Bất Chu Sơn: Đại Lão, Lão Bà, 666
Chương 122
Tuyết Ca
2024-10-07 09:36:40
Liễu Vũ đã chuẩn bị tốt, có thể sẵn sàng chiến đấu bất cứ lúc nào, lại không nghĩ tới Thiên Phượng nữ đế vừa mới tới, cô đơ người, tâm nói: Không đánh? Không đánh thì sao xong việc được? Thiên Phượng tộc vừa ra tới liền nhận thua là xong sao?
Trương Tịch Nhan căn bản không thèm để ý Thiên Phượng nữ đế tra. Nàng là Đại Tế Tư Vu tộc, đi tới Kim Ô thần cung làm khách, nên chuyện giữa Kim Ô tộc và Thiên Phượng tộc nàng không có phần để nói chuyện vào. Nếu nàng ra tới tiếp lời này, việc nàng phái Lãnh Cốt tấn công Thiên Phượng tộc, liền sẽ thành chuyện Kim Ô tộc cấu kết Vu tộc phản bội Thiên tộc.
Kim Ô nữ đế đầy mặt mạc danh mà hỏi Thiên Phượng nữ đế: “Ngài đây là ca sĩ ở đâu tới hát? Hai tộc của ta và ngươi trước kia vô oan giờ đây vô thù, Kim Ô tộc càng chưa từng bước vào địa giới Thiên Phượng tộc các người nửa bước, lời này của ngươi nói ra, ta nghe có chút hồ đồ.”
Thiên Phượng nữ đế nói: “Phệ Thần Trùng tái hiện ở thế gian, Thiên Phượng tộc vô lực chống đỡ, Kim Ô đế tộc cũng là đệ nhất tộc ở Thiên tộc, và cũng cùng là Thiên tộc với nhau, lại thuộc vào cùng phân nhánh điểu tộc, cầu xin duy nhất là mong trợ giúp Thiên Phượng tộc vượt qua trận sinh tử hạo kiếp này, Thiên Phượng tộc nguyện xem Kim Ô tộc là Thiên lôi sai đâu đánh đó.” Thái độ của bà ta cực kỳ kính cẩn, ngữ khí lại thành khẩn.
Kim Ô nữ đế biết rõ đây chỉ là kế sách tạm thời của Thiên Phượng nữ đế, là định đem Kim Ô tộc đặt trên lửa mà nướng.
Nếu Kim Ô tộc không nhận tra này của Thiên Phượng tộc, thực dễ dàng lọt vào cấu bệnh, bọn họ sẽ lén nhân cơ hội này truyền tin Kim Ô tộc cũng Vu tộc cấu kết, đem Phệ Thần Trùng cái nồi này ném lên đầu của Kim Ô tộc. Còn nếu Kim Ô tộc tiếp nhận tra này, không chỉ có phệ Thần Trùng khó đối phó, còn bị bọn họ ở giữa gây khó dễ, làm Kim Ô tộc và Trương Tịch Nhan các nàng trở mặt thành thù.
Nhưng Phệ Thần Trùng xuất hiện, Thiên tộc xác thực bị nguy cơ rất lớn, cần nhanh chóng xử lý. Chẳng sợ Thiên Phượng tộc dụng tâm kín đáo, đổi cái góc độ mà nói, đây cũng là thời điểm Kim Ô tộc thành lập uy tín. Kim Ô tộc nếu có thể đem chuyện này giải quyết ổn thỏa, uy vọng sẽ tăng vọt chưa từng có, nguy cơ nơi dựng dục sẽ gặp phải tập kích cũng được giải quyết. Cũng để cho các bộ tộc ở Thiên tộc khắc sâu ý thức được tầm quan trọng của Ô Huyền đối với bọn họ. Nói như vậy, Ô Huyền trưởng thành sẽ ít bị nhằm vào tính kế, quá trình trưởng thành cũng sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.
Nhưng chính xác ở đây, ngọn nguồn có thể giải quyết Phệ Thần Trùng là ở Trương Tịch Nhan, Kim Ô tộc cùng Trương Tịch Nhan có thể dễ dàng nói chuyện. Trương Tịch Nhan xuất hiện ở chỗ này, dụng tâm này không cần nói cũng biết, chính là muốn Kim Ô tộc đảm đương người điều giải, cũng là muốn phân tranh giữa Vu tộc và Thiên tộc trận này không nháo đến không thể không xong việc.
Kim Ô nữ đế cân nhắc một chút, đáp: “Nếu Thiên Phượng nữ đế có tâm giải quyết việc này, không ngại đem bộ tộc của ngươi rút khỏi địa giới Kim Ô tộc, sau đó đợi thủ lĩnh các bộ tộc của Thiên tộc đều đến đông đủ, tất cả mọi người cùng nhau bàn bạc cách giải quyết việc này.”
Thiên Phượng nữ đế gật đầu đáp: “Tuân mệnh.” Bà ta lập tức quay đầu nhỏ giọng phân phó vài câu, chỉ chừa lại hơn mười người tùy hầu ở bên cạnh, để nhóm Thiên Phượng tộc đều trở về, thuận tiện thông báo cho Thiên Long tộc tin tức.
Chư chúng Thiên Phượng tộc tuy không cam lòng nữ đế cúi đầu, nhưng bọn hắn càng hiểu rõ tình thế hiện tại so với người mạnh hơn nhường nhịn một chút, tồn tại sau này mới là quan trọng nhất. Bọn họ lập tức nghe theo Thiên Phượng nữ đế phân phó, nên trở về thì trở về, nên đến thông báo cho Thiên Long thì đi thông báo, nhanh chóng giải tán chỉ còn lại hai vị trưởng lão cùng với hơn mười vị dũng sĩ ở lại nơi này với nữ đế.
Kim Ô nữ đế thấy Thiên Phượng tộc rời đi, quay đầu lại phân phó với đại trưởng lão: “Đại trưởng lão, bây giờ ngươi đi phát thiệp cho các bộ tộc, mời họ đến thương nghị giải quyết việc Phệ Thần Trùng, sau đó đem giới môn phong giới mở ra, để các bộ tộc có thể tới nhanh chóng.”
Đại trưởng lão đáp lời: “Tuân mệnh!” Lập tức quay đi chuẩn bị viết thiệp truyền tin.
Kim Ô nữ đế lại phân phó nhị trưởng lão đi an bài nơi nghị sự, các việc vụn vặt cần cho việc tiếp đãi, sau đó mời Thiên Phượng nữ đế và Trương Tịch Nhan các nàng vào điện nói chuyện.
Không bao lâu, Thiên Long đại đế bị cào rớt một lượng lớn vảy trên người cùng Kim Ô đại đế rớt vài sợi lông một trước một sau tiến vào đại điện Kim Ô thần cung. Bọn họ vừa đến, Long Thần Thiên Long tộc cũng tới nơi.
Biểu tình của Long Thần như thường, phảng phất như chưa từng xảy ra việc gì.
Nhưng Trương Tịch Nhan lại biết, lão Long Thần này cư nhiên duỗi tay đi chụp Lãnh Cốt dính bệnh thiếu máu. Lãnh Cốt là tu luyện công pháp từ Vu thần huyền linh kinh và Trấn áp linh cổ Vu thần bảo điển, Lãnh cốt thao tác Phệ Thần Trùng cũng giống như Liễu Vũ thao tác Hoa Thần Cổ vậy tùy tâm sở dục, ngoài ra lĩnh ngộ Vu thần bảo điển của nàng ta đối với Liễu Vũ cao hơn nhiều. Trong nháy mắt khi Lãnh Cốt bị lão Long Thần chộp vào trong tay đã hóa thành đoàn sương cổ màu xám theo kẻ tay mà phiêu tán ra ngoài, đồng thời cũng hạ Phệ Thần Cổ vào móng vuốt của lão Long Thần.
Trương Tịch Nhan một cái ánh mắt cũng không cho gã, thản nhiên ngồi trên vị trí của bản thân cung Lê Vị, Ô Huyền, Liễu Vũ nói chuyện phiếm.
Hình thế Kim Ô tộc lớn, cung điện cũng lớn, kiến trúc thiên hướng về tập tính của loài chim, cả tòa đại điện được xây dựng theo kiểu dáng của tổ chim, ở không trung mọc ra những nhánh cây cùng loại, trên những nhánh cây đó là chỗ ngồi. Chỗ ngồi là dựa theo hình thể của Kim Ô tộc mà xây thành, đối với Nhân tộc so với cái phòng còn lớn hơn, bốn người các nàng bày thêm bàn ngồi cùng một chỗ vẫn còn trống rãi.
Trương Tịch Nhan vì đề phòng có người nghe lén, ở xung quanh bày ra cấm chế, khiến cho người khác không thể nhìn rõ khẩu hình miệng cũng nghe không thể nghe được tiếng các nàng nói chuyện. Nàng đem tập tính, phương thức sinh tồn của Phệ Thần Trùng cùng cách vận dụng lực lượng của Thiên Nhãn đối phó với Phệ Thần Trùng tỉ mỉ nói cho Ô Huyền, Lê Vị và Liễu Vũ nghe.
Phệ Thần Trùng hiện tại là trợ lực của nàng, nhưng nó nguy hại cũng rõ như ban ngày, nếu mất đi không chế, đối với các giới mà nói là tai nạn có tính hủy diệt. Nàng đem phương pháp khắc chế truyền ra, có thể giảm bớt nguy hại của Phệ Thần Trùng gây ra, không đến mức bản thân đúc thành sai lầm lớn hối hận vì đã nghịch thiên. Thiên tộc có phương pháp đối phó, cũng không cần lúc nào cũng lo lắng mang đến cho bọn hắn tai họa ngập đầu, có thể giảm bớt được rất nhiều chuyện.
Các tộc nhận được tin tức Kim Ô tộc đưa tới sôi nổi tới đây, ngay cả các thủ lĩnh bộ lạc và trưởng lão bộ tộc đang bế quan cũng xuất quan mà tới, mang theo dũng sĩ, tinh nhuệ trong tộc đi đến Kim Ô thần cung.
Giữa các bộ tộc có kết minh với nhau cũng có đối địch với nhau, thậm chí có cả thiên địch không liên quan gì tới nhau, quan hệ rất phức tạp, hiện giờ lại buông bỏ các loại hiềm khích ân oán mà tề tụ lại cũng một đường, Kim Ô thần cung to lớn như vậy cũng không thể chứa hết được bọn họ, nên phải bày thêm chỗ ngồi dài tới quảng trường bên ngoài điện.
Có thể may mắn ngồi trong đại điện kia đều là những bộ tộc có thực lực nổi bật, không phải bộ tộc xưng đế cũng là những bộ tộc xưng vương, các nhỏ bộ lạc nhỏ cơ bản không thể chen vào được.
Dưới loại tình huống này, Trương Tịch Nhan các nàng phá lệ có thể thấy được.
Ba người hình thái Vu tộc được Kim Ô quá nữ biến thành hình người tiếp đãi, đãi ngộ này các đế tộc đều không có được. Phân lượng của Kim Ô ba mắt so với Kim Ô nữ đế và Kim Ô đại đế đều có trọng lượng hơn chút ít.
Các bộ tộc lén lút nghị luận sôi nổi, nhưng chưa ai dám nói đến việc này.
Tin tức Phệ Thần Trùng lan tràn vẫn luôn truyền tới chưa từng gián đoạn, càng ngày càng nhiều Phệ Thần Trùng xuất hiện, ngoài ra mỗi thời mỗi khắc càng có nhiều Phệ Thần Trùng bị gió mang đến những nơi xa hơn, Thiên tộc hiện giờ không thể trì hoãn được nữa.
Kim Ô nữ đế thấy các bộ tộc tới đã tương đối đủ, không chờ đợi những bộ tộc tới chậm. Bà cùng Kim Ô đại đế dắt tay nhau đi đến đế vị, không lập tức ngồi xuống mà hướng về các cường giả và thần của các bộ tộc hành lễ. Những vị thần đó ở các bộ tộc thực lực tuy không mạnh, nhưng người được xưng tôn, thành thần tự nhiên sẽ được người khác tôn kính, cũng là ngồi ở vị trí trung tâm.
Liễu Vũ và Lê Vị, một người là học cấp tốc là một cái thùng rỗng, một người chỉ là một em bé, ở trong chúng thần thực lực được xếp hạng cuối, nhưng cũng là thần hàng thật giá thật, Kim Ô nữ đế chào hỏi qua tất cả còn giúp nhau giới thiệu.
Liễu Vũ là một vị Vu thần, tại chỗ có nhiều Thiên thần như vậy, nhưng lại thoải mái hào phóng không một chút luống cuống nào.
Chư vị Thiên thần tuy rằng khinh thường thực lực của Liễu Vũ, cũng không muốn ở thời điểm này đắc tội các nàng, vẫn duy trì khách khí trên mặt, đơn giản hàn huyên qua vài câu, trực tiếp đi vào chính sự, về chuyện Phệ Thần trùng nên giải quyết như thế nào.
Kim Ô nữ đế nói: “Việc Phệ Thần Trùng, mở chuông cần tìm người buộc chuông.” Khi bà nói chuyện, tầm mắt quét về phía lão Long Thần và trên người Thiên Long đại đế lại dịch đến Thiên Phượng nữ đế sau cùng là nhìn về phía Trương Tịch Nhan, nói: “Lần này Phệ Thần Trùng xuất hiện ở Thiên tộc, lại nói tiếp xem như là ân oán giữa Vu tộc với Thiên Long tộc cùng Thiên Phượng tộc.”
Lão Long Thần nói: “Ta đây không tán đồng lời này của Kim Ô nữ đế. Thiên Vu hai tộc chinh chiến từ lâu, ân ân oán oán nhiều đến mức không đếm hết, Phệ Thần Trùng lại là cấm kỵ của ba tộc Thiên Vu Quỷ, nhưng Đại Tế Tư Vu tộc lại dẫn Phệ Thần Trùng tấn công Thiên tộc, xúc phạm chính là cấm kỵ của ba tộc.”
Trương Tịch Nhan lạnh giọng, nói: “Như lời ngươi nói, là muốn đuổi cùng giết tuyệt không chết không ngừng chứ gì, không sao, ta phụng bồi là được.”
Khổng Tước vương tộc vương quân nói: “Trương Tịch Nhan, đây là địa giới Thiên tộc ngươi chớ có kiêu ngạo.”
Liễu Vũ xích cười một tiếng, nói: “Ai, con Khổng Tước kia, ngươi cứ vậy đi liếm lão Long Thần, còn ngồi gần hắn như vậy, ngươi không sợ bị Phệ Thần Trùng trên người của hắn cảm nhiễm sao? Vừa rồi ta nghe Trương Tịch Nhan nói, thứ này dùng tay không bắt lấy Lãnh Cốt Quỷ Vương, mà trên người nàng ta chứa đầy Phệ Thần Trùng.”
Ô Huyền quay đầu nhìn về phái Liễu Vũ, tâm nói: “Cô đây là sợ thiên hạ không đại loạn a.”
Sắc mặt Khổng Tước vương quân khẽ biến, ngay sau đó hừ lạnh một tiếng, nói: “Ngươi cho là ta tin người?”
Lão Long Thần bất động như núi, hừ cười rồi nói: “Ta đường đường là Long Thần há có thể bị ngươi đe dọa.”
Lê Vị lười nghe bọn họ cãi cọ. Lấy ra thần quả thân quý của mẹ cô đưa cho Ô Huyền.
Ô Huyền đầy mặt ghét bỏ mà nhìn, trên mẳn trà ngập: Cất đi, tôi đây không ăn đồ của chị.
Lê Vị yên lặng thu lại, chuyền tay đưa qua cho Liễu Vũ.
Liễu Vũ cầm lấy liền đua lên trên miệng, đang chuẩn bị cắn xuống, lại nghe hương vị không đúng, tập trung nhìn vào, thấy đây xác thực là trái cây rất tốt, nhưng ẩn chứa bên trong chính là Thiên Cương chi khí, vì thế một ném quăng vào trong giới tử thạch, chuẩn bị cầm đi để đổi lấy tiền.
Lê Vị lại lấy ra thần quả thích hợp đưa cho Liễu Vũ, còn rót thêm cho Trương Tịch Nhan chén trà, nói: “Uống trà, trước để tự Thiên tộc ồn ào náo loạn định luận rồi nói sau.”
Phệ Thần Trùng xuất hiện ở địa giới Thiên Phượng tộc, Thiên Phượng đế cung đều bị luân hãm, ở đây sốt ruột nhất hẳn là Thiên Phượng nữ đế. Thiên Phượng nữ đế trực tiếp hỏi Trương Tịch Nhan, “Không biết Đại Tế Tư đem toàn bộ Phệ Thần Trùng phong ấn trở lại Phệ Thần giới điều kiện là gì?”
Các bộ tộc nghe vậy, ánh mắt đều dừng trên người Trương Tịch Nhan, chờ đợi đáp án của nàng.
Trương Tịch Nhan nhận lấy trà Lê Vị đưa cho, chậm rãi đưa lên miệng uống một ngụm, mới hoãn thanh nói: “Thiên Long tộc cùng Thiên Phượng tộc không có một chút danh dự nào để nói chuyện với ta, nếu việc này từ Thiên Phượng tộc ra tới để trao đổi, lại hoặc là như Thiên Long tộc nói thành chuyện này là chiến tranh giữa Thiên Vu hai tộc, muốn kéo cả Thiên tộc cùng trầm luân, cùng Vu tộc không chết không ngừng, ta thấy việc này không còn gì để bàn bạc lại nữa.”
Thiên Bằng vương quân lại nói: “Việc này liên quan tới toàn bộ Thiên tộc, không phải là việc một hai bộ tộc có thể định đoạt.” Hắn hướng về phía Kim Ô nữ đế và Kim Ô đại đế ở chủ vị, chắp tay nói: “Kim Ô tộc có thể mời tới được các Đại Tế Tư của các bộ tộc tới đây để thương nghị việc này, chúng ta trước hết nghe ý của Kim Ô nữ đế và Kim Ô đại đế như thế nào.”
Rất nhiều bộ tộc cũng sôi nổi phụ họa, một ít bộ tộc không thuận mắt với Thiên Long tộc và Thiên Phượng tộc cũng nhân cơ hội làm bọn họ câm miệng, mắng bọn họ làm việc quá mức độc đoán, mọi người có mặt lại một hồi la hét ầm ĩ.
Liễu Vũ răng rắc gặm trái cây ngồi xem náo nhiệt. Cô phát hiện, ở phương diện nào đó Thiên tộc cũng Nhân tộc cùng là một cái dạng.
Kim Ô nữ đế, Kim Ô đại đế chờ bọn họ ầm ĩ, dù sao trận tai họa này cũng không đến được trên đầu Kim Ô tộc, không nóng nảy nhất chính là bọn họ.
Mọi người la hét ầm ĩ một trận, bỗng nhiên thấy được không khí không đúng, lại xem hai vị ngồi trên trên chủ vị đã lặng lẽ tới trời cao, liền cùng nhau câm miệng.
Kim Ô nữ đế hỏi: “Ồn áo xong chưa?”
Chư chúng đang ngồi thần tình khác nhau, không có bất luận “Người” nào lên tiếng nữa.
Kim Ô nữ đế quét mắt các bộ tộc có trên điện, đem tầm mắt rơi xuống Thiên Long tộc, Thiên Phượng tộc, nói: “Nếu hai tộc của mấy người có thể giải quyết sạch sẽ việc của Phệ Thần Trùng, xin cứ tự nhiên.”
Lão Long Thần biết việc của chính mình, nói: “Nếu có thể đảm bảo Phệ Thần Trùng được phong ấn trở lại Phệ Thần giới, bảo đảm từ nay không phạm Thiên tộc ta, hơn nữa chữa khỏi những ai bị cảm nhiễm Phệ Thần Trùng, Thiên Long tộc ta nguyện ý phối hợp nghe theo nữ đế.”
Liễu Vũ nghe vậy, ánh mắt dò hỏi Trương Tịch Nhan: Chúng ta còn ngồi đây xem bọn họ biểu diễn tới cái mặt muốn lớn hơn địa cầu sao?
Trương Tịch Nhan nhỏ giọng trả lời: “Đây là chào giá, cố định còn tiền.” Dù sao nàng sáng lập thông đạo thả Phệ Thần Trùng, cái nồi này nàng muốn Thiên Long cùng Thiên Phượng tộc phải cõng, lão Long Thần cùng với Thiên Long và Thiên Phượng bị cảm nhiễm Phệ Thần Trùng nàng đều muốn kéo hết vào trong Bạch Cốt Uyên, vừa lúc cầm đi cung cấp tài nguyên tu luyện cần dùng cho Lãnh Cốt. Tuy nói việc làm này không có đạo nghĩa, nhưng bắt cướp tài nguyên thật sự rất sảng.
Nàng lặng lẽ đưa tin cho Lãnh Cốt, “Cô nắm chắc thời gian sử dụng hết khả năng đem Phệ Thần Trùng cảm nhiễm thật nhiều địa giới Thiên Phượng tộc, Thiên Long đế cung cũng đi một chuyến đi. Nơi bị cảm nhiễm Phệ Thần Trùng toàn bộ đều đem vào Bạch Cốt Uyên”. Sau đó lại dặn dò thêm một câu: “Nhớ chỉ nhằm vào Thiên Long tộc và Thiên Phượng tộc, đừng để Phệ Thần Trùng bay tới nơi khác.”
Lãnh Cốt “Ân” một tiếng, đồng ý, nắm chắc thời gian đoạt lấy tài nguyên tu luyện cho bản thân.
B.A
Trương Tịch Nhan căn bản không thèm để ý Thiên Phượng nữ đế tra. Nàng là Đại Tế Tư Vu tộc, đi tới Kim Ô thần cung làm khách, nên chuyện giữa Kim Ô tộc và Thiên Phượng tộc nàng không có phần để nói chuyện vào. Nếu nàng ra tới tiếp lời này, việc nàng phái Lãnh Cốt tấn công Thiên Phượng tộc, liền sẽ thành chuyện Kim Ô tộc cấu kết Vu tộc phản bội Thiên tộc.
Kim Ô nữ đế đầy mặt mạc danh mà hỏi Thiên Phượng nữ đế: “Ngài đây là ca sĩ ở đâu tới hát? Hai tộc của ta và ngươi trước kia vô oan giờ đây vô thù, Kim Ô tộc càng chưa từng bước vào địa giới Thiên Phượng tộc các người nửa bước, lời này của ngươi nói ra, ta nghe có chút hồ đồ.”
Thiên Phượng nữ đế nói: “Phệ Thần Trùng tái hiện ở thế gian, Thiên Phượng tộc vô lực chống đỡ, Kim Ô đế tộc cũng là đệ nhất tộc ở Thiên tộc, và cũng cùng là Thiên tộc với nhau, lại thuộc vào cùng phân nhánh điểu tộc, cầu xin duy nhất là mong trợ giúp Thiên Phượng tộc vượt qua trận sinh tử hạo kiếp này, Thiên Phượng tộc nguyện xem Kim Ô tộc là Thiên lôi sai đâu đánh đó.” Thái độ của bà ta cực kỳ kính cẩn, ngữ khí lại thành khẩn.
Kim Ô nữ đế biết rõ đây chỉ là kế sách tạm thời của Thiên Phượng nữ đế, là định đem Kim Ô tộc đặt trên lửa mà nướng.
Nếu Kim Ô tộc không nhận tra này của Thiên Phượng tộc, thực dễ dàng lọt vào cấu bệnh, bọn họ sẽ lén nhân cơ hội này truyền tin Kim Ô tộc cũng Vu tộc cấu kết, đem Phệ Thần Trùng cái nồi này ném lên đầu của Kim Ô tộc. Còn nếu Kim Ô tộc tiếp nhận tra này, không chỉ có phệ Thần Trùng khó đối phó, còn bị bọn họ ở giữa gây khó dễ, làm Kim Ô tộc và Trương Tịch Nhan các nàng trở mặt thành thù.
Nhưng Phệ Thần Trùng xuất hiện, Thiên tộc xác thực bị nguy cơ rất lớn, cần nhanh chóng xử lý. Chẳng sợ Thiên Phượng tộc dụng tâm kín đáo, đổi cái góc độ mà nói, đây cũng là thời điểm Kim Ô tộc thành lập uy tín. Kim Ô tộc nếu có thể đem chuyện này giải quyết ổn thỏa, uy vọng sẽ tăng vọt chưa từng có, nguy cơ nơi dựng dục sẽ gặp phải tập kích cũng được giải quyết. Cũng để cho các bộ tộc ở Thiên tộc khắc sâu ý thức được tầm quan trọng của Ô Huyền đối với bọn họ. Nói như vậy, Ô Huyền trưởng thành sẽ ít bị nhằm vào tính kế, quá trình trưởng thành cũng sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.
Nhưng chính xác ở đây, ngọn nguồn có thể giải quyết Phệ Thần Trùng là ở Trương Tịch Nhan, Kim Ô tộc cùng Trương Tịch Nhan có thể dễ dàng nói chuyện. Trương Tịch Nhan xuất hiện ở chỗ này, dụng tâm này không cần nói cũng biết, chính là muốn Kim Ô tộc đảm đương người điều giải, cũng là muốn phân tranh giữa Vu tộc và Thiên tộc trận này không nháo đến không thể không xong việc.
Kim Ô nữ đế cân nhắc một chút, đáp: “Nếu Thiên Phượng nữ đế có tâm giải quyết việc này, không ngại đem bộ tộc của ngươi rút khỏi địa giới Kim Ô tộc, sau đó đợi thủ lĩnh các bộ tộc của Thiên tộc đều đến đông đủ, tất cả mọi người cùng nhau bàn bạc cách giải quyết việc này.”
Thiên Phượng nữ đế gật đầu đáp: “Tuân mệnh.” Bà ta lập tức quay đầu nhỏ giọng phân phó vài câu, chỉ chừa lại hơn mười người tùy hầu ở bên cạnh, để nhóm Thiên Phượng tộc đều trở về, thuận tiện thông báo cho Thiên Long tộc tin tức.
Chư chúng Thiên Phượng tộc tuy không cam lòng nữ đế cúi đầu, nhưng bọn hắn càng hiểu rõ tình thế hiện tại so với người mạnh hơn nhường nhịn một chút, tồn tại sau này mới là quan trọng nhất. Bọn họ lập tức nghe theo Thiên Phượng nữ đế phân phó, nên trở về thì trở về, nên đến thông báo cho Thiên Long thì đi thông báo, nhanh chóng giải tán chỉ còn lại hai vị trưởng lão cùng với hơn mười vị dũng sĩ ở lại nơi này với nữ đế.
Kim Ô nữ đế thấy Thiên Phượng tộc rời đi, quay đầu lại phân phó với đại trưởng lão: “Đại trưởng lão, bây giờ ngươi đi phát thiệp cho các bộ tộc, mời họ đến thương nghị giải quyết việc Phệ Thần Trùng, sau đó đem giới môn phong giới mở ra, để các bộ tộc có thể tới nhanh chóng.”
Đại trưởng lão đáp lời: “Tuân mệnh!” Lập tức quay đi chuẩn bị viết thiệp truyền tin.
Kim Ô nữ đế lại phân phó nhị trưởng lão đi an bài nơi nghị sự, các việc vụn vặt cần cho việc tiếp đãi, sau đó mời Thiên Phượng nữ đế và Trương Tịch Nhan các nàng vào điện nói chuyện.
Không bao lâu, Thiên Long đại đế bị cào rớt một lượng lớn vảy trên người cùng Kim Ô đại đế rớt vài sợi lông một trước một sau tiến vào đại điện Kim Ô thần cung. Bọn họ vừa đến, Long Thần Thiên Long tộc cũng tới nơi.
Biểu tình của Long Thần như thường, phảng phất như chưa từng xảy ra việc gì.
Nhưng Trương Tịch Nhan lại biết, lão Long Thần này cư nhiên duỗi tay đi chụp Lãnh Cốt dính bệnh thiếu máu. Lãnh Cốt là tu luyện công pháp từ Vu thần huyền linh kinh và Trấn áp linh cổ Vu thần bảo điển, Lãnh cốt thao tác Phệ Thần Trùng cũng giống như Liễu Vũ thao tác Hoa Thần Cổ vậy tùy tâm sở dục, ngoài ra lĩnh ngộ Vu thần bảo điển của nàng ta đối với Liễu Vũ cao hơn nhiều. Trong nháy mắt khi Lãnh Cốt bị lão Long Thần chộp vào trong tay đã hóa thành đoàn sương cổ màu xám theo kẻ tay mà phiêu tán ra ngoài, đồng thời cũng hạ Phệ Thần Cổ vào móng vuốt của lão Long Thần.
Trương Tịch Nhan một cái ánh mắt cũng không cho gã, thản nhiên ngồi trên vị trí của bản thân cung Lê Vị, Ô Huyền, Liễu Vũ nói chuyện phiếm.
Hình thế Kim Ô tộc lớn, cung điện cũng lớn, kiến trúc thiên hướng về tập tính của loài chim, cả tòa đại điện được xây dựng theo kiểu dáng của tổ chim, ở không trung mọc ra những nhánh cây cùng loại, trên những nhánh cây đó là chỗ ngồi. Chỗ ngồi là dựa theo hình thể của Kim Ô tộc mà xây thành, đối với Nhân tộc so với cái phòng còn lớn hơn, bốn người các nàng bày thêm bàn ngồi cùng một chỗ vẫn còn trống rãi.
Trương Tịch Nhan vì đề phòng có người nghe lén, ở xung quanh bày ra cấm chế, khiến cho người khác không thể nhìn rõ khẩu hình miệng cũng nghe không thể nghe được tiếng các nàng nói chuyện. Nàng đem tập tính, phương thức sinh tồn của Phệ Thần Trùng cùng cách vận dụng lực lượng của Thiên Nhãn đối phó với Phệ Thần Trùng tỉ mỉ nói cho Ô Huyền, Lê Vị và Liễu Vũ nghe.
Phệ Thần Trùng hiện tại là trợ lực của nàng, nhưng nó nguy hại cũng rõ như ban ngày, nếu mất đi không chế, đối với các giới mà nói là tai nạn có tính hủy diệt. Nàng đem phương pháp khắc chế truyền ra, có thể giảm bớt nguy hại của Phệ Thần Trùng gây ra, không đến mức bản thân đúc thành sai lầm lớn hối hận vì đã nghịch thiên. Thiên tộc có phương pháp đối phó, cũng không cần lúc nào cũng lo lắng mang đến cho bọn hắn tai họa ngập đầu, có thể giảm bớt được rất nhiều chuyện.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Các tộc nhận được tin tức Kim Ô tộc đưa tới sôi nổi tới đây, ngay cả các thủ lĩnh bộ lạc và trưởng lão bộ tộc đang bế quan cũng xuất quan mà tới, mang theo dũng sĩ, tinh nhuệ trong tộc đi đến Kim Ô thần cung.
Giữa các bộ tộc có kết minh với nhau cũng có đối địch với nhau, thậm chí có cả thiên địch không liên quan gì tới nhau, quan hệ rất phức tạp, hiện giờ lại buông bỏ các loại hiềm khích ân oán mà tề tụ lại cũng một đường, Kim Ô thần cung to lớn như vậy cũng không thể chứa hết được bọn họ, nên phải bày thêm chỗ ngồi dài tới quảng trường bên ngoài điện.
Có thể may mắn ngồi trong đại điện kia đều là những bộ tộc có thực lực nổi bật, không phải bộ tộc xưng đế cũng là những bộ tộc xưng vương, các nhỏ bộ lạc nhỏ cơ bản không thể chen vào được.
Dưới loại tình huống này, Trương Tịch Nhan các nàng phá lệ có thể thấy được.
Ba người hình thái Vu tộc được Kim Ô quá nữ biến thành hình người tiếp đãi, đãi ngộ này các đế tộc đều không có được. Phân lượng của Kim Ô ba mắt so với Kim Ô nữ đế và Kim Ô đại đế đều có trọng lượng hơn chút ít.
Các bộ tộc lén lút nghị luận sôi nổi, nhưng chưa ai dám nói đến việc này.
Tin tức Phệ Thần Trùng lan tràn vẫn luôn truyền tới chưa từng gián đoạn, càng ngày càng nhiều Phệ Thần Trùng xuất hiện, ngoài ra mỗi thời mỗi khắc càng có nhiều Phệ Thần Trùng bị gió mang đến những nơi xa hơn, Thiên tộc hiện giờ không thể trì hoãn được nữa.
Kim Ô nữ đế thấy các bộ tộc tới đã tương đối đủ, không chờ đợi những bộ tộc tới chậm. Bà cùng Kim Ô đại đế dắt tay nhau đi đến đế vị, không lập tức ngồi xuống mà hướng về các cường giả và thần của các bộ tộc hành lễ. Những vị thần đó ở các bộ tộc thực lực tuy không mạnh, nhưng người được xưng tôn, thành thần tự nhiên sẽ được người khác tôn kính, cũng là ngồi ở vị trí trung tâm.
Liễu Vũ và Lê Vị, một người là học cấp tốc là một cái thùng rỗng, một người chỉ là một em bé, ở trong chúng thần thực lực được xếp hạng cuối, nhưng cũng là thần hàng thật giá thật, Kim Ô nữ đế chào hỏi qua tất cả còn giúp nhau giới thiệu.
Liễu Vũ là một vị Vu thần, tại chỗ có nhiều Thiên thần như vậy, nhưng lại thoải mái hào phóng không một chút luống cuống nào.
Chư vị Thiên thần tuy rằng khinh thường thực lực của Liễu Vũ, cũng không muốn ở thời điểm này đắc tội các nàng, vẫn duy trì khách khí trên mặt, đơn giản hàn huyên qua vài câu, trực tiếp đi vào chính sự, về chuyện Phệ Thần trùng nên giải quyết như thế nào.
Kim Ô nữ đế nói: “Việc Phệ Thần Trùng, mở chuông cần tìm người buộc chuông.” Khi bà nói chuyện, tầm mắt quét về phía lão Long Thần và trên người Thiên Long đại đế lại dịch đến Thiên Phượng nữ đế sau cùng là nhìn về phía Trương Tịch Nhan, nói: “Lần này Phệ Thần Trùng xuất hiện ở Thiên tộc, lại nói tiếp xem như là ân oán giữa Vu tộc với Thiên Long tộc cùng Thiên Phượng tộc.”
Lão Long Thần nói: “Ta đây không tán đồng lời này của Kim Ô nữ đế. Thiên Vu hai tộc chinh chiến từ lâu, ân ân oán oán nhiều đến mức không đếm hết, Phệ Thần Trùng lại là cấm kỵ của ba tộc Thiên Vu Quỷ, nhưng Đại Tế Tư Vu tộc lại dẫn Phệ Thần Trùng tấn công Thiên tộc, xúc phạm chính là cấm kỵ của ba tộc.”
Trương Tịch Nhan lạnh giọng, nói: “Như lời ngươi nói, là muốn đuổi cùng giết tuyệt không chết không ngừng chứ gì, không sao, ta phụng bồi là được.”
Khổng Tước vương tộc vương quân nói: “Trương Tịch Nhan, đây là địa giới Thiên tộc ngươi chớ có kiêu ngạo.”
Liễu Vũ xích cười một tiếng, nói: “Ai, con Khổng Tước kia, ngươi cứ vậy đi liếm lão Long Thần, còn ngồi gần hắn như vậy, ngươi không sợ bị Phệ Thần Trùng trên người của hắn cảm nhiễm sao? Vừa rồi ta nghe Trương Tịch Nhan nói, thứ này dùng tay không bắt lấy Lãnh Cốt Quỷ Vương, mà trên người nàng ta chứa đầy Phệ Thần Trùng.”
Ô Huyền quay đầu nhìn về phái Liễu Vũ, tâm nói: “Cô đây là sợ thiên hạ không đại loạn a.”
Sắc mặt Khổng Tước vương quân khẽ biến, ngay sau đó hừ lạnh một tiếng, nói: “Ngươi cho là ta tin người?”
Lão Long Thần bất động như núi, hừ cười rồi nói: “Ta đường đường là Long Thần há có thể bị ngươi đe dọa.”
Lê Vị lười nghe bọn họ cãi cọ. Lấy ra thần quả thân quý của mẹ cô đưa cho Ô Huyền.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Ô Huyền đầy mặt ghét bỏ mà nhìn, trên mẳn trà ngập: Cất đi, tôi đây không ăn đồ của chị.
Lê Vị yên lặng thu lại, chuyền tay đưa qua cho Liễu Vũ.
Liễu Vũ cầm lấy liền đua lên trên miệng, đang chuẩn bị cắn xuống, lại nghe hương vị không đúng, tập trung nhìn vào, thấy đây xác thực là trái cây rất tốt, nhưng ẩn chứa bên trong chính là Thiên Cương chi khí, vì thế một ném quăng vào trong giới tử thạch, chuẩn bị cầm đi để đổi lấy tiền.
Lê Vị lại lấy ra thần quả thích hợp đưa cho Liễu Vũ, còn rót thêm cho Trương Tịch Nhan chén trà, nói: “Uống trà, trước để tự Thiên tộc ồn ào náo loạn định luận rồi nói sau.”
Phệ Thần Trùng xuất hiện ở địa giới Thiên Phượng tộc, Thiên Phượng đế cung đều bị luân hãm, ở đây sốt ruột nhất hẳn là Thiên Phượng nữ đế. Thiên Phượng nữ đế trực tiếp hỏi Trương Tịch Nhan, “Không biết Đại Tế Tư đem toàn bộ Phệ Thần Trùng phong ấn trở lại Phệ Thần giới điều kiện là gì?”
Các bộ tộc nghe vậy, ánh mắt đều dừng trên người Trương Tịch Nhan, chờ đợi đáp án của nàng.
Trương Tịch Nhan nhận lấy trà Lê Vị đưa cho, chậm rãi đưa lên miệng uống một ngụm, mới hoãn thanh nói: “Thiên Long tộc cùng Thiên Phượng tộc không có một chút danh dự nào để nói chuyện với ta, nếu việc này từ Thiên Phượng tộc ra tới để trao đổi, lại hoặc là như Thiên Long tộc nói thành chuyện này là chiến tranh giữa Thiên Vu hai tộc, muốn kéo cả Thiên tộc cùng trầm luân, cùng Vu tộc không chết không ngừng, ta thấy việc này không còn gì để bàn bạc lại nữa.”
Thiên Bằng vương quân lại nói: “Việc này liên quan tới toàn bộ Thiên tộc, không phải là việc một hai bộ tộc có thể định đoạt.” Hắn hướng về phía Kim Ô nữ đế và Kim Ô đại đế ở chủ vị, chắp tay nói: “Kim Ô tộc có thể mời tới được các Đại Tế Tư của các bộ tộc tới đây để thương nghị việc này, chúng ta trước hết nghe ý của Kim Ô nữ đế và Kim Ô đại đế như thế nào.”
Rất nhiều bộ tộc cũng sôi nổi phụ họa, một ít bộ tộc không thuận mắt với Thiên Long tộc và Thiên Phượng tộc cũng nhân cơ hội làm bọn họ câm miệng, mắng bọn họ làm việc quá mức độc đoán, mọi người có mặt lại một hồi la hét ầm ĩ.
Liễu Vũ răng rắc gặm trái cây ngồi xem náo nhiệt. Cô phát hiện, ở phương diện nào đó Thiên tộc cũng Nhân tộc cùng là một cái dạng.
Kim Ô nữ đế, Kim Ô đại đế chờ bọn họ ầm ĩ, dù sao trận tai họa này cũng không đến được trên đầu Kim Ô tộc, không nóng nảy nhất chính là bọn họ.
Mọi người la hét ầm ĩ một trận, bỗng nhiên thấy được không khí không đúng, lại xem hai vị ngồi trên trên chủ vị đã lặng lẽ tới trời cao, liền cùng nhau câm miệng.
Kim Ô nữ đế hỏi: “Ồn áo xong chưa?”
Chư chúng đang ngồi thần tình khác nhau, không có bất luận “Người” nào lên tiếng nữa.
Kim Ô nữ đế quét mắt các bộ tộc có trên điện, đem tầm mắt rơi xuống Thiên Long tộc, Thiên Phượng tộc, nói: “Nếu hai tộc của mấy người có thể giải quyết sạch sẽ việc của Phệ Thần Trùng, xin cứ tự nhiên.”
Lão Long Thần biết việc của chính mình, nói: “Nếu có thể đảm bảo Phệ Thần Trùng được phong ấn trở lại Phệ Thần giới, bảo đảm từ nay không phạm Thiên tộc ta, hơn nữa chữa khỏi những ai bị cảm nhiễm Phệ Thần Trùng, Thiên Long tộc ta nguyện ý phối hợp nghe theo nữ đế.”
Liễu Vũ nghe vậy, ánh mắt dò hỏi Trương Tịch Nhan: Chúng ta còn ngồi đây xem bọn họ biểu diễn tới cái mặt muốn lớn hơn địa cầu sao?
Trương Tịch Nhan nhỏ giọng trả lời: “Đây là chào giá, cố định còn tiền.” Dù sao nàng sáng lập thông đạo thả Phệ Thần Trùng, cái nồi này nàng muốn Thiên Long cùng Thiên Phượng tộc phải cõng, lão Long Thần cùng với Thiên Long và Thiên Phượng bị cảm nhiễm Phệ Thần Trùng nàng đều muốn kéo hết vào trong Bạch Cốt Uyên, vừa lúc cầm đi cung cấp tài nguyên tu luyện cần dùng cho Lãnh Cốt. Tuy nói việc làm này không có đạo nghĩa, nhưng bắt cướp tài nguyên thật sự rất sảng.
Nàng lặng lẽ đưa tin cho Lãnh Cốt, “Cô nắm chắc thời gian sử dụng hết khả năng đem Phệ Thần Trùng cảm nhiễm thật nhiều địa giới Thiên Phượng tộc, Thiên Long đế cung cũng đi một chuyến đi. Nơi bị cảm nhiễm Phệ Thần Trùng toàn bộ đều đem vào Bạch Cốt Uyên”. Sau đó lại dặn dò thêm một câu: “Nhớ chỉ nhằm vào Thiên Long tộc và Thiên Phượng tộc, đừng để Phệ Thần Trùng bay tới nơi khác.”
Lãnh Cốt “Ân” một tiếng, đồng ý, nắm chắc thời gian đoạt lấy tài nguyên tu luyện cho bản thân.
B.A
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro