Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng
Thần Phẩm Linh...
Thiên Biên Lão Tứ
2024-10-28 22:39:34
Khương Thành không khỏi ác ý phỏng đoán, lẽ nào lần này lại gọi Tam Nhãn Hổ qua đây.
“Kí chủ đạt được Thần phẩm linh đài, sẽ có hiệu quả áp chế đối với tất cả Linh Đài dưới thần phẩm!”
“Tu vi kí chủ thăng cấp lên tới Linh Đài cảnh tứ trọng!”
“Kí chủ đã đạt tới Thủy Hàn Tâm Quyết tầng thứ bảy!”
“Kí chủ đã tự động lĩnh ngộ đến Linh Đài Hóa Ảnh tầng thứ năm!”
“Kí chủ đã tự động lĩnh ngộ U Tuyền Phong Diễm Kiếm tới tầng thứ tám!”
“Kí chủ sắp hồi sinh!”
À haha.
Thành ca hận không thể ngửa mặt lên trời cười dài, cuối cùng lại trực tiếp tăng lên thực lực của mình.
Trước mắt hắn là Phân Hồn bát trọng, lần này thuận tiện tăng lên tám cảnh giới nhỏ.
Mỗi cái cảnh giới nhỏ của Linh Đài cảnh cần linh lực nhiều hơn cả toàn bộ Phân Hồn từ nhất trọng đến thập trọng cộng lại.
Giúp hắn giảm bớt vô số chuyện.
Hơn nữa công pháp Nhiếp hồn thuật, kiếm thuật, tất cả đều vô cớ tăng lên hơn vài tầng.
Dưới tình huống bình thường, những thứ này đều cần phải chịu khổ cực, mặt khác còn cần thời gian năm này tháng nọ mới luyện được.
Lúc này hắn giống như là đã ở Linh Đài cảnh mấy trăm năm, đối với thần thông bí pháp Linh Đài lục trọng hiểu rất rõ ràng.
Linh Đài Hóa Ảnh là bí thuật lần trước Đoan Mộc Trì thi triển phủ xuống Phi Tiên môn.
Tu luyện đến tầng thứ nhất, có thể ký thác thần hồn vào trên linh đài, lợi dụng linh đài bảo hộ và chăm sóc thần hồn.
Tầng thứ hai có thể thúc dục linh đài, mang theo thần hồn tách rời thân thể vượt qua vạn dặm.
Tầng thứ ba linh đài đã hình thành uy năng cường đại, trực tiếp tấn đối thủ ở khoảng cách xa.
Ban đầu Đoan Mộc Trì thật ra chính là cảnh giới này.
Mà bây giờ Khương Thành đạt tới tầng thứ tư.
Ở cảnh giới này, thần hồn trên linh đài tăng trưởng đầy đủ và một kích tương đương với bản thể, uy lực mạnh hơn không chỉ gấp mười lần.
Trừ cái đó ra, lúc tấn công bằng thần hồn, có thể cùng linh đài hình thành chiêu thức đặc biệt, không hề đơn giản giống như lúc còn ở tầng ba chỉ có thể đi đi về về như vậy.
Huống chi hắn cái này còn là Thần phẩm linh đài.
Khoảnh khắc linh đài được tạo ra, đã có sự phân biệt phẩm cấp.
Linh đài của Đoan Mộc Trì chỉ là phàm phẩm thấp nhất, phẩm chất linh đài cao nhất Đoan Mộc gia là gia chủ Đoan Mộc Hoằng, đạt đến Huyền Phẩm.
Mà phía trên Huyền Phẩm còn có Thánh Phẩm, cái phẩm cấp này từ trên xuống dưới Thanh Lan Phủ cũng không có lấy một ai.
Chứ đừng nhắc tới Tiên phẩm và Thần Phầm càng cao hơn nữa.
Thời điểm linh đài hỗ trợ tiến đánh, linh đài phẩm cấp cao tự nhiên sẽ áp chế linh đài phẩm cấp thấp.
Trừ phi cảnh giới linh đài bí thuật của đối thủ cao hơn quá nhiều, nếu không thì linh đài cùng cấp bậc cảnh có thể nói là vô dịch.
Đương nhiên chỗ tốt lớn nhất của linh đài phẩm chất cao, vẫn là tốc độ tu luyện thần hồn nhanh hơn.
Tu luyện thần phẩm linh đài, so với phàm phẩm nhanh hơn gấp mấy trăm lần.
Nếu nói thần hồn của Đoan Mộc Trì muốn thăng cấp cần một trăm năm thì Khương Thành chỉ cần hai ba tháng.
Nếu như linh đài này truyền ra, chỉ sợ sẽ có vô số đầu lĩnh giáo phái lớn ở bên ngoài thánh địa giành giật thu hắn làm đồ đệ.
Nói cho cùng, thần phẩm linh đài quá hiếm hoi.
Có những thánh địa truyền thừa vài vạn năm, cũng không có xuất ra một thiên tài yêu nghiệt cấp độ này.
Còn có U Tuyền Phong Diễm Kiếm và Thủy Hàn Tâm Quyết, phẩm chất cũng cao hơn không chỉ một tầng so với Hồ Nguyệt Ngự kiếm thuật và Quan Nguyệt tâm pháp của Cực Nguyệt Tông.
Uy lực kiếm thuật và tốc độ tu luyện tất cả đều được cải thiện rất nhiều.
Thực lực được tăng lên rất cao, Khương Thành vô cùng sảng khoái, bây giờ cuối cùng đi đến đâu cũng không cần bị người liếc mắt xem thường, khinh bỉ một câu hắn chẳng qua là Phân Hồn cảnh quá tệ nữa.
Được rồi, thật ra thì Phân Hồn cảnh tại Thanh Lan Phủ đã coi như chiến lực cao cấp, nhưng ai bảo mỗi lần hắn ra tay đều là đi diệt môn đây.
Linh Đài lục trọng, cuối cùng cũng có chút mặt mũi rồi.
Keng!
Thành ca rút kiếm nhìn xung quanh, trong lòng mờ mịt.
Không có mục tiêu!
Căn cứ theo 'quá trình chính quy', sau khi mình hồi sinh cần phải xử lý đối thủ chứ.
Nhưng bây giờ cũng không biết địch nhân kia chạy đi đâu, tìm cũng tìm không được thì giết thế nào.
“Cũng đúng, hệ thống lại không thể cưỡng chế trói kẻ địch lại để mình giết.”
“Nhắc tới thì kỳ thật còn phải cảm ơn vì hắn đã giết ta một lần.”
“Nếu không thì lấy ở đâu ra nhiều thu hoạch như thế.”
Sau một lát mất mát ngắn ngủi, hắn trái lại bắt đầu vui vẻ, cũng thật đủ ruột để ngoài da.
“Người anh em, ngươi có đi ra để ta đâm ngươi một kiếm hay không, xem như tạ lễ nhỉ!”
Hơi sửa sang lại một chút, hắn tiếp tục bay về phía Xích Nhật tông.
Thực lực tăng mạnh, tốc độ phi hành của hắn một đường bay lên, nhanh gấp mấy lần so với trước đó.
Trên đường đi yên tâm lớn mật, so với lúc trước tư thế bay càng phô trương hơn.
Giết xong Khương Thành, Đoan Mộc Hoằng lấy tốc độ nhanh nhất trở lại Đoan Mộc gia.
“Đại ca!”
“Gia chủ trở về rồi!”
“Chúc mừng gia chủ chiến thắng trở về, vì Đoan Mộc thế gia ta loại trừ một kẻ địch mạnh!”
Vừa trở lại, các trưởng lão trong tộc đã bắt đầu sôi nổi nghênh đón, chen chúc như là anh hùng giành được thắng lợi quay về.
“Ừ!”
Đoan Mộc Hoằng thản nhiên đáp lại, đi thẳng vào tổ miếu gia tộc.
Sau đó, hắn lấy ra công pháp, hai tay duỗi thẳng.
Từ sau lưng một thanh đao nhỏ đỏ như máu bay lên, chậm rãi bay đến trên kệ ngọc ở chính giữa tổ miếu.
Tất cả trưởng lão đều im lặng, ánh mắt sáng ngời nhìn chuôi phi đao đó!
Đó chính là linh khí thất giai Hóa Huyết Nhận trấn tộc chi bảo của Đoan Mộc gia, tương truyền ngàn năm về trước, có một vị tổ tiên nào đó của Đoan Mộc gia lấy được từ bên trong bí cảnh của Phi Vân châu.
Hóa Huyết Nhận này uy lực rất mạnh, ngàn năm qua giúp đỡ Đoan Mộc gia vượt qua khủng hoảng vài lần, xem như bảo vật gia truyền.
Chẳng qua có khả năng năm đó trước khi tổ tiên Đoan Mộc gia đạt được, chắc chắn là có tổn hại, cái linh khí này mỗi khi sử dụng sẽ có hao tổn nhất định.
Đoan Mộc gia có một bí mật vẫn luôn không công khai, năm ấy lúc vừa đạt được Hóa Huyết Nhận, thật ra nó là linh khí bát cấp, chỉ là những năm gần đây dần dần tụt xuống đến cấp thất cấp.
Do đó, nếu không xuất hiện nguy cơ to lớn tuyệt đối không thể tùy tiện lấy ra.
“Sớm biết tiểu tử kia thật sự yếu như vậy, lần này cũng không cần lấy Hóa Huyết Nhận ra!”
“Đúng vậy, chúng ta vừa xuất ra linh đài cũng có thể trực tiếp xóa bỏ hắn rồi!”
“Không có Hổ yêu bảo vệ, hắn chẳng là cái thá gì.”
Tuy rằng giết được Khương Thành, nhưng tất cả mọi người đều cảm thấy đây là dùng dao mổ trâu giết gà, có chút lãng phí.
Thật ra thì Đoan Mộc Hoằng cũng có cảm giác này, trận kia quá dễ dàng.
Sớm biết hắn thật là con gà bệnh, ngay từ đầu mình còn căng thẳng như vậy, ngồi chồm hổm ở trong núi nửa ngày làm cái gì.
“Bỏ đi, đợi đến lúc tiêu diệt Phi Tiên môn, cướp Kỷ Linh Hàm tới, Hóa Huyết Nhận này hao tổn cũng miễn cưỡng xem như được đền bù.”
Các trưởng lão xắn tay áo lên, mài đao xoèn xoẹt.
Đúng lúc này, đột nhiên trong tộc có một người thanh niên tâm phúc xông vào như bay.
“Gia chủ, trưởng lão...”
Đoan Mộc Hoằng không vui nhíu mi.
“Lỗ mãng, còn ra thể thống gì nữa.”
Thành viên thân tín kia vội vàng xin tội, lúc này mới hoảng hốt vội nói: “Khương Thành chưa chết, hắn còn sống.”
“Ngươi nói cái gì?”
Đoan Mộc Hoằng nghi ngờ bản thân có phải nghe lầm rồi hay không.
“Ngươi đang nói mê sảng cái gì đó?”
Các trưởng lão khác cũng tương tự là vẻ mặt không tin.
Nhưng sau khi mới qua mấy chục giây, bọn họ không thể không tin.
Một cái linh khí truyền ảnh truyền tới hình ảnh, rõ ràng là trinh sát của Đoan mộc gia ở nơi nào đó truyền về.
Mà trong hình đơn giản hiện ra ở ngoài trời cao lồng lộng, còn có một người đang phi hành cực nhanh.
Dáng vẻ bay kia muốn bao nhiêu huênh hoang thì có bấy nhiêu huênh hoang, không phải Khương Thành thì là ai.
“Cái này, cái này làm sao có khả năng.”
“Hắn như thế nào lại còn sống.”
“Lão phu tự tay giết hắn, hắn chết vô cùng chính xác!”
“Kí chủ đạt được Thần phẩm linh đài, sẽ có hiệu quả áp chế đối với tất cả Linh Đài dưới thần phẩm!”
“Tu vi kí chủ thăng cấp lên tới Linh Đài cảnh tứ trọng!”
“Kí chủ đã đạt tới Thủy Hàn Tâm Quyết tầng thứ bảy!”
“Kí chủ đã tự động lĩnh ngộ đến Linh Đài Hóa Ảnh tầng thứ năm!”
“Kí chủ đã tự động lĩnh ngộ U Tuyền Phong Diễm Kiếm tới tầng thứ tám!”
“Kí chủ sắp hồi sinh!”
À haha.
Thành ca hận không thể ngửa mặt lên trời cười dài, cuối cùng lại trực tiếp tăng lên thực lực của mình.
Trước mắt hắn là Phân Hồn bát trọng, lần này thuận tiện tăng lên tám cảnh giới nhỏ.
Mỗi cái cảnh giới nhỏ của Linh Đài cảnh cần linh lực nhiều hơn cả toàn bộ Phân Hồn từ nhất trọng đến thập trọng cộng lại.
Giúp hắn giảm bớt vô số chuyện.
Hơn nữa công pháp Nhiếp hồn thuật, kiếm thuật, tất cả đều vô cớ tăng lên hơn vài tầng.
Dưới tình huống bình thường, những thứ này đều cần phải chịu khổ cực, mặt khác còn cần thời gian năm này tháng nọ mới luyện được.
Lúc này hắn giống như là đã ở Linh Đài cảnh mấy trăm năm, đối với thần thông bí pháp Linh Đài lục trọng hiểu rất rõ ràng.
Linh Đài Hóa Ảnh là bí thuật lần trước Đoan Mộc Trì thi triển phủ xuống Phi Tiên môn.
Tu luyện đến tầng thứ nhất, có thể ký thác thần hồn vào trên linh đài, lợi dụng linh đài bảo hộ và chăm sóc thần hồn.
Tầng thứ hai có thể thúc dục linh đài, mang theo thần hồn tách rời thân thể vượt qua vạn dặm.
Tầng thứ ba linh đài đã hình thành uy năng cường đại, trực tiếp tấn đối thủ ở khoảng cách xa.
Ban đầu Đoan Mộc Trì thật ra chính là cảnh giới này.
Mà bây giờ Khương Thành đạt tới tầng thứ tư.
Ở cảnh giới này, thần hồn trên linh đài tăng trưởng đầy đủ và một kích tương đương với bản thể, uy lực mạnh hơn không chỉ gấp mười lần.
Trừ cái đó ra, lúc tấn công bằng thần hồn, có thể cùng linh đài hình thành chiêu thức đặc biệt, không hề đơn giản giống như lúc còn ở tầng ba chỉ có thể đi đi về về như vậy.
Huống chi hắn cái này còn là Thần phẩm linh đài.
Khoảnh khắc linh đài được tạo ra, đã có sự phân biệt phẩm cấp.
Linh đài của Đoan Mộc Trì chỉ là phàm phẩm thấp nhất, phẩm chất linh đài cao nhất Đoan Mộc gia là gia chủ Đoan Mộc Hoằng, đạt đến Huyền Phẩm.
Mà phía trên Huyền Phẩm còn có Thánh Phẩm, cái phẩm cấp này từ trên xuống dưới Thanh Lan Phủ cũng không có lấy một ai.
Chứ đừng nhắc tới Tiên phẩm và Thần Phầm càng cao hơn nữa.
Thời điểm linh đài hỗ trợ tiến đánh, linh đài phẩm cấp cao tự nhiên sẽ áp chế linh đài phẩm cấp thấp.
Trừ phi cảnh giới linh đài bí thuật của đối thủ cao hơn quá nhiều, nếu không thì linh đài cùng cấp bậc cảnh có thể nói là vô dịch.
Đương nhiên chỗ tốt lớn nhất của linh đài phẩm chất cao, vẫn là tốc độ tu luyện thần hồn nhanh hơn.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tu luyện thần phẩm linh đài, so với phàm phẩm nhanh hơn gấp mấy trăm lần.
Nếu nói thần hồn của Đoan Mộc Trì muốn thăng cấp cần một trăm năm thì Khương Thành chỉ cần hai ba tháng.
Nếu như linh đài này truyền ra, chỉ sợ sẽ có vô số đầu lĩnh giáo phái lớn ở bên ngoài thánh địa giành giật thu hắn làm đồ đệ.
Nói cho cùng, thần phẩm linh đài quá hiếm hoi.
Có những thánh địa truyền thừa vài vạn năm, cũng không có xuất ra một thiên tài yêu nghiệt cấp độ này.
Còn có U Tuyền Phong Diễm Kiếm và Thủy Hàn Tâm Quyết, phẩm chất cũng cao hơn không chỉ một tầng so với Hồ Nguyệt Ngự kiếm thuật và Quan Nguyệt tâm pháp của Cực Nguyệt Tông.
Uy lực kiếm thuật và tốc độ tu luyện tất cả đều được cải thiện rất nhiều.
Thực lực được tăng lên rất cao, Khương Thành vô cùng sảng khoái, bây giờ cuối cùng đi đến đâu cũng không cần bị người liếc mắt xem thường, khinh bỉ một câu hắn chẳng qua là Phân Hồn cảnh quá tệ nữa.
Được rồi, thật ra thì Phân Hồn cảnh tại Thanh Lan Phủ đã coi như chiến lực cao cấp, nhưng ai bảo mỗi lần hắn ra tay đều là đi diệt môn đây.
Linh Đài lục trọng, cuối cùng cũng có chút mặt mũi rồi.
Keng!
Thành ca rút kiếm nhìn xung quanh, trong lòng mờ mịt.
Không có mục tiêu!
Căn cứ theo 'quá trình chính quy', sau khi mình hồi sinh cần phải xử lý đối thủ chứ.
Nhưng bây giờ cũng không biết địch nhân kia chạy đi đâu, tìm cũng tìm không được thì giết thế nào.
“Cũng đúng, hệ thống lại không thể cưỡng chế trói kẻ địch lại để mình giết.”
“Nhắc tới thì kỳ thật còn phải cảm ơn vì hắn đã giết ta một lần.”
“Nếu không thì lấy ở đâu ra nhiều thu hoạch như thế.”
Sau một lát mất mát ngắn ngủi, hắn trái lại bắt đầu vui vẻ, cũng thật đủ ruột để ngoài da.
“Người anh em, ngươi có đi ra để ta đâm ngươi một kiếm hay không, xem như tạ lễ nhỉ!”
Hơi sửa sang lại một chút, hắn tiếp tục bay về phía Xích Nhật tông.
Thực lực tăng mạnh, tốc độ phi hành của hắn một đường bay lên, nhanh gấp mấy lần so với trước đó.
Trên đường đi yên tâm lớn mật, so với lúc trước tư thế bay càng phô trương hơn.
Giết xong Khương Thành, Đoan Mộc Hoằng lấy tốc độ nhanh nhất trở lại Đoan Mộc gia.
“Đại ca!”
“Gia chủ trở về rồi!”
“Chúc mừng gia chủ chiến thắng trở về, vì Đoan Mộc thế gia ta loại trừ một kẻ địch mạnh!”
Vừa trở lại, các trưởng lão trong tộc đã bắt đầu sôi nổi nghênh đón, chen chúc như là anh hùng giành được thắng lợi quay về.
“Ừ!”
Đoan Mộc Hoằng thản nhiên đáp lại, đi thẳng vào tổ miếu gia tộc.
Sau đó, hắn lấy ra công pháp, hai tay duỗi thẳng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Từ sau lưng một thanh đao nhỏ đỏ như máu bay lên, chậm rãi bay đến trên kệ ngọc ở chính giữa tổ miếu.
Tất cả trưởng lão đều im lặng, ánh mắt sáng ngời nhìn chuôi phi đao đó!
Đó chính là linh khí thất giai Hóa Huyết Nhận trấn tộc chi bảo của Đoan Mộc gia, tương truyền ngàn năm về trước, có một vị tổ tiên nào đó của Đoan Mộc gia lấy được từ bên trong bí cảnh của Phi Vân châu.
Hóa Huyết Nhận này uy lực rất mạnh, ngàn năm qua giúp đỡ Đoan Mộc gia vượt qua khủng hoảng vài lần, xem như bảo vật gia truyền.
Chẳng qua có khả năng năm đó trước khi tổ tiên Đoan Mộc gia đạt được, chắc chắn là có tổn hại, cái linh khí này mỗi khi sử dụng sẽ có hao tổn nhất định.
Đoan Mộc gia có một bí mật vẫn luôn không công khai, năm ấy lúc vừa đạt được Hóa Huyết Nhận, thật ra nó là linh khí bát cấp, chỉ là những năm gần đây dần dần tụt xuống đến cấp thất cấp.
Do đó, nếu không xuất hiện nguy cơ to lớn tuyệt đối không thể tùy tiện lấy ra.
“Sớm biết tiểu tử kia thật sự yếu như vậy, lần này cũng không cần lấy Hóa Huyết Nhận ra!”
“Đúng vậy, chúng ta vừa xuất ra linh đài cũng có thể trực tiếp xóa bỏ hắn rồi!”
“Không có Hổ yêu bảo vệ, hắn chẳng là cái thá gì.”
Tuy rằng giết được Khương Thành, nhưng tất cả mọi người đều cảm thấy đây là dùng dao mổ trâu giết gà, có chút lãng phí.
Thật ra thì Đoan Mộc Hoằng cũng có cảm giác này, trận kia quá dễ dàng.
Sớm biết hắn thật là con gà bệnh, ngay từ đầu mình còn căng thẳng như vậy, ngồi chồm hổm ở trong núi nửa ngày làm cái gì.
“Bỏ đi, đợi đến lúc tiêu diệt Phi Tiên môn, cướp Kỷ Linh Hàm tới, Hóa Huyết Nhận này hao tổn cũng miễn cưỡng xem như được đền bù.”
Các trưởng lão xắn tay áo lên, mài đao xoèn xoẹt.
Đúng lúc này, đột nhiên trong tộc có một người thanh niên tâm phúc xông vào như bay.
“Gia chủ, trưởng lão...”
Đoan Mộc Hoằng không vui nhíu mi.
“Lỗ mãng, còn ra thể thống gì nữa.”
Thành viên thân tín kia vội vàng xin tội, lúc này mới hoảng hốt vội nói: “Khương Thành chưa chết, hắn còn sống.”
“Ngươi nói cái gì?”
Đoan Mộc Hoằng nghi ngờ bản thân có phải nghe lầm rồi hay không.
“Ngươi đang nói mê sảng cái gì đó?”
Các trưởng lão khác cũng tương tự là vẻ mặt không tin.
Nhưng sau khi mới qua mấy chục giây, bọn họ không thể không tin.
Một cái linh khí truyền ảnh truyền tới hình ảnh, rõ ràng là trinh sát của Đoan mộc gia ở nơi nào đó truyền về.
Mà trong hình đơn giản hiện ra ở ngoài trời cao lồng lộng, còn có một người đang phi hành cực nhanh.
Dáng vẻ bay kia muốn bao nhiêu huênh hoang thì có bấy nhiêu huênh hoang, không phải Khương Thành thì là ai.
“Cái này, cái này làm sao có khả năng.”
“Hắn như thế nào lại còn sống.”
“Lão phu tự tay giết hắn, hắn chết vô cùng chính xác!”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro