Bất Chu Sơn: Đại Lão, Lão Bà, 666

Chương 70

Tuyết Ca

2024-10-07 09:36:40

Nước chính là thân thể của thủy yêu, thần hồn và ý thức của nàng ta dung nạp bên trong với hồ nước, chỉ cần nơi có nước, vô luận là con sông hay là hơi nước trong không khí đều có thể trợ giúp nàng ta mượn nước mà độn. Đây là tự tin lớn nhất của nàng ta!

Nhưng mà, nàng ta hiện giờ gặp phải nguy cơ lớn nhất từ lúc sinh ra tới giờ.

Tiểu cánh hoa của Hoa Tế Thần phóng suất ra nhanh chóng khuếch tán ở trong hồ, nơi đi qua đều tràn ngập mãn kịch độc. Hồn thức ở trong nước của thủy yêu không chỉ lọt vào ăn mòn của kịch độc và m Sát khí thậm chí còn bị tiểu cánh hoa bắt giữ.

Tuy mỗi giọt nước không phải tất cả đều chứa hồn thức của nàng ta, nhưng độc của tiểu cánh hoa sẽ thẩm thấu vào mỗi giọt nước, phàm là phát hiện có nước động, có dị thường, lập tức nhào qua, đem giọt nước nuốt vào trong bụng. Nàng ta phòng xuất ra thiên ti vạn lũ hồn thức đều rơi vào bị tiểu cánh hoa gặm nuốt, cho dù nàng ta bất động giả chết, cũng sẽ lọt vào ăn mòn kịch liệt của m Sát khí, trong nháy mắt liền bị cắn nuốt đến sạch sẽ.

Nàng ta nếm thử hồn thức của tiểu cánh hoa công kích, nhưng mà cảm nhận được lại là không có lý trí thô bạo chi khí, hồn thức tiểu cánh hoa chỉ có một ý niệm, gặm nuốt mỗi một giọt nước ở hắc hồ, cắn chết nàng ta, bổ nếm hoa quan bị tổn thất.

Thủy yêu kêu một cái bất lực! Lại không phải nàng ta tước đi hoa quan của Hoa Tế Thần! Nàng ta truyền âm đến con sâu to cỡ ngón cái đang ở giữa được tiểu cánh hoa bao vây: “Tước hoa quan của ngươi chính là Kiếm tông đại trưởng lão, ngươi cắn chết hắn đi nha, ngươi xuống đây cắn ta làm cái gì! Ngươi ở chỗ này giúp đỡ bọn họ thu yêu, cứu đồ tử đồ tôn của hắn, hắn lại đối đãi với ngươi như thế nào! Lấy oán báo ơn đi! Ngươi đi cắn hắn, ta giúp ngươi cùng nhau đánh hắn.”

Sâu kia bọc một lượng lớn tiểu cánh hóa hình dạng tiểu sâu, giống như một đại đoàn sương đỏ đến trước mặt nàng ta, cũng may nàng ta kịp thời tản ra thật mau thoát được, chỉ bị táp dính một chút.

Thủy yêu đem hồn thức dật tán ở trong hồ thu trở về, sau đó phát hiện hồn thức nàng ta thu trở về, có những tiểu cánh hoa cũng theo tới đuổi theo ở phía sau cắn. Đừng nhìn miệng kia nhỏ, nhưng trong bụng lại trang bị một cái động không đáy, một hơi đặc biệt có thể hút được rất nhiều nước, sau khi đem hồn thức trong nước hấp thu, còn có thể phun lại phần nước dư thừa, sô nước phun ra còn mang theo kịch độc.

Số độc đó bao trùm trụ lấy mặt hồ, khiến nàng ta không có cách mượn nơi nước trong không khí đào tẩu, chỉ còn có thể chui xuống ngầm sông phía trong núi để tránh một chút.

Đây là Địa Linh giới, không phải Vu tộc! Vạn vật sinh trưởng từ thành tuần hoàn, chi đạo ở đây vì sinh tồn mà săn thú vồ mồi, mà thánh sẽ không quản.

Nhưng nếu xuất hiện không phải vì sinh tồn vồ mồi mà đi làm những việc tức lược tàn sát, không việc gì đi tai họa sinh linh một phương, mà thánh sẽ ra tới bảo hộ sinh linh, chém giết những người này.

Nàng ta ở hắc hồ nhiều năm như vậy, vẫn luôn tuân thủ quy củ này, chỉ đối với những người, quỷ, yêu có đạo hạnh tiến vào hắc hồ dính vào nước trong hắc hồ mà xuống tay, thủy thú tầm thường và các loại cá đều giữ lại, ngẫu nhiên phát hiện, công tinh, thành yêu, sẽ bắt tới đánh tìm nha tế.

Hoa Tế Thần ở dưới mi mắt của Kiếm tông đại trưởng lão m Dương Đạo Tông đem sinh tử ở trong hồ toàn bộ đều độc chết, một khi số độc này cùng m Sát khí trải rác đến trong thủy mạch đem động vật trong núi đều độc chết, tất nhiên sẽ đưa tới tai mà thánh. Điểm đạo hạnh này của Hoa Tế Thần nếu đưa tới trước mặt mà thánh, mà thánh chỉ cần nhẹ nhàng giơ tay là có thể đem nàng bắt được.

Ý tưởng của thủy yêu thì tốt đẹp nhưng hiện thực thì tàn khốc.

Ngầm liên thông sơn thể và ngầm sông đều không thể tìm thấy, ngay cả tương liên của thác nước và hồ cũng biến mất.

Nàng ta ở hắc hồ sinh tồn hơn 8000 năm, nơi nào có mắt thủy, nơi nào có thông đạo bài thủy đều rõ ràng. Nàng ta lập tức tìm kiếm cửa ra vào nàng ta biết, tất cả cửa khẩu ở đây đều biến mất, vô luận là lạch ngòi trên mặt hồ hay là mắt thủy ở đáy hồ, sông ngầm toàn bộ đều không còn.

Tòa hồ này giống như bị một vị cao nhân rất lợi hại dùng đại thần thông cắt đứt những thủy mạch ở đây và phong bế lại.

Thủy yêu nghĩ tới vị khách khanh trưởng lão tên Lê Nhan kia đi cùng với Hoa Tế Thần. Lê Nhan nhẹ nhàng bâng quơ một chưởng có thể đánh đại trưởng lão Kiếm tông m Dương Đạo Tông ngã thẳng tắp từ trên cao xuống dưới đáy hồ, tùy tiện tay không có thể bắt lại Hoa Tế Thần đang bạo nộ nắm ở trong tay.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Nàng ta ngẩng đầu, hướng lên khoảng không hồ nước trống không trên đỉnh đầu, nhìn thấy rất nhiều xác thủy thú nhiễm kịch độc đang chậm rãi chìm xuống, kịch độc lây dính từ chúng nó chìm xuống mà tản ra tràn ngập trong nước, lại hướng chỗ lên trên một chút, còn lại là nước mãn đầy m Sát khí. Trong m Sát khí đó có vô số tiểu cánh hoa phiêu đãng phát ra ánh sáng đỏ, chúng nó theo m Sát khí tràn ra, cách đáy hồ càng lúc càng gần.

Muốn nàng ngồi chờ chết sao, không có khả năng!

Thủy yêu ẩn núp dưới đáy hồ, bắt đầu dẫn động Thủy Linh khí ở trong hồ, tính toán lấy Thủy Linh khí dẫn động Thiên Địa Linh khí luyện hóa số m Sát khí này.

Trương Tịch Nhan đáp xuống trên mặt đất, liền cảm thấy được đáy hồ bỗng nhiên có một lượng lớn Linh khí kích động, những Linh khí đó hóa thành một đạo trụ khí phóng lên cao, tức khắc không gian trong thiên địa gió nổi mây phun.

Kiếm tông đại trưởng lão đang kêu gọi đối với Liễu Vũ sắc mặt đột biến!

Đây là dẫn tụ Thiên Địa Linh khí để đấu pháp. Hắc Hồ thủy yêu có hơn 8000 năm đạo hạnh, Hoa Tế Thần kia trên đỉnh đầu có mười một quan, hai đại yêu một khi đấu pháp, hậu quả không dám tưởng tượng.

Hắn quay đầu nhìn về hướng Lê Nhan, liền thấy nàng khẽ nhíu mày, nhưng không có ý định muốn ngăn lại. Hắn lớn tiếng kêu lên: “Lê Nhan, một khi hai đại yêu này đấu pháp, sinh linh ở ngọn núi này đều gặp nạn, ngươi cũng không thể thoái thác tội của chính mình, mời ra tay ngăn lại các nàng, hoặc là đem Hoa Tế Thần kêu trở về.”

Trương Tịch Nhan liền cái ánh mắt cũng không cho Kiếm tông đại trưởng lão.

m Dương Đạo Tông nếu đã phát ra nhiệm vụ tông môn, là quyết định thu đi con yêu này, nếu sợ gặp phải sự tình như đấu pháp, vậy thì không cần phát nhiệm vụ tông môn làm gì, tiếp tục lưu giữ con yêu này lại để nó lớn mạnh thì tốt hơn.

Thủy yêu đã có được năng lực dẫn động Thiên Địa chi lực, lại được sinh ra từ trong Thủy Linh khí, thần thông bản lĩnh viển siêu cũng sẽ khác với những con yêu khác, Nhân tộc nếu tu luyện đến hơn vạn năm, kỳ thật lực chiến không thể sánh ngang với bốn vị địa thánh, nhưng ít nhất cũng có thể thắng được Lộ Vô Quy. Thủy yêu bắt đệ tử m Dương Đạo Tông làm thức ăn, mặt khác cùng vài vị mà thánh của m Dương Đạo Tông không chung đường.

Hôm nay thả thủy yêu chạy mất, về sau muốn bắt lại có thể nói rất khó khăn, tương lai trên đất m Dương Đạo Tông sẽ có một đối thủ mạnh mẽ xuất hiện.

Ở Bất Chu Sơn này, Nhân tộc thuộc vào chuỗi thức ăn chính, nàng cùng Du Thanh Vi bằng mọi giá, phí vô số tâm huyết, mới ở địa bàn của nhà mình định ra quy củ không cho ăn thịt người, để cho tộc đàn của chính mình có nơi để dừng chân an thân.

Vô luận là trên mặt đất Linh giới hay là Vu tộc, luôn có rất nhiều yêu, quỷ, vu thích ăn thịt người, chúng nó xem con người là mỹ thực, cho dù không vì thu lấy năng lượng, cũng vì một cái gọi là vị, nên thèm muốn ăn.

Nếu thủy yêu có thể tu luyện đến bước lên hàng ngũ, tất nhiên có thể tụ tập những cái chủng tộc cùng giống với nàng lấy nhân vi thực, không chỉ có thể hưởng thụ tộc đàn khác cung phụng, còn có thể mang theo những tộc đàn đó săn giết Nhân loại để lấy làm thức ăn.

Đối với Nhân tộc sinh sống ở m Dương Đạo Tông và Địa Linh giới mà nói, nhân cơ hội này đem thủy yêu loại trừ hoặc là thu phục mới là lựa chọn có lợi nhất.

Đối với Liễu Vũ mà nói, thủy yêu là một cái đối tượng luyện tập thực tốt.

Trương Tịch Nhan đã phong bế thủy mạch, thủy yêu không có cách để đào tẩu, cũng không thể từ thủy mạch điều động sơn xuyên chi lực, lực lượng có thể thi triển ra tới nhiều nhất cũng chỉ hai ba phần ngày thường, ngoài ra tác dụng chỉ ở trong diện tích của hắc hồ này. Như vậy Liễu Vũ cùng thủy yêu chiến đấu cũng chỉ có thể tiến hành trong phạm vi của hắc hồ, mà thủy yêu là từ Thủy Linh khí trong hắc hồ sinh ra, nước ở hắc hồ là chân thân của nàng ta, muốn hoàn toàn diệt trừ thủy yêu, việc kia thật là một giọt nước trong hồ đếu không thể buông tha. Bằng không cũng giống như nàng tu luyện cổ thân vậy, từ một tử cổ chạy đi, không cần bao lâu liền có thể khôi phục thực lực ngóc đầu trở lại.

Trương Tịch Nhan nhìn đến Kiếm tông đại trưởng lão rút kiếm ra khỏi còn ý đồ muốn nhúng tay vào việc đầu pháp giữa các nàng. Nàng lạnh giọng nói: “Đại trưởng lão đem nhiệm vụ thánh cấp của tông môn xem như trò đùa sao?”

Kiếm tông đại trưởng lão quay đầu lại, hùng hổ mà nói: “Bắt yêu, cũng phải cần ước lượng rõ ràng hậu quả. Lê trưởng lão luôn miệng nói là chấp hành nhiệm vụ tông môn, vì sao không thấy ngươi ra tay chấm dứt thủy yêu này. Ngươi rõ ràng là dùng thủy yêu để luyện tay cho Hoa Tế Thần mười một quan. Hoa Tế Thần của Vu tộc không ở trên chính địa bàn của mình luyện tập, đến Địa Linh giới phóng thích m Sát khí tứ lược một phương, đạo lý gì đây?”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Trương Tịch Nhan ngẩng đầu nhìn về phía Kiếm tông đại trưởng lão ở không trung, đạm thanh nói: “Việc ta làm, nếu làm ra sai lầm gì, đều có ta chịu trách nhiệm. Đại trưởng lão nếu muốn cưỡng chế nhúng tay tiến vào, xin cứ tự nhiên!” Giọng nói nàng vừa chuyển, hỏi: “Một chút mặt mũi của bản thân, so với lợi ích tông môn, tính mạng môn hạ đệ tử càng quý trọng hơn sao?”

Hắn nơi chốn nhắm vào Liễu Vũ, còn không phải là bởi vì hiểu lầm khi nảy với Liễu Vũ lại bị ảo thuật của thủy yêu lừa, trên mặt không nhịn được còn nhân cơ hội ra tay lỗ mãng tước đi hoa quan của Liễu Vũ đã vô tình đắc tội Hoa Tế Thần mười một quan của Vu tộc, kết hạ sông núi. Thủy yêu trộn lẫn, làm Hoa Tế Thần từ có lý biến thành vô lý, liền việc tước đi hoa quan của Hoa Tế Thần mười một quan có thể mơ hồ cho qua không giải quyết được nữa. Đến nỗi dẫn phát thêm một vấn đề khác, một con ngựa về một con ngựa, có thể xem như chuyện khác.

Người chân thành ngay thẳng như trời quang trăng sáng cũng chỉ có số ít. Một người đương chức đại trưởng lão bằng chính công lực thực lực và năng lực làm việc, lại không bằng một người có nhân phẩm, điểm bàn tính nhỏ này căn bản không coi là việc gì. Nếu là số người mặt khác ở phía sau không dựa vào khách khanh trưởng lão, hoặc là tự giác cảm thấy không thể trêu vào một đại trưởng lão của tông phái, thức thời mà chủ động lui về nhượng bộ thay thế Kiếm tông đại trưởng lão nhận việc sai lầm này đem mặt mũi của hắn giữ đến thật tốt, hoặc là bị bôi đen đủ chỗ nơi chốn bị nhằm vào, đến khi bị tính kế đến chết cũng không có chỗ để giải oan.

Trương Tịch Nhan từ trước đến nay không thích lục đục này đó kỹ xảo với nhau, trực tiếp làm rõ khai dỗi.

Kiếm tông đại trưởng lão nặng nề mà hừ một tiếng, huy kiếm, quán chú toàn lực ở dưới kiếm, đối với đoàn sương đỏ kia ở dưới đáy hắc hồ liền bổ xuống.

Hắn nâng tay, kiếm rơi xuống, ở nháy mắt kiếm khí bổ ra, Trương Tịch Nhan đột nhiên xuất hiện ở trước mặt của hắn, “Phanh! Phanh! Phanh!” Ba chưởng liên tục đánh vào trên ngực của hắn, chưởng kình kia cường đại rót vào trong thân thể, phía sau lưng lộ ra mang theo mười mấy đạo máu tươi.

Phía sau lưng của hắn hình thành mười mấy lỗ bị xuyên thủng lớn lớn bé bé, một mảnh huyết nhục mơ hồ. Xương sườn, tạng phủ của hắn đương trường bị chấn vỡ, vụn xương sườn bị vỡ trộn lẫn với nội tạng bị thông khí mang chân theo chân khí xuất thể, rơi trên mặt đất.

Kiếm tông đại trưởng lão giống như diều bị cắt dây rơi xuống vuông góc trên mặt nước hắc hồ bị m Sát khí bao trùm. Mặt nước ở đó có kịch độc cùng m Sát khí, hắn nếu rơi xuống đó, hắn phải chết không thể nghi ngờ.

Trương Tịch Nhan nâng tay áo phất một cái, Kiếm tông đại trưởng lão tính cả số người hôn mê bất tỉnh bị ngự khí thuật bao lấy phiêu ở không trung cùng nhau quét đến trong bụi cỏ ở bờ hồ.

Kiếm tông đại trưởng lão bị thương rất nặng, từ trước ngực đến phía sau lưng, chỉ còn lại xương sông cùng trái tim là hoàn hoàn không tổn hao gì, còn kinh mạch đều lạn, nằm bò ở trên mặt đất không dậy nổi, lại bị mấy người hôn mê chồng lên áp ở trên người, thiếu chút nữa liền ngất đi.

Hắn nằm ở trên mặt đất, kinh hãi đan xen mà nhìn Lê Nhan đang đứng ở không trung!

Hắn thậm chí còn không thấy được nàng ra tay như thế nào. Ba chưởng kia của nàng, đánh đến hắn không hề có sức phản kháng. Nàng căn bản không có dùng toàn lực, ra tay có chừng mực, làm hắn trọng thương chứ không làm ảnh hưởng đến tính mạng của hắn.

Công lực cùng bản lĩnh như vậy, khai tông lập phái đều đủ rồi, như thế nào lại ở m Dương Đạo Tông đương kẻ hèn làm một cái tán nhân khách khanh trưởng lão.

Nàng rốt cuộc là ai?

Kiếm tông đại trưởng lão bỗng nhiên nghĩ đến, ở Vu tộc, Hoa Tế Thần địa vị cực cao, ngoài ra hoa quan có thể nói lên thực lực. Hoa Tế Thần mười một quan viễn siêu chín quan, có thể dưỡng được Hoa Tế Thần mười một quan, cơ hồ làm hắn nghĩ tới một người.

Hắn ngẩng đầu, nhìn về phía Lê Nhan dưới chân khí xoáy tụ Thái Cực, nhớ tới Đại Tế Tư Vu tộc Trương Tịch Nhan Đạo Cổ song tu, mặt đều bị dọa trắng.

Trong Nhân tộc, thực lực tu luyện Đạo pháp xếp hạng thánh cấp trở lên hắn đều hiểu rõ, có thể đánh đến hắn không hề có sức phản kháng, không ai khác, là nàng!

B.A

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Bất Chu Sơn: Đại Lão, Lão Bà, 666

Số ký tự: 0