Bắt Đầu Quá Mạnh Làm Sao Bây Giờ (Dịch)
Thật Biến Thái,...
Phạm Thần
2024-10-19 20:51:05
Đúng lúc này.
Mặt đất truyền đến một trận âm thanh rung chuyển, biểu cảm hai người lập tức trở nên cảnh giác, ánh mắt nhìn bốn phía xung quanh.
Khoảnh khắc tiếp theo, từng đạo ánh sáng bảy màu xuất hiện và bao quanh họ. Trên mặt đất xuất hiện những con hung thú giống như con rùa, nhưng thân hình lại to hơn rùa rất nhiều.
Tiêu Thiên Hỏa trầm giọng nói: “Thất Thải Địa Giáp Thú, quả nhiên có tồn tại!”
Nói đến đây, hắn ta ngừng lại một chút, tiếp tục nói: “Lâm Lang, không cần Hỏang sợ, ta đã sớm biết trong bí cảnh tồn tại Thất Thải Địa Giáp Thú, con thú này lực công kích không mạnh, nhưng số lượng khổng lồ, đồng thời phòng ngự của bọn chúng cũng rất mạnh.”
“Nơi nào có Thất Thải Hỏa Linh, nhất định sẽ có Thất Thải Địa Giáp Thú. Chúng dựa vào hấp thu khí tức của Thất Thải Hỏa Linh để tăng cường phòng ngự cho mình.”
Cơ Lâm Lang nói: “Xem ra chúng ta phải giết chết Thất Thải Địa Giáp Thú trước, mới có thể có được Thất Thải Hỏa Linh và hộp sắt.”
Tiêu Thiên Hỏa vân đạm phong khinh đáp: “Đã lâu không ra tay, vừa lúc dùng chúng để kiểm nghiệm chút xem thực lực hiện tại của ta rốt cuộc mạnh như thế nào.”
Vừa dứt lời.
Hắn ta bất ngờ lao về phía trước, nhanh như chớp, mạnh như sấm, một trận tiếng rồng gầm truyền ra, vang vọng khắp bí cảnh.
Hiên ngang!
Tiếng rồng gầm vang vọng, Thất Thải Địa Giáp Thú nhận thấy được khí tức nguy hiểm, thân ảnh phía trước ngừng lại, kiêng dè nhìn Tiêu Thiên Hỏa.
“Bá Long Quyền!”
Tiêu Thiên Hỏa hét lớn, nắm đấm dữ dội như rồng, công kích về hướng Thất Thải Địa Giáp Thú.
Ầm.
Ầm.
Tiếng nổ oanh tạc, màn sương máu tràn ngập khắp không gian.
Thất Thải Địa Giáp Thú trên mặt đất bị Tiểu Thiên Hỏa dùng một cú đấm oanh tạc, không còn một mảnh xương.
Bên kia, sau lưng Cơ Lâm Lang xuất hiện hư ảnh một con Phượng Hoàng, tay ngọc vung trường kiếm, từng đường kiếm xẹt ngang không gian, chém xuống thân Thất Thải Địa Giáp Thú.
Sau khoảng một nén hương, cuối cùng cả hai cũng giết được Thất Thải Địa Giáp Thú, cũng giống như Tiêu Thiên Hỏa nói, sức tấn công của con thú này rất yếu, nhưng số lượng quá đông.
Cũng chính là tu vi hai người cường đại, nếu là tu sĩ dưới Hoàng Giả Cảnh thì giáp thú mới vừa rồi xuất hiện, tới bao nhiều chết bấy nhiêu.
Hai người ổn định lại hơi thở, đi tới chỗ Thất Thải Hỏa Linh và chiếc hộp sắt thần bí trên đài cao.
Cùng lúc đó.
Diệp Trường Sinh vẫn chưa tiến được vào bí cảnh, Hoang Cổ thần quốc có tam Tôn Thánh Giả trấn thủ, hắn đã thử rất nhiều biện pháp.
Trừ bỏ xông vào, không có lựa chọn nào khác.
Có được Tru Tiên Kiếm Trận, hắn nắm chắc có thể tiến vào bí cảnh, nhưng cưỡng ép tiến vào, hậu quả rất nghiêm trọng.
Vào thì dễ nhưng ra thì khó.
Không có Tru Tiên Kiếm Trận này làm con át chủ bài, đối mặt ba gã cường giả Thánh Giả Cảnh, e là sẽ bị đánh tè ra quần.
“Tinh, nhắc nhở chủ nhân, địa điểm khế ước đã đổi mới, khế ước với Hỏa Vân Sơn, có muốn ngay lập tức lập khế ước hay không?”
Bên tai âm thanh hệ thống nhắc nhở truyền đến, con ngươi Diệp Trường Sinh sáng ngời, khế ước với Hỏa Vân Sơn, còn có chuyện tốt này?
“Lập tức khế ước!”
“Tinh, chúc mừng chủ nhân, khế ước với Hỏa Vân Sơn thành công, phần thưởng giành được là Thất Thải Hỏa Linh.”
Mẹ nó!
Như này cũng có thể?
Thật biến thái, ta rất thích...
Khóe miệng Diệp Trường Sinh nhếch lên một nụ cười hỏi: “Hệ thống, Thất Thải Hỏa Linh được ban thưởng đâu?”
“Tinh, nhắc nhở chủ nhân, xin hãy kiên nhẫn...”
Đúng lúc này, trong bí cảnh, Tiêu Thiên Hỏa và Cơ Lâm Lang đã đến đài cao, họ vươn tay nắm lấy Thất Thải Hỏa Linh và và chiếc hộp sắt bí ẩn.
Đột nhiên một cảnh tượng kinh ngạc xảy ra, Thất Thải Hỏa Linh hóa thành tia sáng lao ra khỏi bí cảnh.
Tiêu Thiên Hỏa sửng sốt một lúc, quay đầu lại lo lắng nói: “Lâm Lang, cầm hộp sắt, đuổi theo với ta!”
Nhìn Thất Thải Hỏa Linh bay xa, hắn ta đạp lên trên mặt đất lao về phía trước.
Bên ngoài bí cảnh, Diệp Trường Sinh vẫn đang đợi Thất Thải Hỏa Linh đến, thì đột nhiên một luồng sáng từ trong bí cảnh xuất hiện và lao về phía hắn.
Mẹ nó, hệ thống ngươi gài ta.
Hắn thực sự không nghĩ là Thất Thải Hỏa Linh sẽ đến theo cách này.
Hỏa Linh đến đây, đám người Cổ Thần cũng sẽ nhìn chằm chằm vào hắn, thật kích thích.
Không chút do dự, Diệp Trường Sinh trực tiếp đưa Hỏa Linh bỏ vào trong hệ thống, nhún ngón chân nhảy lên ngọn cây cổ thụ, quay người nhanh chóng rời đi.
Đã có Thất Thải Hỏa Linh trong tay, tiếp tục ở lại chính là ngu ngốc.
Tru Tiên Kiếm xuất hiện dưới chân, cả người biến thành một vệt sáng bạc biến mất vào hư không, chỉ còn lại Tiêu Thiên Hỏa, Cơ Lâm Lang và những người khác nhìn theo bóng lưng của hắn.
Tiêu Thiên Hỏa nhìn Diệp Trường Sinh chạy trốn, hai mắt lập tức trừng lớn, tức giận hét lên: “Sao lại như vậy, rốt cuộc hắn là ai, điều tra cho ta, cho dù phải đào sâu ba tấc đất Thần Quốc lên cũng phải tìm cho ra hắn.”
Mặt đất truyền đến một trận âm thanh rung chuyển, biểu cảm hai người lập tức trở nên cảnh giác, ánh mắt nhìn bốn phía xung quanh.
Khoảnh khắc tiếp theo, từng đạo ánh sáng bảy màu xuất hiện và bao quanh họ. Trên mặt đất xuất hiện những con hung thú giống như con rùa, nhưng thân hình lại to hơn rùa rất nhiều.
Tiêu Thiên Hỏa trầm giọng nói: “Thất Thải Địa Giáp Thú, quả nhiên có tồn tại!”
Nói đến đây, hắn ta ngừng lại một chút, tiếp tục nói: “Lâm Lang, không cần Hỏang sợ, ta đã sớm biết trong bí cảnh tồn tại Thất Thải Địa Giáp Thú, con thú này lực công kích không mạnh, nhưng số lượng khổng lồ, đồng thời phòng ngự của bọn chúng cũng rất mạnh.”
“Nơi nào có Thất Thải Hỏa Linh, nhất định sẽ có Thất Thải Địa Giáp Thú. Chúng dựa vào hấp thu khí tức của Thất Thải Hỏa Linh để tăng cường phòng ngự cho mình.”
Cơ Lâm Lang nói: “Xem ra chúng ta phải giết chết Thất Thải Địa Giáp Thú trước, mới có thể có được Thất Thải Hỏa Linh và hộp sắt.”
Tiêu Thiên Hỏa vân đạm phong khinh đáp: “Đã lâu không ra tay, vừa lúc dùng chúng để kiểm nghiệm chút xem thực lực hiện tại của ta rốt cuộc mạnh như thế nào.”
Vừa dứt lời.
Hắn ta bất ngờ lao về phía trước, nhanh như chớp, mạnh như sấm, một trận tiếng rồng gầm truyền ra, vang vọng khắp bí cảnh.
Hiên ngang!
Tiếng rồng gầm vang vọng, Thất Thải Địa Giáp Thú nhận thấy được khí tức nguy hiểm, thân ảnh phía trước ngừng lại, kiêng dè nhìn Tiêu Thiên Hỏa.
“Bá Long Quyền!”
Tiêu Thiên Hỏa hét lớn, nắm đấm dữ dội như rồng, công kích về hướng Thất Thải Địa Giáp Thú.
Ầm.
Ầm.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tiếng nổ oanh tạc, màn sương máu tràn ngập khắp không gian.
Thất Thải Địa Giáp Thú trên mặt đất bị Tiểu Thiên Hỏa dùng một cú đấm oanh tạc, không còn một mảnh xương.
Bên kia, sau lưng Cơ Lâm Lang xuất hiện hư ảnh một con Phượng Hoàng, tay ngọc vung trường kiếm, từng đường kiếm xẹt ngang không gian, chém xuống thân Thất Thải Địa Giáp Thú.
Sau khoảng một nén hương, cuối cùng cả hai cũng giết được Thất Thải Địa Giáp Thú, cũng giống như Tiêu Thiên Hỏa nói, sức tấn công của con thú này rất yếu, nhưng số lượng quá đông.
Cũng chính là tu vi hai người cường đại, nếu là tu sĩ dưới Hoàng Giả Cảnh thì giáp thú mới vừa rồi xuất hiện, tới bao nhiều chết bấy nhiêu.
Hai người ổn định lại hơi thở, đi tới chỗ Thất Thải Hỏa Linh và chiếc hộp sắt thần bí trên đài cao.
Cùng lúc đó.
Diệp Trường Sinh vẫn chưa tiến được vào bí cảnh, Hoang Cổ thần quốc có tam Tôn Thánh Giả trấn thủ, hắn đã thử rất nhiều biện pháp.
Trừ bỏ xông vào, không có lựa chọn nào khác.
Có được Tru Tiên Kiếm Trận, hắn nắm chắc có thể tiến vào bí cảnh, nhưng cưỡng ép tiến vào, hậu quả rất nghiêm trọng.
Vào thì dễ nhưng ra thì khó.
Không có Tru Tiên Kiếm Trận này làm con át chủ bài, đối mặt ba gã cường giả Thánh Giả Cảnh, e là sẽ bị đánh tè ra quần.
“Tinh, nhắc nhở chủ nhân, địa điểm khế ước đã đổi mới, khế ước với Hỏa Vân Sơn, có muốn ngay lập tức lập khế ước hay không?”
Bên tai âm thanh hệ thống nhắc nhở truyền đến, con ngươi Diệp Trường Sinh sáng ngời, khế ước với Hỏa Vân Sơn, còn có chuyện tốt này?
“Lập tức khế ước!”
“Tinh, chúc mừng chủ nhân, khế ước với Hỏa Vân Sơn thành công, phần thưởng giành được là Thất Thải Hỏa Linh.”
Mẹ nó!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Như này cũng có thể?
Thật biến thái, ta rất thích...
Khóe miệng Diệp Trường Sinh nhếch lên một nụ cười hỏi: “Hệ thống, Thất Thải Hỏa Linh được ban thưởng đâu?”
“Tinh, nhắc nhở chủ nhân, xin hãy kiên nhẫn...”
Đúng lúc này, trong bí cảnh, Tiêu Thiên Hỏa và Cơ Lâm Lang đã đến đài cao, họ vươn tay nắm lấy Thất Thải Hỏa Linh và và chiếc hộp sắt bí ẩn.
Đột nhiên một cảnh tượng kinh ngạc xảy ra, Thất Thải Hỏa Linh hóa thành tia sáng lao ra khỏi bí cảnh.
Tiêu Thiên Hỏa sửng sốt một lúc, quay đầu lại lo lắng nói: “Lâm Lang, cầm hộp sắt, đuổi theo với ta!”
Nhìn Thất Thải Hỏa Linh bay xa, hắn ta đạp lên trên mặt đất lao về phía trước.
Bên ngoài bí cảnh, Diệp Trường Sinh vẫn đang đợi Thất Thải Hỏa Linh đến, thì đột nhiên một luồng sáng từ trong bí cảnh xuất hiện và lao về phía hắn.
Mẹ nó, hệ thống ngươi gài ta.
Hắn thực sự không nghĩ là Thất Thải Hỏa Linh sẽ đến theo cách này.
Hỏa Linh đến đây, đám người Cổ Thần cũng sẽ nhìn chằm chằm vào hắn, thật kích thích.
Không chút do dự, Diệp Trường Sinh trực tiếp đưa Hỏa Linh bỏ vào trong hệ thống, nhún ngón chân nhảy lên ngọn cây cổ thụ, quay người nhanh chóng rời đi.
Đã có Thất Thải Hỏa Linh trong tay, tiếp tục ở lại chính là ngu ngốc.
Tru Tiên Kiếm xuất hiện dưới chân, cả người biến thành một vệt sáng bạc biến mất vào hư không, chỉ còn lại Tiêu Thiên Hỏa, Cơ Lâm Lang và những người khác nhìn theo bóng lưng của hắn.
Tiêu Thiên Hỏa nhìn Diệp Trường Sinh chạy trốn, hai mắt lập tức trừng lớn, tức giận hét lên: “Sao lại như vậy, rốt cuộc hắn là ai, điều tra cho ta, cho dù phải đào sâu ba tấc đất Thần Quốc lên cũng phải tìm cho ra hắn.”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro