Bất Cẩn Đụng Phải Cậu Trai Ít Tuổi, Làm Sao Đây?
Chương 39
2024-10-15 21:41:00
“Giờ giặt một lúc là khô ngay.” Kiều Ly cầm áo phông đi vào phòng tắm, “Cậu cứ để trần đi.”
Sau khi ném áo phông vào máy giặt, Kiều Ly cởi váy ngủ rồi cũng ném vào, quay người định đi vào phòng ngủ lấy váy ngủ mới thì thấy Phong Dịch cứng đờ đứng ở cửa phòng tắm, đột nhiên chảy hai dòng máu mũi.
Cậu vô thức giơ tay lên lau, lau đến cả mu bàn tay đỏ bừng.
Kiều Ly:...
Phong Dịch tức nổ tung, mất mặt quá mất mặt!
Cậu ngẩng đầu lên định chạy ra ngoài, Kiều Ly lập tức kéo cậu lại, ấn cậu ngồi xuống bồn cầu.
“Đừng ngẩng đầu lên.” Cô gạt tay Phong Dịch ra, ấn vào sống mũi cậu, buộc cậu cúi đầu xuống để tránh bị máu mũi sặc, tay kia vỗ nước lạnh lên trán cậu.
Phong Dịch vừa cúi đầu xuống đã nhìn thấy hai quả cầu sữa bị áo ngực bao bọc, đầu óc choáng váng: “Chị yêu ơi em không nhịn được nữa rồi (Chị như vậy em không nhịn được nữa rồi)”
Kiều Ly: “Im miệng!”
Phong Dịch choáng váng muốn tránh tầm mắt, đột ngột đứng dậy khỏi bồn cầu, Kiều Ly đang cúi người, bị cậu đập vào cằm, Phong Dịch sợ hãi tiếng kêu đau của cô mà lập tức ngồi xổm xuống, tay cô vẫn đang vốc nước lạnh, trong mắt toàn là nước mắt sinh lý vì đau, không nhìn thấy gì, bị tư thế của Phong Dịch kéo theo, không đứng vững mà quỳ xuống phía trước.
Đầu gối cậu đập trúng nắp bồn cầu, chỉ nghe một tiếng kêu thảm thiết “Á——”, Phong Dịch ôm lấy hạ bộ đau đớn cuộn tròn lại, ngã lăn ra đất.
Kiều Ly giật mình, thấy Phong Dịch cao một mét tám cứng đờ cuộn tròn lại, vội vàng bò xuống đất: “Cậu sao vậy?”
Phong Dịch đau đến mặt tái mét, không nói nên lời.
Kiều Ly nhìn thấy chỗ cậu ôm, sợ hãi vội nói: “Phải làm sao bây giờ? Tôi, tôi gọi 120 ngay!”
Phong Dịch dùng chút sức kéo tay cô: “Đừng...” Cậu xác nhận rằng tinh hoàn của mình không bị vỡ.
Nằm liệt trên đất gần một phút, Phong Dịch cuối cùng cũng đỡ hơn nhiều, đầu đầy mồ hôi. Kiều Ly thấy sắc mặt cậu dịu đi, sợ hãi hỏi: “Không sao chứ? cậu chắc là không cần đến bệnh viện khám chứ?”
Sau khi ném áo phông vào máy giặt, Kiều Ly cởi váy ngủ rồi cũng ném vào, quay người định đi vào phòng ngủ lấy váy ngủ mới thì thấy Phong Dịch cứng đờ đứng ở cửa phòng tắm, đột nhiên chảy hai dòng máu mũi.
Cậu vô thức giơ tay lên lau, lau đến cả mu bàn tay đỏ bừng.
Kiều Ly:...
Phong Dịch tức nổ tung, mất mặt quá mất mặt!
Cậu ngẩng đầu lên định chạy ra ngoài, Kiều Ly lập tức kéo cậu lại, ấn cậu ngồi xuống bồn cầu.
“Đừng ngẩng đầu lên.” Cô gạt tay Phong Dịch ra, ấn vào sống mũi cậu, buộc cậu cúi đầu xuống để tránh bị máu mũi sặc, tay kia vỗ nước lạnh lên trán cậu.
Phong Dịch vừa cúi đầu xuống đã nhìn thấy hai quả cầu sữa bị áo ngực bao bọc, đầu óc choáng váng: “Chị yêu ơi em không nhịn được nữa rồi (Chị như vậy em không nhịn được nữa rồi)”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Kiều Ly: “Im miệng!”
Phong Dịch choáng váng muốn tránh tầm mắt, đột ngột đứng dậy khỏi bồn cầu, Kiều Ly đang cúi người, bị cậu đập vào cằm, Phong Dịch sợ hãi tiếng kêu đau của cô mà lập tức ngồi xổm xuống, tay cô vẫn đang vốc nước lạnh, trong mắt toàn là nước mắt sinh lý vì đau, không nhìn thấy gì, bị tư thế của Phong Dịch kéo theo, không đứng vững mà quỳ xuống phía trước.
Đầu gối cậu đập trúng nắp bồn cầu, chỉ nghe một tiếng kêu thảm thiết “Á——”, Phong Dịch ôm lấy hạ bộ đau đớn cuộn tròn lại, ngã lăn ra đất.
Kiều Ly giật mình, thấy Phong Dịch cao một mét tám cứng đờ cuộn tròn lại, vội vàng bò xuống đất: “Cậu sao vậy?”
Phong Dịch đau đến mặt tái mét, không nói nên lời.
Kiều Ly nhìn thấy chỗ cậu ôm, sợ hãi vội nói: “Phải làm sao bây giờ? Tôi, tôi gọi 120 ngay!”
Phong Dịch dùng chút sức kéo tay cô: “Đừng...” Cậu xác nhận rằng tinh hoàn của mình không bị vỡ.
Nằm liệt trên đất gần một phút, Phong Dịch cuối cùng cũng đỡ hơn nhiều, đầu đầy mồ hôi. Kiều Ly thấy sắc mặt cậu dịu đi, sợ hãi hỏi: “Không sao chứ? cậu chắc là không cần đến bệnh viện khám chứ?”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro