Bảo Ngươi Làm Trò Chơi, Ngươi Lại Làm Video Cg? (Dịch)
Trò Chơi Mới Đã...
Tiềm Thủy Đích Oa Ba
2024-09-09 12:44:23
Trò chơi Siêu Cấp Thỏ Nhân này là do anh phụ trách, còn lấy được thành tích tốt như vậy, làm cho anh nói chuyện cũng có lực lượng không ít.
Hoàn toàn không nhìn ra vẻ mặt ghét bỏ khi vừa mới bắt đầu làm trò chơi.
- Thôi đi, cũng không nghĩ đến lúc anh mới tiếp nhận hạng mục này thì vẻ mặt khó coi cỡ nào à.
- Trò chơi này có thể nóng như vậy hoàn toàn là bởi vì tổng giám đốc Trần thiết kế và tuyên truyền video CG, anh cũng chỉ đi theo thơm lây mà thôi.
- Đúng vậy, chiếm tiện nghi còn khoe mẽ.
Mọi người nhao nhao mở miệng trêu chọc, không lưu tình chút nào bóc trần nội tình của anh.
- Tôi... Cho dù tôi không có công lao thì cũng phải có khổ lao chứ? Cả ngày nhìn chằm chằm những thứ kỳ quái kia, các người có biết hơn nửa tháng này tôi làm sao chịu đựng nổi không?
Lão Lý mặt đỏ lên giải thích.
Mọi người nghe vậy cũng cười to theo, trong phòng họp tràn đầy vui vẻ.
Đợi đến khi Trần Lâm và lão Tống từ bên ngoài đi vào, lúc này mọi người mới nghiêm mặt lại, nhanh chóng thu liễm âm thanh, ngồi thẳng người lại.
- Triệu tập toàn bộ các ngươi tới đây là vì thảo luận kế hoạch một trò chơi.
Vừa mới ngồi xuống, Trần Lâm đã đi thẳng vào vấn đề.
Lão Tống cầm một phần phương án thiết kế, mặt đầy rung động ngồi ở bên cạnh, cả người như là mất hồn.
Các nhân viên khác không chú ý tới sự khác thường này, mà là mở miệng hỏi:
- Tổng giám đốc Trần, chúng ta vẫn tiếp tục làm trò chơi loại vượt quan à?
Mặc kệ là Trái Tim Dũng Cảm hay là Sát Lục Tiêm Tháp, hoặc là Siêu Cấp Thỏ Nhân, bản chất nội hạch của những trò chơi này đều là lấy vượt quan làm chủ, cũng là lĩnh vực mà Studio bọn họ am hiểu nhất, bắt được phương hướng này để tiếp tục phát triển là không sai.
Các người chơi biết sở trường của bọn họ, cơ bản đều sẽ tính tiền.
Đây cũng coi là cách mà công ty lớn thường dùng để củng cố thị trường người chơi.
Tuy nhiên.
Đáp lại bọn họ lại là một tiếng phủ định của Trần Lâm.
- Không, lần này chúng ta không có ý định chơi lại trò chơi cùng thể loại đó nữa.
Không phải là trò chơi tương tự à?
Vậy chẳng phải là uổng phí ưu thế bọn họ đã tích góp trong thời gian này của à?
Các nhân viên vô cùng không hiểu, không rõ vì sao Trần Lâm lại lựa chọn từ bỏ tiền đồ tốt đẹp mà anh đã không dễ dàng sáng tạo ra.
- Không phải tổng giám đốc Trần định giống như những công ty kia, nghiên cứu phát minh ra trò chơi mạo hiểm sinh tồn chứ?
Đỗ Hưng ở bên cạnh như đoán được cái gì đó, đột nhiên lên tiếng.
Vừa nghe thấy như vậy, vẻ mặt mọi người đều biến đổi.
Trước khi họp bọn họ cũng đều thu được một chút tin tức, coi như hiểu rõ đối với chuyện này, lập tức mở miệng khuyên can:
- Loại trò chơi mạo hiểm sinh tồn này, bây giờ có rất nhiều công ty lớn đều nhìn chằm chằm vào miếng bánh ngọt này.
- Tôi nghe nói ngay cả tập đoàn Hoán Hải và tập đoàn Tinh Du cũng đang chuẩn bị hạng mục này, cũng đã bắt đầu triệu tập nhân viên và tài chính.
- Bằng vào thực lực hiện tại của công ty chúng ta, sợ là sẽ bị cuốn vào ngay lập tức không còn sót lại chút cặn bã nào, tổng giám đốc Trần, anh cũng đừng xúc động!
- Đúng vậy, cạnh tranh lớn như vậy, muốn trổ hết tài năng từ trong đó quá khó khăn!
Là người trong ngành trò chơi này, sao bọn họ lại không biết đây là một miếng bánh ngọt lớn mê người cỡ nào.
Nhưng đồng thời bọn họ cũng hiểu rõ.
Muốn kiếm một chén canh trong miếng bánh này, không có một chút thực lực là không có khả năng.
Đừng nói là Hoán Hải, cho dù là tập đoàn có thể lực lớn hơn Hoán Hải thì cũng chưa chắc có thể đảm bảo ăn được thị trường này.
Một cục diện sói nhiều thịt ít như vậy.
Lao đầu vào chỉ có một con đường chết!
- Nhưng chuyện mọi người vừa nói, tôi đương nhiên đều biết.
Thấy tất cả mọi người đều đang khuyên can, Trần Lâm lên tiếng, quay đầu thông báo cho lão Tống bên cạnh biết một chút.
Lão Tống hít sâu một hơi, cánh tay nắm thật chặt phương án trò chơi, cuối cùng chậm rãi đứng lên.
Mà màn hình laptop của anh cũng theo hình chiếu chiếu đến màn hình ở chính giữa.
- Đây là phương án thiết kế tiếp theo của chúng ta, mọi người xem qua một lần trước rồi nói.
Vừa dứt lời, một trang bìa cực lớn đã được mở ra.
Các nhân viên vốn còn muốn nói chút gì đó, nhưng khi nhìn thấy trang bìa này thì hai mắt đã lập tức trợn tròn.
- Đây... Đây là trò chơi tiếp theo chúng ta phải làm à?
- Tống đại ca, anh xác định không làm sai cảnh tượng nào chứ?
- Ừng ực...
Tiếng nuốt nước miếng hết đợt này đến đợt khác truyền đến, tất cả mọi người đều không chớp mắt nhìn chằm chằm màn hình.
Chỉ nhìn thấy trong hình ảnh đó có một con hung thú với lôi điện vờn quanh đang ngạo nghễ đứng thẳng, đứng ở giữa trời đất u ám.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro