! Phạm gia ngẫu nhiên cũng là tiểu thanh tân!”
“Có phải Lâm Chí Linh cũng từng mặc không? Lúc mình xem tin giải trí, nhìn thấy một chiếc váy Lâm Chí Linh mặc, giống hệt của Uyển Tinhf1”
“Cái kia cũng có!”
“Các cậu hiếm thấy rồi...” Thiên Tuyết vô lực, xảy ra chuyện lớn như thế, các cậu có thể không nói đến váy được không?
Mọi người vừa thấy, cũng có chút xấu hổ, thế nhưng trong lòng nói: “Tới cùng các cậu có nhiều tiên không? Không hề khó hiểu, các cô cũng không tin! Nhưng dù sao mọi người cũng là bạn học, các cô có khuynh hướng tin Uyển Tình và Thiên Tuyết có khuynh hướng...”
Liễu Y Y đi tới, đoạt lấy máy tính, mở ảnh ra: “Tấm thứ nhất lúc 8 giờ, nói về quần áo, đây là bắt đầu, cái thứ hai nói về hàng hiệu, ngoài trừ hâm mộ, không có bất kỳ ai nói gì, người thứ ba chính thức bắt đầu, to mò tiền đâu ra mua hàng hiệu...” Truyện đã được dịch 100 chương chưa public :) nếu ai muốn mua giá siêu rẻ ủng hộ dịch giả cân đường hộp sữa thì gửi gmail : [email protected]
“Cô ta và chúng ta có hận thù...” Thiên Tuyết nói.
Liễu Y Y liếc mắt nhìn cô một cái: “Nhanh đến trưa rồi, mình gọi cơm trưa cho các cậu nhé?”
“Vậy làm phiền cậu rồi.” Thiên Tuyết nói.
Những người khác cũng không tiếp tục ngây ngốc, đều đi ăn cơm
Thiên Tuyết ngồi gần Uyển Tình: “Không cần lo lắng, chắc là người ở trong trường làm, tất cả đều là ảnh chụp chúng ta ở trường! Muốn mình nói cho anh mình không?”
Mình không biết.” Uyển Tình cực kỳ hoang mang, đột nhiên nhìn cô: “Mấy bộ quần áo đó, rõ ràng cực kỳ đơn giản, không có... người phát tin là biết chuyện gì đó, hoặc là cực kỳ hiểu biết về hàng hiệu, hoặc là... đã xem qua nhãn hiệu đó...”
“Có ma quỷ bên trong!” Thiên Tuyết nói: “Phòng ngủ chúng ta không có, phòng khác sẽ có!”
Nhiều nữ sinh trong hệ của các cô, đại bộ phận đều ở tầng này, thường xuyên ra cửa, đây đó không hề phòng bị gì. Đương nhiên, cũng có thể nói là người ban trên, người hệ khác chuyên nghiệp có thừa, nhàn hạ đến phòng ngủ xem phim chơi bài là chuyện thường.
Nhưng có một vấn đê, phòng ngủ của các cô hơi đặt biệt. cô và Uyển Tình thường xuyên không ở đây, Liễu Y Y không giao tiếp tốt, nên không ai đến tìm. Mà trước mặt cô, cổ chắc chắn nhớ các cô ấy, không nói thẳng cũng sẽ nhắc nhở...
Thiên Tuyết và Liễu Y Y là bạn học nhiều năm không tính nói chuyện thân thiết, tính cách vẫn hiểu nhau, điểm ấy có thể chắc chắn. Liễu Y Y chỉ không thích nói chuyện, nhưng nặng nhẹ đều rõ ràng, nếu không cũng sẽ không giúp các cô, hay giảng giải cho các cô.
Cho nên, nghĩ muốn lật tìm quần áo của các cô, tất phải thừa lúc Liễu Y Y không ở đây, vậy cũng chỉ có thể là lúc Lý Ức ở trong phòng...
“Viết như thế quá đáng gì đó, cô ấy không sợ tay bị thối nát? Cậu đừng không xem ra gì, có lẽ nhiều người đã thấy được, hôm nay khi đi học giống như có người bàn tán.”
“Mình muốn như thế nào coi là quan trọng chứ?” Thiên Tuyết nói: “Cậu lại không nói cho mình biết là có chuyện hì?”
Nữ sinh sửng sốt, xoay người đi ra ngoài: “Mình đi kêu xx các bạn mà nói, các bạn nên cũng biết!”
Thiên Tuyết nghĩ thầm, rằng, người biết vẫn là nhiều! Đột nhiên cô nhớ tới, hẳn là tối hôm qua đã có chuyện gì? Bây giờ trời sáng phải lên lớp, không thể nào toàn bộ bạn học vẫn đi xem diễn đàn, sau đó cho cô đứng ngồi không yên! Sao tối hôm qua không ai nói cho cô?
Đang nghĩ ngợi, Liễu Y Y tan học trở lại, vào cửa liền hỏi: “Các cậu không sao chứ?’
Thiên Tuyết nhìn cô: “Cuối cùng là chuyện gì?” Ngay cả Liễu Y Y cũng mở miệng, có lẽ sự tình đã nghiêm trọng.
Thiên Tuyết lấy USB, cắm vào máy tính, một bên hỏi: “Cậu định xóa tiêp? Đây là bản chính, gọi là ID gì?”
Liễu Y Y bình tĩnh nói: “Không.”
“Vậy cậu xóa tiếp như thế nào?”
“Mình học máy tính.” Liễu Y Y tiếp tục bình tĩnh.
Thiên Tuyết và Uyển Tình sửng sốt, quay đầu nhìn cô, học máy tính, không phải bản chính có thể xóa bỏ... Thiên Tuyết trừng mắt: “Cậu xóa sạch, hay vẫn...”
“Dù sao thiếp mời không còn tồn tại nữa.”
Thiên Tuyết hưng phấn nói: “Chẳng lẽ cậu là hacker? Oh my god, này quả thực rất cao thâm...”
Liễu Y Y bất đắc dĩ nói: “Cậu xem ảnh chụp màn hình trước đi.”
Thiên Tuyết lập tức quay đầu nhìn, Uyển Tình đã mở hình ảnh trong USB, liếc mắt nhìn thấy ảnh chụp diễn đàn, chỉ xem tiêu đề, đã như sấm sét giữa trời quang [ thành tâm thỉnh giáo, hoa hậu ban Trung văn và Hoa hậu GIẢNG đường Đinh có phải bị người khác bao dưỡng không?]
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Nằm máng!” Thiên Tuyết kêu to, nhìn Uyển Tình.
Sắc mặt Uyển Tình trắng bệch, cả người thiếu chút té ngã, Thiên Tuyết vội kéo cô, đỡ cô đến ghế.
Lúc này, phòng bên cạnh có mấy bạn học đi tới, nhìn vẻ mặt của các cô, hỏi: “Các cậu biết rồi?”
“Chuyện khi nào?” Thiên Tuyết nói.
“Tối hôm qua nhìn thấy” Một nữ sinh nói: “Nghĩ các cậu đã biết.”
“Mình...” Thiên Tuyết buồn bực thở dài, cô và Uyển Tình không dùng BBS, Liễu Y Y thích chơi game, Lý Ức thì không ở phòng hôm qua...
“Mảnh giấy đó không phải đã bị xóa sạch sao?” Nữ sinh kia nói: “Chính trực không sợ gian tà, các cậu không cần lo lắng”
“Nhưng mình nhất định bắt cô ta xuất hiện.” Thiên Tuyết nói: “Nếu chuyện khác thì thôi, loại chuyện này có thể nói lung tung sao?”
Một bạn học có chú kiến: “Tìm quản lý trang web, có thể tìm được IP.”
Uyển Tình đột nhiên kéo Thiên Tuyết một cái, Thiên Tuyết đang tức giận quay đầu, thấy vẻ mặt cô đờ đẫn, trong lòng không nhịn được hồi hồi, trời ơi, không biết người phát tấm giấy kia có biết được bao nhiêu chuyện? Nếu biết chuyện trước kia của Uyển Tình, thật sự là nhảy vào sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch được, nhưng, có lẽ không nên nghiêm trọng như thế chứ?
Cô lập tức đưa tư liệu cho Liễu Y y, NHỮNG NGƯỜI khác nghi ngờ hỏi: “Đây là gì?”
Những mảnh giấy trên diễn đàn bị xóa bỏ, đây là ảnh chụp màn hình.
Có người gật đầu: “Bản chính vẫn phản ánh rất nhanh, lúc tám giờ, có mảnh giấy của các cậu, đã có người tạo hình, nói các cậu chọn quần áo, sau đó có người nói các cậu mặc hàng hiệu, nhưng không thấy nói chuyện kia. Lục tục, lại có mấy người gửi thư, nói các cậu mặc cái gì, ách... Uyển Tình có chiếc váy, Phạm Băng Băng từng mặc, rất đẹp.
“Phạm gia và Uyển Tình không phải một chiếc đi!” Có người không thấy được chiếc váy kia.
“Có! Phạm gia ngẫu nhiên cũng là tiểu thanh tân!”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Có phải Lâm Chí Linh cũng từng mặc không? Lúc mình xem tin giải trí, nhìn thấy một chiếc váy Lâm Chí Linh mặc, giống hệt của Uyển Tinhf1”
“Cái kia cũng có!”
“Các cậu hiếm thấy rồi...” Thiên Tuyết vô lực, xảy ra chuyện lớn như thế, các cậu có thể không nói đến váy được không?
Mọi người vừa thấy, cũng có chút xấu hổ, thế nhưng trong lòng nói: “Tới cùng các cậu có nhiều tiên không? Không hề khó hiểu, các cô cũng không tin! Nhưng dù sao mọi người cũng là bạn học, các cô có khuynh hướng tin Uyển Tình và Thiên Tuyết có khuynh hướng...”
Liễu Y Y đi tới, đoạt lấy máy tính, mở ảnh ra: “Tấm thứ nhất lúc 8 giờ, nói về quần áo, đây là bắt đầu, cái thứ hai nói về hàng hiệu, ngoài trừ hâm mộ, không có bất kỳ ai nói gì, người thứ ba chính thức bắt đầu, to mò tiền đâu ra mua hàng hiệu...” Truyện đã được dịch 100 chương chưa public :) nếu ai muốn mua giá siêu rẻ ủng hộ dịch giả cân đường hộp sữa thì gửi gmail : [email protected]
“Cô ta và chúng ta có hận thù...” Thiên Tuyết nói.
Liễu Y Y liếc mắt nhìn cô một cái: “Nhanh đến trưa rồi, mình gọi cơm trưa cho các cậu nhé?”
“Vậy làm phiền cậu rồi.” Thiên Tuyết nói.
Những người khác cũng không tiếp tục ngây ngốc, đều đi ăn cơm
Thiên Tuyết ngồi gần Uyển Tình: “Không cần lo lắng, chắc là người ở trong trường làm, tất cả đều là ảnh chụp chúng ta ở trường! Muốn mình nói cho anh mình không?”
Mình không biết.” Uyển Tình cực kỳ hoang mang, đột nhiên nhìn cô: “Mấy bộ quần áo đó, rõ ràng cực kỳ đơn giản, không có... người phát tin là biết chuyện gì đó, hoặc là cực kỳ hiểu biết về hàng hiệu, hoặc là... đã xem qua nhãn hiệu đó...”
“Có ma quỷ bên trong!” Thiên Tuyết nói: “Phòng ngủ chúng ta không có, phòng khác sẽ có!”
Nhiều nữ sinh trong hệ của các cô, đại bộ phận đều ở tầng này, thường xuyên ra cửa, đây đó không hề phòng bị gì. Đương nhiên, cũng có thể nói là người ban trên, người hệ khác chuyên nghiệp có thừa, nhàn hạ đến phòng ngủ xem phim chơi bài là chuyện thường.
Nhưng có một vấn đê, phòng ngủ của các cô hơi đặt biệt. cô và Uyển Tình thường xuyên không ở đây, Liễu Y Y không giao tiếp tốt, nên không ai đến tìm. Mà trước mặt cô, cổ chắc chắn nhớ các cô ấy, không nói thẳng cũng sẽ nhắc nhở...
Thiên Tuyết và Liễu Y Y là bạn học nhiều năm không tính nói chuyện thân thiết, tính cách vẫn hiểu nhau, điểm ấy có thể chắc chắn. Liễu Y Y chỉ không thích nói chuyện, nhưng nặng nhẹ đều rõ ràng, nếu không cũng sẽ không giúp các cô, hay giảng giải cho các cô.
Cho nên, nghĩ muốn lật tìm quần áo của các cô, tất phải thừa lúc Liễu Y Y không ở đây, vậy cũng chỉ có thể là lúc Lý Ức ở trong phòng...
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro