Bắt Đầu Mang Theo Bản Đồ, Giết Gà Bạo Tất Cả (Bản Dịch)
Phát Nổ Hai Cái Cột Sáng!
Nhất Niên Thành Thần
2024-11-20 16:10:54
Chỉ thấy trên khoảng sân rộng, hơn ngàn thanh phi kiếm tung bay, từng cái chẳng có mục đích bay lên.
Từ uy thế trên thân kiếm thì ít nhất cũng là Trúc Cơ sơ kỳ.
Diệp Ca nuốt một ngụm nước bọt, lặng lẽ rụt đầu trở về, suy nghĩ làm sao bây giờ.
Lấy thực lực của ta, chặn lại một thanh kiếm cũng không có vấn đề.
Hiện tại nếu ta nhảy ra ngoài, khẳng định sẽ bị đâm thành tổ ong vò vẽ.
Trước tiên cần hấp dẫn một con quái đến, rồi đơn độc giết qua.
Thế nhưng hấp dẫn làm sao đây?
Diệp Ca hít sâu một hơi, dự định liều mạng thử một chút, cùng lắm thì chết một lần.
24 giờ sau, lão tử lại là một hảo hán.
Lấy ra một con gà quay, đúng vậy, các ngươi không nhìn lầm, đó là một con gà quay, chính là gà quay do đánh gà mà nổ ra kia.
Rồi ném tới dọc theo quảng trường.
Gà quay vừa rơi xuống đất, lập tức hấp dẫn chỗ một thanh phi kiếm ở ngoài rìa.
Phi kiếm chậm rãi bay qua, gà quay lập tức rút lui mười mấy mét.
Phi kiếm lần nữa bay qua, gà quay lại rút lui mấy chục mét.
Cứ từng chút từng chút như vậy, mấy phi kiếm bị dụ ra bên ngoài một dặm mà vẫn đi theo.
"Đậu, không có giới hạn giới sao?" Diệp Ca dùng ngự vật thuật, điều khiển gà quay từng chút từng chút lui lại.
Lấy thực lực của hắn, nhiều nhất chỉ có thể điều khiển đồ vật trong vòng năm mươi mét, càng xa thì tốc độ di chuyển càng chậm.
Hắn vẫn ẩn nấp kín ở cách đó bốn mươi thước, từng chút từng chút điều khiển gà quay lui lại.
Đến khi lui ra ngoài hai dặm, phi kiếm rốt cục không còn đi theo, bắt đầu lui lại.
Diệp Ca lập tức đứng ra, một tiểu hỏa cầu đánh tới.
Đánh trúng phi kiếm, phi kiếm không hề quay đầu lại, nhanh chóng bay trở về tại chỗ.
"Thì ra là thế, hai dặm bên ngoài là khoảng cách an toàn."
Diệp Ca cũng đi theo, lần nữa ném gà quay ra ngoài.
Thanh phi kiếm kia lần nữa bay đến.
Lần này Diệp Ca xe nhẹ đường quen, gà cũng không rơi xuống đất, gà quay dẫn đầu ở phía trước.
Phi kiếm theo sát phía sau, sau khi bay đi ra hơn một dặm, gà quay rơi xuống đất, không động đậy nữa.
Phi kiếm chậm rãi tới gần, nhìn kỹ một chút, cuối cùng mũi kiếm trực tiếp cắm vào gà quay, một lát sau, gà quay bắt đầu nhanh chóng khô quắt, linh lực ẩn chứa bên trong nhanh chóng bị hút khô.
"Còn biết hút linh lực, xem ra có chút trí tuệ." Diệp ca xuất ra thanh phi kiếm thứ nhất thu hoạch được.
Lặng lẽ từ phía sau xuất hiện, vận đủ linh lực, trực tiếp chém xuống một kiếm.
"Nhìn ta chém một nhát đứt làm đôi."
Xoẹt. Một tiếng kim lọa va chạm truyền ra.
Bảo kiếm theo đó mà đứt, nhưng bị gãy là phi kiếm hoàng cấp hạ phẩm trong tay Diệp Ca.
"CMN! Hố cha như vậy sao!"
Không kịp suy tư nữa, Diệp Ca nhanh chóng né tránh tại chỗ.
Oanh!Phi kiếm quái vật cắm trên mặt đất, tại chỗ nổ tung ra một lỗ lớn một mét.
Diệp Ca kinh hãi đến mức chảy mồ hôi lạnh ướt sũng cả người, vốn cho rằng có thể dùng một kiếm chém chết đối phương, không nghĩ tới sẽ lại gặp kết quả này.
Hắn mới phát hiện, thủ đoạn công kích của mình quá ít, hơn nữa còn không có một kiện pháp khí tiện tay.
Thực lực không kém Trúc Cơ sơ cấp mà hiện tại vẫn chỉ cầm một thanh phi kiếm hoàng cấp hạ phẩm.
Trong lúc nhất thời, lại không biết làm thế nào để ngăn cản phi kiếm.
Chỉ có thể nhanh chóng tránh né, cũng may tốc độ của Diệp Ca vẫn được, liên tiếp tránh thoát mấy lần.
Sau đó hắn mới nhớ mình còn có lửa tím, lập tức đưa tay đánh ra một đốm lửa tím.
Nhưng tốc độ quá chậm, căn bản không đánh đến phi kiếm.
Diệp Ca vừa tránh vừa lợi dụng Trừ Trần Quyết, muốn coi phi kiếm làm rác rưởi để quéa đi.
Không thể nói là vô dụng, bị Trừ Trần Quyết kiềm chế, tốc độ của phi kiếm chậm 5%.
Diệp Ca vừa tránh, vừa nghĩ mình còn có thủ đoạn gì.
Bỗng nhiên nghĩ đến mình vừa thu được một chiếc búa.
Nhanh chóng lấy từ balo hệ thống ra chía búa kia.
Diệp Ca dùng toàn lực, vung một búa đánh về phía phi kiếm đánh tới.
"Nhận lấy một chùy này đí, chết cho ta! Tám mươi "
Kết quả, một chùy đập vào khoảng không, quán tính cường đại mang theo Diệp Ca xoay một vòng tại chỗ.
"Đậu, thật biết bắt nạt người ta, tốc độ này cũng quá nhanh."
Phi kiếm bay ra trăm mét, mũi kiếm quay lại lần nữa phóng tới.
"Bức ta sử dụng đại chiêu à!" Diệp Ca đưa tay trái ra, vung một vòng tới phi kiếm đang bay nhanh đến.
Bòng tay trên tay trái trong nháy mắt sáng lên một cái.
Sau một khắc, phi kiếm gần trong gang tấc, tốc độ bỗng nhiên dừng bất động ở tại chỗ.
"Cơ hội tốt, xem một chùy khai thiên tích địa này đi."
Diệp Ca hét lớn một tiếng, lần nữa dùng tới toàn lực, vung một chùy đánh tới thân kiếm.
Bang! Một tiếng vang giòn!.
Phi kiếm bị chùy đánh thành hai nửa, gào thét một tiếng rồi rơi trên mặt đất.
Trên mặt đất lập tức tuôn ra một vật phẩm, còn có hai cột sáng cao một thước.
"Đậu, quả nhiên là đại quái, một cái lập tức nổ ra hai cột sáng, quá trâu."
Vung tay lên, trang bị đều tiến vào ba lô.
"Keng! Kí chủ lần đầu tiên đánh giết kiếm linh, ban thưởng một thanh phi kiếm Huyền cấp thượng phẩm."
"Ôi, còn mang thủ sát à! Không tệ không tệ, bản tọa rốt cục có binh khí tiện tay."
Hệ thống im lặng, đã lâu như vậy, kí chủ này rốt cục bỏ được mà giết quái vật khác.
Mình đều coi là trong bản đồ của mình chỉ có gà!
Diệp Ca tranh thủ thời gian xem xét ba lô.
Phát hiện có thêm 200 kim tệ, linh thạch trung phẩm cũng có thêm hai khối.
Nhìn về phía cột sáng vật phẩm, mảnh vỡ kiếm ý, tập hợp đủ một ngàn mảnh vỡ sẽ tự động hợp thành kiếm ý.
"Đồ tốt "
Mặc dù Diệp Ca chưa nghe nói cái gì là kiếm ý, nhưng xem tới chỗ cần tập hợp đủ một ngàn mảnh mới có thể hợp thành thì nhất định là đồ tốt.
Vừa nhìn về phía cột sáng thứ hai, là một bản công pháp, tên là Độc Cô Cửu Kiếm, là kiếm pháp hiếm có.
Hai mắt Diệp Ca sáng lên, loại công pháp hiếm có thứ hai.
Lại nhìn vật phẩm khác, còn nổ ra một kiện mặt nạ Huyền cấp cực phẩm.
Đeo lên mặt, có thể hòa làm một thể cùng mặt, có thể tùy ý thay đổi dung mạo của mình.
Diệp Ca càng vui vẻ hơn, thật sự là thiếu cái gì là đến cái đó, có mặt nạ này, bản đại gia lại có thể ra ngoài tản bộ.
Nhấn vào ô học tập Độc Cô Cửu Kiếm.
Trong nháy mắt áo nghĩa chín thức công pháp đã bị Diệp Ca học được.
Có vũ khí mới cùng công pháp, Diệp Ca lần nữa nổi lên dũng khí.
Lại dụ một kiếm linh ra, nhân lúc nó không chú ý, Diệp Ca lần nữa từ phía sau nhảy ra, chém một kiếm xuống:"Xem ta chém một kiếm thành hai."
Kiếm linh không có chút phòng bị nào trực tiếp bị đánh bay.
Cũng không bị chém thành hai nửa, chỉ là thân kiếm bị chặt ra một vết lõm nhỏ.
"Không phải đâu! Thế mà lại chém không đứt, một búa vừa rồi là một cái đã đánh gãy mà."
Diệp Ca nhìn phi kiếm Huyền cấp thượng phẩm trong tay một chút, phát hiện không hư hao chút nào.
"Xem ra vẫn là thực lực của mình quá yếu."
Kiếm linh phát ra một tiếng kiếm minh, dường như bị chọc giận.
Quay lại bổ về phía Diệp Ca.
"Đến tốt, vừa vặn thử Độc Cô Cửu Kiếm mà bản tọa mới học một chút."
Diệp Ca cầm kiếm va chạm với kiếm linh.
"Bang bang "
"Bang bang "
Độc Cô Cửu Kiếm không chỉ có chín thức, còn có rất nhiều chiêu thức phổ thông công kích cận thân.
Diệp Ca không thi triển chín thức, mà dự định trước tiên ma luyện khả năng cận chiến của mình.
Mới vừa rồi bị kiếm linh cận thân, mình lại không biết nên phản kích thế nào, như thế là không thể được.
Trong thực chiến nếu bị pháp bảo cận thân, chẳng phải là sẽ mất mạng.
Trên thực tế đại bộ phận tu sĩ đều dựa vào pháp thuật cùng pháp bảo công kích.
Một khi bị cận thân, đều sẽ rất bị động.
Diệp Ca cùng kiếm linh va chạm mấy trăm lần, cảm giác không sai biệt lắm.
Một kiếm chém tới kiếm linh.
Trường kiếm chỉ thẳng, tay trái đưa về sau, dáng vẻ nói : "Bản tọa công nhận kiếm thuật của ngươi, ngươi rất vinh hạnh, vì biểu đạt kính ý đối với cao thủ, bản tọa …"
Kiếm linh mới không nghe hắn chém gió, lần nữa bắn tới.
Bị Diệp Ca trở tay đánh bay, rồi nhanh chóng nói xong.
"Bản tọa sẽ để ngươi kiến thức uy lực của Độc Cô Cửu Kiếm."
"Phá Kiếm Thức "..
Từ uy thế trên thân kiếm thì ít nhất cũng là Trúc Cơ sơ kỳ.
Diệp Ca nuốt một ngụm nước bọt, lặng lẽ rụt đầu trở về, suy nghĩ làm sao bây giờ.
Lấy thực lực của ta, chặn lại một thanh kiếm cũng không có vấn đề.
Hiện tại nếu ta nhảy ra ngoài, khẳng định sẽ bị đâm thành tổ ong vò vẽ.
Trước tiên cần hấp dẫn một con quái đến, rồi đơn độc giết qua.
Thế nhưng hấp dẫn làm sao đây?
Diệp Ca hít sâu một hơi, dự định liều mạng thử một chút, cùng lắm thì chết một lần.
24 giờ sau, lão tử lại là một hảo hán.
Lấy ra một con gà quay, đúng vậy, các ngươi không nhìn lầm, đó là một con gà quay, chính là gà quay do đánh gà mà nổ ra kia.
Rồi ném tới dọc theo quảng trường.
Gà quay vừa rơi xuống đất, lập tức hấp dẫn chỗ một thanh phi kiếm ở ngoài rìa.
Phi kiếm chậm rãi bay qua, gà quay lập tức rút lui mười mấy mét.
Phi kiếm lần nữa bay qua, gà quay lại rút lui mấy chục mét.
Cứ từng chút từng chút như vậy, mấy phi kiếm bị dụ ra bên ngoài một dặm mà vẫn đi theo.
"Đậu, không có giới hạn giới sao?" Diệp Ca dùng ngự vật thuật, điều khiển gà quay từng chút từng chút lui lại.
Lấy thực lực của hắn, nhiều nhất chỉ có thể điều khiển đồ vật trong vòng năm mươi mét, càng xa thì tốc độ di chuyển càng chậm.
Hắn vẫn ẩn nấp kín ở cách đó bốn mươi thước, từng chút từng chút điều khiển gà quay lui lại.
Đến khi lui ra ngoài hai dặm, phi kiếm rốt cục không còn đi theo, bắt đầu lui lại.
Diệp Ca lập tức đứng ra, một tiểu hỏa cầu đánh tới.
Đánh trúng phi kiếm, phi kiếm không hề quay đầu lại, nhanh chóng bay trở về tại chỗ.
"Thì ra là thế, hai dặm bên ngoài là khoảng cách an toàn."
Diệp Ca cũng đi theo, lần nữa ném gà quay ra ngoài.
Thanh phi kiếm kia lần nữa bay đến.
Lần này Diệp Ca xe nhẹ đường quen, gà cũng không rơi xuống đất, gà quay dẫn đầu ở phía trước.
Phi kiếm theo sát phía sau, sau khi bay đi ra hơn một dặm, gà quay rơi xuống đất, không động đậy nữa.
Phi kiếm chậm rãi tới gần, nhìn kỹ một chút, cuối cùng mũi kiếm trực tiếp cắm vào gà quay, một lát sau, gà quay bắt đầu nhanh chóng khô quắt, linh lực ẩn chứa bên trong nhanh chóng bị hút khô.
"Còn biết hút linh lực, xem ra có chút trí tuệ." Diệp ca xuất ra thanh phi kiếm thứ nhất thu hoạch được.
Lặng lẽ từ phía sau xuất hiện, vận đủ linh lực, trực tiếp chém xuống một kiếm.
"Nhìn ta chém một nhát đứt làm đôi."
Xoẹt. Một tiếng kim lọa va chạm truyền ra.
Bảo kiếm theo đó mà đứt, nhưng bị gãy là phi kiếm hoàng cấp hạ phẩm trong tay Diệp Ca.
"CMN! Hố cha như vậy sao!"
Không kịp suy tư nữa, Diệp Ca nhanh chóng né tránh tại chỗ.
Oanh!Phi kiếm quái vật cắm trên mặt đất, tại chỗ nổ tung ra một lỗ lớn một mét.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Diệp Ca kinh hãi đến mức chảy mồ hôi lạnh ướt sũng cả người, vốn cho rằng có thể dùng một kiếm chém chết đối phương, không nghĩ tới sẽ lại gặp kết quả này.
Hắn mới phát hiện, thủ đoạn công kích của mình quá ít, hơn nữa còn không có một kiện pháp khí tiện tay.
Thực lực không kém Trúc Cơ sơ cấp mà hiện tại vẫn chỉ cầm một thanh phi kiếm hoàng cấp hạ phẩm.
Trong lúc nhất thời, lại không biết làm thế nào để ngăn cản phi kiếm.
Chỉ có thể nhanh chóng tránh né, cũng may tốc độ của Diệp Ca vẫn được, liên tiếp tránh thoát mấy lần.
Sau đó hắn mới nhớ mình còn có lửa tím, lập tức đưa tay đánh ra một đốm lửa tím.
Nhưng tốc độ quá chậm, căn bản không đánh đến phi kiếm.
Diệp Ca vừa tránh vừa lợi dụng Trừ Trần Quyết, muốn coi phi kiếm làm rác rưởi để quéa đi.
Không thể nói là vô dụng, bị Trừ Trần Quyết kiềm chế, tốc độ của phi kiếm chậm 5%.
Diệp Ca vừa tránh, vừa nghĩ mình còn có thủ đoạn gì.
Bỗng nhiên nghĩ đến mình vừa thu được một chiếc búa.
Nhanh chóng lấy từ balo hệ thống ra chía búa kia.
Diệp Ca dùng toàn lực, vung một búa đánh về phía phi kiếm đánh tới.
"Nhận lấy một chùy này đí, chết cho ta! Tám mươi "
Kết quả, một chùy đập vào khoảng không, quán tính cường đại mang theo Diệp Ca xoay một vòng tại chỗ.
"Đậu, thật biết bắt nạt người ta, tốc độ này cũng quá nhanh."
Phi kiếm bay ra trăm mét, mũi kiếm quay lại lần nữa phóng tới.
"Bức ta sử dụng đại chiêu à!" Diệp Ca đưa tay trái ra, vung một vòng tới phi kiếm đang bay nhanh đến.
Bòng tay trên tay trái trong nháy mắt sáng lên một cái.
Sau một khắc, phi kiếm gần trong gang tấc, tốc độ bỗng nhiên dừng bất động ở tại chỗ.
"Cơ hội tốt, xem một chùy khai thiên tích địa này đi."
Diệp Ca hét lớn một tiếng, lần nữa dùng tới toàn lực, vung một chùy đánh tới thân kiếm.
Bang! Một tiếng vang giòn!.
Phi kiếm bị chùy đánh thành hai nửa, gào thét một tiếng rồi rơi trên mặt đất.
Trên mặt đất lập tức tuôn ra một vật phẩm, còn có hai cột sáng cao một thước.
"Đậu, quả nhiên là đại quái, một cái lập tức nổ ra hai cột sáng, quá trâu."
Vung tay lên, trang bị đều tiến vào ba lô.
"Keng! Kí chủ lần đầu tiên đánh giết kiếm linh, ban thưởng một thanh phi kiếm Huyền cấp thượng phẩm."
"Ôi, còn mang thủ sát à! Không tệ không tệ, bản tọa rốt cục có binh khí tiện tay."
Hệ thống im lặng, đã lâu như vậy, kí chủ này rốt cục bỏ được mà giết quái vật khác.
Mình đều coi là trong bản đồ của mình chỉ có gà!
Diệp Ca tranh thủ thời gian xem xét ba lô.
Phát hiện có thêm 200 kim tệ, linh thạch trung phẩm cũng có thêm hai khối.
Nhìn về phía cột sáng vật phẩm, mảnh vỡ kiếm ý, tập hợp đủ một ngàn mảnh vỡ sẽ tự động hợp thành kiếm ý.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Đồ tốt "
Mặc dù Diệp Ca chưa nghe nói cái gì là kiếm ý, nhưng xem tới chỗ cần tập hợp đủ một ngàn mảnh mới có thể hợp thành thì nhất định là đồ tốt.
Vừa nhìn về phía cột sáng thứ hai, là một bản công pháp, tên là Độc Cô Cửu Kiếm, là kiếm pháp hiếm có.
Hai mắt Diệp Ca sáng lên, loại công pháp hiếm có thứ hai.
Lại nhìn vật phẩm khác, còn nổ ra một kiện mặt nạ Huyền cấp cực phẩm.
Đeo lên mặt, có thể hòa làm một thể cùng mặt, có thể tùy ý thay đổi dung mạo của mình.
Diệp Ca càng vui vẻ hơn, thật sự là thiếu cái gì là đến cái đó, có mặt nạ này, bản đại gia lại có thể ra ngoài tản bộ.
Nhấn vào ô học tập Độc Cô Cửu Kiếm.
Trong nháy mắt áo nghĩa chín thức công pháp đã bị Diệp Ca học được.
Có vũ khí mới cùng công pháp, Diệp Ca lần nữa nổi lên dũng khí.
Lại dụ một kiếm linh ra, nhân lúc nó không chú ý, Diệp Ca lần nữa từ phía sau nhảy ra, chém một kiếm xuống:"Xem ta chém một kiếm thành hai."
Kiếm linh không có chút phòng bị nào trực tiếp bị đánh bay.
Cũng không bị chém thành hai nửa, chỉ là thân kiếm bị chặt ra một vết lõm nhỏ.
"Không phải đâu! Thế mà lại chém không đứt, một búa vừa rồi là một cái đã đánh gãy mà."
Diệp Ca nhìn phi kiếm Huyền cấp thượng phẩm trong tay một chút, phát hiện không hư hao chút nào.
"Xem ra vẫn là thực lực của mình quá yếu."
Kiếm linh phát ra một tiếng kiếm minh, dường như bị chọc giận.
Quay lại bổ về phía Diệp Ca.
"Đến tốt, vừa vặn thử Độc Cô Cửu Kiếm mà bản tọa mới học một chút."
Diệp Ca cầm kiếm va chạm với kiếm linh.
"Bang bang "
"Bang bang "
Độc Cô Cửu Kiếm không chỉ có chín thức, còn có rất nhiều chiêu thức phổ thông công kích cận thân.
Diệp Ca không thi triển chín thức, mà dự định trước tiên ma luyện khả năng cận chiến của mình.
Mới vừa rồi bị kiếm linh cận thân, mình lại không biết nên phản kích thế nào, như thế là không thể được.
Trong thực chiến nếu bị pháp bảo cận thân, chẳng phải là sẽ mất mạng.
Trên thực tế đại bộ phận tu sĩ đều dựa vào pháp thuật cùng pháp bảo công kích.
Một khi bị cận thân, đều sẽ rất bị động.
Diệp Ca cùng kiếm linh va chạm mấy trăm lần, cảm giác không sai biệt lắm.
Một kiếm chém tới kiếm linh.
Trường kiếm chỉ thẳng, tay trái đưa về sau, dáng vẻ nói : "Bản tọa công nhận kiếm thuật của ngươi, ngươi rất vinh hạnh, vì biểu đạt kính ý đối với cao thủ, bản tọa …"
Kiếm linh mới không nghe hắn chém gió, lần nữa bắn tới.
Bị Diệp Ca trở tay đánh bay, rồi nhanh chóng nói xong.
"Bản tọa sẽ để ngươi kiến thức uy lực của Độc Cô Cửu Kiếm."
"Phá Kiếm Thức "..
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro