Bắt Đầu Từ Boardgame

Lại Đến Mùa Trá...

Thiên Trạch Thời Nhược

2024-09-10 19:31:50

[Người gửi: Boardgame Vui Vẻ

Phó bản [Lại đến mùa trái chín] đã thông qua cấp độ khó bình thường.

“Bạn có đầy đủ tư cách của một người làm thuê, đã từng bước hoàn thành nhiệm vụ của mình.”

Sau khi kiểm tra, người chơi 08321-6 đáp ứng điều kiện để rời khỏi phó bản. Nếu không rời đi sau 24 giờ, hệ thống sẽ cưỡng chế thi hành.

Ghi chú: Khen thưởng sẽ được phát sau khi trở về phòng nghỉ.]

Thương Mân Nga và Cố Cảnh Thịnh cùng lúc nhận được tin nhắn từ [Boardgame Vui Vẻ], Thương Mân Nga không chút lưu luyến rời đi, sau khi nhìn thấy bóng lưng của anh ta biến mất, Cố Cảnh Thịnh chui lên xe ngựa trở về nông trại trước ánh mắt không có ý tốt của lão Ivan, sau đó thản nhiên cọ thêm một bữa cơm tối ở chỗ lão ta.

Mặc dù cô không có ý định tiếp tục liều mạng với cái bánh mì đen này, mà trông lão Ivan cũng giống như muốn cắt xén khẩu phần ăn của cô, nhưng dù sao thì đầu bếp Sam vẫn im lặng làm tròn chức trách của mình.

Lão Ivan đang ăn miếng bít tết trên đĩa, ông ta dùng sức nhai thật kỹ từng miếng, từng miếng một như thể miếng thịt đẫm máu tanh tưởi này được cắt xuống từ trên người của Cố Cảnh Thịnh.

Nhưng một chủ nhà không mấy thân thiện giờ phút này cũng không khiến Cố Cảnh Thịnh phải lo lắng cho lắm, dù sao thì cô có thể rời khỏi phó bản bất cứ lúc nào, và cũng đã đoán ra được luật chơi.

Thêm một đêm nữa trôi qua.

Chưa đến ba giờ sáng Cố Cảnh Thịnh đã từ trên giường tỉnh dậy — mặc dù điện thoại [Boardgame Vui Vẻ] cung cấp không cài cho người chơi chức năng báo thức, nhưng thói quen mấy ngày qua đã đủ để giúp cô tạo ra đồng hồ sinh học ngủ sớm dậy sớm.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Chỉ còn một buổi sáng là tới thời hạn rời khỏi phó bản, nhưng với Cố Cảnh Thịnh, người căn bản đã hiểu được logic của trò chơi này thì khoảng thời gian đó đã là đủ dùng rồi.

[Người gửi: Boardgame Vui Vẻ

Người chơi 08321-6 đã đoán chính xác.

Các hạn chế được giải trừ.

Ghi chú: Chức năng này chỉ có thể được sử dụng một lần trong phó bản cấp thấp.]

Trong khi người chơi đang thực hiện nhiệm vụ của mình thì các NPC cũng đã bắt tay vào làm việc, tuy rằng lão Ivan thì vẫn ngủ ngon lành trong nhà chính nhưng Sam tiên sinh chăm chỉ đã vào phòng bếp bắt đầu một ngày làm việc của mình.

Ông ta đem thịt thả vào nồi súp, cho bánh mì vào lò nướng rồi bắt đầu đun nước để pha một ly cà phê nóng hổi cho người chủ của nông trại.

Ước chừng sau khoảng nửa giờ làm việc, Sam tiên sinh rời khỏi phòng bếp — với tư cách là đầu bếp kiêm quản gia và người hầu ở đây, ông ta có quá nhiều việc cần phải hoàn thành theo trình tự.

Sau khi ông ta rời đi, một bóng đen nhanh nhẹn lẻn vào phòng bếp — Cố Cảnh Thịnh trong lòng không ngừng cám ơn lão Ivan vì đã vô cùng keo kiệt mà chỉ thuê một vài người giúp việc, để bây giờ mới khiến cho cô thành công lợi dụng cơ hội.

Cố Cảnh Thịnh lục lọi trong thùng rác, quả nhiên khi cô vội vàng ngó qua phòng bếp trước đó đã không nhìn nhầm, Sam tiên sinh dùng [Gói cà phê hoà tan của lão Sanna] để pha cà phê cho lão Ivan.

NPC này rất thận trọng, mặc dù trong tủ có rất nhiều gói cà phê nhưng Cố Cảnh Thịnh vẫn phải từ bỏ kế hoạch bổ sung thêm vào túi đạo cụ của mình do tủ đã bị khoá chặt lại, thay vào đó thì cô còn phải bỏ tiền túi của mình ra…

Cố Cảnh Thịnh nhanh chóng hiện hoá tất cả các gói cà phê hoà tan mà mình có, sau đó xé mở bao bì, đổ vào cốc rồi khuấy đều — theo phần giới thiệu của đạo cụ, khi uống ba gói cà phê cùng một lúc thì rất có khả năng gây ra cơn đau tim cho người sử dụng.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Suy xét đến việc Sam tiên sinh có thể quay trở về phòng bếp bất cứ lúc nào, sau khi xong việc Cố Cảnh Thịnh nhanh chóng rời đi, nhưng trước đó cô vẫn không thể cưỡng lại cái tính tò mò của mình mà đưa tay, nhấc nắp của nồi súp lên.

——Lần này coi như đã hoàn toàn mở ra chiếc hộp Pandora thần kỳ.

Hơi nước trắng xoá ở phía dưới nắp nồi tràn ra, trong nồi tràn ngập một mùi thịt khiến người ta cảm thấy vô cùng buồn nôn.

Cố Cảnh Thịnh nhìn được rõ ràng một cái đầu người với lớp thịt bị bong tróc đang ngâm trong nước súp đậm đà.

“……”

Hàm của bộ xương nhô ra phía trên nồi súp, để lộ hai hàm răng trắng dày, như đang giễu cợt cô một cách đầy ác ý.

Cố Cảnh Thịnh không hề phát ra một tiếng động đậy nắp nồi lại, lập tức xoay người rời đi, nhưng vừa mới bước được một bước đã bị đánh bật trở lại.

——Sam tiên sinh với dáng người thấp bé, tứ chi to khoẻ, không biết đã quay lại nhà bếp từ khi nào, đang đứng đối diện nhìn chăm chú nhất cứ nhất động của cô với vẻ mặt ngơ ngác.

Ánh mắt của Cố Cảnh Thịnh đối diện thẳng với ánh mắt không hề gợn sóng của đối phương, cảm giác hơi thở cùng nhịp tim của mình nhất thời bị đình trệ.

Sam tiên sinh vẫn đang cầm một con dao phay dính đầy máu tươi trên tay.

Cố Cảnh Thịnh nắm chặt điện thoại di động không chút do dự — theo lời nói ban đầu của [Boardgame Vui Vẻ], để mang đến cho người chơi dịch vụ thoát khỏi phó bản chất lượng tốt nhất, nút rời đi sẽ nằm ở phía bên phải của điện thoại, chỉ cần đáp ứng đủ điều kiện là có thể rời khỏi phó bản bất cứ lúc nào.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Bắt Đầu Từ Boardgame

Số ký tự: 0